Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

04 September 2012

(HaeHyuk) - Yêu anh hơn tất cả - T - Oneshot


* Đây là fic do thành viên blog Jindatran.com đóng góp.

* Giới thiệu về tác giảWindy, đệ tử chuẩn của đỉnh đỉnh đại nhân Kim Heechul. B-)


--> Ngoài cái tên, Admin không biết gì về tác giả hết. Tác giả rất bí ẩn. Để lại fic rồi tẩu mất tiêu T.T. Tuy nhiên, Jinda cũng túm được cái mail nè. Kekke ... Các bạn nhớ ủng hộ Windy nhá! 

- Mail liên hệ: miss.simple.love.suju.4ever@gmail.com

* Tóm tắt fic "Call Boy và một tình yêu"
Với một call boy thì chẳng có gì là thật lòng ngoài đồng tiền nhơ nhớp...
.....Xin hãy nhớ rằng....em chỉ yêu mình anh, hơn cả đồng tiền mà anh cho em sau mỗi đêm hoan lạc....

***************
Yêu anh hơn tất cả


 Cậu- Lee Hyukjae, người ta vẫn thường khinh rẻ cậu chỉ vì cậu là call boy. Sống suốt 3 năm qua trong cái nghề bẩn thỉu, chẳng ai hay biết cậu bé Hyukjae tốt bụng tới ngờ nghệch mà chỉ quen Lee Eunhyuk- chàng call boy mới 19 tuổi nổi tiếng quyến rũ với hương thơm của ma quỷ mê hoặc tất cả những gã đàn ông vây quanh cậu, một người kén chọn khách tói nỗi khó hiểu. Họ chỉ nhìn thấy cái vỏ bọc chắc chắn mà cậu tạo nên đâu biết trong sâu thẳm trái tim rỉ máu là khát khao hạnh phúc tới cháy bỏng.
.
 Anh- con người có tất cả mọi thứ, tiền bạc, danh vọng, địa vị, nhan sắc.
 Anh- người đã trả giá rất cao để được ngủ với cậu và cậu đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Một điều mà người ta vẫn nghĩ là cậu không có tư cách nhận được.
 Anh- con người độc ác bóp nát trái tim thuần khiết, mong manh để rồi trả lại ân tình của cậu bằng sự bạc bẽo.
.
......1tháng trước......

 Eunhyuk đang ngồi uống rượu trên quầy, không biết bao gã đàn ông dán mắt vào cậu, vào con người hoàn mĩ kia rồi mơ tưởng:

_Eunhyuk! Tối nay theo anh nhé! Anh sẽ chăm sóc em thật tốt suốt cuộc đời này...- giám đốc Kim của Kim thị cất giọng gọi cậu khi đang ôm con nhỏ Yoona- 1 trong 9con nhỏ suốt ngày gằm ghè với cậu. Lão "mới chỉ có".... 60 thôi mà gọi cậu là em, thật hài hước.

_Ồ! Anh Kim( buộc phải gọi thế)....hôm nay em mệt lắm, để khi khác nhé!

_Sao em toàn khước từ anh vậy, thôi mà....*gạt con Yoona ra*.....chiều anh đi.- lão cất bước tới chỗ cậu ngồi vuốt ve đôi má mịn màng ửng hồng vì rượu mạnh:

_Không....!- Eunhyuk gạt mạnh tay ra hằm hè nhìn thằng cha dê cụ đang lườm mình:

_Xin Kim đại gia bớt nóng nhưng Eunhyuk chỗ chúng tôi không muốn tiếp khách....* cười tươi*....vẫn còn Jessica, Tiffany, Seohyun....mà, ngài thử chọn một đi.

_Không! Bọn nó đều qua tay ta hết rồi.- đôi mắt lão vẫn dán vào con người ngồi quay lưng lại phía mình.

_A! chúng tôi có hàng mới đó ngài....tuy chân không dài nhưng cũng "nuột", coi như dùng tạm, đợi Hyuikie khỏi ốm sẽ phục vụ ngài.

_Được rồi, Hyukie, tôi không muốn lần sau em lại khước từ tôi đâu.

 Lão bỏ đi một mạch, cậu vẫn ngòi im như không có chuyện gì.

_Hyukie! Hyung sợ không bảo vệ em được lâu đâu, hay là em hãy bỏ đi thật xa làm lại từ đầu đi. Sống một cuộc sống bình dị, tìm người có thể chăm sóc, bảo vệ em suốt đời.

_Không! Hyung nghĩ em cũng có được may mắn như hyung sao? Ho hyung yêu hyung thật lòng. Hãy trân trọng điều đó. Xã hội này đâu coi chúng ta ra gì....trốn chạy hay ở lại cũng chỉ hiểu chúng ta bằng một chữ....nhơ nhớp....* cười khẩy*....em cám ơn hyung nhưng em sẽ biết cách để tồn tại.

_Hyung cũng không cản nổi em nữa. Nếu em định buông xuôi như vậy thì thật đáng tiếc. hãy tìm một người yêu em thật lòng và ở bên người đó tới cuối đời. Hyung không muốn em mãi chìm đắm trọng mọi thứ. Dù người ngoài nói chúng ta thế nào hãy kệ đi. Mình không thật sự như vậy là được.- Anh nó rồi bỏ đi. Cậu uống rất nhiều và nghĩ rất nhiều.

Năm 16 tuổi, Eunhyuk mất đi người mẹ thân yêu. Hàng xóm không một ai thăm hỏi. Họ hàng ruột thịt khinh rẻ không tới chia buồn. Vì sao ư? Chỉ vì cậu sinh ra không có cha và mẹ cậu...là một kẻ bỏ đi. Vậy ư? Chỉ vậy thôi à, chỉ vì vậy mà họ cho rằng những người con như cậu là thứ dơ bẩn nhất của cái xã hội hỗn tạp này, chỉ vì vậy mà cậu phải lang thang đầu đường xó chợ.

 Lúc thất vọng nhất, anh- Kim Jaejoong- một người cực kì xinh đẹp nhưng cũng thê thảm vô cùng đã cứu cậu thoát chết. Chán nản, thất vọng, buông xuôi, cậu sa vào con đường tội lỗi giống bước đi của người mẹ năm xưa. Chỉ có điều, cậu không hay tiếp khách, hứng lên thì phục vụ, chán nản là rời đi. Jaejoong không ép cậu vì anh hiểu, trong mắt cậu không có ai là người tử tế,anh luôn yêu thương, che chở Eunhyuk như em trai. Nhan sắc, tiếng tăm của Lee Eunhyuk kiêu kì, đẹp tựa đóa hồng nhung có gai nhọn vang xa khắp các quán bar. Cũng nhờ nhị đại mĩ nhân này mà bar Memories mới đông khách, nhộn nhịp.
.
 Rời khỏi quán trong tình trạng say mèm, Eunhyuk không ngừng lẩm bẩm:

_Yêu ư?...thật lòng à...ai...ai sẽ che chở cho một thằng call boy dơ bẩn chứ....vô lí...các người mà cũng tốt vậy ư?....

_Tôi....tôi sẽ yêu và bảo vệ em...- giọng nói trầm trầm vang lên sau lưng. 1 ngườicó gương mặt vô cùng đẹp trai ẩn hiện dưới chiếc đèn led biển hiệu. Anh mỉm cười ẩn ý bước đến bên cậu bé run rẩy. Bàn tay vuốt ve 2 má hồng hồng rồi đưa tay bế thốc cậu lên.

_Hãy theo anh, anh sẽ dành cả đời để yêu em, bên em không xa rời....

_Tôi không có hứng...tránh ra...cậu lè nhè toan đẩy anh đi tiếp nhưng anh đưa cậu vào xe dịu dàng:

_Hyukie~em quả nhiên là hoa hồng có gai như lời đồn đại....anh thích em rồi đó...

 Cậu mê man ngủ luôn, anh cười gian lái xe lao nhanh về nhà. Mở cửa và đóng cửa bằng chân, đôi mắt anh nhìn cậu bé xinh đẹp không rời. Đặt lên đôi môi nụ hôn cháy bỏng, anh không ngờ 2 cánh hoa kia lại tràn đầy mật thơm đến vậy. Ngọt.

 Đôi môi thèm khát hôn khắp cơ thể đã trần trụi cho tới khi cậu cựa mình tỉnh dậy.

_Anh thật sự muốn tôi sao....

_Anh không những muốn em mà còn muốn em là của anh.

_Được, vậy hãy làm đi, bằng tất cả những gì anh có xem có thể tồn tại thứ tình yêu rẻ tiền không.

_Được, hãy nhớ lấy tên anh...Lee Donghae...Donghae....

_Ồ! Lee giám đốc...

_Em cũng biết anh ư?....

_Lee Donghae...23 tuổi...giám đốc của NOW chứ gì? Anh quên em là ai rồi à.- cậu mỉm cười quyến rũ thì thào bên tai anh.

_Vậy mà anh tưởng không bao giờ được lọt vào mắt em...mĩ nhân à!

 Chẳng mấy chốc, khắp người cậu toàn dấu hôn, anh đã hưởng trọn hoan lạc từ cậu. Đêm đó, một trái tim đã lỗi nhịp khi nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn, thoải mái của người nằm bên. Vòm ngực rộng rãi ấy sao ấm thế? đôi mắt ấy sao sáng thế? Nụ cười kia sao hấp dẫn thế, nó như đưa cậu tới tận cùng của khoái cảm.

Sáng sớm, Donghae tỉnh dậy hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại thơm ngọt hương dâu, một con người kì lạ đang nằm bên anh đẹp như tranh vẽ. Bỗng anh nhân được tin nhắn của Kyuhyun, thằng bạn chí cốt:

_Mày tự tin không, hãy cược với tao...nếu mày làm đệ nhất mĩ nhân Lee Eunhyuk bỏ nghề sẵn sàng chết vì mày như con khác, tao sẽ cho mày miếng đất trung tâm thành phố.

 Không cần nghĩ ngợi, anh nhắn lại một tin nhắn đầy tự tin:

_Tao sẽ chơi với mày, nhớ là miếng đất ở trung tầm Seoul đó.

 Cất điện thoại đi, anh nhìn sang con người đang dụi dụi đôi mắt một mí to tròn ngái ngủ:

_Em dậy rồi à! Sao không ngủ thêm chút nữa.- anh ngọt ngào vuốt ve mái tóc nâu mềm mại.

_Em không muốn ngủ nữa, anh không đi làm à.

_Hôm nay anh nghỉ, lát anh đưa em đi mua đồ.

_Đồ gì?

_Anh sẽ yêu em thật lòng và em sẽ làm vợ anh đúng không? Vậy thì phải mua đồ để về đây chăm sóc anh chứ. Anh sẽ lo cho em,- hôn lên mái tóc, anh dịu dàng nhìn cậu, ánh nhìn đầy mê hoặc-...và em không được tới Memories làm nữa, anh sẽ ghen đó.

_Anh....thật sự cần em ư?...anh là người có địa vị mà cần tới một kẻ dơ bẩn như em làm vợ ư?....- Eunhyuk rưng rưng nước mắt, cậu đang tìm thứ này phải không, người cậu cần tìm là anh phải không? Liệu cậu có thể sống yên bình bên người này không?

_Anh cần em...chỉ một mình em thôi Hyukie.- vòng tay ôm chặt cơ thể bé nhỏ, Donghae mỉm cười.
.
 Sau đó, thời gian, sự ân cần càng là Eunhyuk tin tưởng anh. Một chút, một chút đong đầy, trái tim bé nhỏ giờ chỉ biết tới anh. Anh vẫn thế, đi làm và về với cậu, mọi thứ khiến cậu vui vẻ và yêu anh. Từng ngày tháng bên nhau ấm nồng, từng cái nhìn không vướng bận, cậu vẫn còn quá ngờ nghệch Hyukjae à!
.
 Dạo gần đây, công ty anh làm ăn thua lỗ, NOW đang ở bên bờ phá sản. Đối thủ là một người khá trẻ tuổi tên Kim Yesung- giám đốc của Y.

 Thấy anh gần đây gầy rạc hẳn đi, cậu rất xót nhưng chẳng có cách gì để giúp được anh cả. Khuôn mặt hốc hác, làn da xanh xao cộng với việc thường xuyên bỏ bữa làm anh sắp khụy hẳn. cũng may nhờ có cậu tận tình chăm sóc nên không có chuyện gì lớn xảy ra.
.
 Tối nay, anh cùng Kyuhyun đi gặp Yesung. Tới nhà hàng Storm, một vị khách lịch lãm đã ngồi săn đợi 2 người:

_Xin chào giám đốc Lee, dạo này trông anh không được khỏe thì phải?

_À! Xin cám ơn, nhờ ơn anh mà tôi vẫn ổn- giọng nói đầy châm biếm-...nào, tóm lại anh muốn gì, tại sao phải đưa nhau tới tận ngõ cụt.

_Anh đúng là dân làm ăn chuyên nghiệp, cái tôi muốn chỉ sợ anh không cho nổi.

_Cái gì anh muốn mà tôi lại không nỡ cho chứ....

_Cái tôi muốn là.....Lee Eunhyuk, người đẹp đã từng ở quán Memories.

_Anh....- Donghae thấy hơi bực nhưng cũng may có Kyu giữ lại.

_Được rồi, chúng tôi sẽ về nói chuyên, ngày mai cho anh câu trả lời- Kyu lịch sự đáp lời rồi kéo Donghae đi thẳng, còn lại Yesung vẫn ngồi nở nụ cười đắc thắng.
.
 Về tới nhà, anh vẫn đang rối tung trong mớ suy nghĩ khó khăn kia thì Eunhyuk lên tiếng

_Haenie! Anh làm sao vậy, mau đi tắm đi rồi vào ăn cơm. Tối nay Kyuhyun cũng ở lại đây nhé. Anh à! Mau đi thay đồ đi.

_BIẾT RỒI!

_Sao anh gắt với em, em đâu có ....- cậu vẫn nhẹ nhàng hỏi

_SAO NÓI HOÀI VẬY, ĐÃ BẢO LÀ BIẾT RỒI MÀ. MAU ĐI RA CHỖ KHÁC.- cơ mặt giật giật, Donghae quát lên đầy tức giận.

 Cậu thất vọng lủi thủi bước vào bếp, anh ngồi xuống ghế bóp trán. Thấy vậy Kyuhyun hỏi:

_Sao không quyết ý cho phắt lão đi, dù sao mày cũng có được trái tim thằng call boy đó rồi, ta nhất định giữ lời hứa cho mày miếng đất đó. Vụ cá cược mày đã thắng

_Tao....

_Mày tiếc đồ bẩn thỉu đó à? Tao không ngờ đường đường giám đốc cao sang lại lấy một thằng nhóc chuyên bán dâm.

_Tao không có, tao không tiếc gì nó cả, nó đâu thể quan trọng bằng cái công ty ông tao đã vất vả gây dựng. Chỉ cần giao quách nó cho gã Kim Yesung là được chứ gì.

 CHOANG!!!!! Tiếng động vang lên, cậu sợ hãi bước ra lắp bắp:

_Haenie...anh...anh...nói gì cơ...???

_Hừ....đi nấu cơm đi.

_ANH HÃY NÓI ĐÓ KHÔNG PHẢI SỰ THẬT ĐI....Haenie~

_SAO CẬU RẮC RỐI VẬY, TÔI KHÔNG YÊU CẬU, CẬU CHỈ LÀ MỘT CALL BOY THÌ MONG MUỐN CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU CỦA TÔI Ư? GHÊ TỞM. HÃY CÚT VÀO TRONG ĐI VÀ NGÀY MAI ĐI HẦU HẠ THẰNG CHA KIM YESUNG CHO TÔI. ĐÓ LÀ NGHỀ CỦA CẬU MÀ....QUÊN RỒI Ư?...

_Thật uổng công tôi đã yêu anh như vậy...hóa ra....hóa ra...anh toàn lừa dối tôi....

_TÌNH YÊU THẬT LÒNG Ư? THỨ NGƯỜI NHƯ CẬU THÌ BIẾT GÌ MÀ YÊU? CẬU CHỈ YÊU NHỮNG ĐỒNG TIỀN CỦA TÔI THÔI. YÊU?...THẬT NỰC CƯỜI, TÔI SẼ LẤY VỢ NHƯNG LÀ TIỂU THƯ DANH GIÁ CHỨ KHÔNG PHẢI HẠNG NGƯỜI VÔ LIÊM SỈ NHƯ CẬU. TỪ MẸ TỚI CON CHỈ LÀ LŨ BÁN DÂM.

_ĐỪNG NÓI NỮA...AAAAAAA- cậu bịt tai hét lên đau đớn.

_SỢ GÌ VẬY, TRỐN TRÁNH Ư? NẾU CẬU KHÔNG NHƯ VẬY THÌ BỐ CẬU LÀ AI, CẬU SINH RA KHÔNG CÓ BỐ VÀ THẬM CHÍ CÒN CHẲNG BIẾT BỐ MÌNH LÀ AI. CŨNG PHẢI THÔI, MẸ CẬU CÒN CHẲNG BIẾT GÌ MÀ....

_.......- khụy dần xuống nền nhà, Eunhyuk khóc rất thương tâm. Bị người khác sỉ vả chẳng có gì lạ nhưng anh- người cậu tin tưởng, yêu nhất giờ lại quay lưng đi, không ngừng sỉ vả. Đúng vậy, mẹ cậu còn chẳng biết ai là cha của con mình trong nhiều lần qua hệ nữa là cậu, đứa con ra đời trong nhục nhã.

 ...CHÁT....!!!! cậu tát anh một cái, tuy tay run, tát không đau lắm nhưng Lee Donghae đang điên cuồng lại cho rằng đó là sự sỉ nhục không bao giờ được phép có.

...BỐP!!!!!!.....anh tát cậu ngã tiếp xuống đất.

 Cậu hiểu, anh rất nóng tính và rất coi trọng sĩ diện. Không bao giờ để mất mặt trước bạn bè. Cái tát ấy đã xé nát trái tim mỏng manh, gục hẳn xuống sàn nhà, anh bỏ đi cùng Kyuhyun suốt đêm không về.

 Gượng gạo dậy, hai hàng nước mắt tuôn rơi không ngừng. Eunhyuk còn nhớ, Kyu nói rằng :

_"Sao không quyết ý cho phắt lão đi, dù sao mày cũng có được trái tim thằng call boy đó rồi, ta nhất định giữ lời hứa cho mày miếng đất đó.Vụ cá cược mày đã thắng"

 Vậy ra yêu cậu chỉ là để có được một miếng đất béo bở sao. Từ đầu đến giờ anh đã lừa dối cậu, yêu?....một thứ xa xỉ...quá xa xỉ mà cậu dù đánh đổi tất cả, sẵn sàng làm lại từ đầu cũng không thể có được. Không yêu xin hãy buông tay trong lạnh nhạt cớ sao lại phải lăng nhục cậu như vậy. À! Anh còn muốn mang cậu đi đổi lấy công ty mà, cậu chỉ là công cụ thôi, một công cụ biết đi.

 Ngồi bên cửa sổ nhớ lại ngày qua, bao kí ức vui vẻ, quãng thời gian đầm ấm hiện về rõ ràng càng làm trái tim quặn đau.

 Sáng! Anh vẫn chưa về. Cố gọi điện cho anh để nói lời tạm biệt trước khi ra đi, Bên kia đầu dây là tiếng nói lè nhè cùng tiếng gọi của đứa con gái khác:

_Muốn gì?

_Anh có thể về nhà một chút không?

_Không, tôi bận lắm, từ giờ đừng làm phiền tôi nữa...

  Ngắt tín hiệu, chiếc điện thoại vang lên từng hồi lạnh lẽo. Mỉm cười cay đắng, Eunhyuk xếp gọn đồ đạc, vào vali rồi đi ra ngoài.
 Bước trên con đường ngập lá vàng, cậu đi tới khu biệt thự. Đã có lần tới đón người bạn ở đây nên cậu biết Kim Yesung và biết cả nhà anh ta. Gõ cửa đi vào, một người đã đợi cậu từ lâu:

_Chào anh giám đốc Kim.

_Ồ! Eunhyuk, em đến rồi à? Vậy là tên đó sẵn sàng buông tay em ư? Thật khó tin.

_Anh cần gì cứ nói ngay đi, chả phải anh muốn tôi sao, hãy tha cho NOW đi.

_Em nghĩ tôi là người như vậy thật ư? Tôi chỉ muốn thử xem thằng em cùng mẹ khác cha như thế nào thôi vậy mà...mới có chút đã buông tay em.

_Anh...nói gì cơ....

_Em không tin sao, cái tôi cần không phải em mà là câu trả lời về con người Donghae. Không ngờ anh ta lại buông tay em như vậy.Người như hắn mà gọi là yêu à? Thật khôi hài đó

_....- không nói được câu gì, cậu như chết đứng trước lời nói của Yesung.

 Lê đôi chân mệt mỏi về nhà, Eunhyuk không hiểu mình đang thất vọng vì điều gì, vì anh không yêu cậu, lừa dối cậu hay là vì cậu sắp phải xa anh.

 Kéo chiếc vali đi, mọi suy nghĩ kéo đến dồn dập:

Pov- mình sắp đi rồi mà vẫn chẳng được nhìn Haenie lần cuối. Có lẽ phải cám ơn Yesung đã cho mình biết vị trí của mình trong tim Haenie. Chỉ mong anh hãy sống thật hạnh phúc, dù cho suốt bao ngày qua là giả tạo nhưng mình...mình không hối hận khi được gặp anh, yêu anh một tình yêu cay đắng."-end pov
.
 Anh ngồi nghĩ tới cậu, chỉ có cậu thôi. Yesung vừa gọi cho anh nói sẽ không phá NOW nữa. Có liên quan gì tới cậu không? Chẳng nhẽ cậu...nhưng cậu đã hứa sẽ không quay về cái nghề đó mà.

 Phóng xe về nhà, cả căn nhà ắng lặng. Sàn nhà vẫn ướt bởi giọt nước mắt đêm qua, chiếc giường phẳng phiu hơi ẩm, có lẽ cậu đã khóc rất nhiều. Lòng Donghae dâng lên cảm giác sợ hãi, sợ khi mở chiếc tủ kia quần áo cậu đã không còn nhiều như trước, bóng hình bé nhỏ mãi không về nữa. Chỉ còn anh cô đơn trong căn nhà lạnh lẽo. Buồn thay, trong tủ vẫn còn những bộ đồ anh mua cho cậu, trên bàn, ngoài bếp vẫn là đồ mới mua cách đây 1 tháng nhưng quần áo cũ tuyệt nhiên chẳng còn. 

Nằm dài xuống chiếc giường trống trải, ngày ấy, trên chiếc giường này, anh đã nói sẽ mãi bên cậu, yêu cậu mà sao giờ đây chỉ một mình anh nằm. Mùi hương kia vẫn quanh quẩn đâu đây, hình bóng kia đã hằn sâu vào anh đến vậy, anh yêu cậu như thế mà sao chỉ vì lời nói khích cùng sự tức giận lại nhẫn tâm thóa mạ người thương. Cậu đi rồi, cậu đi rồi mà không kịp nghe anh xin lỗi, không kịp nghe anh nói lời yêu từ đáy lòng. Ở bên cậu, anh không hề nhớ tới vụ cá cược hay quá khứ của cậu. Vậy sao lại nỡ để cậu mãi rời xa. Anh ngu ngốc, anh ích kỉ, anh nhỏ nhen và anh...quá yêu một người đau khổ.
.
 Cậu đặt hành lí xuống cạnh giường, ngôi nhà này là nơi cậu thường ở với Jaejoong. Lôi ra từ bọc lọ thuốc ngủ. Uống xong xuôi, cậu nằm trên giường và nhớ anh da diết. Nhớ từng câu nói, từng cử chỉ yêu thương. Giá anh biết cậu yêu anh chứ không phải đồng tiền của anh. Vậy thì đã sao, cậu vốn bẩn thỉu như Donghae nói, vốn đã sinh ra trong sự nhơ nhớp thì biết gì tới tình yêu.

_"SAO CẬU RẮC RỐI VẬY, TÔI KHÔNG YÊU CẬU, CẬU CHỈ LÀ MỘT CALL BOY THÌ MONG MUỐN CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU CỦA TÔI Ư? GHÊ TỞM. HÃY CÚT VÀO TRONG ĐI VÀ NGÀY MAI ĐI HẦU HẠ THẰNG CHA KIM YESUNG CHO TÔI. ĐÓ LÀ NGHỀ CỦA CẬU MÀ....QUÊN RỒI Ư?..."

_"TÌNH YÊU THẬT LÒNG Ư? THỨ NGƯỜI NHƯ CẬU THÌ BIẾT GÌ MÀ YÊU? CẬU CHỈ YÊU NHỮNG ĐỒNG TIỀN CỦA TÔI THÔI. YÊU?...THẬT NỰC CƯỜI, TÔI SẼ LẤY VỢ NHƯNG LÀ TIỂU THƯ DANH GIÁ CHỨ KHÔNG PHẢI HẠNG NGƯỜI VÔ LIÊM SỈ NHƯ CẬU. TỪ MẸ TỚI CON CHỈ LÀ LŨ BÁN DÂM."

 Đôi mắt hơi díu lại, những lời cay đắng ám ảnh khôn nguôi, Cậu và mẹ cậu chỉ là kẻ bán dâm đáng chết...anh sẽ không bao giờ yêu hay lấy người như cậu...giọt nước mắt rơi khóe mi xé nát cõi lòng. Đôi mắt dần không muốn mở ra nữa, cánh tay buông thõng xuống nên nhà lạnh giá, lọ thuốc cầm trên tay rơi tạo ra tiếng động đau thương. Hình ảnh chuối cùng cậu nhớ được vẫn chỉ là anh cùng con mắt khinh bỉ và cái tát hôm qua. Eunhyuk mãi ra đi. Ra đi không chút vui vẻ hay thanh thản. Sống không có gì vui, chết đi cũng chẳng  yên lòng.

 Anh dọn gọn căn phòng, một phong thư màu xanh da trời lấp ló dưới chiếc gối của cậu:

_Haenie! Hãy cho em gọi anh như vậy chỉ lần cuối thôi. Em yêu anh, yêu con người anh chứ không phải đồng tiền anh có. Mọi thứ anh cho em, em đều để lại xin trả cho anh. Tiền anh cho em cũng để trong ngăn kéo không hề tiêu một đồng. Hãy sống tốt nhé. Em không phải là Eunhyuk mà sự thật em là Lee Hyukjae. Định để hôm nay- sinh nhật tròn 20 tuổi sẽ nói với anh nhưng có lẽ sẽ chẳng bao giờ được tự nói với anh nữa. Hãy nhớ tới em bằng kí ức xấu xa hay tốt đẹp thế nào cũng được. Hãy nhớ tới ngày mình bên nhau anh nhé! Em yêu anh Haenie."

 Lá thư chia xa ngập tràn lệ rơi, ngày sinh nhật tròn 20 tuổi cũng là ngày dỗ của cậu, cái tên Lee Hyukjae đã không còn trên cõi đời này, không còn nụ cười tỏa nắng, không còn đôi mắt trong veo, cậu đã đi trong nước mắt xót xa đơn độc.

 Anh ơi nhớ nhé! Em yêu anh...yêu anh rất nhiều...yêu anh hơn cả đồng tiền anh cho em hay địa vị của anh...vì anh...em sẽ làm tất cả...vì anh...em sẽ đi để anh lại yên vui....
.
------The End------

No comments:

Post a Comment