Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

23 September 2012

(KyuMin) - Thứ con sói tìm được hôm nọ - K - Oneshot

* Author : Út

_ Vì Út rất thích tập truyện [Doujinshi - Katekyo Hitman Reborn - Aru hi no Ookami no Hiroimono] và thấy sao mà nó giống cp KyuMin quá nên đã chuyển thể thành fic. :”> (Mọi người có thể search xem tập truyện dễ thương này.) 


_ Fic này mọi người cứ tưởng tượng là con người có cái tai + đuôi vậy á nha~ 

- Link gốc đây! Các bạn có thể làm quan với Út qua nhà riêng tại 360kpop nha.

* Summary: 
“Anh sẽ ăn thịt tôi đúng không?”
“Thật là vô lễ. Ai nói là sẽ ăn con thỏ gầy như cậu chứ?” 


~~
*** Thứ con sói tìm được hôm nọ ***


____Flashback____

Ngày Đông, những cây thông già khoát lên mình một lớp bông tuyết, bãi cỏ xanh mướt ưa thích của mùa xuân đã chuyển thành một tấm thảm trắng tràn ngập tuyết. Cả khu rừng đầy tuyết và dĩ nhiên những ngọn núi phía sau cũng không ngoại lệ.

Một con sói thanh niên đang đi lẩn quẩn đâu đó để tìm một thú vui gì đó cho cái mùa Đông chán như con gián này. Đột nhiên, nó thấy có thứ gì đó nhỏ nhắn đang động đậy dưới lớp tuyết dày. Tới gần hơn thì nó phát hiện ra cái đuôi tròn như cục bông mà nó đã nhầm lẫn là tuyết. Đôi tai ngắn đang cụp xuống. Bờ vai nhỏ xíu đang run bần bật.

“Cái…Cái gì đây? Một con thú ư?” – Con sói thắc mắc.

- Này… - Con sói đứng đó, ánh mắt chăm chú vào con vật đang nằm dưới chân nó. - Này… Có nghe không đấy?

Con vật bên dưới vẫn không động đậy gì mà chỉ nghe được những tiếng sụt sịt nhỏ. Tức mình, nó cúi xuống rồi túm lấy cái áo màu nâu nhỏ xíu nhấc bổng con vật đó lên trước mặt mình. A… Thì ra là một con thỏ!

- Ra là cậu vẫn còn sống hả? Nếu có gì để nói, thì sao không nói đi? – Con sói bực mình khi cứ mãi phải nghe cái tiếng sụt sịt khe khẽ tội ngiệp kia (?)
- Tôi…sẽ bị anh…ăn…ăn thịt…đúng không? – Con thỏ nước mắt rơi lã chã, nói với cái giọng xinh không thể nào tả được.

Con sói đứng trơ ra. Ba dấu chấm hiện lên trong đầu nó. 

- Cậu…Cậu đến từ đâu?

- Từ cánh đồng bên kia núi…

- Còn những người bạn khác của cậu đâu? Cậu bị lạc đàn à?

Con thỏ nhỏ khẽ lắc nhẹ cái đầu. Mấy cọng tóc tơ mềm mại cũng theo đó mà bay qua bay lại.

- Con người…Họ đến quá nhanh… Họ lột da bạn tôi và nói rằng họ sẽ làm áo lông thú… - Con thỏ lại sụt sịt, mắt nó bắt đầu đỏ hoe lên.

- Vậy là… Cậu đến đây một mình ư?

Con thỏ gật gật cái đầu. Đôi tai cụp xuống hết cỡ. Trông nó thật tội nghiệp.

- Cậu có biết là ở đây có một đàn sói không? Chúng sống thành bầy và có mặt ở khắp nơi.

- Tôi biết… Mọi người thường xuyên nói về điều đó. Họ nói nếu không muốn bị sói ăn thịt thì không được đến gần ngọn núi này…

- Nếu đã biết rõ vậy, thì sao cậu còn đến đây?

- Bởi…con người… - Đôi mắt con thỏ đã rơm rớm – Nếu bị giết, tôi chỉ nghĩ là sẽ tốt hơn khi biết người ăn thịt mình là ai…

- Cậu… - Con sói thoáng ngạc nhiên – Sao lại hành động như thể mong chờ cái chết của mình lắm vậy? Bỏ trốn khỏi nơi mà cả con người lẫn loài sói hung dữ đều không có. Cho dù cô đơn, cậu cũng nên sống tốt phần đời còn lại của mình chứ.

Nước mắt của con thỏ bắt đầu rơi, mặt nó đỏ ửng lên, hàng mi ướt đẫm.

- Cô…Cô đơn… Rất cô đơn. Rất đáng sợ… Giống như trái tim tôi đã ngừng đập. Tôi không đủ mạnh mẽ để có thể sống một mình. Nếu như vậy…tôi chắc chắn sẽ chết… Nhưng nếu cứ sống trên cánh đồng, nhất định con người sẽ đến bắt tôi đi… Thế nên…thà tôi trở thành thức ăn của ai đó, và sẽ tốt hơn nữa nếu tôi được trở về với đất…

Khẽ đưa con thỏ nhỏ đến gần mình hơn, ngắm mãi cái đôi mắt to đẫm nước ấy, con sói nói:

- Bởi vì lý do đó, trong suốt cơn bão, cậu đã tự vùi mình vào tuyết ở một nơi như thế này? Haizzz…. Quả thật động vật ăn cỏ thật ngốc nghếch… Thực sự ngốc nghếch!

Làn hơi thở ấm của con sói khẽ vuốt ve gò má phính của con thỏ khiến nó có cảm tưởng như nó sắp bị ăn thịt, và chỗ đầu tiên bị ăn chính là cái má của nó. 

Nhưng không, con sói thanh niên ấy đã nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng giống như đang ôm một con búp bê bằng bông mà nó cần giữ gìn vậy.

- Nếu cứ tiếp tục ở lại đây với cái cơ thể nhỏ bé và không trọng lượng này, trước khi có kẻ nào tìm ra và ăn thịt, thì cậu đã chết vì lạnh rồi!

- N…Nhưng anh là sói, đúng không? Anh không ăn tôi sao?

- Thật là vô lễ, ai nói là sẽ ăn một con thỏ gầy như cậu chứ?

Con thỏ đã bị shock! Hàng loạt chữ “nhưng” hiện lên trong đầu nó mà chưa thể lý giải được.

- Tôi phải làm gì bây giờ?

Con sói mĩm cười. Một nụ cười dịu dàng và ấm áp.

- Phải rồi! Khu vực đất của tôi vừa được hoàn thành, cho nên tôi có quá nhiều thời gian rỗi. Đặc biệc là trong mùa đông, không có việc gì làm, rất chán. Vì là cậu, nên cậu thấy sao nếu làm bạn với tôi?

Tưởng chừng như nước mắt con thỏ sẽ lại tuôn rơi một lần nữa. Nó không biết phải nói gì cả.

- Tôi là Cho KyuHyun. Cứ gọi tôi bằng bất cứ tên gì cậu muốn. Tôi không phiền đâu. Còn cậu?

- L…Lee Sung…Min… - Con thỏ hay SungMin rụt rè trả lời.

- Lee SungMin. Hmm… Tuy rằng cậu thật nhỏ bé nhưng đó là một cái tên hay, tôi tin như vậy! 

Câu chuyện xảy ra như thế đó và sau đó, sói và thỏ bắt đầu cuộc sống của mình như một gia đình.

____End Flashback____

Thứ con sói tìm được hôm nọ…là một con thỏ!

Xuân đến rồi! 

- SungMin!! Lee SungMin!!! 

Cả khu rừng khắp nơi vang vọng tiếng một con sói đang gọi một con thỏ (?) Và con thỏ đó đang ở ngay đây, đang-hái-hoa!!

Đúng là nó lớn nhanh thật! Mới đó mà đã ra dáng thanh niên rồi. Nó cao lên trông thấy, tai cũng dài ra, còn cái đuôi thì vẫn là một cục bông thôi!

- Geeze… Tôi tìm khắp nơi mà không thấy cậu. Hóa ra là cậu ở đây để hái hoa à? – Con sói bực mình đứng chống nạnh, trên mặt thì mồ hôi nhễ nhại.

Con thỏ cười, mặt hớn hở thấy rõ:

- KyuHyunie~ Tôi đang hái một ít lá bồ công anh, tôi đang nghĩ là sẽ dùng chúng làm bữa tối!

Con sói nhìn cái giỏ đầy ụ lá bồ công anh, thầm bĩu môi trong lòng:

“Chã hấp dẫn!”

- Mau về trước khi mặt trời lặn!

- V…Vâng! 
.

Cầm cái giỏ lên rồi sẵn tay kéo luôn con thỏ đi thẳng một mạch. 

- Này SungMin.

- Vâng!

- Phần lớn khu vực này là của tôi. Nên rất hiếm có loài khác đến gần, dù như vậy nhưng một mình ra những chỗ đó cũng không hay đâu. Tôi không biết khi nào có con sói khác đánh hơi được cậu và đến đây. Một con thỏ như cậu, nếu bị nhìn thấy sẽ bị ăn thịt ngay lập tức!

- Nhưng sao KyuHyunie vẫn chưa ăn thịt tôi?

Câu hỏi ngây ngô như trái bắp của con thỏ khiến con sói khựng lại đột ngột:

- Cậu…muốn chết lắm hay sao??

- Không phải lý do đó, nhưng… - đôi mắt con thỏ trở nên suy tư một chút – Anh biết đấy…Nếu tôi bị ai đó ăn thịt, thì tôi mong đó sẽ là KyuHyunie~

Nó cười, tít cả mắt:

- Tôi sẽ không còn thân xác nữa, nhưng…tôi sẽ luôn ở bên KyuHyunie. Nếu tôi trở thành máu thịt của KyuHyunie, như thế thì tôi sẽ không còn cô đơn nữa. Chúng ta sẽ hòa làm một!

Con sói thở dài một cái rõ to, kéo con thỏ đi tiếp:

- Không biết tôi đã nói bao nhiêu lần nữa, rằng tôi sẽ không ăn thịt cậu!

Con thỏ lững chững bước đi theo, nó mỉm cười một lần nữa:

- Tôi biết mà! Không phải là tôi không hợp khẩu vị của KyuHyunie. Nhưng tôi chỉ muốn nói ra điều đó thôi!

Mái tóc vàng mềm mại lòa xòa trên trán nó, cặp mắt to tít cả lại, đôi môi hồng mỉm cười. Thật-sự-hấp-dẫn-hơn-món-lá-bồ-công-anh.

Con sói nắm chặt tay con thỏ, kéo về phía mình rồi cuối xuống chiếm trọn luôn cái đôi môi đó. Con thỏ mở to mắt nhìn gương mặt con sói đang ở rất gần mình, còn nó thì khép hờ mi mình lại như để tận hưởng cái hương ngọt ngào từ môi của ai đó.

- Tôi sẽ không ăn cậu – Con sói vươn tay ôm chặt con thỏ vào lòng – Tôi sẽ không tha thứ nếu cậu tiếp tục nói những lời đó. Tôi không thể tưởng tượng được rằng mình không được nhìn thấy cậu nữa.

Con vật tai dài kia vẫn mở to mắt, đôi tay thì nhẹ nhàng đẩy con vật tai nhọn kia ra khỏi mình, nghiêng đầu thắc mắc:

- KyuHyunie. Nhưng không phải vừa mới nãy thôi, anh đã nếm thử tôi sao?? 

- Mổ lá??? Nếm thử???

- Nhưng…KyuHyunie thường liếm môi tôi mà. Chẳng phải vì tôi quá thơm ngon nên anh mới nếm thử sao?

BANG!!! Nguyên một cục gạch 1 tấn hạ cánh xuống ngay đầu của con sói.

“Cậu ta… Mình không thể chịu đựng được cậu ta!! Tất cả!! Cậu ta không hề coi đó là một nụ hôn… Mặc dù đã lớn nhưng cậu ta vẫn như một đứa trẻ vậy!!”

Mặt con sói tối sầm lại. Nó nghiến răng. Người nó thì run lên từng đợt. Con thỏ nhận ra vẻ mặt đó nên đã cụp tai, giương cặp mắt to tròn ngấn nước lên nhìn con vật cao lớn đang đứng trước mặt nó.

- Ah…Uhm… KyuHyunie… Tôi lại nói gì kì lạ lắm sao?

Con sói thở dài thườn thượt làm cho trong đầu con thỏ hiện lên ba dấu chấm hỏi. Nó quay đầu đi thẳng:

- Không có gì. Hmm…Ổn mà! Toi chỉ nghĩ là chắc không có gì thay đổi đâu.

- KyuHyunie~ Đợi tôi với! 

“Vậy từ giờ về sau, hãy chỉ cho tôi nhé! KyuHyunie~”

-------------END-------------

No comments:

Post a Comment