DongHae thức dậy sau một giấc ngủ dài, anh quay sang bên cạnh… Mỉm cười khi thấy EunHyuk đang yên giấc trong vòng tay của mình…
_Hyukie…- DongHae khẽ lay cậu
EunHyuk nhăn mặt rồi rút sâu vào lòng anh…
_Dễ thương quá!- DongHae mỉm cười vuốt má EunHyuk…
DongHae cúi
xuống hôn môi cậu… Vẫn ngọt ngào như mọi khi, mút lấy đôi môi đỏ mọng
đang cong lên của cậu. DongHae nhoẻn miệng cười trong nụ hôn khi cảm
nhận được EunHyuk đang đáp trả lại mình. EunHyuk vòng tay qua cổ
DongHae, kéo anh nằm đè lên người mình…
_Chịu dậy rồi sao?- DongHae dứt khỏi nụ hôn
_Uhm…- EunHyuk mỉm cười kéo anh vào một nụ hôn khác
Cả hai chìm vào một nụ hôn sâu và mãnh liệt khi lưỡi anh không ngừng lôi kéo chiếc lưỡi nhỏ rụt rè của cậu…
_Um… Em… yêu… anh… um… uh…- EunHyuk nói đứt quãng trong nụ hôn
----------EunHyuk’s POV---------
Mình muốn
nói mình yêu anh ấy rất nhiều… Mình muốn cho Hae biết tình yêu mình dành
cho anh là thật chứ không phài giả dối… Chỉ còn một tuần thôi… Mình chỉ
còn một tuần để hạnh phúc trong vòng tay của Hae thôi…Chỉ còn một tuần
để cho Hae biết về con người thật của mình… Hết 1 tuần mình sẽ trở thành
Lee EunHyuk trước kia… Một con người chỉ biết trả thù…
------- ------
_Uhm… Anh cũng yêu em…!- DongHae hôn chụt lên môi cậu trước khi ngồi dậy vào kéo cậu dậy
EunHyuk ngồi trên giường, che miệng ngáp một cách dễ thương… Hai mắt nhắm tịt, môi cong cong…
_Ư!!! Buồn ngủ quá!- EunHyuk vươn vai
_Khỉ lười!- DongHae lắc đầu nhéo má cậu
_Ừ… thì người ta lười… hôm nay người ta ở lì trong phòng… không đi chơi với anh nữa!- EunHyuk khoanh tay chu môi hờn dỗi
DongHae bế xốc cậu lên, đi vào buồng tắm đặt cậu ngồi trên bệ… DongHae lấy bàn chải, trét một ít kem đánh răng…
_Khỉ lười… Há miệng ra nào!- DongHae cười phì đưa chiếc bàn chải trước miệng cậu…
_Em tự làm được…- EunHyuk chồm tới lấy cái bàn chải màu vàng trên tay anh
_Khỉ lười… Ngồi yên, há miệng ra!
_A!- EunHyuk bĩu môi rồi cũng há miệng cho anh đánh răng cho mình
EunHyuk ngồi chống tay hai bên, đung đưa chân… DongHae quẹo một vệt bọt lên cằm cậu rồi cười chọc cậu…
_Anh kì quá!- EunHyuk đánh yêu anh rồi nhảy xuống để rửa mặt…
_Đánh răng cho em rồi, rửa mặt cho em luôn rồi… Có cần anh tắm cho em luôn không?- DongHae cười gian
_Đi ra!- EunHyuk chu mỏ
_Anh giỡn thôi… Em tắm đi, cẩn thận đừng để té đó!- DongHae đi ra ngoài và đóng cửa.
--------EunHyuk’s POV---------
Hae à… anh tốt với em quá… Em xin lỗi anh…
Mình sẽ
quên hết mọi việc… Tuần này mình sẽ hạnh phúc bên Hae… Mình sẽ không suy
nghĩ đến việc trả thù nữa… Chỉ có một tuần thôi mà…
-------- -------
Sau khi tắm xong, EunHyuk thay đồ rồi đi ra phòng, ngồi vào lòng DongHae đang đọc báo…
_Haenie… Hôm nay đi trượt tuyết đi!
_Nhưng em không được trượt đâu!- DongHae vòng tay qua eo cậu
_Em sẽ ngồi xem anh trượt!- EunHyuk vòng tay qua cổ anh
_Sao hôm nay ngoan thế?- DongHae nheo mắt hỏi
_Không thích thì thôi!- EunHyuk bĩu môi ngồi dậy…
_Đợi anh một chút, anh đi thay đồ!- DongHae nhéo má cậu rồi bước vào toilet.
.
_Woa! Hôm nay trời đẹp quá!- EunHyuk nhảy lên sung sướng
_Một ngày đẹp để lướt từ đỉnh cao nhất xuống!- DongHae vác tấm ván xuống khỏi ghế treo
_Anh trượt đi! Em xuống dưới chờ anh!- Nói rồi EunHyuk lon ton chạy xuống đồi
DongHae
ngồi xuống gài giày vào tấm ván, rồi đứng dậy. EunHyuk đang ở dưới đồi
vẫy tay với anh… DongHae kéo mắt kính bảo vệ xuống, anh khụy gối để tấm
ván di chuyển…
DongHae lướt nhanh hơn, anh đánh vòng trên không, lượn theo những đường zizac…
EunHyuk giơ hai ngón nhất, mỉm cười với anh. Nụ cười hở lợi với đôi mắt cong lại thật dễ thương…
_Anh giỏi quá!!!- EunHyuk vỗ tay nhảy lên như con nít- Trượt thêm một lần nữa đi!- EunHyuk đẩy anh về phía ghế treo…
DongHae đi
lên đỉnh rồi trượt xuống lần nữa… EunHyuk ngồi trên chiếc ghế gỗ ngắm
nhìn anh trong lúc nhăm nhi tách coffee bốc khói trên tay
---------EunHyuk’s POV--------
Ở bên cạnh anh… em rất hạnh phúc…
------- ------
Ngày thứ hai trôi qua, cậu ngồi nhìn anh trượt tuyết, ôm chầm lấy anh khi anh trượt đến chỗ cậu…
Ngày thứ 3….
_Hôm nay anh sẽ tặng cho em một món quà bất ngờ…- DongHae mỉm cười ôm lấy cậu…
_Quà gì?- EunHyuk tròn mắt thắc mắc…
_Đi theo anh! Nhắm mắt lại đi!
DongHae nắm tay EunHyuk, dẫn cậu đến nhà hàng anh đã đặt trước….
_Bây giờ thì mở mắt ra!
_Woa….
Nhà hàng được bày trí lung linh với những ngọn nến, bàn của anh và cậu được đặt ở bên cửa sổ nhìn ra rừng thông…
_Đẹp lắm phải không?- DongHae mỉm cười
_Uhm… Tuyệt lắm!- EunHyuk rạng rỡ
_Còn một món quà nữa…- DongHae kéo ghế cho cậu ngồi
_Gì nữa đây?? Anh làm em hồi hộp quá!!
DongHae
không nói gì, bước lại câu đàn piano đen, anh ngồi xuống… bàn tay anh
lướt trên những phím đàn tạo ra những âm thanh du dương… Anh cất tiếng
hát… Một bài hát tình yêu đầy hạnh phúc mà nhân vật trong bài hát đó
chính là anh và cậu…
EunHyuk rơm rớm nước mắt, cậu cảm động vì anh yêu cậu rất nhiều… Còn cậu thì…
DongHae kết thúc bài hát, bước lại gần cậu, nhìn cậu như sắp khóc, anh cười xòa
_Ngốc… Anh làm điều này vì muốn em cười… Sao lại khóc!!- Anh cúi xuống vuốt má cậu
_Hức… Tại… hức… Anh làm người ta cảm động… hức… chứ bộ!
_Ngốc! Vì anh yêu em mà!- DongHae ôm lấy cậu
_Hae à… Em yêu anh nhiều lắm!- EunHyuk ôm anh chặt hơn
_Bây giờ thì nít khóc được chưa? Anh còn chuẩn bị một buổi tối thịnh soạn với toàn những món em thích nữa…
_Uhm…
Anh và cậu
cùng dùng bữa tối thật lãng mạn… trong một nhà hàng với khung cảnh đẹp,
tiếng nhạc du dương và lung linh bởi những ánh nến…
Ngày thứ 4…
Sau một
ngày đi chơi mệt mỏi, EunHyuk đứng trên bancon ngắm cảnh… DongHae bước
đến ôm cậu từ đằng sau… Hít hà hương thơm trên cổ cậu…
_Không lạnh sao? – DongHae thì thầm
_Không… Anh ôm em như vậy… em sẽ không lạnh!- EunHyuk dựa vào ngực anh…
_Uhm…- DongHae xiết chặt hơn vòng tay…
_Hôm qua anh tặng em một món quà lớn rồi… Hôm nay em cũng tặng anh quà nha!- EunHyuk nhìn anh
_Quà gì? Em đứng im cho anh ôm như thế này là quà rồi…
_Đi theo em!- EunHyuk lấy áo khoác cho anh và cậu rồi kéo anh lên tầng cao nhất của khách sạn
Đó là một
căn phòng trong suốt, bốn mặt và trần đều được làm bằng kính. Trong căn
phòng có một chiếc ghế dài đặt trước chiếc lò sưởi ấm áp.
DongHae và EunHyuk ngồi xuống chiếc ghế dài, cậu dựa vào vai anh, cả hai cùng nhau ngắm sao… Những ngôi sao rất sáng…
_Quà của em còn đặt biệt hơn của anh nữa!- DongHae ôm cậu trong vòng tay ngước nhìn lên bầu trời
_Uhm…
Cậu và DongHae trò chuyện, không khí ấm áp làm cậu mong chóng buồn ngủ… Trước khi thiếp đi…
_Em yêu anh…
DongHae bế cậu xuống phòng… Một đêm đầy sao, một đêm đẹp…
Ngày thứ 5…
_Hae… Em muốn đi tắm suối nước nóng…- EunHyuk ngồi bật dậy trên giường
_Sao vậy?
_Đi chơi mệt quá, người em cứ mỏi nhừ cả ra…- EunHyuk đấm nhẹ lên vai mình
_Uhm… Vậy chúng ta đi! Anh trượt tuyết nhiều quá cũng mệt rồi…
Anh và cậu
đi đến khu spa của khách sạn… cả hai cùng gọi cho mình loại cocktail yêu
thích- Blue Ocean- để nhấm nháp khi ngâm mình trong bồn nước nóng
_Nghe lời anh đi chuyến này, em cảm thấy tốt hơn phải không?
_Uhm… Đi chuyến này em nhận ra được nhiều điều hơn..- EunHyuk cười buồn
_Điều gì?
_Nhận ra em yêu anh rất nhiều…
--------EunHyuk’s POV-------
…. Và… dù có yêu anh nhiều đến thế nào thì em vẫn phải hoàn thành trọng trách ba giao cho em…
---------- --------
_Anh cũng yêu em mà…
DongHae nhấp một ngụm rượu…
_Blue ocean ở đây không ngon bằng của em pha…
_Khéo nịn!- EunHyuk hất nước vào người anh
_Anh nói thật mà! Đâu có nịn…- DongHae hất nước lại
_Dám hất nước vào người em sao?- EunHyuk dùng chân vẫy nước tung lên
Cả hai cứ hất nước vào người nhau rồi cười vui vẻ… Nhìn họ nhưng một cặp vợ chồng mới cưới vậy…
Ngày thứ 6…
EunHyuk và DongHae đến phòng xem phim, ngồi trên chiếc ghế nằm đôi. DongHae chọn một bộ phim tình cảm rồi bỏ đĩa vào máy…
Không biết
vô tình hay trùng hợp, bộ phim DongHae chọn nói về một đôi tình nhân. Cô
gái đến với chàng trai cũng vì trả thù… Rất giống với cậu và anh… Cậu
rất muốn biết kết cục ra sao… Và đó là một kết thúc có hậu… Cậu cũng
mong cậu có thể vứt bỏ hận thù để đến với anh như cô gái trong film…
Nhưng rất tiếc… đó là film… Film thì không như đời…
Chữ “The End” xuất hiện trên màn hình, EunHyuk trút một hơi thở dài…
_Sao vậy?- DongHae vuốt má cậu- Trời ơi… Sao mắt đỏ hoe vậy nè?- DongHae hốt hoảng nâng khuôn mặt cậu lên…
_Phim… hức… cảm động…quá…hức!- EunHyuk sụt sịt
_Ngốc quá đi… happy ending mà… Sao lại khóc?- DongHae cười xòa ôm cậu vào lòng vỗ về
_Nếu anh là
chàng trai trong film… và cô gái đó một mực muốn trả thù… thì anh làm
sao?- EunHyuk nhìn DongHae với đôi mắt mọng nước
_Là sao? Chẳng phải cô gái đó đã từ bỏ tất cả để đến với chàng trai sao?
_Em đã nói là nếu mà…- EunHyuk gắt- Nếu như buộc phải chọn em với tập đoàn… Anh chọn ai?
_Uhmmmm….- DongHae nhăn mặt suy nghĩ….- Anh sẽ chọn tập đoàn…
Câu nói của DongHae như xuyên thẳng vào trái tim cậu…
_Vì anh biết … Em không bao giờ làm điều đó với anh… Và em sẽ mãi mãi bên anh!- DongHae ôm lấy cậu
EunHyuk cố nén đi tiến khóc của mình… Nước mắt cậu rơi trên vai áo anh…
--------EunHyuk’s POV-------
… nhưng em sẽ làm điều đó…
----- ----
_Uổng quá à! Ngày mai phải về Seoul rồi… Anh muốn cùng em đi chơi nữa quá…- DongHae nằm ngã ra giường
_Uhm… Em cũng muốn vậy… Em muốn chuyến đi kéo dài mãi mãi, không bao giờ kết thúc…- EunHyuk nằm xuống bên cạnh anh
_Thì mai mốt anh với em đi nữa…
----------EunHyuk’s POV--------
Ngày cuối rồi… Mình thật sự không mong muốn… Những ngày hạnh phúc của mình kết thúc rồi sao?
------- ------
_Hae à!- EunHyuk ôm chầm lấy anh
_Sao vậy?- DongHae bất ngờ
_Em muốn trở thành… trở thành người… của anh…- EunHyuk cắn môi dưới nhìn anh
_Thì em đã là người của anh rồi còn gì?- DongHae mỉm cười nhéo má cậu..
_Nhưng lần đó là sự cố… Em thật sự… muốn anh…- EunHyuk leo lên người anh
Cậu hôn anh, dẫn anh vào một hôn ngọt ngào và nhẹ nhàng. Chiếc lưỡi rụt rè của cậu nhẹ nhàng lôi kéo anh, quyến rũ anh…
DongHae
xoay người cậu lại nằm đè lên trên cậu, anh mút lấy đôi môi đỏ mọng của
cậu. EunHyuk vòng tay ra sau gáy anh, đẩy anh vào một nụ hôn sâu hơn,
mãnh liệt hơn.
DongHae
luồn tay vào trong chiếc áo thun của cậu, vuốt ve làn da mịn màng trắng
như tuyết đó… Khẽ kéo chiếc áo của cậu lên cao, làm lộ ra khuôn ngực nõn
nà… Anh hôn lên đó, mút nhẹ lấy đầu nhũ của cậu…
_Ư… ưm…
DongHae kéo
chiếc áo qua khỏi đầu cậu, hôn lên cổ, hõm vai, khuôn ngực cậu. EunHyuk
rên lên theo từng nụ hôn nóng bỏng của anh… DongHae ngừng lại ở hai đầu
nhũ hồng của cậu. Hôn lên đó, mút nhẹ rồi day day nói bằng răng trong
khi tay kia không ngừng vuốt ve bên còn lại…
_Hae… ưm… ưm…ư…- EunHyuk nhắm mắt để cảm nhận từng đụng chạm của anh.
Cậu luồn
tay vào tóc anh, ưỡn ngực làm anh thêm gần hơn… DongHae hôn lên vòng eo
thon của cậu, nhẹ nhàng tháo chiếc dây nịch… DongHae mở khóa quần của
cậu, kéo tuột nó xuống. Chiếc boxer bó làm lộ ra phần phồng lên của cậu,
anh hôn lên đó…
_Urmmm… Hrmmm….
DongHae cởi
áo của mình, rồi trườn lên hôn vào môi cậu. Khuôn ngực rắc chắc của anh
chạm vào da cậu, EunHyuk luồn tay xuống dưới cởi khóa quần của anh…
DongHae
ngừng lại để có thể cởi quần của mình. Anh kéo chiếc boxer của cậu
xuống, nhìn vào thân thể trắng nõn không che đậy bên dưới…
_Hyukie… Em quyến rũ quá…
_Hae… urm…. Hae…- EunHyuk rên lên là DongHae lao vào cậu…
Anh hôn lên đỉnh Hyukie nhỏ, mút lấy phần đỉnh làm cậu tê rần người…
_Nn… Hrmmm… Urgggg….
DongHae
đánh lưỡi quanh chiếc lỗ trên đỉnh, mút mát cả chiều dài bằng khoang
miệng của mình… Anh lên xuống đều đều, bao bọc cậu bằng khoang miệng ẩm
ướt.
_Ư… urmmm…- EunHyuk dần quen với điều đó, cậu đưa đẩy hông nhiều hơn
DongHae giữ lấy hông cậu, mút mạnh, tay kia bóp lấy cặp mông tròn trịa… EunHyuk co thắt bụng bắt vào miệng anh…
_Harhhh… Hae…- EunHyuk rên lên
DongHae hôn
cậu, cho cậu nếm vị của chính mình… DongHae cúi xuống, nâng hông cậu
lên, hôn chụt vào cửa hang đang mấp máy mời gọi…
Tay anh không ngừng xoa nắn lấy hai bên mông cậu, lưỡi cứ vờn quanh chiếc lỗ hồng…
_Nnn… Hurhhh… Urgggg… - Cảm giác nhồn nhột làm cậu khóc chịu cứ rên không ngớt…
DongHae
ngừng lại để ngắm nhìn cậu, hai mắt nhắm nghiền, miệng đang cố hớp từ
ngụm không khí, khuôn ngực phập phồng gợi cảm, tay buông thõng để hơi
cao, chân dang rộng với dòng dịch trắng trên bụng…
DongHae như
bị hút hồn, anh muốn chiếm lấy thân thể ngọt ngào này… Anh đưa hai ngón
tay trước miệng cậu. Hiểu ý, cậu mút lấy tay anh, chiếc lưỡi ẩm ướt
quấn quanh ngón tay làm chúng ướt nước bọt…
DongHae đưa hai ngón tay xuống trước cửa hang mấp máp, anh đẩy vào…
_Harhhhh…. Urmmm…nnn… Hae…- EunHyuk cong người đóng nhận ngón tay của anh
Anh đưa đẩy bên trong cậu, di chuyển ngón tay sâu hơn theo kiểu cắt kéo làm khoái cảm trong cậu tăng lên…
_Hae…urm… nữa… Hae…harhhh
DongHae đưa ngón thứ ba vào, cúi xuống hôn lên môi cậu để nuốt tiếng rên gợi tình của cậu….
_Um… Hae… Ummm… urmmm…
EunHyuk nắm lấy hai bắp tay của anh, cong người mỗi khi anh đẩy sâu vào…
_Hae… urmmm… vào trong em… Hae…!- EunHyuk rên lớn
DongHae để cậu bé cương cứng của mình trước cửa hang cậu trước khi rút 3 ngón tay ra…
_Nhìn anh… Hyukie!
EunHyuk
nhìn vào mắt anh, gật đầu cho anh tiến vào… DongHae đẩy thành viên của
mình vào cửa mình của cậu. Cậu nuốt trọn lấy anh vừa khít…
DongHae bắt
đầu đưa đẩy, anh đẩy từng cú thật nhẹ để cậu quen dần… Hông EunHyuk bắt
đầu di chuyển cho anh biết cậu đã sẵn sàng… DongHae đẩy nhanh hơn, mạnh
hơn….
_Haenie… uhm… Hae… urmmm…- EunHyuk rên rỉ tên anh, cậu chìm vào khoái cảm của cả hai
DongHae
vuốt ve hai bên đùi non của cậu, dang chân cậu rộng hơn. Anh đâm từ cú
thật mạnh, sâu vào bên trong… EunHyuk rên rỉ mỗi lúc to hơn, di chuyển
hông theo nhịp điệu của anh…
_Hae… nữa… urm….. Hae…em muốn… Haenie…urmmmm…
DongHae trở
người cậu lại, làm cậu ở tư thế quỳ. Tay anh lần mò vuốt ve Hyukie nhỏ,
hôn tấm lưng cong gợi cảm của cậu. Không ngừng thúc mạnh vào bên trong
cậu.
Cậu cứ thít
chặt lấy anh một cách ấm áp… EunHyuk ra trong tay anh, anh cũng ra tất
cả bên trong cậu… vẫn giữ mình trong cậu, anh kéo cậu nằm lên người
mình…
_Hyukie… Em tuyệt quá…- DongHae rên lên, hôn lên má cậu
_Em yêu anh… Haenie…- EunHyuk mệt mỏi dựa lên vai anh…
_Anh yêu em… Hyukie…- DongHae đẩy cậu nắm xuống giường
_Haenie… Em
là người của anh… Dù có chuyện gì xảy ra em cũng yêu anh… Em yêu anh
Haenie… Hãy nhớ điều đó…- EunHyuk ôm chầm lấy DongHae để che đi nước mắt
của mình….
_Uhm… Anh cũng vậy…
DongHae ôm
cậu vào lòng, EunHyuk mệt mỏi chìm vào giấc ngủ… Mắt EunHyuk vẫn còn
đọng lại nước mắt… Trong khi một nụ cười hạnh phúc trên môi cả hai…
Tính tong… Tính tong…
EunHyuk khẽ trở người trên chiếc giường của mình… Toàn thân cảm thấy mệt mỏi… Cả mấy đêm liền cậu không thể chợp mắt rồi…
Kéo chăn ngồi dậy, cậu uể oải đi về phía cửa…
_Hyukie!
_Kyunie???- EunHyuk bất ngờ, tròn mắt
_Sao nhìn cậu mệt mỏi thế? Không khỏe ở đâu sao?- KyuHyuk bước vào nhà, để chiếc cặp lên salon
_Chỉ hơi nhức đầu thôi…- EunHyuk đóng cửa- Sao hôm nay cậu đến đây…- EunHyuk ngồi xuống đối diện KyuHyun
_Haenie hyung đi công tác đột xuất nên nhờ mình đến chăm sóc cậu…
_Sao anh ấy không nói với tớ?- EunHyuk nhíu mày
_Việc đột xuất sáng nay thôi… Cổ phiếu của công ty có vấn đề nên anh ấy phải sang Paris gấp!
_Uhm… Nếu cậu bận thì cứ đi đi, tớ có thể tự chăm sóc bản thân được mà…
_Ngày nào tớ cũng sẽ đến… Haenie hyung nói dạo này cậu không được khỏe nên anh ấy lo lắng… Chắc anh ấy đi 1 tuần lận…
_Không cần đâu Kyunie… Tớ ổn…- EunHyuk cười gượng…
Đã hơn
hai tuần từ ngày cùng DongHae trở về Seoul sau chuyến đi hạnh phúc nhất
đời cậu. DongHae đến nhà cậu vào mỗi đêm, anh sống cùng cậu… Điều đó làm
cậu thấy sợ lắm… Hằng đêm nằm trong vòng tay của DongHae mà cậu không
thể nào chợp mắt, những đêm thức trắng, khóc ướt cả vai áo của anh…
_Cậu nên giành thời gian bên cạnh Minnie đi! Cậu bận bịu mà còn lo cho tớ nữa… Tớ ngại lắm!
_Tớ sẽ dẫn Minnie đến chơi với cậu mỗi ngày… Hai cậu hợp tính nhau lắm mà!- KyuHyun nhún vai mỉm cười- Với lại tớ phải canh cậu!
_Canh??? Sao canh tớ!!!!- EunHyuk trố mắt
_Haenie
hyung sợ cậu sẽ đi làm nếu không có anh ấy bên cạnh. Cậu phải ở nhà đến
khi nào tháo bột thì thôi!- KyuHyun nghiêm giọng nói
_Nhưng… nhưng… tớ…- EunHyuk bĩu môi một cách đáng yêu
_Nhưng sao? Tớ sẽ gọi mách anh ấy đấy!- KyuHyun móc điện thoại ra
_Đừng! Tớ sẽ ngoan mà!- EunHyuk cắn môi dưới nhìn KyuHyun
_” Chị dâu” của tôi dễ thương quá!- KyuHyun phì cười, chồm lên nhéo má cậu một cái.
_Ai là “chị dâu” chứ? Huh!- EunHyuk đủng đỉnh đứng dậy, khoanh tay liếc KyuHyun- Nếu đã qua đây rồi thì nấu ăn cho tớ đi!
_Sao cơ???- KyuHyun há hốc đứng dậy
_Haenie toàn nấu cho tớ ăn thôi! Cậu qua đây thì cũng vậy…
_Nhưng…. Nhưng…. Tớ không biết nấu!!!- KyuHyun nhăn mặt
_Tớ
không biết! Haenie kêu cậu sang đây là làm osin cho tớ mà! Tớ đi tắm
đây, tớ tắm xong là phải có đồ ăn đó!- EunHyuk bĩu môi bước vào phòng
ngủ.
---------EunHyuk’s POV---------
DongHae
đi một tuần thì càng thuận lợi cho mình tiếp cận KyuHyun… Ngày nào cũng
đến nhà mình cùng với SungMin. Phải rồi, mình sẽ tìm hiểu về KyuHyun
qua SungMin. Minnie là một người tốt, và rất dễ dụ nữa…
Kyunie, Minnie… Cho tớ xin lỗi…
------------- ------------
EunHyuk khóa cửa phòng rồi đi ra bancon, cậu gọi cho LeeTeuk…
_Teukie hyung! Điều tra cho em về tình hình cổ phiếu của SJ!
_Anh biết vụ này từ sáng rồi! Đang đợi em gọi đây! Sau biết tin trễ thế?
_DongHae
đi công tác đột xuất, anh ấy không nói cho em biết! Em mới vừa nghe
KyuHyun nói sơ qua thôi! Nói cho em biết tình hình đi!
_Cổ phiếu của SJ rớt giá, do tình hình cổ đông ngoài công ty đang nắm số cổ phần khá lớn!
_Nhưng chẳng phải hai anh em họ đang nắm 35% sao? Như thế là cân bằng rồi!
_Cổ đông
SJ chỉ nắm 64,5 % thôi, còn phần còn lại là cổ đông ngoài! Nhưng hiện
nay những cổ đông nhỏ trong SJ đang muốn bán lại cổ phần của mình…
_Chúng ta sẽ mua hết! Anh hãy đi mua cổ phần của các cổ đông nhỏ đó, cho đứng dưới tên Lee Hyuk Jae.
_Nhưng vốn của Spencer đang dần cạn kiệt… chúng ta không thể!!!
_Bán chi nhánh ở phía bắc Châu Âu đi! Em phải làm một cổ đông lớn của SJ!
_Anh hiểu rồi!
EunHyuk
tắt máy, ánh mắt cậu hướng về phía Seoul đang lên đèn. EunHyuk ngày xưa
đã trở lại… Mưu mô, xảo quyệt… Bất chấp mọi thứ để trả thù.
---------EunHyuk’s POV--------
Bằng
mọi cách phải chia rẽ KyuHyun và DongHae. Nếu cả hai không hợp lại thì
số cổ phần mình thu mua được chắc chắn sẽ có lợi thế hơn!
Phải làm sao bây giờ???
---------- ---------
EunHyuk gọi điện cho SungMin… Cậu cần SungMin cho kế hoạch lần này…
_Minnie à!! Hyukie đây!- Giọng cậu ngọt như mía lùi
_Hyukie!! Có chuyện gì vậy?- SungMin vui vẻ đáp
_Tới nhà tớ đi, Kyunie đang ở đây! Cậu ấy tớ chăm sóc tớ thay Haenie!
_Uhm… Chút tớ sẽ ghé, tớ tan sở rồi!
_Tới liền nhá! À, cậu tới thì tự bấm pass vào nhà. Tớ sắp đi tắm còn Kyunie bận nấu ăn chắc không ra mở cửa được đâu!
_Nấu ăn??? Kyunie á!!!!
_Hihihi… Tớ bắt cậu ấy làm đấy! Pass nhà tớ là 15100404…
_Cậu phải đập cái bếp nhà cậu rồi đấy!- SungMin cười khúc khích
_Tới lẹ nhá!!!
_Ok! Chút gặp!
EunHyuk cúp máy, miệng cậu nhếch lên một nụ cười lạnh đến rợn người… nhưng thật ra, trong thâm tâm cậu đang rồi bời…
-------EunHyuk’s POV-------
Mạnh
mẽ lên EunHyuk… Bây giờ là thời cơ vàng để trả thù… DongHae đi công
tác, KyuHyun đến nhà mình mỗi ngày… Điều đó quá thuận lợi… Không được
chùn bước, phải vững lòng lên… Phải trả thù… Vì appa và vì umma…
-------- ------
EunHyuk bước vào phòng tắm, cậu xả nước xối xả vào người mình…
.
.
.
KyuHyun đang vật lộn với bãi chiến trường ngoài bếp… Đó giờ cậu có biết làm cái gì đâu…
_Haenie
hyung!!! Lần nào hyung cũng bắt em làm mọi việc thay hyung là sao? Hyung
mà cũng biết nấu ăn sao? Chắc mua đồ ăn nấu sẵn ở ngoài về rồi đặt lên
bếp nấu lại để lấy lòng Hyukie chứ gì?- KyuHyun vừa làm vừa lầm bầm chửi
rủa
KyuHyun ngừng mọi việc đang làm rồi búng tay cái chóc. Anh móc điện thoại ra gọi đến nhà hàng order một đống thức ăn…
_Vậy mà mình không nghĩ ra! Kêu đồ ăn là được!- KyuHyun mỉm cười tự mãn
Áaaaaaaaaaa!!!!!
KyuHyun hốt hoảng khi nghe tiếng hét của EunHyuk, anh mở bung cửa phòng chạy vào toilet…
_Hyukie!!- Anh hốt hoảng khi thấy EunHyuk nằm lăn dưới sàn và chỉ quấn mỗi cái khăn quanh eo…
_Urmmmm…. Đau quá!!- EunHyuk rên rỉ
_Hyukie! Câu sao vậy?- KyuHyun chạy đến bế cậu lên…
EunHyuk vòng tay ôm chặt cổ của KyuHyun, miệng không ngừng kêu đau… KyuHyun bế cậu lại chiếc giường… Nhẹ nhàng đặt cậu xuống…
_Đau quá… ahhhh… Kyunie… Tớ đau…- EunHyuk không buông tay khỏi cổ KyuHyun
_Hyukie… bình tỉnh…
_AAAA….. – Càng la Eunhyuk càng ôm chặt lấy cổ KyuHyun
Cậu vừa khóc, vừa ôm chặt lấy anh, kéo anh nằm lên người mình…
KyuHyun
vẫn chưa bình tĩnh để giải quyết mọi chuyện. Thứ nhất anh không biết
EunHyuk đau như thế nào, thứ hai nhìn cậu trong hoàn cảnh không mặc gì
ngoài một cái khăn mỏng tanh quấn quanh eo…
.
Cùng lúc đó, SungMin bước vào nhà, đi ngang qua bếp… Cậu lắc đầu mỉm cười…
_Biết lắm mà… Kyunie sao có thể nấu được chứ!!!
Chợt SungMin nghe tiếng của EunHyuk…
_AAA…. Kyunie… Tớ đau quá…
SungMin nhăn mặt, đi lại phòng của EunHyuk, cánh cửa chưa đóng hẳn, còn hé ra…
SungMin
nhưng không tin vào mắt mình, tâm trí cậu rối bời khi nhìn thấy cảnh
tượng bên trong phòng… Người yêu của cậu đang ôm bạn thân của cậu trên
giường và EunHyuk gần như khỏa thân và đang rên rỉ…
SungMin ngã khụy xuống sàn, nước mắt cậu tuôn rơi mà chính cậu cũng không biết…
_Minnie!- KyuHyun nghe tiếng động ngoài cửa, và cánh cửa mở toang khi SungMin khụy xuống sàn…
SungMin ngước nhìn KyuHyun với đôi mắt đẫm nước, cậu đứng dậy chạy ra cửa…
_Mọi chuyện không như em nghĩ đâu… Minnie!!!- KyuHyun toang chạy theo
Nhưng anh cảm thấy tay EunHyuk không cần bấu vào áo mình nữa, nó buông thỏng xuống giường… Cậu xỉu rồi…
KyuHyun vừa muốn chạy theo SungMin, nhưng EunHyuk thì đang ngất xỉu… KyuHyun vò rối mái tóc của mình….
Cuối
cùng, anh quyết định lo cho EunHyuk trước rồi sẽ giải thích sau… Anh đi
lại tủ quần áo của EunHyuk, lấy đại bộ đồ mặc vào cho cậu. Sau đó bế
cậu xuống xe và chở đến bệnh viện…
EunHyuk khẽ nhếch mép vì mọi thứ đã đúng theo kế hoạch của cậu…
.
EunHyuk
khẽ mở mắt sau một vở kịch giả ngất dài… Cậu thấy KyuHyun đang ngồi bên
cạnh cậu và không ngừng bấm điện thoại gọi cho ai đó. Cậu nghĩ là
SungMin.
_A…- EunHyuk khẽ chống tay ngồi dậy…
_Cậu tỉnh rồi sao?- KyuHyun đặt điện thoại xuống vào đến bên cậu
_Sao tới lại ở bệnh viện… - EunHyuk nhíu mày nhìn xung quanh…
_Cậu bị ngã…- KyuHyun buồn bã nói
_Tớ nhớ… tớ bị ngã trong toilet vào đập tay vào thành bồn tắm… tớ đau lắm…- EunHyuk sẽ xoa xoa cánh tay phải của mình
_Bác sĩ
nói cậu không sao… chỉ vì tay chưa lành hẳn mà bị tác động mạnh nên đau
thôi…- KyuHyun ngã ra ghế, xoa xoa hai bên thái dương một cách mệt mỏi
_Cậu sao vậy? Nhìn cậu có vẻ mệt… Có chuyện gì sao?- EunHyuk cúi mặt nhìn KyuHyun
KyuHyun nhắm mắt lại… và kể hết mọi chuyện cho EunHyuk nghe…
_Tất cả lại tại tớ… Tớ xin lỗi…- EunHyuk bắt đầu khóc
_Không… chỉ là vô tình thôi…- KyuHyun vội bật dậy khi thấy cậu rưng rưng
_Tại tớ
vụng về nên mới hại cậu như vậy… Lúc đó tớ đau quá… Tớ không biết mình
đã làm cái gì nữa… Kyunie… tớ xin lỗi…- EunHyuk òa khóc
_Không sao đâu… không sao mà…
_Tớ sẽ giải thích với Minnie… Tớ hứa!- EunHyuk nắm lấy tay KyuHyun nói
_Cảm ơn!- KyuHyun mỉm cười
Chợt chuông điện thoại của KyuHyun vang lên… Là DongHae…
_Sói!
Hyukie có bị làm sao không mà anh gọi điện thoại nào cũng không được
thế? Em có đến nhà coi Hyukie ra sao không đấy!!!- DongHae xả một tràn
khi KyuHyun vừa mới bắt điện thoại.
_Hyukie bị té nên em mới đưa vào bệnh viện!- KyuHyun mệt mỏi nói
_CÁI
GÌ????? HYUKIE BỊ LÀM SAO? CÓ SAO KHÔNG? SAO KHÔNG GỌI BÁO CHO ANH HẢ?-
DongHae hét lên đến EunHyuk cũng còn nghe tiếng anh nheo nhéo trong điện
thoại
EunHyuk kéo tay KyuHyun…
_Đưa đây… tớ nói với Haenie cho!
_Alo… Em đây!!- Giọng cậu nhẹ nhàng
_Em có làm sao không? Có đau ở đâu không hả?- Giọng DongHae lo lắng
_Em không sao… không bị gì hết… Không có KyuHyun em không biết sẽ ra sao nữa…
_Mai anh về nhé! Anh lo cho em lắm…
_Không… Anh cứ lo chuyện tập đoàn đi… Công việc quan trọng mà… Em chỉ bị té thôi, đâu có bị gì khác đâu…
_Nhưng…
_Anh mà về là em giận anh đó… Ở đây có KyuHyun lo cho em là được rồi!
_Uhm… Vậy anh sẽ cố gắng hoàn thành công việc sớm…
EunHyuk cúp máy, rồi ngước nhìn KyuHyun.
_Kyunie… Cậu có thể chở tớ đi tìm Minnie không?
_Nhưng cậu chưa khỏe…
_Tớ không sao… Tớ không thể để hai cậu xích mích vì tớ được… Tớ có thể xuất viện được mà…- EunHyuk cười tít mắt
_Cảm ơn cậu… Hyukie!
.
KyuHyun
chở EunHyuk đi đến tất cả các chỗ mà anh hay cùng SungMin đến. Nhưng
chẳng thấy cậu đâu… KyuHyun và cậu cứ lái xe chạy quanh Seoul để tìm
SungMin…
KyuHyun ngừng xe tại bờ sông Hàn, đi cả mấy tiếng mà cũng chẳng thấy cậu… Lòng anh như có lửa đốt vậy…
EunHyuk nhìn xung quanh, cậu thấy dáng người rất quen thuộc đang đi dọc bờ sông…
_Kyunie… Tìm được rồi… Minnie kìa!!!- EunHyuk nhảy cẫng lên chỉ tay về phía cậu
_Min….!!!!!!- EunHyuk vội bịt miệng KyuHyun
_Nếu bây giờ cậu xuất hiện Minnie không sẽ nói chuyện với cậu đâu… Để tớ…- EunHyuk đi lại chỗ SungMin đang ngồi…
---------SungMin’s POV-----------
Lee
KyuHyun xấu xa… Cả Hyukie mà cũng có thể… Hyukie là người yêu của
Haenie hyung mà…. Mình không ngờ… KyuHyun là người như vậy… Tại sao lại
lừa dối mình chứ! Tim mình đau quá….
------ -------
------------EunHyuk’s POV----------
Mình
cần biết thêm về KyuHyun… Phải tiếp cận SungMin bằng mọi cách… Hy vọng
lần này kế hoạch sẽ thành công… Chỉ cần chia rẽ DongHae và KyuHyun, việc
trả thù coi như đã hoàn thành được 80%...
-------- -------
_Minnie…- EunHyuk ngồi xuống bên cạnh SungMin
_Hyukie….- SungMin trố mắt nhìn cậu
Nước mắt của SungMin lại rơi, cậu nhớ lại hình ảnh khi nãy… Cậu nhanh chóng đứng dậy, định bỏ đi…
_Minnie… Nghe tớ nói… Tất cả không như cậu nghĩ đâu… Giữa tớ và Kyunie không có gì cả…- EunHyuk cố nắm tay SungMin lại
_Buông tớ ra… Tớ không tin… chính mắt tớ đã nhìn thấy hai người…
_Tớ bị
té trong toilet và đập tay vào thành bồn tắm… KyuHyun đã bế tớ ra… Nhưng
vì quá đau nên tớ đã ôm chặt Kyunie… Đó là sự thật… Tớ và KyuHyun không
có gì cả!! Cậu tin tớ đi!!!!- EunHyuk khụy chân quỳ xuống
_Hyukie…!!!- SungMin quay lại nhìn cậu…
---------SungMin’s POV--------
Thật
vậy sao? Cũng tại mình ngu ngốc mà nghĩ sai cho Hyukie… Tất cả cũng tại
mình… Hyukie là người bạn tốt mà… cậu ấy không làm những việc đó đâu…
Mình tin Kyunie… Kyunie rất ghét sự dối trá… Anh ấy sẽ không lừa dối
mình…
-------- ------
_Tớ xin lỗi mà… Đừng giận Kyunie nữa… Tất cả là tại tớ…
_Đứng dậy đi… Tớ tin cậu…- SungMin đỡ cậu đứng dậy…
_Cậu không giận tớ và Kyunie nữa chứ?- EunHyuk ngước mặt nhìn SungMin
_Tớ sẽ không giận Kyunie… nhưng cậu phải đãi tớ ăn đêm…- SungMin lau nước mắt mỉm cười
_Ok!!!- EunHyuk nhảy cẫng lên vẫy tay gọi KyuHyun
KyuHyun mừng rỡ chạy lại…
_Minnie… Anh xin lỗi…
_Không sao… Nhưng tối nay em muốn đi chơi với Hyukie… Phạt không cho anh đi!- SungMin quàng vai EunHyuk
_Nhưng… anh có tội gì đâu!!!
_Không chịu giải thích với em!!! Anh đi về đi, em đi chơi thâu đêm với Hyukie…- SungMin nói
_Nhưng… nhưng… anh…
_Cậu đừng lo… Hôm nay cậu mệt nhiều rồi… Về nghĩ đi!! Tụi tớ đi ăn xong rùi sẽ về Spencer ngủ qua đêm…
_Uhm… Em và Hyukie đi chơi… Phạt anh đó! Sau này có chuyện gì cũng phải nói cho em biết! Biết không?
_Anh biết rồi!! Để anh chở em và Hyukie đi nhé!- KyuHyun mỉm cười
_Không… tụi em đi bộ cho vui! Em cần giải tỏa, hôm nay em khóc nhiều lắm…
_Anh xin lỗi mà…
_Không sao… Giao Minnie cho tớ… Tớ sẽ làm Minnie hết buồn…
_Tớ giao thỏ hồng của tớ cho cậu đó… Có gì gọi cho tớ! Tớ về đây… Đi chơi vui vẻ nhá!- KyuHyun xụ mặt
_Uhm…
_Anh về đây… Phạt anh ngày hôm nay thôi nhé… Mai anh đến đón em!- Nói rồi KyuHyun hôn lên má phúng phính của SungMin
_Uhm…
KyuHyun
luyến tiết ra về… SungMin và EunHyuk đi dạo phố đêm, ăn uống thỏa thích.
SungMin nói tất cả các tật xấu của KyuHyun cho EunHyuk nghe… cả hai
cười vui vẻ… EunHyuk rủ SungMin vào một quán rượu trong khách sạn…
Cả hai
cùng nhâm nhi rượu vang và nói chuyện về đủ thứ… EunHyuk uống rất tốt
còn SungMin thì không hề, chỉ vừa uống có 2 ly đã bắt đầu say…
EunHyuk lợi dụng đều đó để hỏi thêm về KyuHyun… SungMin trả lời tất cả không một chút do dự…
EunHyuk
chỉ định dụ để SungMin nói tất cả về KyuHyun. Nhưng khi biết được
KyuHyun rất ghét bị lừa dối thì một kế hoạch khác xuất hiện trong đầu
cậu… EunHyuk nhếch mép cười khi SungMin say khướt gục xuống bàn…
.
Sáng hôm sau…
_Đến đón SungMin à!- EunHyuk chạy ra khỏi khách sạn đến chỗ KyuHyun
_Uhm… Hôm qua đi chơi vui không?- KyuHyun khóa cửa xe rồi đi vào trong chung với EunHyuk
_Uhm… Vui chứ! Tụi tớ đi chợ đêm, ăn quá trời luôn… rồi đi uống rượu nữa…
Ting~
Cả hai bước ra khỏi thang máy…
Ting tong…
_Chắc cậu ấy ngủ chưa dậy quá! Hôm qua uống quá trời!- EunHyuk lắc đầu
Knock… Knock…
_Minnie… Minnie à…- EunHyuk gõ cửa
_Cậu không đem chìa khóa sao?- KyuHyun hỏi
_Tớ ở
phòng bên cạnh mà… Tớ đưa cậu ấy về phòng xong rồi qua phòng mình… Thôi
để tới gọi người đem chìa khóa dự bị lên!- EunHyuk móc điện thoại ra
5 phút sau người phục vụ cầm chìa khóa đưa cho cậu. EunHyuk đút tấm thẻ vào rồi mở cửa
_Minnie à… Đừng ngủ nữa… Kyunie đến đón nè!!!
EunHyuk mở cửa phòng ngủ… Cậu la lên một cách hốt hoảng…
KyuHyun bước vào sau đó, mắt anh nhìn vào cảnh tượng trước mặt mà không thể kìm chế mà hét lên….
SungMin đang nằm trong vòng tay của một người đàn ông lạ…
_Lee SungMin!!! Cậu dậy ngay cho tôi!- KyuHyun quát lên
SungMin ngồi dậy, hốt hoảng khi thấy hoàn cảnh của mình… Người đàn ông lạ cũng thức dậy…
_Aishhhh!!!! Mới sáng sớm mà đã ồn ào!- Tên đó ngồi dậy bực mình
_Kyunie…- SungMin nhìn KyuHyun
KyuHyun tức giận nắm chặt nắm tay, mắt anh long lên sòng sọc…
_Khách sạn gì mà kì vậy? Quản lí đâu cho tôi gặp coi! Ai cho xông vô phòng người ta!
_Anh là ai?? Sao lại ở trong phòng này!- EunHyuk tức giận quát vào tên đó
_Ơ hay! Cậu bé xin đẹp này đã gọi tôi qua đêm với cậu ấy mà! Phải không babe…!!!- Hắn vòng tay ôm SungMin
_Ai gọi anh!! Anh điên sao? Buông ra!- SungMin giựt lấy tấm chăn
_Sao em
thay đổi nhanh thế babe… Đêm qua em tuyệt lắm… Chẳng phải em nói phải
cho bạn trai em biết mùi vị của ghen là như thế nào sao?- Hắn tiếp tục
nói
Từng lời từng câu của hắn làm KyuHyun tức điên…
_Minnie à!! Sao cậu lại…- EunHyuk nhăn mặt
_Hyukie… Tớ không có… Anh im đi, tôi gọi anh hồi nào… Kyunie, không phải đâu!!!- SungMin nắm lấy tay KyuHyun
_Buông
ra! Tôi không ngờ… Cậu lại như vậy Lee SungMin… Thật uổng phí tình yêu
tôi dành cho cậu! Cậu muốn tôi ghen sao? Được! Bây giờ giữa tôi và cậu
chấm dứt!
_Kyunie… Không phải mà!!!_ SungMin khóc nấc lên
_Tôi
chưa bao giờ làm cậu khóc… Chuyện đêm qua không phải tôi đã giải thích
rồi sao? Vậy mà giờ đây cậu qua đêm với một thằng không quen biết để trả
thù tôi sao? Khốn nạn! – KyuHyun đập cửa thật mạnh rồi bước ra khỏi
phòng
EunHyuk chạy theo KyuHyun, để lại SungMin không ngừng nấc lên trong phòng….
---------EunHyuk’s POV--------
Minnie à… Xin lỗi cậu…
------ ------
No comments:
Post a Comment