Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

22 March 2013

(HaeHyuk) - Can't Lose You (T3) - M - Longfic

Giới thiệu nhân vật:

_ Shin Dong Hee: 55 tuổi - chủ tịch tập đoàn Shin Dong, là bạn nối khố của HanChul và KangTeuk.

_ Shin Ki Bum: 22tuổi_ Đại thiếu gia của Shin gia : tính cách trầm lặng, ít nói. Là hot boy luôn được các cô gái quan tâm. Nhưng rất thương yêu gia đình của mình, đang học năm cuối ở Super Junior.

_ Shin Ryeo Wook: 20 tuổi _ Nhị thiếu gia của Shin gia: hiền lành dễ thương, đang học năm hai ở Super Junior.

_ Shin Tae Hee: 17 tuổi _ con gái út của Shin gia: luôn được Appa cưng chiều và hai anh trai thương yêu. Có biệt danh là DOD_ Daughter of devil ( con gái của quỷ).





Tập 3




Mũi thuốc của bác sĩ làm cho cậu ngủ đến chập tối, khi cậu tỉnh lại thấy anh đang gục đầu bên mép giường. Cậu lấy tay xoa tóc anh, tóc anh thật mềm mại, mát lanh lạ thường, cậu thích chí cười khúc khích. Anh chợt tỉnh giấc, ngước lên nhìn thấy cậu cười, anh thở phào nhẽ nhõm cậu hết mê sảng rồi, nhận ra anh nữa, và hình như không nhớ những gì trước khi ngất. Anh ngồi lên giường, lấy gối tựa sau lưng cho cậu ngồi dựa vào, anh vuốt tóc, hôn lên đôi má phúng phính, rồi ôm cậu vào lòng, cậu òa khóc khi trãi qua bao nhiêu sợ hãi của ngày hôm nay.


_ Em thấy thế nào rồi? Em còn sợ không, nói anh nghe? Hắn phá em hả?

_ hic hic... Haenie, em sợ lắm hắn cứ ôm lấy em,... hic hic không chịu buông, nếu không có Tae Hee... em sợ lắm Haenie ơi!_ Cậu nước mắt ngắn, nước mắt dài tỉ tê méc với Dong Hae_ Haenie, ngoài hai Umma ra,hic hic... em không muốn ai ôm em, hôn em ngoài anh hết..hic!

_ Anh đau quá Hyukie, tại anh không bảo vệ được em, tại anh hết, em tha thứ cho anh, Hyukie là của anh, anh sẽ không cho ai đụng vô em hết! Anh yêu em Hyukie!

_ Haenie, em cũng thích Haenie...

Anh vòng sau lưng ôm eo cậu, tay kia anh lau nước mắt, rồi nâng cầm cậu lên, anh từ từ cuối xuống, hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng, vị ngọt ở vành môi khiến anh không thể kiềm chế nổi. Anh lại hôn lên môi cậu, nhưng anh không dứt ra như mọi khi, anh mút lấy cái môi dưới, anh sợ cậu đâu anh nhẹ nhàng mút nhẹ nhẹ môi dưới rồi rồi từ không biết khi nào hai đôi môi dính chặt vào nhau. Cậu ngac nhiên tròn xoe mắt nhìn anh, anh thì chìm đắm trong hương vị dâu ngọt ngào tự nhiên của môi cậu. Cậu dần dần cũng chìm trong cảm xúc, hai tay cậu bất giác ôm chặt lấy eo anh, đôi mắt cậu khép hờ lại, cậu giờ chả nghĩ được gì, thân thể cậu mềm nhũng ra vì nụ hôn nồng cháy của anh. Mút chán vành môi thấy cậu dần hé môi, anh lập tức luồn chiếc lưỡi vào trong miệng cậu tìm cái lưỡi của cậu, hai cái lưỡi cứ quấn lấy nhau làm cho người anh nóng cả lên, cậu thì chẳng biết làm thế nào, anh muốn làm gì thì làm. Cứ thế lưỡi anh nằm trong miệng cậu, anh dùng lưỡi quét khắp bên trong miệng cậu, anh tận hưởng cái cảm giác ngọt ngào đến quên tất cả, đến khi cậu thiếu khí đẩy anh ra thở hổn hển. Anh dùng tay quẹt đi dịch vị chảy ra từ miệng cậu, sau đó anh đứng lên tiến ra phía cửa, anh vừa đi vừa mở hết cút áo, cởi cái áo ra anh vứt xuống sàn nhà. khóa trái cửa phòng, anh ấn nút chiếc rèm cửa tự đông kéo kín cả căn phòng. Anh trở lại trên giường, tay anh mở hết cút và cởi áo cậu ra, cái áo của cậu dược anh nhẹ nhàng cởi ra rồi quăng đại trên đầu giường, đẩy nhẹ cậu nằm xuống, anh bắt đầu tiếp tục nút môi cậu, lần này nụ hơn của anh còn nóng cháy hơn lúc nãy anh nút lưỡi của cậu làm cho cả người của cậu nóng lên, cậu bất giác rùng mình như có luồn điện xẹt ngang qua. Tay cậu nắm chặt cái drap giường khi anh cứ dùng miệng quấn lấy cái lưỡi của cậu, mút chán anh thả nó ra, cậu nhìn anh thở hôn hển , thân người mềm nhũng hẳn ra.

_ Anh… đang làm gì vậy Haenie? Sao lại cởi áo em ra, em lạnh quá!

_ Ngoan, em làm vợ anh nha Hyukie?_ Giọng anh nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai cậu, khi anh đang dè lên người 

Cậu chưa kịp trả lời, thì anh lại hôn tiếp môi cậu, nụ hôn cứ trượt dần xuống cái cỗ trắng ngần, hương sữa dâu trên người cậu khiến anh đê mê, anh không còn nhẹ nhàng với cậu, anh để lại trên cổ, ngực cậu đầy những vết tích của nụ hôn, rồi anh trượt xuống cái núm hồng trên nên làn da trắng sữa anh hôn lên nó, rồi mút lấy nó, như đứa bé thèm khát sữa mẹ lau ngày, tay anh mò mẫm vân vê cái núm còn lại. những hành động của anh khiến cậu choáng váng trong cơn say tình, đầu óc cậu mụ mị, cậu chỉ cảm giác được cơ thể cứ lâng lâng như đang trên mây, đôi tay cậu luồn vào tóc anh khi anh đang mút cái núm hông đă căng cứng lên.


_ Ư… ư… ư… Haenie… đừng anh.. em xấu hổ quá!!!

Cậu bất giác rên lên khi miệng anh vẫn mút lấy núm hồng phía trên, nhưng tay thì anh mò mẫm luồn tay vào trong quần cậu, anh xoa nắn Hyukie bé của cậu, anh không dừng lại được, anh cởi nút khóa quận và kéo tuột xuống hết một cách mạnh bạo, giờ thì cậu không mảnh vải che thân, cậu cố vớ lấy cái chăn định che lấy thân thể, thì anh giựt phăng cái chăn quăng xuống anh hôn lên má, lên môi, anh ghé sát tay cậu thủ thỉ.

_ Em đừng sợ nha, anh yêu em, em đẹp lắm Hyukie! Em là tất cả của anh.

Chấn an cậu bằng giọng trầm ấm, anh cuối xuống nhìn Huykie bé của cậu ửng hồng đáng yêu vô cùng nó làm cả người anh nóng, dục vọng trong người anh tăng lên, anh hôn lên nó, rối từ từ dùng lưỡi của anh liếm đầu khất của cậu, cậu rên lên tay cậu bấu chặt vào tóc anh , tiếng rên sảng khoái đầy dục vọng gợi tình của cậu càng kich thích anh. Anh nuốt gọn Huykie bé trong miệng, cứ mút mát trong khi hai tay anh soa nắn hai bên bắp đùi non, rồi từ từ anh luồn tới cặp mông to tròn trắng trẻo, bóp mạnh bạo. Được anh chăm chỉ mút, cái của cậu nhanh chóng căng cứng, bất giác kiềm chế không được cậu bắn vào trong miệng anh.

- Haenie…* thở hôn hển *… em xin lổi em… em không cố ý… em không biết sao nó lại phọt ra _ Cậu ngồi dậy, lấy tay quẹt cái thứ trắng trên khó miệng anh.

Anh cười cười, rồi nắm tay cậu anh hôn thật nhiều , đẩy nhẹ cậu xuống giường trở lại, anh chồm đè lên cậu tặng cậu nụ hôn nồng cháy lần nữa, tay anh mò mẫm xuống tuột quần của mình, anh và cậu bây giờ không mãnh vãi che thân, cả hai quấn chặt lấy nhau bởi những nụ hôn đầy dục vọng của anh. Anh dùng tay tách hai chân câu ra, cậu bay giờ mới thấy được cái của anh bự và căng cứng, anh đưa cái của mình đang căng cứng trước cửa hang đỏ hồng của cậu, hai tay nắm chặt tay cậu, anh đâm mạnh vào bên trong cậu, như ai xé toạt trong đó của cậu, cậu đau đớn vùng vẫy nhưng tay đã bị anh giữ chặt, nước mắt cậu tuôn ra cậu nhìn anh.

_- hức hức… đau quá Haenie ơi, em… hức hức_ Cậu khóc lớn, khi tay vẫn bị anh gì chặt xuống nệm.

_- Thả lỏng Hyukie, sẽ hết đau nhanh mà, ngoan nghe anh, nhắm mắt lại, thả lỏng người rồi sẽhết đau _ Anh cũng thấy xót xa cho cơ thể nhỏ bé của cậu, dù sao câu cũng chỉ mới 17 tuổi, những gì anh đang làm hơi quá sức, nhưng anh không kiềm nổi nữa khi từng cơ thịt trong cậu bóp chặt lấy cái của anh.

Cố gắng trấn an cậu vài lời, anh bắt đầu nhấp nhe từng cái một vào bên trong cậu, mỗi cái nhấp của anh là tiếng nấc của cậu ngày càng to hơn, cậu đau đớn vô cùng, hai tay cứ cậu nắm chặt vào drap giường, đúng như anh nói cơn đau đã qua, giờ mỗi lần anh thúc vào sự khoái cảm dần dần tăng, tiến rên của cậu ngày môt lớn, cầu càng rên rỉ anh càng thúc mạnh hơn, thân người cậu đẩy đưa theo nhịp thúc của anh. Càng về sau nhịp thúc càng mạnh, anh biết mình sắp ra bên trong cậu, anh cố gắng nhấp thêm vài cái mạnh vào bên trong. Khi đạt đến đĩnh điễm của dục vọng, anh hét lên rồi bắn vào hết bên trong cậu, cậu cũng ra đầy trên bụng anh. Cả thân người đầy mồi hôi của anh đổ ập xuống người cậu, anh thở hổn hển, hơi thở cứ phà vào mặt cậu.Cậu bây giờ chẳng còn sức lực nào mà đẩy anh ra, anh thì từ từ rút cái của anh ra nhẹ nhàng không làm cho cậu đau. Anh nhìn cậu vuốt mái tóc bạch kim bết mồ hôi, anh hôn trán, hôn má cậu, anh liếm dái tay của cậu, anh giọng thêu thào .

_ Hyukie, em giờ là của anh rồi, là vợ anh rồi đấy!

-_ hức hức… em đau quá…hức hức.. em không làm vợ anh nữa, em không nói chuyện với anh nữa _ Cậu chu môi, phung phịu, xoay mặt vào vách tường.

_- Em không cần anh nữa rồi phải không?_ Anh biết cậu đang mè nheo với anh, anh lạ gì sau 2 tháng sống chung nhà với cậu, anh cố gắng nín cười tiếp tục trêu cậu_ Vậy anh đi nha, anh không về với em nữa!!

Thật ra anh đâu nở bỏ cậu, chỉ muốn trêu cậu chút. Anh phóng nhanh vào nhà tắm, đóng cửa nhè nhẹ, vì phòng toàn bộ đều được cách âm, nên anh có tắm thì cậu củng không nghe tiếng nước. Cậu nằm yên hồi lâu, thấy anh không năn nỉ, cậu quay lại thì không thấy anh, gọi tên anh thảm thiết vẩn không thấy trả lời, cậu không thể bước xuống được vì hông cậu đau buốt, chỗ đó còn đang rỉ máu, cậu khóc thét lên gọi tên anh.

_ oa oa oa… Haenie…Haenie…oa oa oa… anh đâu rồi?

_ Haenie…oa oa oa… em…em… Haenie…oa oa oa!!!

Anh tắm xong sạch sẽ, vôi lau khô người quấn lấy cái khăn ngang hông, anh mở cửa nhìn cậu giãy nãy trên giường anh cười, biết ngay là sẽ như thế này, vậy mà nãy không cần anh, cho chừa nhé khỉ con. Anh rất thương, rất chìu cậu, nhưng người xưa thường nói “ chìu quá thành hư “, lâu lâu cũng phải cho cậu biết uy lực của Seme là gì chứ! Hơn nữa lúc nãy, cậu còn nói “ không thèm làm vợ anh “, ai cho cậu cái quyền đó chứ, không ai được phép đem cậu ra khỏi cuộc sống anh, kề cả chính cậu. Cậu là của anh mãi mãi, không bao giờ anh buông tay cậu ra! Anh tiến lại giường, bế cậu thẳng vào nhà tắm, cậu đang khóc rấm rức mắt mũi tèm nhem, thấy có người bế mình, cậu chùi nước mắt, nhìn lên thấy đúng là anh, cậu cười toe toét đến hở cả răng lẫn lợi, thật đáng yêu làm sao. Bế cậu vào bồn, anh chỉnh nước nóng, rồi anh thoa sữa tắm cho cậu, kì cọ từng chỗ nhẹ nhàng, cho sạch sẽ cái tinh túy dính trên người cậu, cậu nhìn anh lại cười.

_ Haenie… không đi nữa sao?

-_ Sao muốn anh đi lắm àh, anh đi thật thì đừng ăn vạ như lúc nãy nhá!

-_ Không mà, em không muốn, em giởn với Haenie mà!_ Vội vã ôm chầm lấy anh cứng ngắt.

-_ Rồi rồi, buông anh ra… anh không đi, để anh tắm cho em nhanh, kẻo lạnh!

_ Vâng!

Cậu cứ để yên cho anh kỳ cọ tắm rửa cho mình, cậu thì cứ nghịch bọt xà bông trong bồn như trẻ con, lâu lâu lại tát nước lên mặt anh. Anh cũng chịu, cậu còn trẻ con mà trách gì, tắm xong anh lâu khô người cậu, anh lấy một chiếc khăn thật lớn quấn quanh người cậu, anh bế cậu ra phòng tắm, để cậu ngồi trên sofa giữa phòng. Trên bàn có măm thức ăn gia nhân đã đem sẵn trước khi cậu tỉnh lại. Anh bảo cậu ăn, trong khi anh đang lấy sữa dâu từ bình giữ ấm cho cậu. Đặt ly sữa dâu lên bàn cho cậu, anh lại tủ, lấy ra hai bộ đồ cho anh và cậu không quên lấy một chiếc drap khác. Thay đồ xong, rồi giựt phăng chiếc drap màu trắng còn dính tinh dịch, và ít máu kết quả của cuộc làm tình vừa rồi. Thay chiếc drap mới vào giường anh gom mớ quần áo hỗn dỗn dưới đất cho vào sọt đựng đồ dơ. Xong mọi việc anh quay lại nhin cậu, cậu đang chu đôi môi khêu gơi kia thổi ly sữa anh đưa lúc nãy, anh như chết đi cái hình ảnh ấy, sao cử chỉ nào của cậu cũng dễ thương này chứ, anh thật muốn đè cậu ra làm thêm vài lần nữa nhưng mà cậu còn quá nhỏ, nếu anh làm vậy, cậu sợ rồi về sau không cho anh làm nữa, đành kiềm chế “ anh lùi một bước sau này sẽ tiến ba bước”. Thấy cậu uống xong ly sữa, anh đi lại bế cậu lên giường, anh cẩn thận mặc đồ cho cậu, gài từng cút áo, anh lấy một tuýp kem nặn ra một ít trên ngón trỏ, anh tách hai chân cậu ra, thoa nhẹ nhàng vào chỗ kín còn đang rướm máu của cậu, thấy cậu rên lên vì rác anh dịu dàng thổi vào cho cậu dễ chịu hơn, mặc quần xong anh bế cậu lên nằm ngay ngăn trên giường, leo lên giường nằm kế bên cậu, kéo chăn đắp cho cả hai. Cậu chui tuột xuống để dấu mặt vào lòng ngực anh.

_ Ngủ nha Hyukie, em còn đau không?_ Anh ôm cậu vào lòng, luồn tay phía sau, anh xoa lưng cho cậu ngủ.

_ Dạ, chút chút Haenie. Ngủ rồi, thức dậy Haenie đi mất nữa!

_ Anh không đi đâu nữa, yên tâm ngủ đi, Hyukie, đừng cãi lời anh, cái đó hư lắm!

_ Nhưng mà… 

_ Ngoan, anh ở đây, ở ngay bên em mà. Hyukie ngủ thì anh không đi đâu hết. 

Anh ôm chặt cậu vào lòng, dỗ cho cậu ngủ, cậu ngủ say, anh chỉnh cậu nằm ngay lại, lấy con cá bông thật to cho cậu ôm, đắp chăn cẩn thận hôn lến trán cậu, anh rón rén nhẹ nhẹ bước ra khỏi phòng. Anh về thư phòng mình, khóa chặt cửa, tay anh trượt trên cái Iphone màu xanh sapphire. 

_ Zhou Mi, giúp hyung nhé!
.......

_ Điều tra giúp hyung một chuyện, anh sẽ fax qua cho em ngay, đừng để ai biết chuyện này, kể cả Apama hyung nhé!!
…….

_ Có tin gì em báo ngay cho hyung, cám ơn Zhou Mi. Cho hyung gởi lời hỏi thăm Henry nhé!
…….

_ Bye, Zhou Mí!

--------------

Sau đêm ân ái tối qua, cậu ngủ một giấc thật say tới sáng, tỉnh dậy đã là 8 giờ, anh đã đi làm để lại tờ giấy kế bên cậu với mẫu tin nhắn đầy yêu thương “ vợ yêu, thấy em ngủ ngon anh không nỡ kêu dậy, hôm nay em nghỉ học cho khỏe, tối anh về với em nha Hyukie” , cậu cười híp mắt với lời lẽ sến chảy nước của anh. Vệ sinh cá nhân xong, cậu lết lết từ từ xuống cầu thang vì cái hông còn đau buốt, hai vị phu nhân đã đi làm công việc riêng nhà chỉ còn cậu và Sung Min, hôm nay anh làm biếng nên tự cho mình nghĩ xả hơi. Cậu và anh cùng ngồi ăn sáng.

_ Chào buổi sáng Minnie hyung!

_ Uh, chào em, em thấy trong người thế nào rồi?

_ Dạ, em thấy khỏe rồi ngoại trừ cái hông hơi đau thôi à!

_ Sao mà đau, thằng đó đánh vào hông em àh?

_ Dạ không phải… ưm tối qua Haenie tự dưng đè em ra… 

_ Ngưng, anh hiểu rồi, cái thằng thiệt tình… em đừng để cho thằng anh của em biết nha, Kyu Hyun mà biết thì nó lồng lộn lên cho xem, có khi cắn Haenie của em đó, nhớ nha!

_ Dạ, Minnie hyung, anh… anh ghét Hyunie hyung lắm hả anh?

_ Hứ… anh không chấp!

_ Minnie hyung anh đừng ghét Hyunie hyung nhé, tại anh ấy sợ em bị tổn thương giống anh ấy nên anh ấy mới ghét Haenie, Hyunie hyung là CASANOVA là có nổi khổ mà!

_ khụ… khụ… tổn thương, nổi khổ, hyung không nghe lầm chứ Huykie?_ Sung Min khi nghe xong câu nói của EunHyuk thì sặc nước tới chết.

_ Hyung, có biết sao mà trên dưới Kim gia, nhất là Teukie Umma thương em như con ruột không?

_ Tại em đáng yêu, ưm… vì em không còn gia đình nữa!

_ Hyung nói đúng một nữa thôi ạ, phải Kim gia thương em vì em không còn người thân, cái quan trọng là em giống anh Hyunie hyung lúc nhỏ, ở em Teukie Umma tìm được đứa con đáng yêu mà Umma bị mất từ 5 năm trước.

Sung Min ngừng ăn chăm chú nghe Eun Hyuk kể chuyện, theo lời kể của Ye Sung cho Eun Hyuk biết. Kyu Hyun lúc chưa xảy ra chuyện, thì hồn nhiên như Eun Hyuk bây giờ, ưa làm nũng với Apama và anh trai Ye Sung. Bởi Kim gia chỉ có hai con trai mà hắn lại là út thế là bao nhiêu tình thương đều dành cho hắn. Hắn của ngày đó như Eun Huyk bây giờ, vô tư hồn nhiên, ngoan ngoãn lễ phép… 

Cứ ngỡ như mọi hạnh phúc may mắn đều dành cho hắn, nhưng ai cũng phải có bước vấp ngã trong cuộc đời, mà cái vấp ngã này quá lớn khiến cho hắn tuyệt vọng trở thành một CASANOVA hiện nay. Năm đó hắn vừa tròn 18 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của đời người. Hắn yêu thầm cô bạn gái thanh mai trúc mã của mình – Seo Juhyun, nét đẹp thánh thiện không son phấn đã làm hắn chết ngay ngất từ lúc 10 tuổi gặp cô trong buổi tiệc của giới thượng lưu người Pháp lúc đó. Kể từ đó hắn và cô sánh bước cùng nhau, cùng đi học, cùng ăn, cùng chơi, rồi cùng mơ ước về tương lai… Sinh nhật lần thứ 18 của cô, hắn ngỏ lời yêu cùng cô, cô mỉm cười đồng ý. Từ lúc đó hai người chính thức thành người yêu, hắn tận tâm yêu cô, chiều chuộng, không bao giờ để cô khóc, hắn tôn trọng cô từ khi quen nhau ngoài ôm, hôn hắn không hề có cử chỉ quá lố.... 

Nhưng mà ông trời không bao giờ theo ý con người, kể từ khi cô bước chân vào ngành giải trí cô trở nên xa cách. Hắn biết cô ước mơ làm ca sĩ từ lúc còn nhỏ, hắn không ép cô bỏ còn động viên cô đeo đuổi ước mơ, từ khi cô trở thành ca sĩ nổi tiếng cô dường như quên hắn. Không gọi điện, không nhắn tin…có khi một tháng hắn không nhận tin tức gì từ cô. Hắn đau, hắn buốn, không ai biết, nhưng hắn vẫn yêu cô, vẫn nhớ cô… Chính vì vậy, một ngày sau bao đắn đo suy nghĩ, hắn đến tìm cô ở căn hộ mà cô đang ở riêng từ khi làm ca sĩ. Hắn chạy xe trong cơn mưa tầm tã đến nhà cô, đứng trước cửa nhà, cửa không khóa hắn lò mò đi vào, trong nhà yên ắng quá, tiếng rên rỉ của ai đó như dồn hắn về phía căn phòng cô. Hắn đi từ từ đến căn phòng, cánh cửa hé mở, hắn thấy cô không mãnh vải che thân, cô đang rên rỉ, mồ hôi túa ra như đang tắm, thân người nhún nhẩy theo từng nhịp thúc của người đàng ông nằm trên người cô, mắt cô đang khép hờ để tận hưởng cảm giác sung sướng đê mê đó, người đàn ông đang soa nắn thân thể của cô, cái mà anh gìn giữ cho cô, anh không muốn ép cô khi cô không muốn. Vậy mà giờ đây cô đang làm tình kìa, mà người đàn ông không phải là hắn, không phải là hắn… Hắn hét lên, khi cô vẫn say sưa trong cơn hứng tình, cô hoảng sợ nhìn hắn, hắn như con thú điên lao vào đấm đá tên kia, không biết đánh bao lâu, khi buông ra thì ông ta đã tắt thở, hắn nhìn cô ánh mắt toét ra lửa, cô sợ hãi van xin… Hắn nhìn cô, hắn khinh rẽ giờ đây cô như một con điếm không hơn không kém. Hắn bỏ đi, mặc kệ cô với cái xác, xe hắn lao đi trong mưa, mưa cứ rơi làm át đi tiếng khóc của hắn, khóc cho mối tình đầu tan vỡ tại hắn ngu, hắn tin tưởng cô nên bị chà đạp không thương tiếc.

Ngày hôm sau, Kang Teuk lo giải quyết chuyện Kyu đánh chết người, người đó là giám đốc công ty đã lăng-xe Seo Ju hyun. Cô chấp nhận phản bội Kyu làm người tình của ông ta để được làm ca sĩ, được nổi tiếng, chẳng những vậy cô chấp nhận làm vật đổi trác khi đối tác làm ăn của hắn cần cô, muốn ngủ với cô. kể từ ngày làm ca sĩ không biết cô đã lên giường với bao nhiêu người. Sự việc đó bị phanh khui, công ty hắn bi giải thể, cô không còn chỗ dựa, bị mọi người chê bai, sự nghiệp đang trên đỉnh vinh quang phút chóc tan theo mây khói cô không còn gì cả, cả Kyu cũng không còn... đang ở trên cao chỉ trong môt ngày cô rơi xuống tận đáy vực thẳm, nhục nhã cô bỏ đi. Còn Kyu Hyun sau ngày đó anh làm quen với rượu, rượu là bạn của anh, sáng uống chiều uống bất kể giờ nào anh ngủ dậy là anh uống, Kang Teuk đau lòng nhìn anh, từ người con trai cao to bây giờ chỉ còn môt bộ xương, thời gian trôi qua, vết thương cũng phai mờ anh sống lại, anh không còn nhớ về Seo Juhyun, trái tim anh giờ đây đã chết, anh trở thành một CASANOVA, để anh trả thù, trà đạp hạn phụ nữ bẩn thỉu thối tha. Kyu Hyun, chân thành với tình yêu giờ đã chết rối, chết thật rồi… Nghe Eun Hyuk từ tốn kể cho Sung Min nghe, anh bất chợt rơi nước mắt.

_ Minnie ~ hyung, anh khóc sao, hyung em làm gì sai à?

_ Àh, hyung không sao, tại bụi bay vào mắt anh thôi!

_ Trong nhà cũng có bụi sao hyung?

_ Ya, có sao không con khỉ ngốc này!

_ Sao hyung mắng em ngốc, rõ ràng là hyung khóc mà!

_ Dạ, thưa thiếu gia có Shin tiểu thư, cậu Tae Min đến thăm Eun Hyuk thiếu gia! Họ đang chờ ở phòng khách.

Nghe có bạn đến chơi, nhất là Tae Hee cậu cũng muốn gặp cô bé làm sao, lon ton chạy ra bỏ mặc cả Sung Min trong bếp, còn Sung Min anh thở phào ra, may có bác quản gia vào kịp thời không thì quê chết đi được, tự dưng anh khóc vì hắn chứ, chắc anh khùng rồi, anh tự cốc vào đầu mình, bỏ đi lên phòng. Thì ra Kyu Hyun, nó không xấu như mình nghĩ, thì ra nó cũng từng yêu thật lòng, chỉ tiếc bị lừa dối, phản bội, anh cảm thấy tiếc cho nó quá, anh mà gặp cô gái kia anh sẽ cho vài bạt tay, hạng phụ nữ thật thối tha. Bây giờ thì anh hiểu vì sao nó không thích Dong Hae đến với Eun Hyuk, nó sợ Eun Hyuk sẽ là nó của 5 năm trước, bị chính người mình yêu phản bội, dẫm đạp lên tình yêu một cách không thương tiếc, bất giác anh lẩm bẩm trong miệng " Kyu Hyun, tui nghĩ sai về cậu, thật xin lỗi ".


* Trường học Super Junior *


Tae Min, đang đi dọc hành lang đến lớp Eun Hyuk để tìm cậu. Ngó vào lớp không thấy Eun Hyuk đâu, tính quay lưng đi thì thấy Tae Hee đứng trước mặt mình từ lúc nào. Sau vài câu tra hỏi Tae Min, Tae Hee biết cậu là vệ sĩ ẩn do Lee gia phái tới, nên mon men làm quen với cậu. Sau đó cô lôi cậu một mạch ra khỏi trường, tống cậu vào ngồi trong xe hơi của mình, rồi kêu tài xế trở thẳng đến Lee gia tìm Eun Hyuk.

" Phòng khách biệt thự Lee gia "

Ở phòng khách lúc này chỉ có Eun Hyuk, Tae Hee và Tae Min. Vì cùng lứa tuổi với nhau, nên kết bạn với nhau rất nhanh, chỉ sau màn hỏi thăm tình hình Eun Hyuk sau vụ sàm sỡ, cậu bảo không sao lại còn tươi cười với hai người. Rồi cả ba cô cậu quấn lấy nhau, họ cười nói đùa giỡn với thoải mái như thân nhau từ rất lâu. Eun Hyuk không e ngại chuyện chủ tớ với Tae Min, cậu bắt Tae Min chỉ gọi cậu là Eun Hyuk hay Hyukie như Tae Hee… Ngồi quài cũng chán, Tae Hee đề nghị đi chơi, Eun Hyuk hưởng ứng nhiệt tình, Tae Min lúc đầu phân vân nhưng nghĩ lại có mình theo, còn nữa Tae Hee không phải bình thường như cao cô gái khác, có Tae Hee đi cùng thì người chết chắc chắn không phải là Eun Hyuk. Thế là cả ba, hí hửng chạy ra xe của Tae Hee, dù sao Tae Min tuy là sát thủ nhưng cái tuổi cũng vẫn là trẻ con, nên việc đi chơi vui đùa dã làm cậu quên hẳn thân phận sát thủ của cậu. 

Cả ba cô cậu, ổn định chỗ ngồi trong xe, bảo tài xế trở đến khu công viên giải trí lớn nhất ở Seoul, ngồi trong xe cả ba hò hét, cùng hát các bài hát hot nhất của K- Pop, rồi cùng nhau vỗ tay tự tán thưởng cho thành quả của mình. Cuối cùng khu công viên đã trước mặt, họ chạy ùa vào cổng, dù vui đùa đến đâu tay của Tae Hee không bao giờ rời tay Eun Hyuk, Tae Min thì luôn theo dõi hai người từ phía sau bảo vệ Eun Hyuk. Cả ba bắt đầu vui đùa với các trò chơi trong công viên, Eun Hyuk mê chơi đến quên cả cái hông đang đau. Chơi chán chê, mệt phờ người, họ dừng chân bước vào một shop quà lưu niệm, Eun Hyuk đi dạo xung quanh cùng Tae Min, Tae Hee thì nhìn bên dãy dồ trang sức, cô chú tâm nhìn mấy sợi dây chuyền được thiết kế rất công phu, mặt dây chuyền hình con này con kia rất tinh xảo, ánh mắt cô dừng lại sợi dây chuyền hình con khỉ rất đáng yêu, cô vẫy tay kêu Eun Hyuk.

_ Hyukie oppa, lại đây với em!

_ Chuyện gì thế Tae Hee?_ Eun Hyuk kéo Tae Min chạy về phía Tae Hee, đang vẫy tay gọi mình.

_ Anh xem sợ dây chuyền con khỉ kìa đẹp không oppa?_ Tae Hee chỉ tay về sợi dây chuyền nằm trong tủ kiếng, cô quay lại hỏi cậu_ Oppa thích không? Em mua tặng oppa nha?

_ Ưm… anh thích sợi kia hơn_ Cậu chỉ sợi dây có mặt dây chuyền hình cá, trên mắt con cá còn đính một hạt sáng nhỏ màu xanh sapphire lấp lánh làm mắt của nó_ Hi, tại " Haenie của anh " thích cá, anh ấy còn nuôi cả một hồ cá lớn trong nhà nữa _ Eun Hyuk cười hạnh phúc khi nhìn sợi dây chuyền.

_ “ Haenie của anh”??? Vậy hai người là…_ Cả Min Hee đồng thanh lên tiếng.

_ Hi…* tủm tỉm cười*… Haenie nói anh là hôn thê của anh ấy, anh ấy đợi anh lớn rồi sẽ thành hôn với anh_ Lấy hai tay áp vào hai má đỏ ửng hồng, Eun Hyuk cúi xuống vì xấu hổ.

_ Ya, Dong Hae thiếu gia thật lãng mạn, Eun Hyuk , cậu thật hanh phúc!

_ Hyukie oppa, anh hạnh phúc không?_ Tae Hee nhíu mày nhìn Eun Hyuk.

_ Anh vui lắm, anh ấy rất tốt với anh, anh cũng thích Haenie nữa_ Cậu trả lời vui vẻ, mặt đỏ bưng, cười đến hở cả lợi trong cậu giờ đây hạnh phúc vô cùng.

_ Vậy thì được rồi, đừng khoe khoang nữa, em mua tặng anh sợi dây chuyện hình con cá nha!_ Tae Hee trề môi nhìn Eun Hyuk khinh rẽ.

_ Cám ơn em Tae Hee!

_ Eun Hyuk khi nào cậu đám cưới với Dong Hae thiếu gia, tớ làm rễ phụ cho cậu nha?_ Tae Min được dịp hùa nhau chọc ghẹo Eun Hyuk.

_ Ya, đừng chọc tớ mà, Tae Min_ Eun hyuk bưng cái mặt đỏ như máu chạy đi chỗ khác, Tae Min cố đuổi theo mà chọc.

Hyuk Min cứ chạy quanh quanh đùa giỡn, còn Tae Hee mua cho cậu sợi dây chuyền con cá, một sợi lắc bạc hình đầu lâu cho Tae Min. Trong khi, cô nhân viên đang tra thẻ của Tae Hee thanh toán tiền, Tae Hee dùng nhíp gắn vào bên trong con cá một vật gì đó siêu nhỏ không nhìn thấy được. Cùng lúc đó, có môt ánh mắt sắc lạnh nhìn vào Eun Hyuk rất lâu như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, kể từ khi bước vào shop chủ nhân ánh mắt đó đã nghe trộm được đoạn trò đối thoại giửa ba cô cậu về chuyện Eun Hyuk là hôn thê của Dong Hae, thì đã không ngừng bắn ánh mắt tóe ra lửa cho Eun Hyuk. Nhưng dù ánh mắt có sắc lạnh, tóe lửa cỡ nào cũng không qua khỏi tầm nhìn của Tae Hee. Sau khi mua sắm xong, Tae Hee đeo dây chuyền cho Eun Hyuk, còn Tae Min thì cám ơn rối rít về cái lắc tay của cô. Cả ba bước ra khỏi shop, cặp mắt đó vẫn không dừng nhìn theo cậu, khoảng cách ngày càng gần hơn. Tae Hee thì chỉ cười thầm, lẩm bẩm môt mình “ cứ theo đi tao sẽ cho mày coi vở kịch hay “. Tae Hee đề nghị cả ba cùng đến SuJu tham quan một chuyến, lúc đầu hai người kia có vẻ lưỡng lự vì sợ Dong Hae la rầy lúc nãy đi chơi đã không xin phép, làm sao Min Hyuk dám vát mặc tới SuJu, nhưng Eun Hyuk bị Tae Hee bắt thóp nắm trúng điểm yếu của cậu.

_ Hyukie oppa đi đi, tới rồi anh sẽ thấy được “ HAENIE CỦA ANH” ,anh không nhớ anh ấy sao? Chắc chắn là “ HAENIE CỦA ANH” còn mừng hơn nữa đấy, không giận đâu mà_ Mỗi môt câu nói của Tae Hee cô nhấn mạnh mấy từ của anh, của cậu còn cố tình nói thật to như muốn cho ai nghe_ Đi đi mà oppa, nha nha!_ Tae Hee nũng nịu nài nỉ, bằng mọi giá phải đem cậu đến Su Ju phải để cho ai kia coi tuồng hát nữa chứ.

Cậu đúng là bị Tae Hee bắt thóp, thật sự cậu rất nhớ anh và cũng muốn xem anh làm việc như thế nào, cuối cùng cậu dồng ý. Tae Min chỉ thở dài không đồng ý không được. Cả ba lên xe thẳng tiến đến Su Ju, nhìn qua kính chiếu hậu trên xe, Tae Hee nhìn coi cái bóng theo đuôi nãy giờ có đuổi kịp theo không? Thấy cái bóng ấy đang phía sau cô cười và đắc ý thỏa mãn làm cho Eun Hyuk ngồi kế bên phải sờ trán cô.

Xe đi được một khoảng lâu, trong xe chì có cậu là vui vẻ tươi cười, lâu lâu cậu sờ vào con cá trên dây chuyền cười thật hanh phúc. Chỉ có Tae Min là nhìn thấy thái độ kỳ lạ của Tae Hee, từ khi đi ra khỏi shop nhìn cô gian không thể tả, không biết cô đang suy nghĩ gì, tính toán gì, Tae Min thật sự sợ con người này từ khi chứng kiến cô bắn người, nó làm cho cậu nhớ huyền thoại sát thủ đáng sợ nhất cách đây 3 năm. Cả ba người, mỗi người một suy nghĩ, không khí trên xe thật im lặng cho đến khi SuJu đã xuất hiện trước mắt, cậu không ngờ nó to và lộng lẫy như vậy, còn bự hơn cái trường Super Junior mà cậu đang học, chỉ có cậu là ngạc nhiên đến nổi há hốc mồm ra.

_ Eun Hyuk cậu ngậm miệng lại, mất mặt thật, ELF thì cũng cỡ này có gì đâu mà cậu ngac nhiên thế?_ Tae Min lấy tay đẩy cầm dưới của cậu lên, cho miệng khép lại.

_ Tớ chưa bao giờ tới trụ sợ chính của ELF bao giờ!_ Cậu phụng phịu, phông hai má lên, như đang giận dỗi.

_ Sao thế Hyukie oppa?

_ Umma, không muốn anh gặp nhiều người ngoài, trong khi chuyện gia đình anh chưa giải quyết xong.

_ Thế anh có muốn tìm người thân không oppa?

_ Anh muốn lắm, nhưng biết họ còn sống hay chết, mà anh không nhớ gì hết làm sao mà kiếm!

_ Oh, cậu bị mất trí nhớ sao Eun Hyuk?

_ Đúng vậy, Tae Min à!_ Cậu thở dài, than thở với Tae Min.

_ Không nhớ càng tốt, là con nuôi Kim gia cũng tốt mà, oppa mau gọi Dong Hae – ssi xuống đi!_ Tae Hee níu áo Eun Hyuk, dục cậu gọi Dong Hae xuống!

_ Ờh, anh biết rồi!

-------------

* Đại sãnh công ty SuJu *

Cậu đang gọi cho anh, bảo là mình đang đứng ở đại sãnh chờ anh. 5 phút trôi qua sau anh vẫn chưa xuống tới, cậu thì cứ hồi hộp chờ không biết anh thấy cậu đến có vui không? Còn Tae Hee và Tae Min thì đang ngó xung quanh tham quan, bỗng có người từ phía sau bỗng nhiên xô cậu té xuống đất, vì quá bất ngờ, nền gạch lại rất bóng và trơn, mặt cậu đập ngay xuống đất, máu mũi chảy ra, Tae Min hối hả chạy lại, dùng khăn giấy trong người chậm máu cho cậu, hai người chưa kịp hoàn hồn thì tiếng thét chói tay đập ngay vào mặt. Trước mặt cậu và Tae Min là một cô gái mặt bộ váy đỏ, bó sát người, chiếc váy ngắn đến mức không thể nào ngắn hơn, mái tóc nâu soắn lọn, khuôn mặt thật đẹp, nhưng cặp mắt thì sắc như dao, cậu bất giác rùng mình lên, Tae Min vội vã vuốt lưng, vỗ vai. Tae Hee thì cứ đứng nhìn khoanh tay trước ngực, lại lẩm bẩm một mình khó hiểu “ agiooo, cuối cùng chịu ra mặt rồi, cứ tiếp tục gào thét đi ”.

_ Mày là thằng nào mà dám nhận là hôn thê của Dong Hae oppa hả?_ Cô chống nạnh, tay sỉ vào trán Eun Hyuk mắng không thương tiếc.

_ Tôi là tam thiếu gia của ELF, là hôn thê của Haenie! Còn cô là ai?_ Cậu đáp trả câu hỏi của cô gái xa lạ, tuy trong bụng rất sợ hãi, nhìn cô ta rất là dữ như muốn giết chết cậu ngay.

_ Láo, Kim gia gia chỉ có hai thiếu gia. Mày tưởng tao ngu hả? Đồ ăn mày như mày, dám thấy sang nhận mặt bà con àh? Lại còn dám nhận là hôn thê của Dong Hae oppa nữa? Mày nghe cho rõ tao mới là hôn thê của anh ấy. Lee Dong Hae là của tao, anh ấy là của KWON YU RI này!_ Như một con thú dữ bị cướp mất mồi, cô trợn mắt hung tợn, nhìn Eun Hyuk làm một tràng tổng sỉ vả vào cậu.

_ hu hu...Không phải Haenie là của tôi, anh ấy bảo tôi là hôn thê của anh ấy!...hu hu... Cô không phải mà, cô nói dối, Haenie của tôi mà!_ Bị sĩ vả không thương tiếc, cậu khóc lóc tủi thân nhưng cũng không quên dành Dong Hae cho mình.

_ Tao là thanh mai trúc mã của anh ấy, tao mới là hôn thê của Dong Hae oppa, mày làm gì mà xứng với anh ấy!

_ Không phải,… hức hức… HAENIE của tôi mà! Không phải của cô!... hức hức…

CHÁT, CHÁT!

Eun Hyuk chưa kịp nói hết câu thì đã bị Yu Ri tát hai bạt tay vào mặt, mọi người có mặt trong đại sãnh nhìn cậu bằng ánh mắt thương cảm, tội nghiệp, cậu như con thỏ con đang bị một con thú dữ vồ lấy, trông đáng thương vô cùng. Tae Min tuy đứng bên cậu, cứ nghĩ là " phụ nữ " đang ghen chỉ đôi co vài câu thôi không ngờ Yu Ri ra tay quá nhanh khiến cậu không thể chụp kịp, Tae Hee nhìn Yu Ri với ánh mắt căm phẫn, thật sự cô có thể chụp tay của Yu Ri nhưng cô không muốn ra tay cứu cậu lúc đó, để cậu bị đánh " thì kịch tính của tuồng hát càng cao trào ở phía sau" … Chính xác là vậy, Eun Huyk khi bị Yu Ri tát, cậu bắt đầu sợ hãi đôi mắt ngập nước, núp sau lưng Tae Min thút thít khóc, đôi má trắng ngần còn in dấu tay và cả vết xước đang rỉ máu vì ngón tay cô ta đeo nhẫn. Yu Ri vẫn không tha cho cậu, cô toan bước tới gần cậu thì từ phía sau, có người túm tóc cô lại dật ngược phía sau. Tae Hee lúc này nhìn thấy người núm tóc Yu Ri thì cười nhếch mép. Dường như đây là điều Tae Hee đang mong đợi.

CHÁT, CHÁT!

_ Hyukie, lại với anh nè, là anh đây mà đừng khóc lại với anh! Ngoan, khỉ con à, lại với anh nào, anh nhớ em!

Nghe ai gọi tên mình, cậu từ từ ló mặt ra nhìn, là anh đúng rồi là “ Haenie của cậu” , cậu nhào vào lòng anh, thút thít khóc, ôm anh cứng ngắt như sợ mất đi anh. Anh cũng ôm cậu thật chặt, xoa xoa cái lưng cho cậu, anh lau nước mắt cho cậu, hôn lên trán lên má cậu, anh lấy tay sờ nhẹ lên cái má còn in dấu tay, ánh mắt sắc lại khi thấy máu đang rỉ ra. Tae Min thì nhìn thấy cảnh nhày ở " SHINEE " rồi nên không lạ gì, cậu giờ chỉ sợ sẽ bị Dong Hae mắng và bị phạt nữa. 

Tae Hee thì nhìn người con gái ngồi bệt xuống dưới đất, nước mắt trào ra, trôi cả lớp phấn dày đặt tay ôm má vì hai bạt tay của Dong Hae mà cười thỏa mãn. Phải là cô Kwon Yu Ri khi cô định xấn tới cho Eun Hyuk thêm vài bạt tay, thì phía sau Dong Hae không biết đến khi lúc nào túm lấy tóc cô, giựt cô lùi ra phía sau, cô chưa kịp phản ứng thí đã bị ăn ngay hai bạt tay như trời giáng của Dong Hae, nhưng đó chỉ là vết thương ngoài da. Cái cô đau là anh chẳng thèm nhìn cô dù chỉ một giây, tát cô xong anh lao về Eun Hyuk, ôm lấy cậu, anh nhẹ nhàng tỉ tê với cậu, dịu dàng vuốt mà trấn an cậu… Tai sao chứ? Cô biết anh từ hồi 5 tuổi cùng học trường mẫu giáo, cô đã thầm mến anh ngay từ lúc đó, hơn nữa gia đình cô cũng làm ăn với SuJu, cô yêu anh, cô chủ động bên anh, dâng hiến cho anh tấm thân trong trắng của mình, nhưng đáp lại cô là sự hờ hững, lạnh nhạt không quan tâm của anh, cô cũng chỉ là món đồ chơi qua đường của anh. Nhưng cô không giận anh, cô yêu anh , cô chờ đợi anh hồi tâm chuyển ý. 

Cô chưa bao giờ được anh nâng niu chiều chuộng như vậy, là bạn gái của anh được hai tuần ngoài việc làm cho anh thỏa mãn dục vọng, thì anh xem cô như không khí, cũng như bây giờ anh không thèm ngó đến cô, anh còn đánh cô vì thằng " ranh con đó ". Ba cô nhiều lần ngỏ ý xin cho cô làm dâu Lee gia, đều bị Hee Chul từ chối thẳng thừng còn lăng mạ cô không thương tiếc vì tội trèo cao, vậy mà thằng nhóc đó là ai, tại sao nó dành được vị trí của cô, cô đã đợi anh suốt bao nhiêu năm trời, cô không cam tâm, cô hét lên mặc cho ai đó nhìn mình, cô phải dành lại tình yêu của anh.

_ DongHae oppa, thằng đó là ai? Nó là gì của oppa? Sao anh đánh em?_ Nước mắt cô tuôn trào như thác lũ, cô kêu gào trong đau khổ.

_ Em ấy à, là hôn thê của tôi, là người tôi yêu. Sao đánh cô hả? Tôi chưa giết cô khi cô đánh hôn thê tôi mà còn hỏi à.

_ Oppa nói xạo em phải không? Em mới yêu anh mà oppa, em đã yêu anh từ lúc học mẫu giáoI, sao lại đối xử với em như thế oppa?

_ Hứ...cô là ai, sao dám tới đây làm loạn, cô còn không đi thì đừng trách tôi!_ Dong Hae ôm chặt Eun Huyk trong lòng, ánh mắt nhìn Yu Ri như muốn bóp chết ngay cô.

_ Agioo, yêu đơn phương nhẵng mười mấy năm, hèn gì lúc nãy cô xô Hyukie oppa té, làm anh ấy chảy cả máu mũi_ Tae Hee cố tình chăm dầu vào lửa _ Lúc nãy cô hét lớn vào mặt Hyukie oppa là hôn thê của Dong Hae –ssi, ra là chỉ yêu đơn phương, tới tên còn không nhớ vậy mà bảo là hôn thê thiệt là hoang tưởng_ Tae Hee khoanh tay trước ngực nhìn cô cười mỉa mai. Yu Ri còn đang chăm chú nhìn Tae Hae đang mỉa mai mình thì anh đã bước tới gần bên cô.

_ Cô là ai? Sao cô dám nói với Hyukie, cô là hôn thê của tôi hả?_ Chát, chát...mỗi một câu nói, Dong Hae lại tặng thêm Yu Ri một cái tát trời giáng của anh_ Cô nghe cho rõ đây Kim Eun Hyuk là hôn thê của tôi, cô mà còn nói chuyện nhảm nhí nữa tôi cắt lưỡi cô, khốn nạn, biến!_ Anh thét từng lời vào mặt cô ả, anh không ngờ cô ta dám làm tổn thương Eun Hyuk của anh.

_ KHÔNG PHẢI ĐÂU OPPA, BA EM MUỐN KẾT THÂN VỚI NHÀ ANH, NHƯNG APAMA ANH KHÔNG CHỊU, CÓ PHẢI ANH BỊ APAMA ANH ÉP HÔN KHÔNG NGƯỜI ANH YÊU LÀ EM MÀ, PHẢI KHÔNG?_ Yu Ri gào thét điên cuồng, tay nắm chân anh cố níu giữ anh.

_ Cô ta nghĩ sao mà nói như vậy? Dong Hae thiếu gia nói rõ thế mà còn... Tội nghiệp, đẹp mà bị điếc thật là tội!_ Tae Min nhìn YuRi ra điều tiếc rẽ, lắc đầu.

_ Tae Min cậu nói sai rồi, chẳng qua cô ấy mắc bệnh hoang tưởng thôi mà, chứ không phải bị điếc.

_ CÔ ĐANG NẰM MƠ HẢ? TÔI YÊU KIM EUN HYUK, NGHE RÕ CHƯA???_ Dong Hae tức giận hét lớn vào mặt Yu Ri.

_ Dong hae - ssi thật tàn nhẫn sao lại nói với cô ấy như vậy chứ, dù sao cô ấy cũng đã lên giường với anh mà, anh thật là…_ Tae Hee che miệng cười khẩy, lới nói đầy mỉa mai, chế giễu Yu Ri.

_ Chỉ qua đường vui chơi thôi, cứ như của nợ cứ bám riết thật phiền_ Anh nhìn Yu Ri, bĩu môi khinh bỉ hạ nhục cô thẳng thừng.

Cảm nhận được lời mỉa mai và chăm dầu vào lửa của Tae Hee, cô đang đau đớn vì bị Dong Hae phũ phàng với tình yêu và khinh rẽ sỉ vả cô một cách tàn nhẫn, ngay cả tên cô anh cũng không nhớ, còn Min Hee hùa nhau chế giễu, hạ nhục cô không thương tiếc, anh thì cứ ôm Eun Hyuk hôn lấy hôn để. Cô hận, cô căm thù Eun Hyuk tại nó cướp Dong Hae của cô,cũng tại nó, nó phải chết, thì Dong Hae mới quay lại với cô. Thừa dịp anh đang lơ là nói chuyện với Tae Min, cô xong tới xô anh té vào Tae Min, khi Dong Hae mất thăng bằng té vào Tae Min, cậu không còn ai bảo vệ, nhưng cơ hội cô nhảy bổ vào Eun Hyuk, tay móc dao rọc giấy nhỏ giấu trong túi áo nãy giờ, tay phải cầm dao, tay trái cô bóp cổ Eun Hyuk, cả thân người cô đè lên cậu giữ chặt cậu không cho cậu vùng vẫy. Cậu sợ hãi, thân thể mềm nhũng ra, nhắm cả hai mắt lại chờ đợi nhát dao ghim vào mình. Nhưng Yu Ri, cô tính sai một nước cờ, cô nghĩ xô Dong Hae té vào Tae Min thì không ai cản được cô, cô không ngờ cô nhanh có người còn nhanh hơn cô.

ĐOÀNG!

_ áaaaaaaaaaaaaa!


LENG…KENG!

Đại sãnh lúc này một phen khinh hoàng bởi tiếng súng, tất cả mọi người ai cũng thụp người xuống, có người vội tìm chỗ nấp vì sợ lạc đạn. Các bậc phụ huynh, Si Won cũng hối hả chạy xuống, khung cảnh bây giờ cực kỳ hỗn loạn, người trốn kẻ núp, bỏ chạy toán loạn, Si Won điềm tĩnh hơn ai hết, anh lệnh cho bảo vệ gác cổng đóng hết cửa ra vào, rồi buông rèm cửa xuống tránh tai mắt của người ngoài. Han Kyung vội chạy lại giữ chặt tay Tae Hee không cho nó cướp cò nữa, Hee Chul, Lee Teuk thì tức giận đứng nhìn Yu Ri bằng ánh mắt căm phẫn, gân xanh của hai người nỗi cả lên. 

Dong Hae sau khi nghe tiếng súng phát ra, anh lao vào ôm Eun Hyuk kéo lùi phía sau, úp mặt cậu vào lòng ngực không cho cậu thấy cảnh Tae Hee sắp giết người, anh sợ cậu lại ám ảnh rồi nhớ về quá khứ, Tae Min khi bị Dong Hae ngã vào người, cậu nhanh chóng đứng dậy tay móc súng khi thấy Yu Ri lao vào Eun Hyuk, súng cậu chưa kịp lên đạn thì đã nghe tiếng súng nổ chát chúa bên tai, con dao trên tay Yu Ri rớt xuống nền nhà nghe leng keng, còn Yu Ri thì mặt trắng bệch ra, cổ tay phải đẫm máu, có thể tàn phế luôn khi viện đạn ghim thẳng vào xương cổ tay, đôi tay trắng trẻo, móng tay được chăm chuốt gọt dũa, sơn phết kỹ lượng giờ đây máu đỏ đã tràn đầy trên đó. Cậu không cần nhìn thì cũng biết ai là chủ nhân của phát súng, đơn giản là giờ đây Yu Ri đang ngồi bệch dưới đất, lếch lếch ra phía sau chiếc váy ngắn cứ tốc lên lộ cả nội y bên trong, giờ cô còn gì mà xấu hổ nữa chứ cô đang run sợ hãi khi cái chết đang đến gần, miệng không ngừng van xin. Tình cảnh này rất quen, Tae Min từng thấy khi " người đó " cứu Eun Hyuk ở trường học. Cũng lời lẻ van xin và câu trả lời cũng y chang tình thế hôm đó.

_ XIN THA CHO TÔI, THA CHO TÔI, TÔI KHÔNG DÁM LÀM GI CẬU ẤY NỮA!

_ Mày nghĩ mày sẽ có cơ hội đó sao, chết đi!

_ TẤT CẢ DỪNG LẠI HẾT! TAE HEE BỎ SÚNG XUỐNG!_ Han Kyung chụp lấy tay của Tae Hee, anh gằng tay nó xuống không cho nó bắn.

_ CÔ ĐỊNH LÀM GÌ CON TÔI THẾ?_ Chát, trong khi Han Kyung cố giữ tay Tae Hee thì Lee Teuk không kiềm được lao vào đánh Yu Ri_ CÔ BIẾT NÓ CON CỦA TÔI KHÔNG HẢ?


_ Làm ơn, cứu cháu, cháu không dám, Lee phu nhân làm ơn cứu cháu_ Yu Ri cố thoát ra khỏi Lee Teuk lết tới gần Hee Chul nắm vạt áo cầu xin van nài.

_ CÔ THẬT TO GAN ĐỊNH GIẾT HÔN THÊ CỦA CON TÔI, MÀ CÒN KÊU TÔI CỨU À, CÔ XÉM LÀM TÔI MẤT ĐỨA CON DÂU ĐẤY!_ Hee Chul chẳng thèm nhìn Yu Ri một giây, anh lấy tay hất tay Yu Ri rồi phủi áo, như bừa bị dính vết dơ bẩn gớm ghiết.

_ CHUYỆN NÀY LÀ THẬT SAO, DONG HAE OPPA SẼ CƯỚI THẰNG ĐÓ SAO, KHÔNG THỂ NÀO, KHÔNG THỂ NÀO, KHÔNG THỂ NÀO… LEE PHU NHÂN BÁC GẠT CON PHẢI KHÔNG?_ Yu Ri như điên loạn trước lời lẽ và thái độ khinh miệt của Hee Chul

_ PHẢI HYUKIE LÀ CON DÂU TÔI, VỢ HAENIE THƯA TIỂU THƯ KWON YURI, NGƯỜI ĐÂU MAU ĐEM CÔ TA RA NGOÀI CHO TÔI!

_ Han chủ tịch mọi người tha cho cô ta sao?_ Tae Hee tay bị Han Kyung giữ chặt, nét mặt giận dữ nhìn Han Kyung.

_ Tae Hee, chuyện này ta sẽ giải quyết con đừng xen vào, coi như nể mặt ta nhé! Đây là SuJu hãy hiểu cho ta, Eun Hyuk là con dâu của ta, ta không bỏ qua vậy đâu! Cháu hãy về nhà đi, mọi chyện vợ ta và Kim phu nhân sẽ lo.

_ " Đánh chó nể mặt chủ ", loại thấp hèn này không cần con bẩn tay đâu, để ta cho người xử lý nhá, Tae Hee!_ Hee Chul, giọng điệu mỉa mai liếc xéo Yu Ri, rối nháy mắt với Tae Hee.

_ Phải, Tae Hee cháu cứ để ta lo, Hyukie là con ta con hãy nhớ điều này. Ta không bỏ qua cho kẻ làm con ta tổn thương!_ Lee teuk chạy lại chỗ Tae Hee vỗ lưng cô bé, như bảo hãy an tâm.

_ Vậy thôi được, cháu xin phép, chào Han chủ tịch, hai vị phu nhân, chào Dong Hae - ssi, Hyukie oppa em về nhé, hẹn gặp ở trường!_ Tae Hee không thể không nể ba vị tiền bối, cô hậm hực thu súng về người.

_ Bye Tae Hee, gặp lại ở trường nhé, còn nữa em đưa Tae Min về dùm anh!

_ Vâng oppa, Tae Min chúng ta đi thôi!

Tae Min thở phào nối gót nhanh chóng theo Tae Hee, không bị phạt coi như thoát nạn. Còn Dong Hae bế Eun Hyuk lên phòng làm việc của mình, anh chẳng thèm nhìn tới Yu Ri một lần xem cô chết hay còn sống cũng không quan tâm. Yu Ri thân thể vừa đau nhói tim còn đau hơn trăm lần, khi Tae Hee kê súng vào đầu của mình, cô giương đôi mắt cầu khẩn nhìn anh kêu cứu, anh chẳng thèm nhìn cô mà chỉ lo ôm Eun Hyuk cứng ngắt, mọi giác quan của anh đều tập trung vào Eun Hyuk, Biết anh mười mấy năm trời chưa bao giờ thấy anh dịu dàng ân cần như vậy, cô tuyệt vọng đến bất lực mặc cho đám vệ sĩ Lee gia muốn làm thì làm. Hai vị phu nhân đi theo đám người lôi Yu Ri để xử lý cô ả, Han Kyung và Si Won thì giải quyết chuyện lộn xộn ở đại sãnh, căn dặn nhân viên nếu ai hé môi thì sẽ có hậu quả như Yu Ri. Lúc này, Dong Hae đã bế cậu lên văn phòng của anh, sau khi cô thư ký đem hộp cứu thương và nước ép dâu cho cậu. Anh thắm nước rửa vết thương lên miếng bông, anh chấm nhẹ nhẹ lên vết xước trên khuôn mặt của cậu.

_ ư…ư… Haenie rát quá anh!_ Cậu nhăn nhó, kêu la từng hồi.

_ Ngồi yên nào, anh sát trùng cho, để thành thẹo là hết đẹp! Con khốn lẽ ra cứ để Tae Hee... _ Anh chắc lưỡi luyến tiếc vì không chứng kiến thấy Yu Ri bị giết.

_ Cô ta là ai vậy anh? Cô ta thật là dữ, cứ bảo Haenie là của cô ta. Haenie là của em mà phải không?_ Cậu nhìn anh, mắt nheo lại, khuôn mặt giận dữ nhất là cái mũi đỏ hẳn lên thật đáng yêu làm sao.

_ Phải, anh là của em, cả đời này Lee Dong Hae là của Kim Eun Hyuk, chịu chưa?_ Rửa xong vết thương, anh bế cậu ngồi lên đùi mình, một tay thì ôm eo cậu tay kia anh sờ soạn trên ngực và đùi cậu_ Cô ta là con bạn làm ăn của Apama anh, anh có quen cô ta rồi chia tay, chuyện cũng đã lâu rồi. Cô ta cứ bàm như đĩa đói, bực mình, em đừng giận nha, Hyukie!_ Anh thật hết cách với cậu, tuy cậu không biết nhiều về chuyện ân ái nhưng mức độ ghen của cậu thì không phải tầm thường, nhìn cái mặt giận dỗi của cậu, anh mà không dỗ dành thì tối nay anh sẽ bị cấm vận không được ngủ chung.

_ Em không giận anh, nhưng mà em ghét cô ta, em không muốn anh gặp cô ta nữa, anh hứa đi, hứa đi!_ Cậu nhảy tưng tưng trên đùi anh, mông cậu cạ cạ vào Haenie bé của anh, anh nhìn cậu cười mếu, trời ơi đã kiềm chế mà cứ cậu cứ kích thích, Chúa cũng không chịu nổi!

_ Em nghĩ cô ta còn toàn vẹn khi rơi vào tay của hai umma không? Teukie umma thì anh không biết chứ Umma anh hả, anh quá rõ mà?_ Anh hôn má cậu cái chụt, rồi nhún vai nói tiếp_ Nói cho em biết nha, thà để Tae Hee bắn chết cô ta, ít ra thì cô ta sẽ chết thanh thản, chứ rơi vào tay Chullie umma rồi sống như địa ngục, chết không toàn thay.

_ Ực, đáng sợ vậy sao Haenie_ Nghe anh nói, cậu nuốt nước bọt, rùng mình, ôm anh cứng ngắt.

_ Ah, mà em làm gì đến đây, sao có cả hai đứa kia?_ Mặt anh đanh lại nhìn cậu_ Em đi chơi không xin phép ai hết vậy? Em hư thật đó, anh ghét ai như vậy lắm!_Anh sực nhớ chuyện cậu tự đến đây, đáng lẽ ra định xuống mắng cho một trận , nhưng chuyện Yuri làm anh quên mất.

_ Haenie… em… Haenie đừng giận nha, tại Tae Hee dẫn em và Tae Min đi chơi công viên, vui lắm anh ơi, có nhiều trò chơi nữa_ Câu trước xụ mặt xin lỗi, nhưng chắc tới chuyện trong công viên cậu cười toe toét, lấy mặt dây chuyền hình con cá trong áo ra cậu khoe với anh_ Tèn, ten, ten…anh thấy không, đẹp không, vì Haenie thích cá nên em chọn cái này, Tae Hee tặng em đấy!

_ Đẹp, đẹp lắm, lần sau có đi đâu thì phải xin phép anh, còn thế, anh không thèm về nhà với em!_ Anh nghiệm mặt nhìn cậu, cậu lúc nào cũng mê chơi, cứ chơi là quên mất tất cả. Nhốt trong nhà cũng tội, thả rong thì cũng chẳn yên tâm.

_ Vâng, em biết rồi, em xin lỗi anh. Haenie đừng giận Hyukie nha!_ Cậu lay lay vai anh, chu môi năn nỉ anh.

Anh cũng không nở giận cậu lâu, thấy cậu có bạn chơi anh cũng mừng, anh đâu đến nổi ích kỷ bảo thủ vậy. Chỉ vì thấy sự việc Yu Ri như vậy anh cảm thấy lo, cậu lúc nào cũng gặp nguy hiểm, khả năng bảo vệ bản thân là con số 0, anh thở dài mệt mỏi phải chi nhốt cậu trong lòng được thì anh cũng nhốt, nhưng con khỉ này dễ gì mà chịu cho anh nhốt. Cậu thấy anh, cứ nhìn mình thở dài, sợ anh giận cậu cắn môi suy nghĩ, không biết ai xuôi khiến cậu hôn phớt lên môi anh, anh giựt mình vì cậu chủ động hôn anh. Anh nhìn cậu vuốt má hồng phúng phính của cậu, tay anh đặt sau gáy đẩy nhẹ cậu gần môi anh, anh hôn lên môi, mút môi của cậu, tiếng mút mát vang lên trong phòng, bây giờ cậu quen với nụ hôn này rồi, không bối rối cậu nhắm mắt tận hưởng cảm giác mát lạnh trong khoang miệng của anh, anh mút môi, mút lưỡi cậu rất lâu, cậu khó thở.

_ ư… Ha…e…nie… em khó thở quá, thả em ra!

_ Ngoan nào, ưm… anh yêu em… Hyukie!

Mặc kệ cậu van xin cỡ nào, anh cứ mút mát môi cậu, lưỡi anh lưỡi cậu quấn chặt vào nhau. Hai tay cậu vòng ra sau ôm cổ anh, tận hưởng cảm giác rạo rực của nụ hôn anh. Anh vừa tận hưởng cảm giác ngọt ngào của dâu, cũng không quên thò tay vào áo mà soa nắn cái núm hồng. Nụ hôn trượt dần xuống cổ và hai bên vai, chán với núm hồng anh trượt dần xuống soa nắn cuc cưng của cậu, anh luồn tay vào khóa quần, nhẹ nhàng xoa nắn qua lớp quần lót, cậu ngã đầu ra phía sau rên lên từng tiếng theo từng hành động của anh.

_ ư… ư… Haenie… em… ư..ư…

_ Hyukie… em làm anh không kiềm chế nữa rồi, anh yêu em, Hyukie! Chúng ta yêu nhau giống tối qua nha em!

_ ư…ư…em…em


Đáng lẽ ra cậu đạ bị anh ăn sạch lần thứ hai, nếu không có nhị vị phu nhân tới tìm anh, thì cậu đã chẳng thể lết nổi về nhà. Chỉ là sau khi cho người nhốt Yu Ri để từ từ trị tội cô ả, cả hai vị phu nhân trở lại công ty để đón cậu về nhà, hai người như muốn té ngữa vì anh và cậu giờ quấn nhau rắn quấn, cậu ngồi trên đùi anh , tay ôm cổ anh, hai đôi môi dính chặt vào nhau, tay anh thì đang thọc vào quần của Eun Hyuk mò mẫm cái bé bé của cậu. Lee Teuk mím môi nhìn anh, thật không ngờ anh có thể dê Eun Hyuk mọi lúc mọi nơi, Lee Teuk suy nghĩ có sai lầm khi giao Eun Hyuk cho Dong Hae? Thằng bé sẽ bị nó hành cho đến chết? Còn nữa đứa con anh nâng niu như trứng, hồn nhiên ngày nào, giờ đang nó rên rỉ trong cơn khoái lạc của dục vọng, Dong Hae đã làm cho thằng bé biến chất rồi. Anh thật sự muốn bay vào dần cho Dong Hae một trận, nhưng nghĩ tới Eun Hyuk sẽ gào thét lên giận anh, đành nhịn nhục cho qua.

Còn Hee Chul nhìn những động tác của anh trên thân thể của Eun Hyuk, Hee Chul càng ghét Han Kyung, thử hỏi là cha con với nhau, mà sao khác nhau một trời một vực. Han Kyung hồi đó như thằng khờ, mọi chuyện đều do anh chủ động, nụ hôn hay lần đầu tiên củng do anh chủ động, anh phải gạt bỏ lòng tự tôn của mình. Nếu không thì ông bụt Han Kyung làm sao có ba đứa con, thiết nghĩ Dong Hae không do chính anh mang thai, rồi sanh ra chắc anh nghĩ nó là con người khác người cha thì khờ như bụt, đứa con trai thì bá đạo ăn sạch con người ta từ ngày đầu gặp mặt. Người xưa có câu " con hơn cha nhà có phúc ", đảm bảo là anh sớm sẽ có cháu nội bồng, với trình độ dê và khả năng thừa tinh lực của Dong Hae anh tin là mình sẽ có cả một đội bóng đá, chứ không phải như Han Kyung. Nhìn qua khuôn mặt tím tái, sát khí kinh người của Lee Teuk cười khổ, phải cứu thằng con bá đạo này ngay, nếu không nó sẽ bị Lee Teuk xơi tái trong vòng vài giây nữa, anh tằng hắng vái cái. Eun Hyuk giựt mình đẩy anh ra, nhìn lên thấy hai vị phu nhân, cậu xụ mặt giấu mặt vào ngực anh, anh thì nhanh tay kéo khóa quần cho cậu, chỉnh áo cho hai người, nhìn hai vị phu nhân anh cười trừ.

_ Hai Umma, tới hồi nào vậy? Sao không báo con biết?_ Anh vẫn ôm Eun Huyk trên đùi mình, miệng hỏi qua loa vài câu.

_ Ya, ý con là ta tới không đúng lúc làm phiền con ah?_ Lee Teuk không ngờ Dong Hae mặt dày tới nổi còn hỏi móc họng anh, anh khẳng định bê tông sắt thép cũng không dày bằng trình độ vô sĩ của Dong Hae.

_ Dạ, con không dám Teukie Umma!_ Hai tay vẫn ôm Eun Hyuk trong lòng, cậu để đầu lên vai anh, xấu hổ không dám nhìn hai vị hai phu nhân.

Bốp... Cái thằng này, muốn ân ái thì về nhà mà làm, chuyện hồi nãy chưa đủ xấu hổ hả?_ Hee Chul dùng xấp tài liệu trên bàn đánh thật mạnh vào đầu Dong Hae.

_ Thật sự con không biết Hyukie tới đây, và cô ta, haizzz không nhớ nổi tên, tai sao biết Huykie là hôn thê con rồi làm ầm lên nữa? Teukie Umma con xin lỗi, làm Hyukie tổn thương, con xin lỗi umma!

_ Thôi bỏ đi, chuyện ngoài ý muốn, con biết nói thế Umma vui rồi. Cô ta hình như yêu con quá hóa ra điên dại rồi, quên nữa đừng cho Kyu Hyun biết nó sẽ làm ầm lên đấy!_ Lee Teuk nhìn Dong Hae thở dài, chuyện hôm nay mà Kyu Hyun mà biết chắc sẽ Kyu sẽ lao vào quyết tử với Dong Hae.

_ Dạ, không sao cậu ấy đánh con cũng chịu, tại con mà Hyukie xém bị làm hại. Nếu không phải vì bảo vệ Hyukie, con thật sự muốn tận tay bóp chết cô ta ngay lúc đó_ Thấy cậu gục trên vai anh, anh lay lay cậu _ Ya, Hyukie ngủ hả em? Nè, Hyukie...

_ Cứ để nó ngủ, chắc thằng bé mệt rồi . Nghe thằng Minnie nói nó đi chơi từ sáng sớm với Tae Hee và Tae Min, chắc đùa nghịch nhiều lắm nên giờ ngủ gà ngủ gật_ Lee Teuk ra dấu hiệu im lặng cho Dong Hae, cứ để cậu ngủ trên vai anh, anh hiểu ý lấy tay xoa lưng cho cậu ngủ say như mọi khi.

_ Nhắc tới con bé Tae Hee, con bé này thật sự ra tay rất nhanh, nhạy bén, khả năng bắn súng của nó chuẩn còn hơn cả thằng Key - vua thiện xạ của Su Ju. So với nó thì Key chỉ được một nữa. Chỉ có điều con bé rất xinh cứ như thánh nữ của Chúa trời, vậy mà nó thật tàn bạo, tính cách và gương mặt nó thật sự tương phản_ Hee Chul vừa nói vừa nhún vai, tay bưng tách trà nhấm nháp.

_ Chullie cậu nói đúng, so với tuổi tác thì nó và Hyukie bằng nhau, nhưng đứa thì ngây thơ trong sáng như thiên thần, còn đứa thì giết người cứ như là đập ruồi muỗi, mặt bình thản vô cùng không chút biến sắc. Haizzz, Sungie và Hyunie nhà tớ hồi bằng tuổi nó cầm súng còn run run chứ đừng nói là bắn chết người… không như con bé Tae Hee, nói thật dù tớ muốn xé xác con khốn Yu Ri nhưng nhìn thấy nó van xin trước họng súng của Tae Hee tớ cũng run dùm nó_ Lee Teuk rùng mình khi nhớ lại chuyện ở đại sãnh.

_ Con cũng nghĩ như hai Umma ấy, con cũng cảm thấy ở Tae Hee có sát khí u ám, rợn rợn người thế nào? Nếu không phải con bé cứu Hyukie hai lần, con không cho Hyukie chơi với con bé_ Anh vừa nói vừa nhìn cậu đang say giấc trong vòng tay anh, đúng là cậu và Tae Hee như thiên thần và quỹ dữ nhưng sao hai đứa lại thân thiện với nhau, dù là chỉ mới gặp nhau hai ngày. 

_ Con bé nó tàn bạo giống thằng Dong Hee ngày xưa, hèn gì, chỉ là con nuôi mà được cưng chiều tới vậy!_ Lee Teuk nhìn Hee Chul như tìm sự đồng ý với lời nói của mình_ Mà sợ là nó còn hơn hẳn Appa nó.


_ Con nuôi sao Umma? Mà sao hai Umma biết?_ Dong Hae ngạc nhiên, nhìn hai vị phu nhân.

_ Ya, có gì đâu, ba năm trước Shin gia tổ chức bữa tiệc nhận con nuôi có mời Apama và hai bác Kim mà, chỉ vì lâu quá nên Umma không nhớ mặt nó. Lúc đó, bác Dong Hee còn đùa giỡn đòi gả nó cho một trong ba đứa con, làm sui với Apama, lúc đó tụi con đi du học hết rồi có ở nhà đâu sao biết được_ Hee Chul phe phẩy cây quạt trước ngực, nhún vai trả lời Dong Hae.

_ Đúng , tuy Teukie Umma không đến dự vì lúc đó lo chuyện Hyukie nhưng có đọc qua báo chí, và cập nhật tin trên mạng, và cả thế lực đen cũng biết ai mà không biết. Con bé rất được bác Dong Hee coi trọng nhé Haenie. Con biết không hai đứa anh trai- con ruột bác Dong Hee thì điều hành quản lý Shin Dong. Con Tae Hee mới tí tuổi ấy, sau bữa tiệc nhận con kết thúc, môt tháng sau Dong Hee tuyên bố “ rửa tay gác kiếm” sẽ hưởng thụ cuộc sống du lịch vòng quanh thế giới , đưa Tae Hee lên kế thừa chỗ của mình, Tae Hee trở thành " đại tỷ " của thế lực đen ở Shin Dong - người nắm quyền cao nhất thế giới ngầm, phải không Chullie?

_ Phải, nghe nói lúc đó con bé mới 14 tuổi! Chẳng ai tin nổi, nếu không phải chính miệng Dong Hee nói ta cũng không bao giờ tin!

_ Umma nói dễ nghe vậy, các chú bác của thế lực đen dễ gì để một con bé vắt mủi chưa sạch lên nắm quyền hành, họ chịu để yên cho con bé sao?_ Dong Hae bĩu môi lắc đầu không tin lời của hai vị phu nhân, nhưng tay anh vỗ vào lưng khi thấy Eun Hyuk rùng mình.

_ Chính điều này ta mới thấy con bé thật sự rất tàn ác_ Hee Chul đanh mặt lại vẻ mặt nghiêm trọng, đặt tách trà xuống bàn, hai chân bắt chéo nhau, phe phẩy cây quạt nhìn Dong Hae nheo mắt lại.

Theo thông tin năm đó Han Chul thu thập được, Tae Hee sau khi lên “ ngai vàng “, nó thừa biết có kẻ không ưa nó, còn muốn đạp đỗ vị trí nó, nó giả vờ như không biết, sau một tháng cho thân tín điều tra nội bộ đám chú bác, nó lên danh sách và mở "chiến dịch thanh trừng nội bộnhững kẻ có ý đồ soán ngôi. Một cuộc tàn sát đẫm máu xảy ra trong thế lực đen nội bộ của Shin Dong, những ai có ý đồ chút phế nó đều không sống nổi trong cuộc càn quét thanh trừng đó, cả gia đình người thân thậm chí cả trẻ con vừa sanh vài tháng cũng không thoát khỏi họa sát thân. Chiến dịch tàn sát sau 3 ngày thành công mỹ mãn tất cả ai không muốn kết cuộc thê thảm như bọn " phản động " kia thì phải quy hàng quỳ gối trước Tae Hee. Trong 3 năm kể từ khi nắm quyền, nó bắt đầu khuếch trương thế lực ngoài địa bàn của Lee gia, Kim gia nắm giữ, nó không đụng đến vì là bạn thân Appa nó, còn lại bất kỳ nơi nào trên thế giới Tae Hee nhắm chúng mỗi bước chân nó tới đều đầy dãy xác chết.

_ Sao Umma biết rõ thế? Con bé này thật đáng sợ mà!_ Dong Hae tái mặt khi nghe nói “chiến dịch thanh trừng nội bộ " của Tae Hee, thật khác so với Eun Hyuk của anh, giết người cứ như là diệt sâu bọ cả trẻ con cũng không tha, thật tàn nhẫn.

_ Tại con đi du học chỉ lo ăn chơi gái gú có bao giờ quan tâm chuyện gì mà biết, con không biết đâu lúc đó dân chúng Hàn Quốc một phen kinh hoàng hoãng sợ cực độ trong vòng 3 tháng có tới hai vụ thảm sát, số người chết tính tới hàng trăm. Cảnh sát và giới chức trách Hàn Quốc bị dân chúng trỉ chích vì không tìm ra thủ phạm.

_ Hai vụ? Vụ nào nữa Umma? Xảy ra khi nào? Cũng là người của thế lực đen hả Umma?_ Dong Hae vồn vã hỏi Hee Chul.

_ Không theo Umma nhớ thì vụ đó chắc không liên quan tới chiến dịch kia, vụ đó xảy ra trước môt tháng sau khi Tae Hee chính thức là con nuôi cùa Shin gia. Hơn nữa, nạn nhân hình như là thương gia buôn bán đồ cổ người Pháp gốc Hàn, ông ta và cả nhà bị sát hãi rất dã man.

Dong Hae tay ôm Eun Huyk chặt cứng, anh nhíu mày lại, khi nghe vụ thảm sát ở Hàn quốc lại là người Pháp gốc Hàn, cũng vào thời điểm ba năm trước. Vậy vụ ở nhà Eun Hyuk và vụ ở Hàn Quốc có liên quan gì đến nhau không? Anh chợt nhớ ra điều gì, nhìn lên Lee Teuk.

_ Teukie Umma ngày sinh của Umma là ngày mấy vậy?

_ Ya, thằng này, nịnh mẹ vợ thế à?

_ Umma mau nói đi, chuyện quan trong lắm, con không giỡn đâu!

_ Ya, thằng này… ưm ngày 1 / 7… thôi ta về Chullie, còn làm cơm cho bọn trẻ!

_ Ừh, Haenie con đưa Hyukie đây ta đưa nó về nào!

_ Vâng Umma chăm sóc em ấy dùm con, con sẽ về ngay! Con chào hai Umma.

Hee Chul bế Eun Hyuk vẫn đang say giấc cùng Lee Teuk ra khỏi phòng, anh vội quay vào cái lap top trên bàn, anh tìm kiếm thông tin về vụ thảm sát ở Hàn quốc, sau khi nhấn phím đánh chữ thì một loạt tin tức về vụ án đó phơi ra trước mặt anh. Sau khi đọc những thông tin về vụ án được cập nhât trên mạng, sắc mặt anh dần dần tái đi … nạn nhân không phải là thương gia như Hee Chul nói mà là một cựu chính trị gia người Pháp gốc Hàn – Lee Dong Suk, sau khi về hưu thì ông ta cùng gia đình về Hàn Quốc buôn bán đồ cổ sinh sống cho đến ngày bị hại, nên ai cũng tưởng nhầm ông ta là thương gia. Căn biệt thự cỗ nguy nga tráng lệ mà ai cũng ngưỡng mộ, chỉ trong vòng một đêm sặt mùi máu tanh, sát chết nằm chồng chất lên nhau, tài sản thì vẫn còn nguyên nhưng người thì chỉ còn là cái xác. 

Cả gia đình, người hầu trên dưới hơn 100 mạng người bị giết sạch trong một đêm không môt ai sống sót, không một dấu vết tích của hung thủ để lại, làm cho cả Hàn Quốc căm phẫm trong số nạn nhân có những đứa trẻ vô tôi theo pháp y nhận định chúng bị mổ sống cho đến khi mất máu, để lấy hết nội tạng trong cơ thể, phụ nữ thì bị cưỡng hiếp sau đó tạt axit cho tới chết, chủ nhân ngôi nhà ông ta chết hơn 30 phát đạn gim vào người, hơn nữa còn bị chặt mất đầu. Lạ là những người gia nhân thì chỉ bị một phát súng là chết , vợ và con cháu chủ nhà thì bị giết hành hạ rất tàn nhẫn. 

Đều trùng hợp ở chỗ là vụ thảm sát xảy ra sau hai ngày hai sinh nhật của Lee Teuk, tất là ba năm trước vào ngày sinh nhật của Lee Teuk, Eun Hyuk đả chạy thoát khỏi vụ thảm sát tại Pháp, hai hôm sau một vụ khác lai xảy ra ở Hàn Quốc, và cả hai vụ giống nhau chủ nhân căn nhà đều là chính tri gia người Pháp gốc Hàn, chì có điều vụ ở Pháp Eun Hyuk là người duy nhất được phát hiện còn sống, những người khác sống hay chết hoàn toàn không biết. Hai người này có liên quan gì nhau chứ? Dong Hae ngồi thừ ra trước thông tin đang đọc, sau chuỗi lại tất cả sự việc dường như có cái gì đó xẹt ngang qua anh, anh “ á “ lên , cầm điện thoại trượt tới phần danh bạ.

_ Alo, Zhou Mi chuyện hyung nhờ em tới đâu rồi?

_ Không sao, em gửi qua mail dùm anh ngay nhé! Ah, em điều tra thêm dùm anh một người là Lee Dong Suk và vụ thảm sát vào ngày 3/7/xxx, có tin gì thì báo ngay cho hyung!


_ Điều tra thêm dùm hyung, thân thế con gái nuôi của tập đoàn Shin Dong _ Shin Tae Hee!

....

_ Ok, giúp hyung nhé! Bye Zhou Mi.

Anh tắt điện thoại, tay day day thái dương, lúc nãy nghe Zhou Mi thông báo việc anh nhờ vẫn chưa tiến triển lắm, nhưng tìm được một thông tin hiếm hoi và một tấm ảnh … Anh vào mail mở ảnh ra, anh hóa đá 5 giây làm rơi cả điện thoại trên nền nhà, môt tấm hình ảnh hai cậu bé song sinh khoảng chừng 4 tuổi xinh như búp bê, hai khuôn mặt giống nhau đến từng centimet, chỉ khác ở chỗ môt cậu bé tóc bạch kim, cậu còn lại tóc là màu vàng ánh kim…Hai cậu bé ngồi vào lòng một người phụ nữ người da trắng, mái tóc nâu vàng khuôn mặt đẹp như tiên nữ, và khuôn mặt này anh từng thấy rồi, rất quen, quen lắm, đây là Tae Hee mà... không, không phải người phụ nữ này nhìn nếp nhăn trên mặt cũng khoảng 30 mươi tuổi, Tae Hee chỉ mới 17... chuyện này là sao, tai sao Tae Hee lại giống người phụ nữ này? Họ có quan hệ gì với nhau chứ?

Theo như Zhou Mi điều tra, người phụ nữ trong tấm hình là Goo Hee Jin mẹ ruột của cặp song sinh Hyuk Jae_ Hyuk Jun. Khi hai con trai bà được năm tuổi, vào ngày 1/7/xxx không biết vì chuyện gì bà nhảy lầu nguyên sinh, Hyuk Jae vì chứng kiến cảnh mẹ mình rơi xuống trước mặt mình người đầy máu, cậu bị khủng hoảng tâm lý nghiêm trọng, trí óc bị thiểu năng từ lúc đó không ai tiếp xúc được với cậu ngoài đứa em song sinh Hyuk Jun. Ba năm sau, Lee Dong Hyuk chồng của bà tái hôn với người phụ nữ khác. Từ sau đó thì không có chuyện gì xảy ra cho tới ngày thảm sát xảy ra. 



Trải qua vụ hỗn loạn ở Su Ju, hai tuần nay mọi việc vẫn bình tường như hằng ngày. Mọi người ai nấy cũng có việc riêng, Yu Ri vẫn bị Hee Chul giam cầm, mỗi ngày bị tra tấn hành hạ không thương tiếc. Hơn thế nữa mọi ngày cô còn phải tiếp hơn 10 tên hộ vệ dưới tướng của Hee Chul, dù sao thì Yu Ri cũng là phụ nữ lam sao mà ngăn cấm bọn trúng có dục vọng với cô, dần dần cũng chán Lee Teuk, Hee Chul cứ mặc bọn hộ vệ muốn làm gì thì làm họ không quan tâm. Eun Hyuk vẫn đi học bình thường vui chơi bình thường với Tae Hee và Tae Min. Từ ngày có bạn cậu vui vẻ hơn hẳn, lúc nào cũng cười, ít khóc hơn hẳn.

Còn nữa không biết từ lúc nào, sự hiện diện của Tae Hee, Tae Min ở nhà Lee gia là chuyện hiển nhiên, mỗi khi mà vắng hai người thì mọi người mới thấy làm lạ. Hôm nay như thường lệ, Dong Hae đang ngồi trên ghế dựa ở thư phòng, anh đang thư thả với điếu sì gà trên tay, đầu anh thì cứ chìm đắm trong xuy nghĩ từ khi nhìn tấm hình mà Zhou Mi gửi cho anh? Anh khẳng định một điều Hyuk Jun chắc chắn còn sống, hơn nữa Eun Hyuk của anh không bao giờ bị truy sát, bởi một lý do anh chưa suy nghĩ ra được, nhưng anh biết người có khả năng gây ra hai vụ thảm sát kinh hoàng tàn ác kia và Hyuk Jae có mối quan hệ đặc biệt, với khả năng của người đó thì muốn thủ tiêu cậu dễ như trở bàn tay, nhưng cậu vẫn sống được 3 năm. Đủ để hiểu cậu không phải là mục tiêu của người đó, coi như anh an tâm một phần? 

Còn một điều là Hyuk Jun còn sống thì nó ở đâu, tại sao nó không tìm anh nó, hay là nó đã gặp nhưng tại anh không biết? Đang cố vắt óc suy nghĩ thì tiếng hét gọi tên anh vang dội từ đại sãnh lên tới lầu 1, làm anh giựt mình quăng luôn cả điếu sì gà, vội chạy xuống lầu, Eun Hyuk đang chơi trong phòng của Sung Min, chẳng lẽ em ấy xảy ra chuyện gì?

_ Lee Dong Hae, anh ra đây cho tôi!_ Kyu Hyun, người đả say khướt vừa từ ngoài cổng vào đã kêu lên inh ỏi tên Dong Hae khiến cả nhà môt phen hốt khoảng, chưa bao giờ Kyu hung dữ như vậy.

Bốp_ Á, cậu làm gì vậy sao đánh tôi?_ Dong Hae, nghe ai kêu tên mình vội vã chạy xuống thì bị ngay một đấm của Kyu, quá bất ngờ nên anh không đỡ kịp.

_ Anh còn mạnh miệng hỏi tôi hà? Anh đã có hôn thê tại sao ve vãn Hyukie hả? Anh định làm gì nó nói mau?_ Kyu Huyn hai tay nắm lấy cổ áo Dong Hae, hét lớn vào mặt anh.

_ Tôi không có, cậu bỏ ra tôi giải thích, cậu nghe ai nói thế hả?_ Dong Hae vùng vẫy thoát khỏi tay của Kyu.

_ Hyunie hyung làm gì vậy? hu hu... bỏ Haenie ra đi,...hu hu hu Hyunie hyung... bỏ ra đi mà hu hu hu…_ Nghe tiếng cãi nhau dưới nhà Eun Hyuk từ phòng Sung Min, thấy Kyu và Dong Hae toan đánh nhau, cậu chạy lại cố níu tay Kyu ra_ … hu hu Minnie hyung ơi, cứu Haenie, cứu…_ Vì nhà lúc này không có ai ngoài cậu, Dong Hae và Sung Min. Sau bữa tối 4 người lớn keo nhau đi chơi, còn Ye Won thì đi uống rượu, cậu chỉ cầu cứu Sung Min.

_ Hyukie bỏ ra, Hyunie hyung sẽ cho hắn một trận, hắn lừa dối em_ Kyu xô Dong Hae, nắm tay Eun Huyk kéo về phía minh, hai tay bấu chặt vai Eun Huyk.

_ Kyu Hyun, cậu buông em ấy ra, cậu sẽ làm em ấy đau!_ Dong Hae chạy lại gỡ tay Kyu ra khỏi Eun Hyuk_ Cậu muốn đánh thì đánh tôi này, cậu không được làm em ấy đau.

_ Giả nhân giả nghĩa quá, anh lừa em tôi, anh có hôn thê mà còn lấy em tôi hả?_ Kyu như điên dại gào thét vào mặt Dong Hae.

Bốp_ Kyu cậu câm miệng cho tôi, theo tôi vào phòng tôi và cậu nói chuyện!_ Sung Min từ trên lầu đi xuống thấy Kyu như con sói điên không kiềm được anh đấm vào mặt nó, bẻ ngược tay khống chế nó lại_ Haenie, hyung sẽ nói chuyện với cậu ta, em đưa Hyukie về phòng đi!

_ Vâng, hyung giải thích dùm em, chúng ta về phòng nào Hyukie!

Kyu miệng vẫn la hét rủa xã Dong Hae, mặc cho Sung Min bị miệng bịt mồm nó, lôi kéo nó. Anh cũng vất vả lắm mới lôi nó về phòng anh được, bởi nó vùng vẫy quá, anh đành phải dùng thứ mà anh không muốn dùng với người trong nhà, rút cây côn ra dọa nó, nó mới ngoan ngoãn nín nghe anh nói, còn về phần Dong Hae tuy bị ăn cái đấm của Kyu, nhưng anh không trách nó, cũng bởi ngày xưa anh ăn chơi vô tội vạ mới ra nông nổi này, còn xém chút làm Eun Hyuk bị thương, nếu không có Tae Hee thì… Nhắc tới Tae Hee anh mới nhớ, không hiểu nó và mẹ Eun Hyuk là quan hệ gì sao lại giống nhau như khuôn đúc, nhưng chỉ chắc là nó không hại cậu, với khả năng của nó giết Eun Hyuk còn dễ hơn ăn cơm. Tae Min từng nói với anh, khả năng bắn súng của Tae Hee nói ngắn gọn là chuẩn không cần chỉnh. Thao tác rất nhanh, cực kỳ chính xác, cả Key là “ vua thiện xạ “ trong Su Ju còn chưa khả năng chuẩn như Tae Hee. Hơn nữa, vụ tiêu diệt những kẻ phản động cho thấy sự tàn ác thật sự đáng sợ của Tae Hee, nếu ai là kẻ thù của nó thì là cắn lưỡi chết trước khi nó ra tay.

* Sung Min’ s Room*.

-----------


Kyu từ lúc bị Sung Min lôi vào phòng, nó không ngừng chửi mắng, quăng hết đồ vật trong phòng của Sung Min, anh muốn nói chuyện cũng không được, nhưng không thể dể nó điên như vậy hoài, anh nắm cổ áo xốc nó vào phòng tắm, anh dùng vòi sen cứ sối xả vào mặt nó.

_ Tỉnh ra chưa hả? Điên đủ chưa?_ Sung Min vẫn xả nước vào mặt Kyu, không ngừng chửi mắng nó.

_ Ya, anh làm gì vậy, ngưng ngay, anh em nhà anh là một lũ xấu xa_ Kyu cố vùng vẫy nhưng do sàn nước trơn trợt, hơn nữa lại đang say rượu nên nó không vùng vẫy nói.

_ Cậu nghe tôi nói này, tự con nhỏ đó chạy lại tư nhận mình là hôn thê của Haenie, thằng Haenie và cả nhà tôi chưa bao giờ công nhận ai là hôn thê của nó ngoài Kim Eun Hyuk, em trai của cậu nghe rõ chưa? 

_ Nói láo, tất cả đều nói láo,hu hu hu… tôi không tin các người, không tin các người?... hu hu hu…_ Kyu bỗng khốc rống lớn lên,hắn từ từ khụy gối, lưng dựa sát thường, ôm mặt khóc nức nỡ.

_ Kyu Hyun, tôi biết cậu đau khổ vì quá khứ với cô gái Seo JuHyun, cậu phải từ bỏ quá khứ kia, không nên coi chuyện của cậu cũng như ai được…_ Sung Min cũng ngồi xuống đối diện với Kyu Hyun.

_ Anh,… anh… sao anh biết chuyện của tui?_ Kyu ngac nhiên chừng mắt nhìn Sung Min.

_ Tôi biết hết, tôi muốn cậu nhớ một điều Haenie không phải là Seo Juhyun người phản bội cậu, Hyukie cũng không phải là cậu năm xưa. Bởi vì Haenie nhà tui yêu Huykie thật lòng, nếu Haenie làm Hyukie bị tổn thương thì người đầu tiên giết nó sẽ là tôi, là Lee Sung Min_ Sung Min nắm lấy cổ áo mà gặng từng chữ với Kyu Hyun.

_ Hu hu… tôi đã yêu cô ta thật lòng, tôi… đã làm tất cả vì cô ta… tôi vì cô ta mà cãi lời Umma đến với cô ta, tôi… tôi sợ Hyukie sẽ như tôi…hu hu hu!_ Kyu khóc như một đứa trẻ.

_ Tôi biết rồi, tôi biết rồi, khóc, khóc cho hết rồi hãy quên đi nhé… Kyu Hyun sẽ có người yêu cậu thật lòng!

Sung Min thấy Kyu quá kích động, anh ôm nó vào lòng, nghĩ là cho nó chỗ chút bầu tâm sự. Nhưng Kyu sau khi khóc xong đã đời, quay lên nhìn anh, thấy anh hôm nay đẹp lạ thường nếu Eun Hyuk có nét đẹp trong sáng như thiên thần, còn ở Sung Min nét đẹp của quyến rụ lạ lùng, đôi mắt to tròn, làn da trắng hồng, đôi môi mũm mĩm , bất giác nó tiến từ từ tới gần anh hôn nhẹ lên môi anh, anh còn chưa kịp phản ứng thì tay nó ôm chặt anh vào lòng, mút lấy môi anh say đắm. Đầu óc anh như quay cuồng, khi anh hé môi để thở, thế là nó nhanh chóng đưa lưỡi nó vào trong khoang miệng anh, lưỡi của nó tìm đến lưỡi anh quấn lấy nhau căn phòng tắm trở nên nóng hẳn lên vì nụ hôn cùa anh và nó, khi cả hai hết khí nó thả anh ra, nhìn anh chăm chăm.

_ Minnie hyung, em muốn anh…được không?_ Kyu nhìn anh, như cầu khẩn, lấy tay vuốt má anh.

_ Được…nếu như thế cậu bớt đau khổ tôi sẽ giúp cậu_ Anh không biết ai xuôi khiến, anh thốt ra câu nói đó, Chúa ơi, anh đang làm gì đây!

Thấy anh đồng ý gật đầu, nó cởi chiếc áo nó ra, gỡ từng cút áo trên chiếc sơ mi màu hồng của anh, anh bán khỏa thân trước mặt nó, nó cúi xuống bế anh ra khỏi phòng tắm đặtt anh lên giường rồi nằm đè lên anh. Dùng lưỡi liếm lấy môi anh, cuốn anh vào nụ hôn đầy ma lực, nụ hôn cứ thế trượt dài xuống cơ thể mũm mĩm của anh và để lại những vết tích dấu hôn, mút mát của Kyu. 

_ ư…ư… Hyun…_ Anh rên lên khi nó dùng răng cạ vào núm của anh, tay kia của nó thì xoe xoe cái núm còn lại._ ư…ư thả ra mà…_ Núm của anh giờ đã căng cứng, anh cảm thấy nhức nhói lấy tay đẩy nó ra.

_ Minnie, em… muốn…_ Tay kia thả cái núm của anh nhưng từ từ mõ mẫm xuống quần anh, kéo khóa quần rối soa nắn cái của anh thật mạnh bạo.

_ ư…ư_ Anh cong người khi Kyu mò xuống cái đó của anh, có gì đó chạy trong người anh, làm anh tê liệt cảm giác ham muốn dâng trào.

Không cần anh đồng ý, nó toan đứng dậy, trút hết đồ trên người nó và người anh, Kyu nhìn anh rồi cuối người xuống nó hôn từ cái chân trắng ngần tdần dần lên bắp đùi non, hai tay thì lòn xuống xoa nắn căp mông mĩm của anh, không để anh chờ đợi lâu nó nhìn cái của anh, dùng lưỡi liếm dọc liếm ngang trên đó, liếm đi liếm lại, rồi cho hết vào miệng nó mút lấy mút dể, anh thì vừa rên vừa uốn éo người của anh. Tình dục khiến cho con người ra rơi vào trạng thái mất kiểm soát lúc nào không hay, anh như muốn nhiều hơn nữa thế nữa.


_ … đừng dừng lại mà Hyun, van xin cậu, hãy tiếp tục ư…ư…_ Khi nó thấy anh cong người, nó ngừng mút thì anh cảm thấy hụt hẫng, anh không muốn nó ngừng lại anh lên tiếng van xin nó như kẻ ăn xin.

_ ư..ư đúng rồi cứ như vậy, ư…ư tui cấm cậu bỏ ra!


Kyu nghe anh van xin làm cho nó càng hứng tình hơn, nó nhìn anh không ngờ Sung Min ngày nào hùng hỗ giờ như con cá đang chờ nó mần thịt, không nhẫn tâm để anh van xin, nó mút lấy mút để cho tới khi anh rên lên môt tiếng rồi phóng hết ra, nhưng nó không muốn ngậm hết vào miệng trước khi anh phóng thì nó thả ra, anh phóng trên drap giường vào tay của nó. Nó không phải gớm của anh, để giảm bớt đau đớn lần đầu cho anh nó muốn dùng thư nhớp nháp của anh làm vât bôi trơn để nó vào trong anh dễ hơn. Dùng tay bôi tinh khí của anh lên cái của nó, sau đó ngón tay của nó thọt vào hang kín của anh. Anh quằn quại, la lối chưa kịp thì nó đẩy nó ra thì Kyu đã thọc cái cương cứng của nó vào trong anh, anh bật dậy, cơn đau làm anh nói không nên lời, dù đă được bôi trơn nhưng cái của nó quá to, còn anh thì quá nhỏ. Anh khóc ràn rùa trên vai nó, đấm thùm thụp trên vai nó.

_. ..hức hức..đau quá…Hyun…

_ Minnie thả lỏng người ra…sẽ hết đau ngay!

Tư thế vây giờ là anh đang dạng háng ra, ngội trên đùi nó. Nó thì quỳ làm điểm tựa, hai tay ôm chặt hông anh, đưa anh vào nụ hôn rực cháy của tình dục, thấy anh đang say đắm ngấtt ngây với nụ hôn, Kyu nhấp cái nhẹ, rồi từ từ lấy hết sức thúc mạnh từng cái vào trong anh.

_ ư…ư… nhẹ thôi, đau quá Hyun nhẹ thôi mà!

Từng nhịp thúc như muốn xé toạt bên trong anh ra, anh cảm nhận được nó tê buốt đau như bị ai dùng dao đâm thủng. Anh ôm chặt cổ nó, rên từng hồi theo nhịp thúc của Kyu. 

_ Minnie hyung, anh thấy sao…đau quá em ngưng nhé!

_ ư..ư đừng ngưng lại..mạnh hơn nữa đi…mạnh chút nữa.

Được sự đồng ý của anh nó thúc mạnh bạo, làm cho anh sung sướng khóai cảm dâng trào, anh la hét rên rỉ miệng không van xin lại lụt nó thúc mạnh anh hơn. Có lẽ do lần đầu anh làm chuyện này, nên anh không kiểm soát được cứ ra đầy trên người Kyu.Còn nó đã thúc vào anh rất lâu mà vẫn chưa buông tha anh, anh càng rên thì nó càng thúc mạnh bạo, như đến lúc cao trào thúc mạnh vài cái, bắn hết vào bên trong hang của anh, anh gục xuống vai nó sau một trận mây mưa kịch liệt. Người anh mềm nhũng ra, bất lực, nó đặt anh xuống giướng ngay ngắn, nhẽ nhàng từ từ rút cái của nó ra, nằm kế bên anh, hôn lên má anh,kéo anh vào lòng.

_ Minnie hyung, anh cảm thấy thế nào? Có tuyệt không?

_ Ưm… tôi mệt rồi! Cậu về phòng đi…Umma mà biết là chết chắc!

_ Minnie hyung làm người yêu Hyunie nhé, em chỉ tin mỗi anh là không lừa dối em, em cần anh!

_ Cậu tin tôi vậy sao?

_ Phải giống như anh tin Dong Hae không làm tổn thương Hyukie vậy! Hyunie sẽ tin anh, anh đừng bỏ rơi em.

_ Hyun, tôi không muốn làm cái bóng, thế thân cho người ta…!

_ Anh là Lee Sung Min, là vợ của Kyu Hyun sau này, không phải cái bóng, ngốc ơi! Cô ta làm sao mà so sánh với anh. Anh tin em chứ Minnie Hyung!


_ Tôi…tôi…tin cậu Hyunie!

_ Minnie ~ anh là người cuối cùng của cuộc đời Kyu Hyun này! Đừng rời xa em nhé!

Cả hai chìm vào giấc ngủ cạnh nhau, một cuộc tình mới chớm nở, Kyu Hyun ngày xưa biết yêu thương đã trở lại. Lee gia và Kim gia lại đón nhận một tình yêu mới của hai đứa trẻ, mà họ cứ tưởng không bao giờ dung hòa với nhau. 

------------


HaeHuyk’ room.


Sau khi ẩu đã với Kyu, anh bế cậu vào phòng, anh thấy cậu cứ nhìn vết thương bị kyu đấm, anh xoa đầu bảo cậu yên tâm đừng lo, chợt có tin nhắn của Zhou Mi gửi cho anh, anh bày đồ chơi ra cho cậu chơi, để cậu trong phòng anh ra ban công gọi lại cho Zhou Mi.Sau 15 phút nói chuyện, từ ban công anh nhìn cậu thở dài quả nhiên anh đoán không sai mà… hai vụ thảm sát tại Pháp và Hàn Quốc là có liên quan, còn rất mật thiết nữa đó chứ, thì ra Lee Dong Suk là ba ruột của Dong Hyuk, nói cho dể hiểu hơn Dong Suk là ông nội của Eun Hyuk. Sau khi Dong Hyuk thừa kế sự nghiệp chính trị của ông, ông cùng gia đình vợ hai con gái và hai con rễ về Hàn Quốc sinh sống cho tới ngày 3/7 của 3 năm trước nhận được tin cả nhà con trai mình bị mất tích, ông chuẩn bị qua Pháp để phối hợp với cơ quan chức trách điều tra thì ngay trong đêm ông và gia đình bị giết sạch.

Hơn thế nữa là tại Úc ngày 6/7 cũng vào 3 năm trước, một doanh nhân người Hàn đang làm việc tại đó, chỉ trong một đêm gia đình già trẻ lớn nhỏ trên dưới đều chết thảm thiết, vợ, con trai, con dâu ngay cả đứa cháu nhỏ mới ba tuổi cũng không tránh khỏi cái chết. Cả ba vụ án đều xảy ra ở ba nước khác nhau chẳng thấy gì gọi là trùng hợp nhưng mà chúng lại có quan hệ mât thiết Dong Hyuk là con của Dong Suk, còn danh nhân người Hàn chết tại Úc ông ta chính là ba ruột của vợ kế Dong Hyuk. Đem các tin tức mà Zhou Mi cung cấp cho anh, Dong Hae sắp xếp lại cả ba vụ án đều cùng do một người làm mục đích chính cũng chỉ vì cái chết thương tâm tức tưởi của bà Goo Hee Jin.

Quan trọng là Zhou Mi không điều tra được thân thế rõ ràng của Tae Hee trước khi làm con nuôi của Shin gia. Nhưng Zhou Mi điều tra được khoảng trước một năm nhận Tae Hee về Shin gia, Shin Dong Hee đã từng qua Pháp, tại đây ông bị FBI truy đuổi gắt gao, khi FBI dồn ông vào đường cùng, không hiểu sau lúc đó môt cậu bé tóc " vàng ánh kim" đã cứu ông trong đường tơ kẽ tóc… môt năm sau đo thì ông nhận nuôi Tae Hee, câu chuyện về cậu bé tóc vàng là do một trong các FBI ngày đó còn sống sót kể lại, anh ta nói cậu bé đó đúng là con của quỷ, Chúa đã cứu anh ta thật may mắn. Vì khi đó đang rất hỗn loạn, sau trận nã súng kịch liệt giửa hai bên, Dong Hee đã bị thương ngay tay FBI định chạy lại khống chế ông, đột nhiên một cậu bé khoảng 12 tuổi, tay cằm súng lao ra tấn công FBI, 6 thanh tra viên chỉ trong vòng 3 giây đã bị hạ bởi những phát súng trúng ngay tim, người sống sót duy nhất là chuyện hi hữu hiếm hoi. Bởi tim của anh ta nằm ở tâm thất phải chứ không phải bên trái như người bình thường, nhưng 5 người bạn của ông ta thì không may như thế chết ngay tại chỗ. Người thanh tra viên FBI mô tả, cậu bé rất đẹp tóc vàng ánh kim da trắng như tuyết hai má màu hồng đào, nhìn thoáng như một cô bé với mái tóc che hết môt nửa khuôn mặt, từ đó FBI đặt tên cho cậu bé là D.O. D _ Daughter of devil ( con gái của quỷ)Giờ thì anh biết Hyuk Jun là ai rồi?

_ Haenie, chơi với em đi, nha nha!_ Eun Hyuk thấy anh đứng ngoài ban công suy nghĩ, cậu ôm chầm lấy anh mà hỏi.

_ Tối rồi, anh tắm cho em nha, em đổ môi hôi nhiều quá! Tắm mát rồi ngủ_ Cậu không trả lời dang hai tay đòi anh bồng bế, anh cũng bó tay cậu thiệt là nhõng nhẽo.

_ Chơi chút nữa mà, nha Haenie!

_ Ngoan, Hyukie thương anh không, nay anh mệt đi tắm rồi ngủ nha, Hyukie!

_ Dạ, em thương Haenie!

Nói cho đúng hơn tuy cậu bị mất trí nhớ, nhưng chứng thiểu năng của cậu vẫn còn, anh không ngờ Hyukie của anh lại đáng thương như vậy, có lẽ không chấp nhận sự thật mình mất mẹ, cậu cố trốn tránh, tâm lý bị chấn động mạnh…Càng chăm sóc cho cậu anh càng thấy đau lòng bấy nhiêu. 

No comments:

Post a Comment