Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

03 September 2012

(HaeHyuk) - My Sweet Killer [Sát thủ ngọt ngào] - MA - Oneshort

* Giới thiệu về tác giảDaesung_Hyori (Gọi là JingYo nhá!!!)

- Chúng ta đã làm qeun với Jing Yo qua fic "Revenge", "My All" rùi, nhớ hem??

- Jing Yo cực kỳ mê Kyuhyun và cực kỳ KHÔNG mê Kyumin. Jing Yo là Kyuhyuk Shipper.

- Yo của chúng ta 96er nhé! Và là nhân vật trong hội "Khỉ hai chồng" (Haehyuk và Kyuhyuk đó mừ)

- Các bạn yêu thích fic của Jing Yo có thể ghé thăm trang này: Jingyolovehaehyuk

- Fic của Yo thường nổi tiếng với những "cảnh nóng" thiệt khủng. Vì vậy những bạn trẻ thiếu máu nên cân nhắc trước khi xem. Những bạn nào không-thể-chấp-nhận-Kyuhyuk cũng nên cân nhắc trước khi xem. Tuy nhiên, end fic luôn luôn là HaeHyuk! Dù sao, theo nhận xét của Admin, fic của Yo đọc rất dễ bị ... ghiền ^^

* Tóm tắt fic "My sweet killer"

EunHyuk là con trai duy nhất của dòng họ Lee, người thừa kế của cả một tập đoàn HanChul. Cậu rất xinh đẹp và tài giỏi, cậu nắm giữ một bí mật rất quan trọng của các cổ đông trong hội đồng quản trị, có thể hất đổ những tên đầu bạc bụng phệ đó bất cứ lúc nào…

DongHae- sát thủ của một cổ đông giấu mặt thuê để giết chết EunHyuk. Anh giả dạng làm vệ sĩ của cậu để dễ dàng thực hiện kế hoạch và ôm trọn số tiền to lớn.


* Cảnh báo

Vì đây là fic thuộc "Rating rất nặng", nên hy vọng các bạn cân nhắc trước khi xem. Nếu các bạn quá thần tượng idol của mình, admin khuyến cáo các bạn không nên xem. Chúng tớ sẽ không chịu trách nhiệm trước bất kỳ lời phàn nàn nào. 

~~~~~~~~~*****~~~~~~~~~

My Sweet Killer 

EunHyuk đang trên máy bay để thực hiện một chuyến công tác ở NewYork. Cậu chăm chú nhìn sơ qua các bản hợp đồng và hồ sơ trong khi lắng nghe bài hát nào đó qua headphone.

_Uống sữa đi Hyukie!- DongHae đi từ trong buồng dưới máy bay lên đưa cho cậu một ly sữa dâu.


EunHyuk gật đầu mỉm cười nhận lấy rồi cởi mắt kính ra để xuống bàn. Cậu nâng ly sữa lên nhấp một ngụm rồi lại tiếp tục đọc hồ sơ. Má cậu phồng lên khi ngậm hóp sữa trong miệng, đôi môi đỏ chu lên rất đáng yêu.


DongHae ngồi xuống ghế bên cạnh cậu, anh bắt chuyện…


_Đến NY chúng ta còn dư đến 4 tiếng mới gặp đối tác… Em có muốn đi chơi đâu không? Hay là về khách sạn nghỉ ngơi?


_Uhmmmm… Em muốn đi mua kẹo và chocolate… Nghe nói ở NY có một cửa hàng nổi tiếng lắm…-EunHyuk ngừng lại quay sang nói với anh.


_Tôi dẫn em đi nhé… Hay em muốn đi một mình?


_Anh có thể đi với em… Dạo phố một mình buồn lắm!- EunHyuk nhún vai lắc đầu nói.


_Uhm… Có phải cửa tiệm đó nằm trong Takashimaya không? Ở đó rất nổi tiếng về chocolate…


_Phải…- EunHyuk nhẹ nhàng gật đầu.


_Hay tôi bảo trợ lí của em đem hành lí về khách sạn nhé… Chúng ta phải tranh thủ thời gian!- DongHae nở nụ cười sát thủ.


_Cũng được…


EunHyuk là một con người ít nói, cậu vốn rất kiệm lời và lạnh lùng. Cậu xinh đẹp và giỏi giang khi giúp ba mẹ gánh vác một phần tập đoàn. Cậu chưa bao giờ nhận lời tỏ tình của bất cứ một công tử hay tiểu thơ nào… Điều đó càng tôn thêm sự quyến rũ vốn có của cậu… EunHyuk không gần gũi với bất cứ ai ngoại trừ gia đình cậu nhưng có lẽ có một sự ngoại lệ đối với chàng vệ sĩ này…


---Flash back---

Đoàng! Đoàng! Đoàng!


Những tiếng súng vang lên phá vỡ không khí của một buổi lễ sang trọng. EunHyuk hốt hoảng buông ly rượu trên tay mình làm nó vỡ tan. Cậu sợ hãi khi có vài tên bịt mặt tiến về phía cậu với cây súng đã lên nòng trên tay.


_Bảo vệ cậu chủ!!!! Bảo vệ cậu chủ mau!- HanKyung ôm HeeChul trong vòng tay hét lên nhìn về phía cậu.


Những vệ sĩ nhìn về phía cậu rồi nhanh chóng chạy đến nhưng đều bị bắn hạ… EunHyuk khuỵu xuống sàn và ôm lấy hai tai mình nhưng tuyệt nhiên không rơi một giọt nước mắt.


_Mày giấu những tấm ảnh và đoạn phim đó ở đâu?- Tên bịt mặt chỉa súng về phía cậu quát.


EunHyuk hoảng loạn không nói gì, cậu sợ run cả lên…


Crack


_Giết!


Cậu có thể nghe được tiếng súng lên đạn và tiếng hét của tên đó. Cậu nhắm mắt chờ đợi những viên đạn bay tới…


Bỗng…


_Cậu chủ đừng sợ!- DongHae đu theo một tấm lụa đỏ từ tầng hai xuống rồi ôm lấy cậu.


Đoàng!


_A!!!!!


EunHyuk có thể cảm nhận vòng tay của anh xiết chặt cơ thể cậu, mặt anh nhăn lại và anh hét lớn vì đau. Viên đạn đã bắn vào vai anh… Gắn gượng cơn đau, DongHae quay lại nả súng vào bọn khủng bố… Anh ngã quỵ khi tất cả chúng đã chết…


_DongHae… Đừng nhắm mắt… Tôi đưa anh đến bệnh viện…- EunHyuk vuốt lấy gương mặt anh.

.

.

.


DongHae mở mắt ra và nhận thấy mình đang ở bệnh viện, bàn tay anh rất ấm bởi EunHyuk đang nắm lấy nó.


_DongHae… Anh không sao chứ?- Cậu hỏi khi nhận thấy anh đã tỉnh dậy.


_Không sao… Cậu chủ không sao thì tôi khỏe!- DongHae xua tay.


EunHyuk đỏ mặt, cậu bỗng ôm chầm lấy anh, cậu khóc, một giọt nước mắt rơi trên vai anh…


_Tôi sợ lắm… Cảm ơn vì đã bảo vệ tôi! Cảm ơn DongHae…


Một nụ cười mỉm đầy toan tính nở trên môi DongHae, đưa tay vuốt lấy tóc cậu…


_Tôi sẽ luôn luôn ở bên cạnh và bảo vệ em, EunHyuk~


----- -----

Điều đó đã làm một người lạnh lùng như cậu gần gũi hơn với người vệ sĩ này, đối xử với DongHae khác hẳn mọi người… Đơn giản vì DongHae là ân nhân của cậu…


…Nhưng… Sự thật luôn phũ phàng… Đó chỉ là một vở kịch! Người mà cậu luôn cho rằng trung thành nhất đang chờ cơ hội để giết chết cậu.


EunHyuk ngừng cuộc trò chuyện với DongHae để chú tâm vào hồ sơ lần nữa, cậu đeo chiếc mắt kính lên.


DongHae chỉ ngồi cạnh rồi mỉm cười nhìn cậu… một nụ cười không đơn giản…


“Em rất quyến rũ…
Theo em bao lâu nay… tôi phải kiềm chế để không cưỡng hiếp em!
Lần này đưa em ra khỏi vòng kiểm soát của người mẹ đa tài của em…
Tôi có thể dễ dàng biết được em giấu bí mật đó ở đâu… và rồi giết chết em!
Nhưng thật đáng tiếc khi một người đẹp như em phải chết…
Biết làm sao được… Tôi phải giết em thôi… Vì 13 tỷ USD mà…
Có lẽ trước khi giết em… Tôi sẽ từ từ mà tận hưởng cơ thể em!”

DongHae là một tên sát thủ chuyên nghiệp và máu lạnh. Hắn chưa từng thất bại một nhiệm vụ nào. Và chắc chắn lần này cũng vậy… Dù nhiệm vụ này có đôi chút khó khăn với hắn…

DongHae phải tiếp cận EunHyuk, rồi từ từ làm thân với cậu, đến một lúc nào đó thích hợp lần mò ra bí mật và sau đó thủ tiêu. Điều đó đòi hỏi sự kiên nhẫn của anh… DongHae phải kiềm chế bản thân để không đè con mồi nhỏ bé và gợi cảm này ra, phải giả dạng làm một chàng trai tốt… Nhiệm vụ này thử thách anh rất nhiều… khi anh có một chút rung động với mục tiêu… Có thể nói là rung động hay… dục vọng của anh đối với cậu bé trắng trẻo và đầy thơm ngon này?


NewYork


DongHae thu xếp hành lí của cậu chuyển cho người trợ lí, EunHyuk thì căn dặn cô đủ điều…


_Tôi đi với DongHae và sẽ đến gặp đối tác đúng giờ! Cô đem xấp tài liệu này đến nhà hàng đó trước 10 phút và chời tôi!


_Vâng thưa cậu chủ!


Nói rồi EunHyuk tiến về phía DongHae đang đón sẵn một chiếc taxi. Cả hai leo lên chiếc taxi màu vàng truyền thống của NY.


_Take us to Takashimaya!- EunHyuk nói.


Cả hai ngồi dựa ra ghế và ngắm nhìn thành phố đông đúc vào hiện đại này. Chiếc xe ngừng lại ở một trung tâm mua sắm đồ sộ, EunHyuk trả tiền rồi bước xuống xe…


Cả hai sải bước vào trong, cửa hàng đầu tiên là một tiệm bán hoa nổi tiếng, tại đây có hơn trăm loại hoa đầy màu sắc. EunHyuk thích thú ngắm nhìn từng loại qua tấm kính… Cậu dừng mắt trước chậu hoa hồng xanh đắc tiền nhất…


_Đây… Tặng em!


EunHyuk mải mê ngắm mà không nhận ra DongHae đã tách cậu ra từ lúc nào, đến khi cậu quay người định vào mua hoa thì anh đã chỉa bó hoa hồng xanh về phía cậu. EunHyuk mỉm cười nhận lấy…


_Anh đoán được suy nghĩ của em sao?


_Không… chỉ là lúc nào em cũng hợp với màu xanh…


DongHae chỉ trả lời nhẹ nhàng rồi bước đi…


_Tiệm chocolate đó ở lầu 2… Đi thôi!


DongHae và EunHyuk đi dạo xung quanh và mua được khá nhiều đồ, lên đến lầu hai và vào trong cửa tiệm đó… Một cửa tiệm đầy màu sắc bởi những cây lollipop đủ tất cả các loại và hình dáng. Mắt EunHyuk sáng rỡ lấy chiếc giỏ rồi bắt đầu lựa kẹo.


_Em thích lollipop lắm à?- DongHae bước lại bên cậu rồi cầm lên ngắm và cây kẹo.


_Uhmmm… Tôi thích mút nó!- EunHyuk nhún vai.



“Thích mút đến như thế sao?
Đêm nay tôi cho em mút đến chết thì thôi!
Tưởng tượng khi chiếc lưỡi nhỏ nhắn và đôi môi căng mọng đó bao bọc lấy “cây kẹo” của mình thì…”

EunHyuk lấy một loại lollipop một cái, chiếc giỏ của cậu đã đầy kẹo. EunHyuk tiến đến kệ chứa chocolate, cậu nhanh tay lấy hai hộp chocolate trắng…

_Không ăn chocolate đen à? Sao chỉ mua mỗi loại đó…?- DongHae hiếu kì hỏi.


_Vì em chỉ thích sữa thôi! Em ghét đắng! Khi viên chocolate trắng này tan chảy trong miệng nó sẽ giống như một dòng sữa đặc ngọt ngào vậy!- EunHyuk tiến đến quầy tính tiền.


DongHae chỉ nhìn cậu và lắc đầu mỉm cười…



“Thích mút “kẹo” và nếm “sữa” sao?
Sở thích của em cũng thật là dâm đãng!
Để xem đêm nay em sẽ gào thét trong hạnh phúc thế nào?”

 DongHae và EunHyuk rời khỏi cửa tiệm và đi vòng quanh mua thêm một số đồ. EunHyuk vừa đi vừa bóc một cây lollipop ra mà mút. Cậu vươn lưỡi liếm quanh cây kẹo rồi mút lấy phần đầu tròn tròn. Cây kẹo thon và dài nên dễ dàng nằm gọn trong miệng cậu.

_Chụt… chụt… Urmmmm… Ngon quá!- Tiếng nút kẹo của cậu làm DongHae phải chú ý.


Chiếc lưỡi nhỏ hồng ngọ nguậy liếm lên khắp cây kẹo rồi lại vòng về phần đỉnh mà di lưỡi xung quanh.


_Ưmmm…. Hrmmmmmm… Ngon quá!- EunHyuk liếm mép thích thú.


EunHyuk day day nhẹ ở phần đỉnh kẹo rồi cắn một cái ngậm vào miệng. DongHae đi đằng sau nhìn cậu bằng con mắt thèm thuồng và đầy dục vọng.



“Đêm nay anh thề sẽ đâm em đến chết!
Đồ dâm dãng!
Kìm chế nào… Tối đến rồi xả…”

EunHyuk vẫn hồn nhiên không biết gì, cậu cứ vừa đi vừa mút kẹo làm cho DongHae sắp điên cuồng vì cái thứ đang căng cứng trong quần.


Sau 4 tiếng đi shopping và nhắm nháp coffee, bây giờ đã là 6 giờ tối đúng lúc đến gặp đối tác. DongHae đưa cậu đến nhà hàng rồi nói sẽ quay lại đón cậu đúng giờ, anh bảo rằng anh có chút việc cần phải giải quyết. EunHyuk chỉ ậm ự rồi gật đầu.


DongHae bắt taxi đến khu đèn đỏ của NewYork, anh ghé nhanh vào một cửa hàng bán đồ tình dục.


_Xin chào quý khách, tự nhiên xem hàng ạ!


DongHae gật đầu rồi bắt đầu lựa vài cái G-string cho cậu, những chiếc quần thiếu vải với những cái nơ khá là dễ thương.


_Alo! Ông Kim à?- DongHae lấy điện thoại ra gọi.


_Tôi đây! Xong nhiệm vụ rồi chứ?


_Chưa… Sắp thôi! Chuyển tiền vào tài khoản của tôi đi!- DongHae cầm một chiếc G-string màu xanh lên và xem nó.


_Khi nào giết chết nó rồi tôi chuyển!


_Tôi thích nhận tiền trước hơn…- DongHae kẹp điện thoại bằng vai rồi đưa chiếc G-string vừa chọn được cho người bán hàng.


_Tôi không quỵt tiền của anh đâu!


_Một là gửi tiền! Hai là tui giết nó xong về giết ông đấy!


DongHae cúp máy cái cụp. Anh tiến đến quầy đối diện và lấy hai cái còng.


_Cửa hàng của chúng tôi nhiều sextoy lắm, anh có muốn xem qua?


DongHae gật đầu rồi đi theo người bán hàng, hắn dẫn DongHae và một gian phòng với 4 chiếc kệ đựng đủ loại sextoy. Nào là máy rung, dương vật giả và vô số những thứ khác…


_Haizzzz… Mấy cái bằng nhựa này chơi chán chết!- DongHae chẹp miệng.


_Cái này là hàng mới, độ rung cao lắm đấy!- Hắn giới thiệu


_Khỏi! Có rung mạnh cái mấy cũng chẳng bằng mấy cây kẹo đủ màu đó…- DongHae nhếch mép- Tính tiền đi!


DongHae trả tiền rồi quay về nhà hàng đón cậu. Lúc anh đến thì cậu cũng vừa xong, anh cùng cậu về căn hộ riêng. EunHyuk có một căn hộ riêng ở NY, vì cậu đến đây khá thường xuyên.


_Hộ tống em về đến đây là được rồi! DongHae, anh về khách sạn đi!- EunHyuk bước vào nhà, đứng trước cửa nói.


_Tôi có thể vào uống một chút nước và ăn một vài viên chocolate không?- DongHae nghiên đầu nhìn cậu mỉm cười.


_Tất nhiên là được!- EunHyuk không đắn đo trả lời ngay.


DongHae bước vào trong và ngồi xuống chiếc ghế sofa trắng của cậu. EunHyuk vào bếp lấy hai ly rượi vang rồi cầm hộp chocolate ra đặt xuống bàn.


_Cảm ơn em!- DongHae nhận lấy rồi hớp một ngụm.


EunHyuk mở hộp chocolate ra và mời anh, cậu cũng ăn một viên. Má cậu phồng lên khi ngậm viên chocolate vào miệng. DongHae chỉ nhăm nhi rượu và nhìn cậu…


_Mai em có muốn đi đâu không? Hay chỉ ở nhà chờ lên máy bay?


_Urmmm… NY em đi cũng chán rồi, có lẽ mai em ở nhà!- EunHyuk trả lời vô tình là dòng chocolate trắng đục chảy ra khóe miệng. Cậu vương lưỡi liếm lấy nó.


DongHae nhếch mép tiến sát lại cậu, để mặt mình đối diện cậu nhìn thẳng vào mắt cậu…


_Có ai nói rằng em rất quyến rũ không? Mọi hành động của em đều kích thích người khác đấy!- DongHae thì thầm bên tai cậu làm cậu rụt người.


_DongHae~ Anh say rồi sao?- EunHyuk lùi về sau.


_Anh chỉ mới uống có một ngụm thôi! Có bao giờ em cảm thấy thích anh không?- DongHae vừa nói vừa đẩy lùi cậu về phía sau.


_DongHae… Đừng giỡn… Anh đừng đổi cách xưng hô như thế!


_Tại sao em gọi anh xưng em… còn anh lại phải gọi em xưng tôi? Anh không thích!- DongHae cúi sát lại hôn lên má cậu.


_Hrmmmm… Đừng mà DongHae! Anh chỉ là vệ sĩ của em thôi!- EunHyuk chống đối đẩy anh ra.


_Vậy em không yêu anh khi anh là một vệ sĩ?- DongHae nhướn mày


_Phải… Tuy rằng anh là ân nhân của em… nhưng dù chúng ta có mối quan hệ gì đi nữa thì cũng chẳng có kết quả!- EunHyuk ngồi thẳng dậy khi anh đứng lên.


_Ba mẹ em chỉ chọn con rể môn đăng hộ đối thôi chứ gì? Vậy… nếu anh là sát thủ… Anh có thể yêu em đấy!- Thoát một cái DongHae rút súng ra chỉa vào cậu.


EunHyuk hốt hoảng nhìn anh, cậu không ý thức được chuyện gì đang xảy ra nữa.


_Anh là sát thủ được thuê để giết em! Anh có rất là nhiều tiền đấy… Vậy có môn đăng hộ đối không?- DongHae lướt nòng súng từ cổ xuống ngực cậu.


_Hrmmmm… DongHae… Sao anh lại…?


_Ông Kim thuê anh… Hãy nói cho anh biết bí mật đó em dấu ở đâu?- DongHae đe dọa cậu.


EunHyuk nhìn anh trân trân rồi bật khóc, tự nhiên lòng cậu quặng đau… Người bấy lâu nay cậu tin tưởng đang uy hiếp cậu.


_Không… Tôi không nói! Anh giết tôi đi…- EunHyuk nói trong nước mắt- Anh lừa gạt tôi mấy tháng qua… Đồ khốn!


_Đừng khóc… Em rất xấu khi khóc đấy!- DongHae nhăn mặt nói, anh lê khẩu súng trên làn da mịn màng của cậu.


_Sao anh không giết tôi ngay từ đầu? Sao phải đợi đến khi tôi tin anh thì anh lại ra tay?


_Vì em có một người mẹ quá sắc xảo… Kim HeeChul luôn không tin anh, luôn cho người âm thầm bảo vệ em! Làm sao anh có thể ra tay mà toàn mạng được…? Vả lại chơi đùa cùng em rất vui!


_Mau giết tôi đi! Tôi sẽ không nói gì… Tôi quá ngốc khi tin tưởng anh!- EunHyuk gục mặt xuống khóc.


Có một nỗi đau còn to lớn hơn sự sợ cái chết đang cận kề… DongHae nhếch mép nhìn cậu…


_Tôi không giết em liền đâu… Tôi sẽ làm tình với em trước đã…- DongHae vuốt ve làn da cậu.


_KHÔNG!!! Đừng làm điều đó… Hãy nổ súng đi!


_Tks…tks… Đẹp như thế mà chết thì uổng lắm! Để anh cưỡng hiếp em cái đã!- DongHae cười màn rợ rồi quăng cây súng ra xa, đưa tay xé toạc chiếc áo sơmi của cậu khi leo lên người cậu.


_Không…. Không mà… Hức….Không….


DongHae nhéo lấy hai đầu nhũ của cậu, thích thú khi se nó bằng hai ngón tay. Nhìn cậu quằn quoại phản đối càng làng anh điên lên.


Anh bế cậu đến chiếc giường rồi mạnh bạo ném cậu xuống, anh kéo chiếc áo ra khỏi tay cậu, quay nó tả tơ xuống sàn. Anh đưa tay vuốt từ má cậu, trượt dần xuống cổ. Tay anh vuốt hai bên ngực cậu rồi bóp mạnh lấy làm người cậu nhảy dựng lên mà rên rỉ…


_Urmmmmm… harhhhhh… Đừng mà… Urmmmm…


Tay EunHyuk không ngừng đánh vào vai vào ngực anh, cậu khóc đến ướt cả hai má.


_Phải… Cầu xin anh như thế đi… Rên rỉ to hơn…


DongHae vuốt ve vòng eo phẳng lì rồi lại trượt tay lên ngực cậu mà nhéo lấy hai núm hồng.


_Hrmmmm… Xin anh mà… Giết tôi đi! Đừng làm như thế…Hrmmmm…


EunHyuk đau lắm, ngực cậu rất đau. Giờ đây cổ họng cậu đau rát vì khóc than, mắt cậu nhòe nước…Một nỗi đau không tên…


EunHyuk vùng dậy đẩy anh ra nhưng lại bị anh nắm lại đánh hai phát vào mông, anh rút ra hai cái còng rồi còng tay cậu vào thành giường. EunHyuk vùng vẫy trong nước mắt, cậu cố giải thoát cho hai tay mình nhưng không thể…


_Hrmmmm… Da em thật mịnh và mát…Rất ngọt nữa!- DongHae liếm lên ngực cậu.


_Arhhhhhh~~~~ Harhhhhhhh….


DongHae cắn lấy đầu ngực cậu rồi kéo căng nó ra, EunHyuk oằn người hét lên. Anh cắn nó đến sưng đỏ rồi làm dịu nó khi liếm lên nó. Chiếc lưỡi anh ngọ nguậy không ngừng chiếm lấy cả hai đầu vú hồng hồng của cậu.


Tay anh lần mò mở dây nịnh rồi kéo cả boxer của cậu xuống, mắt anh sáng rỡ khi nhìn thấy bảo bối nhỏ xinh hồng hào của cậu.


_Dễ thương thật!- DongHae nắm lấy tính khí của cậu rồi búng nhẹ vào đỉnh.


_Urgggggg… Đừng chạm vào! Urhhhhhh…. Hrmmmmm…- EunHyuk vặn vẹo khó chịu.


DongHae cúi xuống hôn vào đỉnh tính khí của cậu rồi cắn một cái là cậu hét toáng lên…


_Arhhhhhhh~~~~~


_Anh có quà cho em đấy… Rất đáng yêu!- DongHae bước xuống giường đi lại chỗ sofa lấy chiếc túi mình đem theo, tiện tay lấy luôn hộp chocolate và lollipop của cậu. Anh quay lại giường rồi mỉm cười nhìn cậu…


_Đẹp không?- DongHae giơ chiếc G-string mình mới mua lúc nãy lên trước mặt cậu.


_Bệnh hoạn!- EunHyuk hét.


DongHae không quan tâm rồi bắt đầu luồn chiếc G-string vào hai chân cậu rồi kéo lên cao. Anh cầm tính khí của cậu luồn vào chiếc lỗ ở giữa. Anh nâng hông cậu lên để chỉnh lại sợi dây ở kẽ mông cậu.


_Buông ra! Đồ bệnh hoạn!!! Đừng có chạm vào chỗ đó của tôi!- EunHyuk vùng vẫy hai chân đạp vào DongHae.


DongHae mỉm cười thích thú khi phần hạ thân của cậu được trang trí thêm một chiếc G-String với chiếc nơ đáng yêu. DongHae cười thỏa mãn rồi cởi chiếc áo sơmi cùng quần của mình ra. Anh cúi xuống ngậm tính khí của cậu vào miệng, anh mút nó nhanh và mạnh ngay từ lúc đầu làm EunHyuk co quặp hai chân thở gấp.


_HArhhhhhhh!!!! Arggggggg… DongHae ah~~~ Đừng mà…Arggggg…


EunHyuk nắm chặt hai tay đã bị còng của mình, cậu có khép hai chân lại những tay DongHae vuốt ve và bóp lấy hai bên đùi non của cậu tách chân cậu ra đầy mạnh bạo.


Giờ đây DongHae nằm giữa hai chân cậu mà nút lấy tính khí của cậu. Môi anh bao bọc quanh tính khí cậu, mút và cắn. Anh day mạnh lấy quy đầu, chọc lưỡi vào rãnh mà xoáy mạnh.


_Hohhhhhh~~~ Arggggg…. Harhhhhhh….Không… Không….


EunHyuk nhắm mắt chịu đựng, cậu ngã cả đầu ra sau mà rên rỉ. DongHae ngậm hết tính khí của cậu vào rồi kéo nhè nhẹ từng khúc cho đến đầu khất thì lại cắn day đủ kiểu.


_DongHae à~~~ Tha cho tôi đi… Harhhhhh… Tôi không chịu nổi… arhhhhh…


EunHyuk hét lên rồi bắn vào miệng anh, cậu thở hổn hển hai chân mềm nhũn rũ xuống hai bên dang rộng ra. Tính khí cậu vẫn còn rỉ dịch khi anh nhả nó ra, dịch trắng chảy dọc xuống chiếc G-string xinh xắn.


_Rên rỉ tên anh nữa đi… Giống lúc nãy… rên đi!- DongHae tét vào mông cậu.


_Ah~~~~… DongHae~~~ Ngừng… DongHae…Arhhhhh…


EunHyuk đưa đôi mắt mệt mỏi và đau khổ nhìn DongHae. Anh cúi thấp xuống giữa hai chân cậu hôn lên hai viên bi của cậu mút mạnh nó. Anh kéo sợi dây của chiếc quần sang một bên để lộ ra tiểu cúc chúm chím.


_Oa~~~ Đẹp quá…- DongHae thốt lên rồi tự mút ngón tay mình.


Anh xoay vòng ngón tay ướt nhẹp trước cửa hang của cậu. Mông EunHyuk giật giật, cậu không muốn anh đẩy vào… Cậu sợ…


_DongHae… Đừng mà… Đừng làm điều đó với tôi!- EunHyuk cầu xin anh.


_Không làm không được đâu bé cưng… anh yêu thân thể này của em lắm!- DongHae ngước nhìn cậu trả lời.


DongHae cúi xuống liếm lên chiếc lỗ khi ngón tay từ từ đẩy vào.


_Harhhhh… Đừng mà…. Đừng…. Harhhhhh…. Arhhhhh…


Tay DongHae đẩy vào, tiểu cúc co thắt thít lấy ngón tay anh đầy ấm áp và ẩm ướt. DongHae rên trầm vì sự chật chội, anh đẩy thêm hai ngón tay vào và tách nó ra.


_Ohhhhhh~~~~ Harhhhhhh… Đau quá… Arhhhhhhh…


EunHyuk nhắm mắt la lên, cậu rên rỉ khi DongHae rút ra rồi đẩy vào những ngón tay của mình. DongHae với tay lấy một viên chocolate rồi ngậm vào miệng. Anh trườn lên ép cậu hôn mình trong khi tay vẫy đưa đẩy không ngừg ở phía dưới.


_Arhhhhh… Harhhhhh…. Ummmmm…. Ummmmm.,.. Hurhhhhhh…


EunHyuk bị ép luồn lưỡi vào miệng anh mà mút lấy viên chocolate béo ngậy. DongHae dừng hôn cậu rồi ngậm viên chocolate cúi xuống hôn lên tiểu cúc của cậu, nhẹ nhàng rút tay ra rồi dùng lưỡi đẩy viên chocolate vào.


_KHÔNG~~~~ Arhhhhhhh…. Harhhhhhhh….


EunHyuk có thể cảm nhận được sự nhớp nháp của viên chocolate trong cửa mình, Nhưng càng khó chịu, chiếc hang cậu càng nuốt nó vào trong. DongHae đẩy viên chocolate vào sâu hơn rồi rút ngón tay ra đặt trước miệng cậu…


_Mút đi… Chẳng phải em thích nó sao?


EunHyuk vừa khóc vừa mút lấy ngón tay anh, DongHae thích thú cúi xuống hôn cậu, đẩy cậu vào một nụ hôn đắm đuối.


_Ngoan lắm… Hyukie rất ngoan… Tiếp tục nhé…


_Không~~~ Đừng làm gì những… xin anh mà Hae~~~


DongHae lựa và lấy ra một cây kẹo lollipop, anh bóc vỏ rồi đặt trước miệng cậu.


_Mút nó đi…


EunHyuk đưa lưỡi liếm cây kẹo trong nước mắt, nó rất ngọt nhưng cậu lại thấy nó đắng vô cùng. EunHyuk liếm ướt hết cây kẹo, DongHae di nó lên hai núm vú của cậu. Cây kẹo thật sự rất dính làm EunHyuk rên rỉ, DongHae di nó dọc theo eo và chạm vào đầu khất của cậu.


_Hrmmmm… DongHae~~~ Ngừng lại đi…


Anh xoa cây kẹo mạnh bạo vào đầu khất của cậu, nó cứ dính dính và nhớp nháp không ngừng kích thích cơ thể nhạy cảm của cậu… DongHae đẩy cây kẹo trước tiểu cúc của cậu…


_Ohhhh… Không…. Arhhhhhh….


Cửa mình cậu mở ra rồi dòng trắng sữa chảy ra từ đó, chocolate đã hoàn toàn tan chảy, dòng sữa trắng sệt chảy ra… Hình ảnh dâm mĩ đó làm anh thích thú… DongHae đâm mạnh cây kẹo vào trong cậu, anh bắt đầu đưa đẩy. Cây kẹo dinh dính lấy tràng bích của cậu, nó xoắn và cứng không ngừng kích thích những thớ thịt nhạy cảm.


_DongHae ah~~~ Arhhhhh… DongHae ah~~~ Ngừng đi mà….


EunHyuk khóc thét cầu xin DongHae trong khi mông cậu thì ngọ nguậy không ngừng để đẩy cây kẹo ra. DongHae chỉ mỉm cười rồi bóp lấy mông cậu.


_Rên rỉ tên anh đi~ Rên lớn lên…. Thật là dâm đãng!- DongHae tét mạnh vào mông cậu làm nó in cả dấu đỏ bàn tay.


_Arhhhhh…. DongHae~~~ DongHae~~~ Arhhhhhh….


DongHae lôi cây kẹo đó ra làm chocolate trắng tràn ra ngoài.


_Cái này chưa đủ làm em gào thét đâu nhỉ… Chút nữa tinh dịch của anh sẽ làm ngập chiếc lỗ này giống như dòng sữa trắng này vậy!- DongHae vỗ vào mông cậu rồi lại tìm một cây kẹo khác.


EunHyuk mệt mỏi không chống cự nữa, cậu khóc đến khan cả cổ rồi. DongHae lấy ra một cây kẹo trắng và hơi vuông. Anh bắt cậu mút, EunHyuk chỉ biết ngoan ngoãn làm theo… Cậu tự trách mình khi đã mua những cây kẹo đáng ghét này.


_Arhhhhhh~~~~ Arhhhhhh….


DongHae lại đẩy cây kẹo đó vào cửa mình của cậu làm cậu thét lớn. DongHae hôn lên ngực cậu liếm đi cái vị ngọt lúc nãy. EunHyuk cảm thấy nhoi nhói ở cửa mình cậu chỉ rên từng tiếng ư ử trong cuống họng…


_Ư~~~ Ư~~~ Uhmmmmm….


_Hư hỏng! Đến như thế mà cũng không chịu rên!- DongHae rút cây kẹo đó ra quăng đi, anh lại tìm một cây khác… EunHyuk chỉ biết thút thít nhìn anh…


_Cái này được đấy!- DongHae thích thú khi thấy cây hình xoắn ốc, cứ như một mũi khoang vậy.


_Không…. Không… Không muốn…. Arhhhhhh….


DongHae đẩy cây kẹo vào miệng bắt cậu mút nó đến khi ướt rồi lại đâm vào tiểu cúc của cậu.


_Arhhhhhhhhh…. Arhhhhhhhh…. Không…. Không… Arhhhhhhhh….


DongHae thích khi nghe cậu rên như thế, anh đẩy mạnh vào rồi lại rút ra, những cạnh mỏng của cây kẹo cứ xoắn vào tràng bích của cậu. EunHyuk gồng mình chịu đựng rồi lại vặn vẹo mông. Anh xoay cây kẹo làm nó xoáy vào trong cửa mình cậu…


_Arhhhhhhh…. Ahrhhhhhhhh…. Harhhhhhh…


DongHae mạnh bạo rút cây kẹo đó ra, anh muốn cậu la hét cầu xin anh nhiều hơn thế. Anh lại tìm trong đống kẹo trong hộp, anh mỉm cười dâm đãng khi tìm được một cây kẹo có hình thù như mặt trời vậy. Nó tròn và có những cái gai xung quanh.


_Cái cuối nhé… Mút đi nào….- DongHae vuốt ve má cậu


_Không… Làm ơn… Nhiêu đó đủ rồi… Làm ơn mà DongHae… Urmmmm


_Vậy anh cứ để như vậy mà đút vào nhé!- DongHae đe dọa khi cậu nhất quyết ngậm miệng không chịu mút.


_Tôi mút mà… Tôi sẽ làm…


EunHyuk ngồi dậy ngoan ngoãn liếm lên cây kẹo, cậu mút nó tạo thành những tiếng động rất kích thích. DongHae đút cây kẹo vào có chút khó khăn, EunHyuk đau điếng người ngồi dậy cậu hét lên không ngừng khi nó đâm vào cậu.


_Arhhhhhh…. Arhhhhhh…. Arhhhhhh…. Arggggggg…. Harhhhhhh….


DongHae thích tiếng rên như thế anh quay tròn que kẹo, mông cậu liền nảy lên. Cây kẹo không to lắm như bề ngang nó rộng và nhiều gai, nó ma sát không ngừng làm cậu điên cuồng la hét và rên rỉ.


_Phải… Hyukie phải hét như thế…. Hrmmmm… Ngoan….Hrmmmm


DongHae luồn tay ra sau gáy EunHyuk mà vuốt ve đẩy cậu vào một nụ hôn cuồng nhiệt. Tay còn lại anh không ngừng xoáy que kẹo vào trong cậu…


_Arhhhhh…. Urmmmmm…. DongHae~~ Rút nó ra đi mà… Làm ơn….Arhhhhhh…


EunHyuk mệt mỏi ngã xuống giường thở hổn hển. DongHae rút que kẹo ra rồi quăng nó đi. Anh co chân cậu lên rồi nắm nhìn chiếc lỗ sưng đỏ nhớp nháp đầy kẹo và chocolate… DongHae đẩy lưỡi mình vào và liếm láp, tiểu cúc của cậu rất ngọt. Anh không ngừng đẩy lưỡi sâu vào bên trong, DongHae ngồi dậy xoa nắn tính khí của mình, nó to và cứng như đá…


_Vào phần chính thôi…- DongHae véo lấy hai đầu ngực cậu.


EunHyuk nhìn vào thứ cương cứng của anh, nó quá to để có thể vào trong cậu. EunHyuk hốt hoảng lắc đầu cầu xin anh, cậu không thể để anh lấy đi trinh trắng của mình được…


_DongHae! Tôi xin anh… Làm ơn mà… Tôi sẽ nói cho anh biết bí mật đó… Đừng làm nhục tôi như thế…


_Em nói đi… Rồi anh sẽ suy xét lại…- DongHae bỡn cợt với tính khí của cậu.


_Nó nằm trong máy tính của tôi… Nó là thư mục ẩn, phải bấm mật khẩu thì mới hiện lên!


_Em nói mật khẩu đi!- DongHae nằm đè lên người cậu mút lấy dái tai cậu trong khi hai tay thì xoa bóp hai bên ngực.


EunHyuk chợt im bặt, nước mắt lại lăn trào… Cậu không muốn nói ra chút nào… Cậu thật là ngu ngốc mà…


_Nói mật khẩu đi cưng! Nếu không… anh sẽ đâm thật mạnh vào đấy!- DongHae vuốt ve tính khí của mình.


_Hức…. Mật khẩu là… hức… DongHae9/8…


Cậu nói xong thì gục mặt xuống gối mà khóc, cậu khóc vì sự ngu ngốc của bản thân…


_Vậy là em yêu anh? Em yêu anh đến nỗi mà để tên anh làm mật khẩu của bí mật quan trọng đó?


EunHyuk không trả lời, chỉ nằm đó mà khóc… Cậu đau lắm rồi… Đau khi lỡ yêu một tên bệnh hoạn và máu lạnh như anh…


_9/8… Ngày mà anh cứu em phải không? Em nhớ đến như vậy sao?


_Anh biết bí mật rồi… Bây giờ thì nổ súng bắn chết tôi đi! Đừng nói nhiều!


DongHae nhìn cậu, cậu khóc thật tức tưởi, thân thể trắng nơn đầy những thứ nhớp nháp, đầy những dấu hôn và dấu răng của anh. Hạ thân thì đỏ ửng… DongHae vô thức thấy tim mình chạnh lại, đưa tay vuốt những giọt nước mắt của cậu…


DongHae lấy chìa khóa trong chiếc quần bị quăng bên cạnh, anh mở còng cho cậu. Hai cổ tay cậu đỏ và trầy xước rướm máu… DongHae với tay lấy tube bôi trơn trong túi áo khoác rồi bóp một ít rat ay xoa lên tính khí to lớn của mình.


_Anh làm gì vậy? Giết tôi đi chứ đừng làm điều đó…. Hức….


DongHae vẫn im lặng đặt tính khí mình trước tiểu cúc rồi đẩy vào nhẹ nhàng. EunHyuk bấu lấy tay anh, rướn người chịu đau. Cậu cắn môi rên rỉ, tính khí của anh cứ trượt dần vào trong cậu, rồi ngập trong đó…


_Arhhhhhhhh… Đồ thất hứa… arhhhhhh… Anh không được…. Urgggggg…


DongHae di chuyển mông đâm từng cú nhẹ nhàng vào trong cậu, chiếc lỗ của cậu thít chặt lấy anh không dứt. Anh có thể cảm nhận được sự nhớp nháp của kẹo và chocolate. Nó dính và thắt chặt lấy tính khí của anh, DongHae nắm chặt hai bên hông cậu để thúc vào…


_Arhhhhhhh…. Arhhhhhhh…. Harhhhhhhh…. A~~~~ Ahhhhhh~~~~


EunHyuk la lên không dứt, bảo bối của anh chà sát vào tràng bích. EunHyuk khóc lóc và rên rỉ, DongHae như bị cậu cuốn vào một thế giới khác. Chiếc hang của cậu ấm, nóng và chặt. Anh không thể ngăn mình không đâm vào đó, anh thúc nhanh dần làm cả người cậu xốc lên.


_Urmmmm…. Arhhhhhh… Đau quá… Đừng đẩy nữa… Arhhhhhh… Đau…


DongHae vẫn tiếp tục di chuyển hông mỗi lúc một nhanh, thúc mạnh đến nỗi hai viên bi của anh đập vào mông cậu, tiếng da thịt vang lên không ngừng. DongHae cúi xuống hôn ngấu nghiến lên môi cậu ngăn những tiếng hét của cậu. Tay anh xóc nhẹ tính khí của cậu, xoa lên hai bên ngực sưng đỏ. DongHae hôn lên má cậu liếm đi dòng nước mắt, anh hôn lên cổ rồi ngực thật nhẹ nhàng.


EunHyuk cảm nhận được sự khác biệt đó khi tay cậu ngừng đánh vào vai anh, cậu ôm lấy anh, chân quặp vào hông anh. EunHyuk đáp trả nụ hôn của DongHae, rên rỉ nhiều hơn khi anh tăng tốc…


_arhhhh…. Arhhhh,… Harhhhhh…. Arhhhhh…. Hae à~~~~… Hae à~~~~


DongHae thúc nhanh hơn vào trong cậu, đâm quy đầu của mình vào sâu nhất có thể, tay anh xóc tính khí của cậu mỗi lúc một nhanh. EunHyuk ôm chặt lấy DongHae mà cắn răng kìm những tiếng rên của mình. DongHae hôn cậu cuồng nhiệt hơn, nụ hôn mãnh liệt gần như không dứt… Tiếng nút lưỡi vang lên không ngừng…


_Hrmmmmm…. Hyukie…. Hrmmmmm….


_arhhhhhhh…. Không…. Harhhhhhhh…. Hae ah~~~…. Arhhhhh….


EunHyuk bắn đầy trong tay anh, tay cậu trượt từ vai anh xuống giường, cậu hoàn toàn không còn sức lực, chỉ nằm đó mà rên rỉ…


_Urhhhhhh…. Arhhhhhhh…. Arhhhhhhh… Harhhhhhhh….


DongHae thúc mạnh một cách thật sậu và trong cậu rồi bắn ra tất cả. Tinh dịch nóng ấm đong đầy trong cậu rồi tràn ra cả bên ngoài dù anh vẫn chưa rút ra…


_harhhhhhh…. Harhhhhhhhhh….- Đôi mắt cậu lim dim vì mệt mỏi


DongHae rút tính khí ra rồi đặt nó trước môi cậu làm tinh dịch dính lên mặt cậu. EunHyuk tự động hé môi ngậm lấy đầu khất của anh mà mút. Chiếc lưỡi cậu nút lấy anh một cách mệt mỏi, DongHae đẩy vào khoang miệng cậu. EunHyuk mở mắt nhìn anh khi lưỡi cậu quất lấy tính khí của anh. EunHyuk liếm sạch tinh dịch trên đó,anh kéo tính khí của mình ra rồi đẩy tất cả các vật dụng trên giường xuống đất. Anh lấy tấm chăn quấn qua thân thể cậu rồi ôm cậu vào lòng…


_Sao không giết…? Xong rồi còn gì?- EunHyuk lạnh lùng nói.


_Sao không cầu xin anh tha mạng cho em?- DongHae vuốt ve mái tóc cậu.


_Sống làm gì khi người mình yêu phản bội và muốn giết mình?- EunHyuk cười đau đớn.


_Em có yêu anh thật lòng không?


_Yêu thì sao? Thật lòng thì sao? Giết tôi đi để tôi không đau khổ vì anh!


_Ngủ đi…- DongHae nhắm mắt ôm lấy cậu.


_Làm ơn giết tôi đi mà… Dịu dàng với tôi làm gì…- EunHyuk lại khóc.


_Anh không muốn giết em… Ngủ đi!


DongHae vỗ lưng cậu nhè nhẹ, hôn lên trán cậu. Tâm trí cậu rối bời vì anh… cậu không muốn suy nghĩ một điều gì nữa… Điều duy nhất cậu nhận thấy trước khi chìm vào giấc ngủ là… Anh đang xiết cậu trong vòng tay… và anh rất ấm…


“Sao mình không thể chỉa súng về phía em mà bắn?
Nhiệm vụ này thất bại rồi sao?
Sao em không cầu xin mình tha mạ như bọn họ?
Sao em lại nhìn anh với đôi mắt kiên cường đó?
Em yêu anh… Anh có yêu em không?
Sao mình không thể quyết định?
Nhưng… Mình không muốn giết EunHyuk…”
.
.

.


Sáng hôm sau


EunHyuk tỉnh dậy với toàn thân mệt mỏi, cậu ngồi dậy và cười phì…


_Vẫn chưa chết sao?


Cậu nhìn căn nhà mình đã được dọn dẹp sạch sẽ, cơ thể cậu cũng đã được tắm rửa. Chiếc áo cậu đang mặc rất rộng, cậu ngửi nó… Là mùi nước hoa của anh…


Cạch


DongHae bước ra từ phòng tắm đi lại sofa lấy một túi giấy rồi đi đến bên cậu.


DongHae ngồi xuống rồi cầm lấy tay cậu, anh lấy trong túi ra một tube thuốc. Anh bôi lên vết thương do cái còng tạo ra. EunHyuk thẫn thờ nhìn anh, sao lại dịu dàng đến thế… Sao không hung tợn và mạnh bạo như đêm qua…


Bầu không khí im lặng hơn bao giờ hết, anh bôi thuốc hai tay xong thì đẩy cậu nằm xuống. Anh vén áo cậu lên, EunHyuk có chút bất ngờ, cậu nhìn xuống và vẫn thấy mình mặt chiếc quần màu mè đó…


DongHae vén sợi dây sang một bên rồi lấy một tube thuốc khác bôi vào chiếc hang của cậu.


_Ư~~~~ Urhhhhhhhh….


EunHyuk rên lên khi anh bôi thuốc vào sâu bên trong. Cậu cắn môi nhìn anh…


_Sao lại tốt như vậy? Chỉ cần nổ súng là anh có thể đi mà…


_Anh không làm được… anh không giết em được…


_Vì sao?


_Vì em yêu anh…- DongHae mỉm cười khi vẫn chăm chú bôi thuốc vào chỗ đó.


_Nhưng anh không yêu tôi! Anh muốn giết tôi mà!- EunHyuk đạp chân


_Đừng cử động mạnh… Đêm qua em chảy máu rất nhiều… Anh xin lỗi…


EunHyuk như không tin vào tai mình… Xin lỗi… Anh xin lỗi cậu???


_Anh chưa từng nói là anh không yêu em….- DongHae rút ngón tay của mình ra.


_Vậy là sao…?- EunHyuk tròn mắt


_Anh vừa mới nhận ra…- DongHae trườn đến sát mặt cậu- … Anh yêu em rồi!


DongHae hôn lên môi cậu, EunHyuk chết trân cậu không cử động được… Cậu không tin vào tai mình nữa… DongHae đẩy cậu xuống giường và hôn cuồng nhiệt hơn. EunHyuk bỗng mỉm cười rồi đáp trả nụ hôn của anh…


_Em có chịu yêu một người làm sát thủ như anh không?


_Anh bỏ nghề đi… Em sẽ yêu anh!


_Em không sợ anh sao?


_Sợ… Nhưng em tin anh sẽ không giết em…


_Đừng sợ… Anh không bao giờ giết tình yêu của mình!


_Anh không giết được em… Anh có bị gì không? Lỡ tổ chức của anh giết anh thì sao?- EunHyuk lo lắng nhìn anh


_Anh hoạt động riêng lẽ… Không thuộc tổ chức nào cả! Em có thể yên tâm…


_Vậy còn ông Kim?


_Anh sẽ giết ông ta!- DongHae nhếch mép


_Đừng bao giờ giết người nữa… Ông ta để em xử lí… Em sẽ đánh ông ta khỏi hội đồng quản trị…


_Anh nghe lời em… Anh yêu em Hyukie…- DongHae xiết chặt eo cậu.


_Ừ… Sát thủ ngọt ngào của em…- EunHyuk rút vào vai anh.


_Có lấy anh làm chồng không? Hay là quen qua đường… Nếu phản bội anh thì không được đâu! Nếu em lấy ai làm chồng ngoài anh… anh sẽ giết tất cả họ!


_Em sẽ lấy anh…


_Anh quên nói cho em một bí mật…


_Chuyện gì?- EunHyuk nhướng mày


_Làm vợ anh thì phải chịu đựng một điều…- DongHae ngập ngừng


_Điều gì?


_Anh bị cuồng dâm đấy!- Nhếch mép


---The end---

No comments:

Post a Comment