Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

28 August 2012

(HaeHyuk, KyuHyuk) - Revenge [Trả thù] (T5) - MA - Shortfic

Tập 5


Từ lúc chia tay với SungMin, KyuHyun trở nên khác hẳn… Trong công việc anh trở nên gắt gỏng và khó tính hơn… Tối nào cũng đi uống rượu… Anh cũng chẳng bao giờ vê nhà… Giờ đây, anh ở tại nhà EunHyuk và cậu cũng là người duy nhất anh còn cư xử nhẹ nhàng…

EunHyuk luôn bên cạnh lắng nghe và an ủi KyuHyun. Cậu luôn vỗ vai anh trong những lúc anh mệt mỏi trong công việc. Động viên anh mỗi khi anh nhớ đến nỗi đau đó… Nhưng, tất cả cũng chỉ là… kế hoạch của cậu mà thôi…

KyuHyun luôn cư xử nhẹ nhàng và rất tốt với cậu. SungMin là một người dễ thương coi cậu như bạn thân… Vì kế hoạch, cậu đã lấy hạnh phúc của cả hai… Cậu cũng không thể dừng lại nữa rồi… Nếu dừng lại, thù thì không thể trả… còn tình thì cũng chẳng còn…

DongHae đi công tác cũng sắp về… cậu sợ nếu anh về thì kế hoạch của cậu đối với KyuHyun sẽ vẫn mãi dở dang… Cậu đã theo KyuHyun cả tuần nay, và cậu quyết định sẽ tạo bước tiến triển vào đêm nay…

Cũng như mọi đêm, KyuHyun vẫn sẽ uống rượu ở quán bar gần nhà cậu. Cậu sẽ ngồi nghe anh trút bầu tâm sự của mình…

_Hyukie này! Ngày nào cậu cũng theo tớ đến đây, cậu không chán sao?- KyuHyun ní khi đang xoay xoay ly rượu trong tay mình

_Không… Tớ rất thích đi cùng cậu…- EunHyuk nhún vai mỉm cười, cầm ly cocktail của mình lên và nhấp một nhụm.

_Cậu biết không? Cậu rất khác với SungMin… Nếu tớ uống rượu, cậu ta sẽ không cho tớ uống… Còn cậu thì lại khác… Cậu không ngăn cản tớ, còn ngồi tâm sự cùng tớ nữa…- KyuHyun cười buồn khi nhắn đến cái tên đó.

_Tớ không cấm cậu uống, nhưng cậu phải ăn cái gì đó rồi mới được uống. Như thế mới không bị đau bao tử…- EunHyuk mỉm cười

_Cậu tốt quá… DongHae hyung chọn không sai người… Tớ ganh tị với huyng ấy quá!

_Cậu đừng nói vậy… Mọi thứ không như cậu nghĩ đâu!- EunHyuk lắc đầu, cười buồn

_Ý cậu là sao?- KyuHyun nhăn mặt- Không lẽ hai người…

_Chào quí khách! Tôi là chủ quán bar này…- Một người đàn ông cao to bước đến bắt tay với họ

_Chào anh!

_Ngày nào hai người cũng đến đây! Tôi cảm ơn rất nhiều! Hôm nay có loại rượu mới nhập về, tôi xin mời hai người dùng thử!- Ông chủ hoạt bát nói

_Cảm ơn!- Cả hai mỉm cười nhận lấy hai ly rượu từ vị chủ quán

_Chúc hai người buổi tối tốt lành! Hai người đẹp đôi lắm!- Nói rồi ông chủ bước sang các bàn khác…

_Anh ta khen chúng ta đẹp đôi kìa!- EunHyuk thích thú cười

_Có gì đâu mà cười… Chúng ta đâu phải là một cặp…- KyuHyun lắc đầu…

EunHyuk bĩu môi…

_Nhưng tớ thích như vậy!- Cậu cố tình nói hơi lớn cho anh nghe

_Cậu nói sao?- KyuHyun nghĩ là mình nghe nhầm

_Không… Cậu uống tiếp đi…- EunHyuk cười trừ rồi uống rượu

KyuHyun nhăn mặt khó hiểu vì thái độ của cậu… 

_Kyunie! Chúng ta chơi trò chơi đi… Uống rượu không thì chán quá!

_Cậu muốn chơi trò gì?- KyuHyun chồm người lên thích thú…

_Chơi trò “Nói thật” đi!- EunHyuk búng tay

_Cũng được!

Thế rồi cả hai vừa nhâm nhi rượu vừa nói chuyện về những bí mật của mình. EunHyuk cố tình muốn anh chơi trò này, cậu đã lên sẵn kế hoạch hết rồi…

--------EunHyuk’s POV--------
Mình sẽ cố tình dùng trò chơi này để làm cho KyuHyun khó xử… Dù sao mình cũng phải thân thiết với cậu ấy lắm mới có thể lấy được 1% cổ phần của KyuHyun!
------ ------

_Chúng ta hết rượu rồi! Lượt cuối nhé!- KyuHyun rót rượu ra ly

_Tới lượt tớ phải không… uhmmmm…

_Kể cho tớ biết bí mật quan trọng nhất của cậu đi!

Nét mặt EunHyuk bỗng trở nên tối sầm đi… Đến lúc dựng một màn kịch khác rồi…

_Tớ thật ra… tớ… không… yêu DongHae!- EunHyuk nhắm mắt nói

_Sao???- KyuHyun bất ngờ- Ý… ý cậu là sao?

_Thật ra… tớ không yêu DongHae! Tớ yêu người khác… nhưng người đó… chắc sẽ không bao giờ chấp nhận tớ đâu…- EunHyuk cười đau đớn

_Nhưng… nhưng… cậu và anh ấy là một cặp mà… sao lại…- KyuHyun có vẻ bàng hoàng vì câu chuyện của cậu.

_Tớ và DongHae gặp nhau bên Nhật…- EunHyuk bắt đầu nhìn xa xăm-… Anh ấy là một vị khách lớn của Spencer Japan… và tớ là quản lí ở đó… Tớ đã phục vụ rất tận tình vì đó ngày cuối tớ làm việc tại đó trước khi chuyển công tác… Đêm đó, tớ đã đến phòng DongHae để pha rượu…Tớ và anh ấy đã uống rượu và nói chuyện rất vui… nhưng…- EunHyuk nghẹn ngào-… sau khi anh ấy uống rượu xong… DongHae đã… và đó là… lần đầu của tớ…- Nước mắt trào ra khỏi khó mắt của cậu

_Vậy… vậy… DongHae hyung đã… nhưng sao…- KyuHyun lắng nghe thật kĩ câu chuyện của cậu, cậu rất bất ngờ về nó…

_... Anh ấy đã nói rằng sẽ chịu trách nhiệm… nên tớ mới trở thành người yêu của DongHae…

_Vậy… người cậu yêu là ai…

_Tớ… không nói được…- EunHyuk lau nước mắt của mình…

Sau cậu chuyện đó… tất cả trở về thành một không gian lặng yên giữa hai người… KyuHyun biết rằng anh của cậu không bao giờ làm điều đó… nhưng EunHyuk cũng chẳng nói dối làm gì…

Cả hai tản bộ về nhà của cậu… Không gian hôm nay yên tĩnh lạ thường, không ai nói gì cả…

----------EunHyuk’s POV----------
Không biết cách này có được không nữa… Mình đã nói sai về DongHae… Thật ra anh ấy không như vậy… và mình yêu DongHae…
Haenie à… Em xin lỗi anh… Thật sự… xin lỗi anh…
------- -------

--------KyuHyun’s POV--------
Hyukie lạ quá… Nếu cậu ấy không yêu Haenie hyung thì ở bên cạnh hyung ấy cậu sẽ chỉ thêm đau khổ mà thôi…
Nhưng người Hyukie yêu thật sự là ai…
------- ------

_COI CHỪNG!- KyuHyun nắm lấy tay cậu kéo vào người mình

EunHyuk hốt hoảng nhìn anh….

_Cậu cẩn thận chứ! Nếu không có tớ cậu đã bị chiếc moto đó tông rồi! Ngốc quá!- KyuHyun nói

_Cảm… cảm ơn!- EunHyuk nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt tay mình

KyuHyun thất vậy liền rút tay lại nhưng… EunHyuk lại không buông tay…

_Cứ để như thế này về nhà nhé!- Nói rồi cậu kéo anh đi

KyuHyun không nói lời nào, anh cảm thấy tim mình như đập mạnh hơn… EunHyuk đút tay vào túi áo khoác của KyuHyun trong khi vẫn nắm chặt tay anh. KyuHyun bất ngờ nhìn sang cậu…

_Như thế ấm hơn!- Cậu chỉ nhún vai nói…

-------KyuHyun’s POV--------
Câu nói khi nãy ở quán bar… nắm tay như một đôi tình nhân… kể cho mình nghe về bí mật đó…
Thật sự Hyukie đang làm gì? Người cậu ấy yêu là ai…
------- ------
Cả hai về trước sảnh của khu căn hộ của cậu… EunHyuk thở dài rồi lẳng lặng rút tay ra khỏi túi áo khoát của anh…

_Cảm ơn cậu vì đã nắm tay tớ!

_Không có gì…- KyuHyun ngượng ngùng đáp

_Tớ hỏi cậu một việc nhé… Nếu… có một người yêu cậu vào lúc này… thì… cậu có yêu người đó không?- EunHyuk ngập ngừng hỏi…

KyuHyun lặng đi sau câu hỏi đó, đầu óc anh bắt đầu tổng hợp tất cả những lời nói và hành động của cậu lại…

------KyuHyun’s POV-----
Không lẽ người EunHyuk yêu là… mình…
----- -----
_Coi… coi như tớ… tớ chưa nói gì nhé… Tớ xin lỗi… Cậu nên về nhà đi… chắc hai bác cũng mong cậu về nhà lắm đấy…- EunHyuk bối rối trả lời, rồi chạy vụt vào trong…

KyuHyun cảm thấy khó hiểu và tâm trí rối bời… Anh chạy theo EunHyuk, cậu đã bước vào thang máy… KyuHyun với tay chặn thang máy lại, cánh cửa mở ra…

KyuHyun thấy EunHyuk đang khóc với hai mắt đỏ hoe… anh thất thần bước vào…

_Sao cậu… không về…- EunHyuk cố gắng kìm nước mắt của mình lại…

_Nói cho tớ biết đi… Người cậu yêu là ai?

EunHyuk tắt nụ cười ngay sau câu hỏi đó…

Ting~

Thang máy mở ra, cậu chạy khỏi thang máy… KyuHyun đuổi theo cậu… anh biết cậu đang trốn tránh anh…

_Hyukie!- KyuHyun giữ cậu lại trước khi cậu đẩy cửa bước vào nhà

_.....

_Có phải cậu yêu… tớ không?

_....- EunHyuk đứng khựng lại

_Phải không?

_Dù phải hay không phải thì cậu cũng sẽ không yêu tớ… Tớ trả lời làm gì chứ!- EunHyuk òa khóc…

KyuHyun đã hiểu mọi chuyện… người EunHyuk yêu chính là anh…

EunHyuk bước vào nhà và KyuHyun cũng vậy… cậu không quay lưng lại…

_Coi như mọi chuyện hôm nay chưa từng xảy ra… Tớ xin lỗi vì tất cả…- EunHyuk lau nước rồi bước vào phòng ngủ…

_Cậu… yêu tớ thật sao?- KyuHyun ôm lấy cậu

_Phải thì sao? Cậu đã biết rồi sao vẫn hỏi chứ!- EunHyuk hét lên.

-------KyuHyun’s POV--------
EunHyuk làm mình khó xử quá… cậu ấy bên cạnh mình khi mình đau buồn, an ủi mình, động viên mình… Nhưng mình không hề biết cậu ấy yêu mình…
Phải làm người yêu của một người mình không yêu đã rất đau rồi… giờ đây lại đi yêu mình nữa… Hyukie thật lạ…
------- -------

_Hãy nói tất cả với Haenie hyung đi… Chia tay với anh ấy đi… tớ sẽ yêu cậu… đừng để anh ấy hiểu lầm!- KyuHyun nhắm mắt nói…

--------KyuHyun’s POV--------
Nếu cứ tiếp tục lừa dối nhau thì tất cả sẽ cùng đau khổ… Thôi thì chấm dứt tất cả đi…Dù chỉ còn một người hạnh phúc còn hơn tất cả đau khổ…
Hyukie đã giúp mình rất nhiều…
------ ------

_Thật sao?- EunHyuk tròn mắt quay lại nhìn anh- Cậu sẽ yêu tớ?

_Uhm… Chỉ cần cậu hạnh phúc thôi…

_Cảm ơn cậu…! Tớ yêu cậu, Kyunie!- EunHyuk vòng tay qua cổ KyuHyun và hôn lên môi anh…

KyuHyun nhắm mắt đáp trả… Nó không giống như khi anh hôn SungMin nhưng… anh chỉ không muốn thấy EunHyuk khóc…

-----EunHyuk’s POV------
Tất cả đã như những gì mình muốn… nhưng tại sao mình không thể cười… Lừa dối Haenie và giờ đây cả KyuHyun nữa…
Haenie à… Em xin lỗi anh… Em chỉ yêu anh thôi, Haenie à!
------ ------

EunHyuk nằm trong vòng tay của KyuHyun, cả hai không thể ngủ… đơn giản vì đó không phải là tình yêu thật sự… tất cả chỉ là giả dối mà thôi…

Đó là một đêm dài và lạ… Tất cả quá lạ lẫm so với KyuHyun… Giờ đây cậu đang lén lúc hẹn hò với người yêu của anh trai mình sao…

KyuHyun biết công việc bên Paris rất quan trọng và tình hình không có vẻ khả quan… Anh không thể gọi điện để nói chuyện với DongHae được… Đành chờ DongHae về và thú nhận tất cả vậy…

EunHyuk chỉ lại cà vạt cho KyuHyun trước khi anh đi làm…

_Chuyện với DongHae… Hãy để em nói… Em sẽ hai anh em anh sẽ bất hòa… Tất cả cũng vì em mà…

_Anh hiểu rồi… Hãy đợi khi anh ấy về rồi hãy nói… Công việc hiện nay không tốt lắm…

_Em hiểu… Em sẽ lựa thời gian thích hợp để nói… Anh đi đi…- EunHyuk đẩy KyuHyun…

_Anh đi đây!- KyuHyun quay lại hôn chụt lên môi EunHyuk…

Cánh cửa đóng sập lại… Một nụ hôn không cảm xúc… Một tình yêu giả tạo…

KyuHyun đến công ty, hằng ngày anh vẫn cố đi vòng để không đi ngang văn phòng của SungMin… nhưng hôm nay, anh tự nhủ với mình rằng người yêu của anh là Lee EunHyuk chứ không phải là Lee SungMin…

_Chào phó chủ tịch…- Tất cả mọi người đều cúi chào anh

_Uhm!- Anh đi ngang qua và nhận ra SungMin đang đi ngược về phía của mình…

Nhìn gương mặt cậu hốc hác đi thấy rõ và không còn dễ thương, phúng phính như khi xưa nữa… 

-------KyuHyun’s POV--------
Giờ đây người yêu của mình là Lee EunHyuk chứ không phải là cậu ta… Sao mình lại phải nghĩ đến cậu ta chứ! Cậu ta có ốm hay mập thì kệ cậu ta…
-------- ------

KyuHyun đi lướt qua SungMin không một cái quay nhìn, một gương mặt lạnh lùng…

SungMin khẽ ngoái đầu nhìn theo tấm lưng anh, đã quá xa với cậu rồi…

------SungMin’s POV-----
Em vô hình trong mắt anh rồi sao… Anh không chịu nghe em giải thích… không liên lạc với em… Chúng ta trở thành người xa lạ rồi sao??
Kyunie à… tại sao chứ??
----- -----
KyuHyun quăn chiếc cặp của mình lên bàn làm việc, nới lỏng chiếc cà vạt… Anh cảm thấy bức bối vô cùng… cảm thấy mọi thứ đều khó chịu…

KyuHyun đăm đầu vào vào những đống hồ sơ và hợp đồng để quên đi tất cả…

.
.
.
.

_LeeTeuk hyung!- EunHyuk bước vào quán coffee với nón và kính mắt che kín mặt.

_Đến rồi à! Lại đây!- LeeTeuk đang đánh máy lia lịa

_Sao rồi?- EunHyuk ngồi xuống cạnh anh

_Chúng ta đã mua được 15% rồi… nhưng anh em nhà đó chiếm tới 35% lận… anh e rằng để có thêm 20% thì hơi khó… và không thể…

EunHyuk trầm ngâm suy nghĩ một hồi…

_Không cần… chỉ cần mua thê 5% nữa thôi… Em sắp chia rẽ được bọn họ rồi…- EunHyuk nhếch mép…

_Chỉ cần 5% thôi sao? Nhưng nếu vậy, chúng ta chỉ vừa nắm 20, còn anh em họ thì 35… chúng ta không làm được gì cả…- LeeTeuk nhăn mặt

_Cứ bán chi nhánh ở tây Á và mua thêm 5. Em có cách của em!- EunHyuk nhìn xung quanh rồi đứng dậy- Có gì thì gọi em!

_Uhm… Cẩn thận đó!

_Em biết!

EunHyuk đi xe taxi về căn hộ của mình… Cậu đoán giờ này chắc KyuHyun cũng sẽ về… Cậu móc điện thoại ra…

_Alo… Haenie hả? Em nè…

_Uhm… em có khỏe không?

_Khỏe lắm… Còn anh, có nhiều việc không?

_Nhiều chứ! Chắc anh phải ở lại Paris hơi lâu… Anh nhớ em lắm!

_Uhm… Em cũng vậy!- EunHyuk cố gắng kìm tiếng nấc của mình

_Anh bận rồi, có gì gọi em sau…

Nói rồi DongHae cúp máy… EunHyuk bật khóc nức nở…

_Xin lỗi anh!!... Haenie… Xin lỗi anh…

Cậu rất yêu anh nhưng lại không dám từ bỏ tất cả để đến với anh. Hết kế hoạch này rồi lại đến kế hoạch khác… Cậu không thể dừng lại nữa rồi…
.
.
.

KyuHyun tan sở, anh đi ngang qua văn phòng của SungMin… Thấy cậu đang vui cười với các đồng nghiệp nhìn rất thân mật… Và rồi hình ảnh vào cái buổi sáng ấy lại xuất hiện…Anh chợt cảm thấy tim hơi nhói, nhưng nhanh chóng gạt bỏ nó…

Anh phóng về nhà EunHyuk…

Hình ảnh của SungMin cứ bám riết lấy anh… Anh muốn gạt bỏ tất cả nhưng sao không thể…

_Anh!- EunHyuk nhảy cẫng lên khi thấy KyuHyun về…

_Hyukie!- KyuHyun chợt ôm chặt lấy eo cậu, dùi mặt vào cổ cậu mà hít hà…

Cậu thơm mùi dâu… Sau mà giống SungMin thế… Sao tất cả mọi thứ đều làm anh nhắc đến cậu ta…

_Kyunie… anh sao vậy??- EunHyuk cố đẩy KyuHyun ra…

-------KyuHyun’s POV--------

Mình không còn yêu cái con người mang tên Lee SungMin nữa… Người mình yêu là Lee EunHyuk… Mình yêu Hyukie!
Cậu ta là cái gì mà cứ lẩn quẩn trong tâm trí mình chứ???
-------- --------

KyuHyun xiết chặt vòng eo EunHyuk, hôn ngấu nghiến lên đôi cậu… Anh đưa lưỡi vào sục xạo khoang miệng cậu… EunHyuk quá bất ngờ vì nụ hôn đó, nhưng rồi cậu cũng đáp trả… Cậu đang đóng vai người yêu của Lee KyuHyun mà…


EunHyuk cảm thấy mình được nhấc bổng lên trong nụ hôn… KyuHyun nâng hông cậu lên bế cậu vào phòng ngủ… Đặt cậu xuống giường…



_Kyunie!- EunHyuk bất ngờ vì hành động của anh…



Việc này không có trong kế hoạch của cậu… cậu không ngờ KyuHyun sẽ làm việc đó với cậu…



KyuHyun cởi chiếc áo sơ mi của mình rồi quăn xuống sàn, anh cởi nhanh chiếc áo của cậu rồi hôn tới tấp lên khuôn ngực trắng phập phồng của cậu…



_Kyunie… uhm… um… Kyunie…!!!- EunHyuk rên lên vì những dấu hôn của KyuHyun trên cơ thể cậu, anh đang nới lỏng khóa quần của cậu…



KyuHyun miết bờ môi dọc theo đường thân thể cậu… Đôi môi đỏ mọng, chiếc cổ cao, hõm vai quyến rũ…



_uhhh… Kyunie….- EunHyuk hét lên khi KyuHyun ngậm lấy hai viên kẹo hồng của cậu…



EunHyuk chưa chuẩn bị tinh thần cho việc này… Cậu biết KyuHyun sẽ không bao giờ yêu cậu… thì làm sao có việc anh làm tình với cậu chứ… EunHyuk rên lên không ngớt…



_nnnn…mmm…uhmmmm…. Harhhhh….



KyuHyun buông tha cho hai núm hồng đã cương cứng và ướt nước bọt kia… anh hôn lên vòng eo thon mịn… Tay anh tuột quần ngoài vài boxer của cậu xuống… KyuHyun không thể kìm chế được bản thân lúc này, anh chỉ biết lao vào thân thể này để quên đi một ai đó…



KyuHyun lột sạch quần áo trên cơ thể của cậu, nhìn vào thân thể trần trụi trắng nõn của cậu… EunHyuk ôm lấy ngực của mình, chân thì co lại cố che đi phần dưới… Nhìn cậu gợi cảm vô cùng…



_Kyunie… urggg… đừng…- KyuHyun vuốt ve hai bên đùi non của cậu, hôn lên đó, tách chân cậu ra…



EunHyuk nhắm mắt chịu đựng từng cơn rùng mình vì đụng chạm của anh…



_Arhhhh….nnnn…. Đừng…- EunHyuk co quặp chân khi KyuHyun chạm vào Hyukie nhỏ…



KyuHyun bắt đầu vuốt ve nó, EunHyuk rên lên và cậu cảm nhân được mình đang cương lên…



_urhhh… aaaahhhaaa…. Ummm…urggg…- KyuHyun mút lấy cậu nhóc của cậu



EunHyuk ngóc đầu dậy, cảm giác ẩm ướt bên dưới làm cậu không quen… Cậu chỉ thấy đầu của KyuHyun đang nhấp nhô ở phần hạ thể, và cơ thể cậu đang run lên từng đợt…



_Kyu à… aaaaaaaaaa…. Dừng đi mà…



KyuHyun mút mạnh lấy cái của cậu, tay không ngừng chạm vào làn da nhạy cảm hai bên đùi non… Tâm trí anh bị lấp đầy bởi dục vọng…



_AAAAAAAA…harrrrhhhhhhhhhhh….- EunHyuk xuất ra



Người cậu lả đi và vả đầy mồ hôi, cậu cảm thấy KyuHyun đang trườn lên đối diện cậu…



_Em nghĩ… anh… chưa…thật sự…harhhh… yêu em…để… làm điều này… harhhhh…- EunHyuk nói đứt quãng khi KyuHyun hôn cùng khắp lên cơ thể cậu…



_Anh yêu em!- KyuHyun nói rồi hôn chụt vào môi cậu, ngấu nghiến nó.



KyuHyun chống tay hai bên, đối diện với mặt EunHyuk, kéo tuột chiếc quần của mình ra, để cái cương cứng của mình trước cửa hang của cậu… Cảm giác ấm nóng đột ngột làm cậu rùng mình…



_Kyu… khoan…. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!! Harhhhhhhhhhh!!!!!!



EunHyuk hét lên khi anh đẩy vào bằng một nhịp… Tay cậu vô thức bấu lấy bắp tay của anh, thân dưới thì nhúc nhích không ngừng… Nó lớn… làm cậu cảm thấy tất cả như quay cuồng…



Không đợi cậu làm quen, KyuHyun bắt đầu đưa đẩy… Cậu thít chặt lấy cái của anh làm anh rít lên…



_Har…harhhh…ư….ư….harhhhh….!- KyuHyun không ngừng thúc mạnh vào cậu



EunHyuk nhắm chặt mắt, cắn lấy môi mình mà ngăn tiếng rên…



KyuHyun nhìn vào cơ thể của cậu… Đang run lên từng đợt… Anh không ngừng thúc mạnh vào cửa hang đang sưng tay lên của cậu. Anh chỉ muốn thân thể này là của anh và anh sẽ yêu nó…



_A… arh.. arggg..harrhh… aa..aa…Kyu… aa… aa..!!!



EunHyuk rên lên khi anh cầm lấy Hyukie nhỏ mà vuốt ve, thúc mạnh vào sâu trong cậu…



EunHyuk khóc… việc trả thù của cậu đã dẫn cậu đi quá xa rồi…



_AAAAAAAAAAAAhhhhhhh!!!!- EunHyuk hét lên khi KyuHyun xuất vào trong cậu và cậu bắn đầy lên ngực anh…



KyuHyun mệt mỏi rút ra rồi nằm xuống bên cạnh cậu, ôm cậu vào lòng…



_Anh yêu em… Thật sự anh yêu em…- KyuHyun lầm bầm rồi chìm vào giấc ngủ…


EunHyuk nghĩ lại chuyện vừa xảy ra mà rơi nước mắt… cậu không ngờ chuyện này lại có thể xảy ra... EunHyuk run lên từng đợt trong vòng tay lạnh lẽo… Cậu khóc không phải vì cửa mình đang đau kia… cậu khóc vì cậu nhớ anh…

--------EunHyuk’s POV---------
Haenie à… Lỗi lầm của em mỗi lúc lại xa hơn… Em yêu anh nhưng giờ đây lại đi quan hệ với em trai anh… Em đáng khinh lắm phải không… Dùng chính thân thể của mình để đem lại lợi ích cho bản thân… Em chẳng khác gì một con điếm phải không?
Kyunie… Tớ biết rằng cậu không yêu tớ… cậu quan hệ với tớ chỉ vì cậu còn nhớ Minnie phải không… Tớ biết cậu còn yêu Minnie rất nhiều… cậu chỉ dùng tớ để quên Minnie thôi…
Lee EunHyuk, mày là một đứa tồi bại…
-------- -------
Đó là một ngày dài… Cậu nằm trong vòng tay của KyuHyun, không một mảnh vải che thân… quan trọng hơn cả… trái tim của cậu đã tan vỡ rồi… thân thể này không còn quan trọng nữa rồi… EunHyuk khóc nấc lên trong đêm… tất cả đều lạnh…

Lừa dối…
Tất cả chỉ là lừa dối…
Chẳng ai làm theo lời trách tim mách bảo cả…
Yêu… Ghen… Hận…
Đó là một vòng lẩn quẩn mà không ai có thể thoát ra…
Đã một tuần trôi qua, EunHyuk đã sống cùng với KyuHyun được một tuần rồi. Thời gian đối với cậu, nó trôi qua thật chậm… 1 tuần sống trong một tình yêu giả tạo, 1 tuần luôn nói tiếng yêu với một người mà mình không yêu…

Còn về phần KyuHyun, anh biết mình không yêu EunHyuk, nhưng anh lại lợi dụng cậu để quên đi một người… Tự mách với lòng rằng người anh yêu là Lee EunHyuk… Giờ đây anh coi Lee SungMin là một người xa lạ…

_Hyukie! Chuẩn bị xong chưa?- KyuHyun gõ cửa phòng hối cậu…

Trong phòng, EunHyuk mặc nhanh chiếc áo khoác vào, thở dài… Cậu mỉm cười, một nụ cười giả tạo, rồi bước ra phòng khách…

_Đi thôi! Em chịu hết nổi cái cục thạch cao này rồi!- Cậu nói cười một cách dễ thương

_Vậy thì nhanh lên!- KyuHyun bước lại, khẽ nựng má cậu rồi nắm tay cậu bước đi…

Anh chở cậu đến bệnh viện, hôm nay là đến hẹn tháo bột của cậu rồi… KyuHyun ngồi trước phòng chờ, để cậu vào bên trong…

Chuông điện thoại của anh vang lên… KyuHyun mệt mỏi, chẳng thèm nhìn vào màn hình xem là ai…
_Alo…

_Sói! Hyung nè!!!

KyuHyun ngồi bật dậy…

_Hyung…

_Hôm nay là ngày Hyukie đi tháo bột đó…

_Bọn em đang ở bệnh viện đây… Chừng… chừng nào hyung về…

_Chắc mai! Bên này xong việc rồi… Chiều này anh lên máy bay, chắc sáng mai về tới…

_Vậy… vậy sao… Có… có cần em ra đón không?

_Không… Hyung về nhà Hyukie luôn… Hyung nhớ em ấy lắm rồi…

_Vâng…

Cuộc nói chuyện kết thúc, lòng KyuHyun chợt giống như có lửa đốt vậy… Anh rất ghét sự giả dối… nhưng giờ đây, anh đang lừa dối anh trai của mình sao?

_Kyunie!- EunHyuk mở cửa chạy ra, tay cậu đã tháo bột.

_Ừ… Hyukie…- Anh mệt mỏi ngước nhìn cậu…

_Sao… vậy…- EunHyuk nhíu mày, cậu thấy thái độ của KyuHyun có vẻ lạ…

_Ngày mai… Haenie hyung về…- KyuHyun úp mặt vào hai bàn tay mình

EunHyuk như thẫn thờ sau câu nói của anh, giây phút cậu sợ nhất đã đến rồi… Làm sao để đối mặt với cả hai đây…

--------EunHyuk’s POV--------

Chết rồi… ngày mai Haenie về… Mình vẫn còn chưa nghĩ đến bước này…
Mình và KyuHyun vẫn chưa đến mức để KyuHyun giao cho mình 1% cổ phần… Mình cũng cần 1% cổ phần của Haenie nữa… Làm sao để đối mặt với cả hai đây…
-------- ------

_Kyunie à… Chúng ta phải làm sao…- Giọng EunHyuk run run, cậu ngồi xuống bên cạnh anh, nắm lấy cánh tay anh

_Anh nghĩ… chúng ta nên nói sự thật…- KyuHyun quay sang đối diện cậu…

_Uhm….- EunHyuk chỉ biết ậm ự, chính cậu cũng không biết bước tiếp theo như thế nào nữa…

_Chúng ta về thôi…- KyuHyun đứng dậy kéo cậu đi…

Chiếc xe lăn bánh, không khí trên xe chìm vào im lặng… Cho đến khi KyuHyun nhận được cuộc gọi từ công ty rằng có chuyện gấp…

_Anh phải đến công ty gấp!- KyuHyun quay sang nói với cậu…

_Vậy em sẽ đi taxi về… Anh cho em xuống đó đi…- EunHyuk chỉ tay ra chỗ quán coffee.

_Không… Em đến công ty với anh…

_Nhưng… nhưng… chúng ta vẫn chưa… chính thức mà… Em sợ họ sẽ nói này nọ…- EunHyuk như chết đứng sau câu nói của KyuHyun…

_Sẽ chẳng có ai biết đâu…- KyuHyun bẻ tay lái về phía công ty…

Tim EunHyuk trở nên đập nhanh hơn, khi nghe việc DongHae về cậu đã sợ lắm rồi… Giờ còn đến SJ nữa…

-------KyuHyun’s POV-------
Hyukie sẽ giúp mình không chú ý đến cậu ta… Chỉ có Hyukie có thể giúp mình thôi…
------ ------

---------EunHyuk’s POV--------
Làm sao đây… sao mọi chuyện mỗi lúc càng rối lên vậy… Nếu ai đó biết được mối quan hệ của mình và KyuHyun rồi báo cho DongHae thì sao…
------ ------

EunHyuk theo KyuHyun vào phòng làm việc của anh, anh ngồi xuống ghế xoay sau khi treo chiếc áo vest của mình lên giá. EunHyuk cảm thấy ngượng ngùng không biết làm gì, bèn ngồi xuống sofa…

_Qua đây…- KyuHyun vẫy tay gọi cậu

EunHyuk chỉ biết lẳng lặng làm theo… KyuHyun kéo cậu ngồi lên đùi anh…

_Kyunie… đây là công ty…- EunHyuk hốt hoảng định đứng dậy

_Em cứ ngồi yên đó!- KyuHyun ôm chặt em cậu

Mặt EunHyuk mội lúc một đỏ hơn, tim đập nhanh hơn… Cậu sợ lắm…

KyuHyun cứ ghì chặt lấy eo cậu, ép cậu ngồi trên đùi của mình… Tiếng điện reo lên…

_Thưa phó chủ tịch, trưởng phòng kế hoạch muốn trình bày về…- Giọng cô thư kí vang lên trong điện thoại…

_Gọi cậu ta lên đi!- KyuHyun ngắt lời rồi tắt máy…

_Bỏ em ra, sắp có người lên rồi!- EunHyuk phụng phịu đẩy anh ra

KyuHyun mặt kệ, anh cứ ôm chặt cậu, ép cậu quay người lại đối diện với anh. Anh hôn lên môi cậu, tay không ngừng vuốt tấm lưng của cậu…

_Kyunie… đang ở công ty… uhm… mà…uhm… bỏ em… ra!!!- EunHyuk cố nói trong nụ hôn…

KyuHyun mặc kệ tất cả, anh nới lỏng vài chiếc cút áo của cậu. Cậu có thể cảm nhận được anh ôm cậu chặt hơn khi có tiếng gõ cửa…

_Uhm… bỏ… em… uhm…ra…!!- EunHyuk hốt hoảng đánh vào ngực KyuHyun

Cánh cửa mở ra và SungMin bước vào… Phải, KyuHyun biết thế nên mới bắt EunHyuk đến công ty. Anh nhận được cuộc gọi rằng có một bảng báo cáo quan trọng từ phòng kế hoạch…

SungMin vừa nhìn thấy cảnh tượng đó liền đánh rơi xấp hồ sơ trên tay. Giấy bay tứ tung khắp sàn, cậu nhanh chóng cúi xuống nhặt để tránh thấy những cảnh tượng đau lòng đó…

EunHyuk nhìn thấy SungMin, cậu lập tức quay lại, kéo lại một bên vai áo bị xệ của mình.

Nước mắt SungMin rưng rưng nơi khóe mắt… Cậu không ngờ được KyuHyun và EunHyuk đang âu yếm nhau ở công ty và ngay trong phòng làm việc của anh… Cậu thấy KyuHyun đang ngấu nghiến đôi môi của EunHyuk và vuốt ve bờ vai trần của cậu… Tim SungMin lại nhói lên lần nữa…

_Trình bày đi, trưởng phòng Lee!- KyuHyun nói một cách lạnh lùng khi kéo EunHyuk ngồi vào lòng mình.

_vâng…- SungMin cố nén tiếng nấc để trả lời…

EunHyuk không dám nhìn thẳng vào SungMin… Cậu không hiểu vì sao KyuHyun lại làm thế… 

------EunHyuk’s POV------
Lỡ như SungMin nói với DongHae thì sao? Sao KyuHyun lại như thế chứ…
------- ------

_Thưa phó chủ tịch, kế hoạch lần này là về việc số cổ phần của SJ!- SungMin cố gắng ghim mắt vào tờ giấy trên tay.

EunHyuk trở nên lắng nghe hơn, cậu đang rất quan tâm về vấn đề này mà…

--------EunHyuk’s POV-------
Trong cái xui cũng có cái may… Không có Haenie, mình không tài nào biết được thông tin nội bộ SJ. Còn KyuHyun thì chẳng bao giờ nói chuyện công việc với mình cả…
Nếu nhưng biết được thông tin quan trọng này thì kế hoạch của cậu sẽ nhanh chóng hoàn tất…
----- -----

_Tiếp tục đi!- KyuHyun ôm chặt eo EunHyuk nói

_Vâng… Các cổ đông lớn đang lần lượt bán lại cổ phần của mình… Đã có ba Hàn Kiều mua lại số cổ phần đó… Gồm Lee HyukJae, Park Jung Soo và Kim Young Woon… Mỗi người đang nắm 5%...

_Tôi và Chủ tịch nắm 35%, vẫn chưa mất cân bằng lắm… Cố gắng mời 3 người đó đến Cuộc họp hội động quản trị. Chúng ta cần trao đổi với họ một số việc… 

_Vâng thưa Phó chủ tịch!- SungMin cúi đầu nói

_Còn gì nữa không?

_Một số cổ đông nhỏ khác đang muốn bán lại cổ phần. Nhưng giá họ đưa ra khá cao… Gồm có ông…- SungMin đọc tên các cổ đông ra

EunHyuk cố gắng ghi nhớ tên từng người một…

_Ngày mai chủ tịch về rồi… Tôi sẽ bàn lại… Cậu có thể ra ngoài…

SungMin quay lưng, cậu cố đi thật nhanh khỏi cái địa ngục này…

-------SungMin’s POV--------
Thì ra quan hệ giữa KyuHyun và EunHyuk là thật…. vậy DongHae hyung…
Không lẽ họ đã chia tay nhau rồi sao… Kì lạ…
Nhưng chắc là vậy… KyuHyun sẽ không bao giờ dám làm điều đó với DongHae hyung đâu…
Lee SungMin, mày thật ngốc… mày chẳng còn liên quan gì đến gia đình nhà người ta nữa rồi… Quan tâm đến anh em họ làm gì chứ!!
Nhưng… tim mình đau quá… Mình nên bắt đầu quên cái tên Lee KyuHyun đi là được rồi…
----- ------

EunHyuk vẫn mãi mê suy nghĩ về những cái tên khi nãy, cậu cần nó cho kế hoạch của mình… Mà quên bén đi nỗi lo sợ khi nãy…

_Hyukie… Sao im lặng thế?- KyuHyun khẽ gọi cậu…

_ờ… em… em….- EunHyuk bất ngờ, rồi chợt nhớ ra-… Lỡ SungMin nói với DongHae rồi sao?

_Trước sau gì chúng ta cũng sẽ nói với Haenie hyung… Với lại, Lee SungMin không phải là loại người đi nói này nói nọ đâu…

EunHyuk gật đầu rồi đứng dậy khỏi đùi của KyuHyun… Cậu cần đi gặp LeeTeuk ngay bây giờ…

_Kyunie à… Em về nhà trước nhé… Em hơi mệt…

_uhm… Chiều gặp em…- KyuHyun mở tập tài liệu ra

Chợt anh nhớ đến lời nói của DongHae khi nãy…

_Khoan… Hyukie!

_Sao?

_Em dọn hết đồ của anh vào vali đi, tối nay anh về nhà…

_Tại sao chứ?- EunHyuk giả vờ phụng phịu…

_Sáng mai DongHae sẽ đến tìm em… Ngày mai hãy cho hyung ấy biết…

_Em hiểu rồi…- EunHyuk bước lại hôn lên má anh trước khi ra về.

EunHyuk bước đi trên đường, từng bước một mệt mỏi… Cậu sợ lắm, sợ khi phải đối mặt với DongHae…

Cậu bắt taxi đến nhà Lee Teuk… Cậu nói tất cả các tên cổ đông khi nãy ra…

_Chúng ta cần mua lại cổ phần của họ…

_Hyung biết, nhưng chúng ta đã bán rất nhiều chi nhánh của Spencer rồi… Lần này, các cổ đông đòi giá cao… E là rất khó, Hyukie à!- LeeTeuk nhăn mặt nói

_Em biết… Thả con tép bắt con tôm hyung à… Hãy tin em… Em có thể làm được…

Sau khi xong tất cả, cậu trở về nhà và bắt đầu thu dọn đồ của KyuHyun… EunHyuk nhớ DongHae lắm, nhưng giờ đây kế hoạch của cậu đang dang dở, cậu không thể để cho tình yêu này cản trở nó được… Dù yêu DongHae rất nhiều, yêu anh hơn chính bản thân cậu nhưng cậu vẫn phải làm điều đó với KyuHyun…

Hai anh em nhà SJ là phần quan trọng không thể thiếu của kế hoạch trả thù… Cậu đã tự nhũ với bản thân rằng, cậu có thể làm tất cả những gì KyuHyun muốn chỉ để anh tin tưởng cậu và giúp cậu dễ dàng hơn trong việc lấy đi 1% của anh…

Còn DongHae, cậu biết anh yêu cậu nhiều lắm, lấy 1% của anh không khó… nhưng cậu lại sợ vì… cậu cũng rất yêu anh…

EunHyuk lại bắt đầu khóc khi nhớ đến điều đó… Cậu không muốn lừa dối và lợi dụng DongHae đâu… chỉ là… chỉ là… bất đắc dĩ thôi…

-------EunHyuk’s POV------
Mình nhớ Haenie nhiều lắm… mai anh về rồi… nhưng sao mình không vui chút nào… Mình sợ rằng Haenie sẽ ôm mình, mình sợ anh sẽ hôn mình…
Thân thể này dơ bẩn lắm… Mình không muốn anh chạm vào mình…
Mình đã làm rất nhiều việc… Đến việc tồi bại nhất cũng đã làm… tất cả chỉ vì trả thù…
------ -----
EunHyuk ngủ thiếp đi trên giường, nhớ đến DongHae làm cậu khóc rất nhiều… KyuHyun trở về căn hộ của cậu. Thấy cậu đã ngủ, anh nhẹ nhàng bước đến đắp chăn cho cậu rồi kéo vali về nhà…

--------KyuHyun’s POV--------
Không biết Haenie hyung có chịu được cú sốc khi không có Hyukie bên cạnh không… Mình sợ rằng hyung ấy sẽ mất tinh thần…
Nhưng… Hyukie yêu mình mà… mình cần quan tâm đến em ấy… Không biết khi Haenie biết sự thật thì sao nữa…
Hyung ấy rất yêu Hyukie mà…
Tình yêu là gì mà ai cũng phải đau khổ vì nó thế này…
----- -----
DongHae vừa ra khỏi sân bay liền đến nhà EunHyuk… Anh nhớ người yêu của anh lắm rồi…

Anh bấm mật mã vào nhà, căn nhà vẫn tươm tất và xinh xắn như mọi khi. Đã mấy tuần anh không đến đâu rồi, sao mà nhớ quá… Anh muốn được ôm EunHyuk trong vòng tay mà ngủ, muốn được hôn cậu vào buổi sáng…

Anh khẽ đẩy cửa bước vào phòng, EunHyuk đang yên giấc trên chiếc giường trắng quen thuộc... DongHae mỉm cười hạnh phúc…

------DongHae’s POV------
Lúc nào em cũng như thiên thần vậy… Anh yêu em, Hyukie!!
----- ------

DongHae leo lên giường nằm xuống bên cạnh cậu, vòng tay ôm cậu vào lòng…

Nhận thấy hơi ấm quen thuộc, EunHyuk trở người, rút sâu vào lòng anh….

_Hyukie… anh về rồi này… dậy đi!- DongHae hôn lên trán cậu

EunHyuk vẫn không nhúc nhích, anh hôn lên đôi mắt nhắm nghiền, hôn lên chiếc mũi cao và dừng lại ở đôi môi hồng gợi cảm…

_Ư…um…- EunHyuk khẽ nhăn mặt vì ai đó đang cướp đi không khí của cậu…

_Dậy đi… Hyukie!- DongHae tựa trán vào trán cậu…

EunHyuk dần mở mắt, là DongHae… Anh đang mỉm cười với cậu… Là Haenie của cậu… EunHyuk mở to mắt nhìn anh

_Haenie!!!- Cậu reo lên

_Anh về rồi này, nhớ anh không?- DongHae hôn chụt lên môi cậu

_Nhớ… nhớ muốn chết đi được!!!- EunHyuk ôm chặt lấy cổ anh, nước mắt cậu lại tuôn ra…

_Đừng khóc… Anh nhớ em lắm Hyukie… mấy tuần không gặp em, anh cứ ngỡ là mấy năm rồi vậy…

DongHae hôn lên môi cậu, đây mới chính là một nụ hôn thật sự. Cậu ôm chặt cổ anh, không ngừng đáp trả nụ hôn đó…

_Anh yêu em nhiều lắm Hyukie à…- DongHae nói trong nụ hôn

_Em cũng vậy…

_Sống bên đó không có em, anh chán lắm, chỉ muốn nhanh hết công việc rồi về thôi… Mai mốt đi công tác anh phải đóng gói em theo mới được!

_Uhm…- EunHyuk rút sâu vào lòng anh, tận hưởng sự ấm áp của anh…

DongHae nằm yên cho cậu ôm lấy, anh nhớ hương sữa dâu ngọt ngào từ thân thể này lắm rồi…

_Hyukie… Chút nữa về nhà anh nhé!- DongHae nâng gương mặt cậu lên…

_Tại sao…

_Ba mẹ anh muốn gặp em… chúng ta sẽ ăn cơm ở đó…

_Nhưng… em chưa sẵn sàng…- EunHyuk bắt đầu lo sợ, đến nhà DongHae đồng nghĩa với việc đối mặt với KyuHyun…

_Có anh đây mà… Từ lúc quen em, anh quá bận bịu đến không thể dẫn em về nhà ra mắt…

_Từ từ được không anh… hôm nay thì…- EunHyuk đắn đo…

_Trước sau gì em cũng là của anh rồi… Ra mắt gia đình anh thì tất nhiên là phải làm rồi…

_Nhưng em…

_Em là một phần quan trọng của anh… Anh chỉ đi có mấy tuần mà đã không thể chịu nổi nếu không có em rồi… Dù công việc có nặng nhọc cách mấy, chỉ cần có em nó sẽ nhẹ nhàng… Về ra mắt nhé…

_Anh không thể sống thiếu em sao?

_Uhm… Ngay lúc này đây, anh cần em nhất…- DongHae ôm lấy cậu

_Tại sao…

_Tập đoàn gặp sự cố… bên Paris vẫn chưa giải quyết xong… Anh mệt mỏi lắm… Hãy tiếp thêm sức mạnh cho anh nhé! Chỉ cần bên cạnh anh mãi mãi là được rồi!

-------EunHyuk’s POV------

Lee EunHyuk mày không thể để những lời này tác động đến mình được… Mình cần phải mạnh mẽ…

Em muốn ở bên cạnh anh lắm… nhưng làm sao đây…

Còn chuyện KyuHyun nữa… Mình không biết phải làm gì tiếp theo… Mình phải đối mặt với KyuHyun như thế nào…
KyuHyun bảo mình chia tay, trong khi đó DongHae lại dẫn mình về nhà để ra mắt… Phải làm sao đây…
Kế hoạch của mình sẽ đi đâu về đâu… Liệu lòng tin tưởng mình cất công tạo dựng với KyuHyun bất lâu nay sẽ tan biến…
-------- -------

No comments:

Post a Comment