Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

20 October 2012

(HaeHyuk, KyuMin) - Don't... (T4) - MA - Shortfic

* Tác giả: Kimngan
(Xin đừng mang fic ra khỏi blog khi chưa có sự đồng ý của tác giả)

Tập 4 (Tập cuối)

Eunhyuk dụi dụi đầu, rúc sâu hơn vào hơi ấm bên cạnh. Giấc mơ đêm qua thật quá đẹp. Cậu thực sự không muốn tỉnh lại chút nào khi trong giấc mơ ấy có anh, muốn được ngủ, được chìm đắm trong những lời yêu thương anh trao cho cậu. Đột nhiên cái hơi ấm bên cạnh cậu bỗng cựa quậy, có cái gì đó áp lên tóc cậu. Eunhyuk nhăn mặt, mùi táo thanh ngọt hoà lẫn hương vị bạc hà mát lạnh từ đâu bay vào mũi cậu. Mùi hương quen thuộc này….

Eunhyuk giật mình, mở choàng mắt. Cậu gần như ngừng thở khi nhận ra người đang nằm bên cạnh mình. Khuôn mặt đẹp trai đang say ngủ này có mù cậu vẫn nhận ra. Cậu vẫn còn đang mơ sao? Eunhyuk đưa tay tự véo vào má một cái rồi nhăn mặt ôm má vì đau.

Đau?

Vậy không phải là mơ sao? Vậy đây là….

Quá hoảng loạn, cậu vô thức giật lùi ra sau. Thật không may, cậu nằm quá gần mép giường, chỉ một chuyển động cũng khiến cậu ngã lăn xuống đất. Donghae bị động cũng giật mình thức giấc. Anh ngồi dậy ngó quanh thì thấy cậu đang ngồi bẹp dưới sàn giữa đống chăn lùng bùng, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào anh.

Donghae bật cười lớn khi thấy bộ dạng cậu lúc này. Anh cúi xuống, kéo cậu lên giường, hôn cái poc lên mũi cậu, khẽ nói:

- Hyukie của anh có cách thức dậy thật kỳ lạ đó!

Eunhyuk đẩy anh ra, nhìn anh ngỡ ngàng:

- Sao anh lại ở đây? Sao anh… Cậu lắp bắp nói.

Donghae nhíu mày khó hiểu:

- Em… không nhớ chuyện tối qua sao?

- Chuyện tối qua? Cậu ngập ngừng nhắc lại. Tối qua cạu đã đi dự tiệc, cậu đã nhìn thấy anh, cậu đã thấy buồn và cậu uống rượu. Rồi cậu say…rồi sau đó… Eunhyuk thật sự không nhớ ra.

- Em không…. Cậu đang định nói thì im bặt khi cúi xuống và nhìn thấy tình trạng hiện nay của mình, kèm theo cơn đau nhẹ từ vùng thắt lưng. Cậu ngẩng phắt lên nhìn anh, ánh mắt hoảng sợ:

- Không lẽ chúng ta đã….

Donghae cười, vuốt nhẹ lên tóc cậu:

- Đêm qua em có biết mình tuyệt đến mức nào không?

Một giọt nước mắt lăn ra khỏi khóe mắt. Vậy tức là hôm qua cậu đã uống say và cậu đã làm chuyện đó với anh sao? Eunhyuk nắm chặt lấy vạt chăn ngăn không cho nước mắt chảy ra, nhưng không được. Cậu bỗng thấy tủi thân kinh khủng, cuối cùng cậu cũng chỉ đến được như thế thôi sao.

- Đừng khóc! Donghae lo lắng, đưa tay lau đi nước mắt đang lăn trên má cậu. Cậu liền gạt tay anh ra, nghẹn ngào nói:

- Em đi… Em phải đi….

Nhưng trước khi cậu bước ra khỏi giường, anh đã kéo cậu lại ôm gọn cậu trong lòng mình, mặc cho cậu giãy dụa, phản kháng.

- Buông em ra….buông….

- Em thật sự không nhớ gì về đêm hôm qua sao? Donghae lại hỏi, càng ôm cậu chặt hơn.

Câu lắc đầu càng dữ dội hơn:

- Em không nhớ…không muốn nhớ….Buông em….

Vuốt nhẹ mái tóc của cậu như trấn an, Donghae càng ôm cậu chặt hơn:

- Em không nhớ anh sẽ nhắc lại cho em nhớ …. Anh yêu em!

Ba chữ thoát ra khỏi miệng Donghae, đơn giản và vô cùng dễ hiểu lại khiến một người toàn thân chấn động, sững sờ đến độ cứng đờ cả người. Eunhyuk đã thôi không dãy giụa nữa. cậu buông tay ngồi lặng đi trong vòng tay anh. Mãi một lúc sau mới lắp bắp:

- Không thể nào…. Em vẫn đang nằm mơ sao? Không thể….

Donghae áp tay vào hai má, khẽ nâng khuôn mặt cậu lên, nhìn thật sâu vào đôi mắt đen như muốn khẳng định giây phút không có gì là không thật:

- Em không có nằm mơ! Đây hoàn toàn là sự thật. Anh yêu em nhưng anh lại đã ích kỷ khi không muốn đối diện với những khó khăn chúng ta sẽ phải gặp nếu đến với nhau. Vì thế anh đã nghĩ chỉ cần tiền là anh có thể mãi giữ em bên mình. Là anh sai, anh đã sai rồi, anh không ngờ em lại cũng yêu anh, anh không ngờ mình lại làm tổn thương em nhiều đến thế. Anh xin lỗi!

Anh nói rồi lại ôm cậu vào lòng, siết chặt cậu trong vòng tay mình. Eunhyuk bất giác vòng tay ôm lấy lưng anh, hơi ấm này, cảm giác này tuyệt đối không thể, không thể là mơ. Cậu bật khóc không sao tự chủ dược, nước mắt cứ thế thi nhau chảy ra, thấm ướt đẫm khuôn mặt cậu và bờ vai anh. Cậu lắp bắp không ngừng trong tiếng khóc nghẹn ngào:

- Không thể….làm sao anh có thể yêu em…một người như em được chứ… Không…

Donghae hôn nhẹ lên môi, chặn đứng lời nói của cậu, rồi anh chuyển nụ hôn lên đôi mắt mọng nước, thì thầm:

- Một người như em thì sao? Em rất đẹp và rất tốt. Hyukie à! Anh yêu em!

Anh vừa nói vừa vuốt nhẹ lưng cậu, dỗ dành cho cậu bình tĩnh lại, kiên nhẫn chờ đợi cậu khóc. Cuối cùng cậu cũng nín khóc, cậu gục lên vai anh, chỉ còn hơi nấc nhẹ.

Donghae vẫn không ngừng vỗ về cậu, hỏi:

- Nói cho anh biết, tại sao em lại bỏ anh lại chứ?

Cậu ngồi thẳng dậy, lau hết nước mắt còn đọng lại trên mặt, hít một hơi dài rồi bắt đầu kể. Cậu kể tất cả cho anh nghe, kể về hoàn cảnh mồ côi của cậu, kể về đứa em sinh đôi Sungmin của mình, rồi lý do vì sao cậu lại đi bán thân. Và cả câu chuyện xảy ra đêm Giáng Sinh. Cậu kể, kể hết. Không phải cậu muốn kể nghèo, kể khổ với anh nhưng trong lúc này cậu không muốn giấu diếm anh bất cứ điều gì.

- Em đã hứa với Sungmin là sẽ không làm nghề đó nữa, sẽ làm một người tốt. Vì thế em…

- Em có biết anh đã đứng đợi em hơn 3 tiếng đồng hồ như một thằng ngốc không? Donghae chợt ngắt lời cậu.

Eunhyuk cúi gằm mặt xuống, đôi mắt to lại hơi ươn ướt:

- Em xin lỗi, tất cả là lỗi tại em…. Em đã không…

- Trời hôm đó đã rất lạnh! Donghae lại một lần nữa cắt ngang lời cậu, anh nắm chặt lấy đôi bàn tay đang hơi run lên của cậu. - Lúc đó anh đã rất giận dữ. Tại sao chỉ là một kẻ như em lại có thể trêu đùa anh như thế. Lòng tự trọng của anh đã bị tổn thương nghiêm trọng.

Eunhyuk cắn chặt lấy môi dưới, cậu lắc đầu mãi mới nói được mấy chứ:

- Một kẻ như em vốn không xứng đáng với anh mà!

Donghae ôm lấy cậu, anh nghe sống mũi mình đã cay xè:

- Anh đã nghĩ vậy, lý trí của anh đã nghĩ vậy, nhưng còn nó…

Anh đặt tay cậu lên ngực mình, nơi có trái tim đang đập những nhịp thật dồn dập.

- Nó đã rất đau. Thực sự rất đau và cô đơn khi không có em bên cạnh. Anh không thể sống được nếu không có em! Hyukie à, anh thực sự rất yêu em!

Nước mắt của Eunhyuk lại rơi rồi, cậu lại khóc nữa rồi. Hai bàn tay vò tấm chăn đến độ nhàu nhĩ, cậu không ngừng nói:

- Em xin lỗi…em xin lỗi….

Donghae cúi xuống, cụng trán mình với trán cậu:

- Anh không muốn nghe mãi cậu xin lỗi ấy! Anh muốn nghe một câu thôi. Hyukie à, em yêu anh chứ?

Cậu ngước mắt nhìn anh rồi bất ngờ lao đến ôm chặt lấy anh, nức nở:

- Em yêu anh, Donghae à! Em yêu anh!

Anh mỉm cười tìm đến làn môi đang mấp máy:

- Như thế là đã quá đủ cho hai chúng ta rồi!

Nói xong anh bắt lấy môi cậu trong nụ hôn đầu tiên của buổi sáng, trong lành và ngọt ngào. Eunhyuk nhắm chặt mắt, hoàn toàn tan chảy trong nụ hôn với anh để mặc anh đẩy cậu ngã lại xuống giường. Nụ hôn kéo dài như bất tận, không gấp gáp , cuồng nhiệt nhưng cũng đủ làm người trong cuộc ngất ngây, say đắm.

- Cái mặt dây này….

Donghae nói nhỏ, giọng điệu vô cùng sửng sốt khi cả hai dứt ra khỏi nụ hôn. Anh nâng nhẹ cái mặt dây chuyền cậu đang đeo lên, nhìn như muốn bị thôi miên vào màu xanh sapphire dịu dàng đó. Hôm qua trời quá tối nên anh không nhìn thấy rõ.

- Nó ư ? Eunhyuk đan những ngón tay lại với nhau, hai má bỗng đỏ ửng lên, cậu bẽn lẽn nói. - Nó là quà Giáng sinh em muốn tặng cho anh nhưng vì….

- Bây giờ tặng cho anh cũng được mà! Donghae cười, ngắt lời cậu.

Mặt cậu lại càng đỏ hơn bao giờ hết, khẽ gật đầu cậu vòng tay ra sau, tháo chốt. Sau đó cậu với tay đeo nó vào cổ anh rồi lí nhí:

- Giáng Sinh vui vẻ!

Donghae lập tức lao vào hôn cậu cuồng nhiệt, tay anh đan chặt lấy tay cậu. Anh chỉ buông cậu ra khi cả hai bắt đầu thiếu dưỡng khí. Vẫn bận bịu vuốt ve, ôm hôn cậu, Donghae với tay nhặt lấy chiếc áo vest đang nằm dưới đất lên, thò tay vào trong túi lấy ra một cái hộp nhỏ màu xanh rất đẹp. Chiếc hộp mà hai tháng qua lúc nào anh cũng mang theo nó bên mình. Anh mỉm cười trên môi cậu, nói:

- Quà cho em! Anh nói khi nhanh nhẹn đeo cái dây chuyền vào cổ cậu.

- Đây là… Eunhyuk chợt im bặt khi cậu nhận ra thứ đang được đeo trên cổ mình. Mặt dây chuyền nhỏ hình ovan và viên đá sapphire được gắn trên mặt sợi dây chuyền. Nó hoàn toàn giống hệt chiếc vòng trên cổ anh. Eunhyuk tròn mắt hết nhìn anh, lại nhìn cái dây chuyền, lắp bắp mãi mấy từ mà không sao nói được.

Hôn nhẹ lên mũi cậu, anh khẽ nói:

- Em thực sự là một nửa hoàn hảo dành cho anh mà!

- Bác chủ tiệm đã nói mặt dây chuyền chế tác thủ công này chỉ có hai chiếc. Người mua trước em là anh sao? Mất thêm một lúc Eunhyuk mới thoát khỏi trạng thái sừng sỡ, nói.

Donghae bĩu môi, giọng giận dỗi:

- Ban đầu anh định mua cả hai chiếc cơ nhưng ông bác già đó nói một người không thể mua cả hai chiếc. Không thể hiểu mấy ông bác nghệ nhân đó nghĩ gì?

Eunhyuk bật cười trước biểu cảm vô cùng dễ thương của anh. Cậu nhéo lên má anh nói:

- Nhưng cuối cùng anh vẫn có cả đôi mà!

- Uh ! Donghae cười thỏa mãn, hôn lên má cậu. - Được nhận nó từ em vẫn tuyệt hơn nhiều là tự mình mua.

Anh lật mặt dây chuyền lên, nói:

- Vì không mua được cả đôi nên anh đã nói ông bác chủ tiệm khắc ở đằng sau mặt dây này 2 chữ H lồng nhau nè, tượng trưng cho tên anh và em!

Eunhyuk lại nhìn anh chằm chằm, bất động như thể vừa có một cục đá ném thẳng vào đầu cậu. Anh cũng nhìn lại cậu, vẻ mặt khó hiểu:

- Hyukie? Em sao vậy?

- Chỉ là…. Eunhyuk lắp bắp, cậu lật cái mặt dây chuyền trên cổ anh lại. - Em cũng nhờ bác ấy khắc hai chữ H vào mặt dây em định tặng anh.

Bây giờ đến lượt Donghae đứng hình. Anh hết nhìn cái mặt dây của cậu đến của mình. hai chữ H lồng nhau giống như hai giọt nước. Cuối cùng anh cũng ngước lên nhìn cậu, không nói thêm cậu nào, anh cúi xuống hôn cậu thật sâu.

Bây giờ đã bước sang tháng ba. Tiết trời mùa xuân ấm áp, dễ chịu, muôn hoa đua nở. Qua một mùa đông không thể nở hoa đến lúc này bông hoa của tình yêu đã có thể khoe sắc rồi.

Căn phòng nhỏ chan hòa ánh nắng vàng tươi, dòn rụm. Trên chiếc giường trắng muốt, hai con người đang cuốn lấy nhau trong hạnh phúc. Họ không ngừng hôn nhau, âu yếm nhau và không ngừng nói:

- Anh yêu em, Hyukie à!

- Em cũng yêu anh!

Hạnh phúc đơn giản chỉ có thế thôi.

END ~

Extra Kyumin 

Sungmin ngồi phịch xuống ghế, lấy tay làm quạt phe phẩy liên tục. Cậu vừa ngồi thở vừa chờ Kyuhyun đi lấy nước về cho mình. Nhảy nhiều quá khiến người cậu nóng tưng bừng, Sungmin ngó quanh tìm kiếm người anh trai song sinh của mình nhưng lại không thấy đâu. Đang định đứng lên đi tìm thì Kyuhyun lại tiến đến đưa cho cậu một ly cocktail màu xanh đẹp mắt.

- Hyunnie, anh có thấy Hyukie đâu không? Cậu tiếp tục dáo dác ngó quanh, hỏi.

Đưa ly rượu lên môi, Kyuhyun trả lời:

- Vừa rồi nhân viên bảo vệ nói với anh là cậu ấy uống quá chén nên đã vào phòng nghỉ ngơi rồi!

Sungmin gật gù:

- Hyukie vốn không có biết uống rượu mà!

Kyuhyun bất ngờ nắm lấy một tay của Sungmin, hôn nhẹ lên mu bàn tay nói nhỏ:

- Em có mệt không? Chúng ta có nên kiếm một căn phòng nhỏ nào để nghỉ không nhỉ?

Hai má Sungmin khẽ ửng hồng, cậu không ngây thơ đến mức không biết anh đang nói đến chuyện gì.

- Thật ra thì cũng đã khá muộn rồi! Cậu ấp úng nói, mặt càng đỏ hơn như ông mặt trời nhỏ giữa đêm khuya.

Kyuhyun mỉm cười sung sướng nhanh chóng dắt tay cậu ra khỏi sảnh hội trường lớn

—————————————

Sungmin ngồi trên giường, hai tay nắm chặt lấy quần, nhắm mắt thở ra, hít thở liên tục, cố gắng để xua đi sự hồi hộp lo lắng đang ngày càng lớn lên trong bụng. Cậu đang ngồi trong một căn phòng ở khu nghỉ phía bên hông hội trường lớn. Đương nhiên cậu biết tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra. Cậu yêu Kyuhyun và anh ấy cũng rất yêu cậu, vì thế chuyện này xảy ra là rất tự nhiên, cậu cũng có đôi chút tò mò vì dù sao trong việc này cậu hoàn toàn không hề có chút kinh nghiệm nào.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm càng làm tim cậu đập nhanh như trống trận, mặt đỏ lên không vì lý do gì cả. Bất giác cậu đưa tay khua khoắng mấy thứ xunh quanh mình để chân tay có việc để làm đỡ đi phần nào chuyện nghĩ ngợi lung tung.

- Bộp!

Một cái ví đen rơi từ túi áo vest của Kyuhyun xuống đất khi lúc này cậu đang cầm nó lên soi xét. Sungmin cúi xuống, một chiếc ví da tinh xảo đang nằm ngoan ngoãn dưới nền đất lạnh.

Bên trong ví có khá nhiều thứ, thẻ ATM, thẻ tín dụng linh tinh đủ kiểu, một ít tiền mặt và một bức ảnh của anh và cậu đã chụp trong lần đi chơi trước. Sungmin mỉm cười thích thú, lục lọi khắp nơi trong ví Kyuhyun. Dù sao đây cũng là lần đầu cậu đụng vào đồ vật cá nhân của anh. Mở ngăn cuối cùng có khóa kéo trong ví ra, cậu tìm thấy trong đó CMTND của anh.

- Hyunnie chụp ảnh thẻ nhìn cũng ngố ghê! Dễ thương… Sungmin vừa chăm chú ngắm bức ảnh thẻ của anh vừa nghĩ. Cậu liếc mắt sang bên trái, chợt toàn thân đông cứng lại.

Tên : Jo Kyuhyun.

Ngày sinh : 03/02/1988

Sungmin mở to mắt hết cỡ nhìn không chớp vào những dòng thông tin in trên tấm thẻ.

1988 ư?

Cậu không nhìn nhầm?

Sungmin không nhìn nhầm. Thị lực của cậu rất tốt. Kyuhyun sinh năm 1988, tức là không phải kém cậu đến 2 tuổi sao?

Sungmin nắm chặt hai tay lại, gân xanh nổi khắp trán. Một luồng hàn khí tỏa ra từ con người vốn vô cùng khả ái, hiền lành như một chú thỏ con. Cậu bật dậy, không thèm suy nghĩ, xông lên đạp tung cánh cửa phòng tắm làm chàng trai đang rất yêu đời vừa tắm vừa ngâm nga hát giật bắn mình làm rơi cả cục xà phòng. Kyuhyun quay ngoắt lại nhìn thấy người yêu bé bỏng đang đứng ngay cửa. Vẫn chưa nhận thức được tình hình hiện tại, Kyuhyun nở nụ cười vô cùng xảo quyệt:

- Minnie không thể đợi anh tắm xong sao? Minne có vẻ nôn nóng quá nhỉ?

Vừa nói, Kyuhyun vừa tiến đến bên cạnh Sungmin, nhưng chưa kịp với tay ra làm bừa thì đã bị ăn ngay một đạp trúng bụng.

- Ah…

Kyuhyun hét lên thảm thiết, hai chân khuỵu xuống còn hai tay ôm lấy bụng, mặt nhăn nhó vô cùng khó coi.

- Minnie, em làm cái gì vậy hả? Sao lại đánh anh?

Sungmin bặm môi, ném cái CMTND vào người Kyuhyun:

- Sao cậu dám nói dối tôi chứ?

Kyuhyun liếc nhìn thứ đang nằm trên sàn phòng tắm, lòng thầm kêu to: “ Hỏng rồi!”. Cố gượng đứng dậy, anh nắm lấy tay Sungmin:

- Minnie, nghe anh giải thích! Anh…

- Tôi không muốn… Sungmin dằng mạnh tay ra. – Anh là đồ nói dối! Tôi ghét ai nói dối tôi!

Sungmin vốn từng bị Eunhyuk lừa một lần nên đã vô cùng bị tổn thương. Cậu không thích bị người khác lừa nữa, đặc biệt là những người cậu yêu quý. Vậy mà anh, người yêu của cậu ngay từ đầu đã gạt cậu rồi. Rõ ràng là anh vốn không định nghiêm túc với cậu mà, nếu không nhất định sẽ không có gạt cậu như vậy? ( chuyện bé xé ra to) Sungmin nghĩ đến đó chợt thấy ngực đau nhói, nước mắt ngấp nghé chỉ chực rơi.

Kyuhyun nhìn thấy người yêu bảo bối cùng mình hai mắt đỏ hoe lên thì vô cùng hoảng hốt, anh lập tức ôm lấy Sungmin vào lòng, dỗ dành mặc cho cậu không ngừng đánh vào vai anh. Anh vuốt vuốt lên mái tóc cậu, thì thầm:

- Xin lỗi, anh không phải muốn lừa em chỉ là…

Kyuhyun ngập ngừng dừng lại khiến Sungmin không kiềm chế được, lửa giận bốc cao. Cậu dung sức đẩy Kyuhyun ra khiến anh phải bám tay vào cửa phòng tắm mới không bị ngã lăn xuống đất.

- Rõ ràng là cậu muốn nói dối tôi, cậu chỉ muốn chơi đùa với tôi thôi đúng không? Sungmin hét lên. – Tôi ghét cậu nhất! Đừng có bao giờ đến tìm tôi nữa! Chia tay đi!

Nói rồi cậu dậm chân quay người định bước đi. Ngay lập tức một bàn tay kéo giật cậu lại rồi đẩy cậu ngã xuống sàn nhà. Kyuhyun chồm lên trên người Sungmin, hai tay chống ngang vai cậu, anh nhìn thẳng vào đôi mắt mọng nước của Sungmin, cái nhìn có vài phần giận dữ khiến cậu bỗng chốc run lên.

- Em có thể đánh anh hay làm gì cũng được nhưng tuyệt đối anh không cho phép em nói đến hai từ chia tay! Kyuhyun gằn giọng. – Anh sẽ giận đấy!

Ánh mắt sắc bén của một thương nhân cứ nhìn chằm chằm khiến Sungmin, một công dân bình thường cảm thấy vô cùng sợ hãi kèm theo uất ức. Mình rõ ràng không có sai mà, tại sao lại thành thế này?

Cậu đấm thùm thụp lên vai anh, miệng lại hét lớn:

- Cậu đã lừa dối tôi vậy mà còn nói sẽ giận là sao chứ? Người phải tức giận là tôi chứ sao cậu….Cậu đã không xin lỗi lại còn….

Kyuhyun nghiêng đầu ngắm nhìn người yêu bù lu bù loa không nhịn được mà cúi xuống hôn lên đôi môi không chịu ngậm vào kia.

Sungmin mở to mắt, tay không đấm được nữa mà miệng cũng thôi không còn nói. Chỉ là một nụ hôn rất nhẹ, Kyuhyun dường chỉ chạm môi một chút là buông ra. Thật dịu dàng vuốt vuốt mái tóc Sungmin, Kyuhyun nói:

- Thật xin lỗi! Đáng lẽ anh không nên nói dối em, chỉ là anh thấy hơi ngại khi mình kém tuổi em nên mới thế! Nhưng em tuyệt đối đừng nghi ngờ tình cảm của anh! Anh yêu em là thật lòng mà! Minnie, anh yêu em!

Anh vừa nói vừa hôn dỗ dành lên khắp khuôn mặt của Sungmin.

- Hức! Nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp của Sungmin, cậu không nhịn được mà khóc to lên. Cậu khóc không phải vì tức giận mà vì cậu cảm thấy rất hạnh phúc. Lời yêu thương chân thành của anh khiến trái tim vốn tràn đầy lo lắng của cậu được xoa dịu. Cậu đã giận anh, đã giận vì cậu sợ, nếu anh thực sự nói dối cậu một lần thì sẽ có nhiều lần tiếp theo, cậu sợ nếu anh không yêu cậu như những gì anh đã nói thì cậu sẽ phải làm sao? Nhưng giờ khi nghe được những lời nói đó, cậu thấy mình đã là con người hạnh phúc nhất rồi.

- Đừng khóc nữa! Minnie, nín đi….Kyuhyun lấy tay hứng lấy từng giọt nước mắt rơi xuống gò má cậu, vừa nhẹ giọng dỗ dành. Nhưng Sungmin cứ khóc, khóc đến độ hai mắt sưng lên mới chịu dừng.

Kyuhyun thở phào nhẹ nhõm, anh hôn lên mắt cậu:

- Anh xin lỗi, anh sai rồi, tha lỗi cho anh nhé!

- Không! Vẫn còn sụt sịt mũi nhưng Sungmin lập tức thẳng thừng từ chối.

Kyuhyun mặt méo xệch nhìn người yêu hai mắt sưng mọng vẫn cố trừng lên đe dọa. Anh não nề nói:

- Vậy anh phải làm sao em mới tha lỗi cho anh!

Sungmin giơ tay đánh vào trán Kyuhyun, cậu phùng má nói:

- Rõ ràng là kém tuổi người ta mà cứ anh anh em em là sao? Muốn tôi tha lỗi cậu gọi tôi từ sau này phải gọi tôi là hyung xưng em đi!

- Hả? Kyuhyun há miệng kinh ngạc.

- Tôi nói sai à? Sungmin vẫn ra vẻ giận dữ, đẩy Kyuhyun đang vẫn nằm trên mình ra. – Không gọi thì tránh ra cho tôi.

Kyuhyun mỉm cười cầu hòa, nắm lấy tay Sungmin, đè cậu nằm trở lại xuống đất nói:

- Được mà, được mà, chỉ là cách xưng hô thôi! Sungmin h.y.u.n.g!

Sungmin cười tít mắt khi nghe Kyuhyun gọi thế, cậu vỗ vỗ vào đầu Kyuhyun như vỗ đầu trẻ con, lớn tiếng nói:

- Hyunnie thật dễ thương! Sungmin hyung sẽ tha lỗi cho em!

Kyuhyun cúi xuống để trán hai người chạm vào nhau, miệng nhếch lên thành một nụ cười vô cùng xảo quyệt. Sungmin tự nhiên thấy gáy lạnh băng.

- Vậy…. Kyuhyun vân ve một lọn tóc của Sungmin trong tay, nói. – Chúng ta có nên làm tiếp những việc cần thiết không nhỉ?

Sungmin chớp chớp mắt nhìn Kyuhyun rồi ánh mắt bắt đầu chuyển xuống dưới. Mặt cậu đỏ lên không sao kiểm soát được. Kyuhyun đang nằm đè lên cậu và hoàn toàn không có một mảnh vải nào che thân, hoàn toàn nude (T^T). Dù qua một lớp vải quần áo cậu vẫn có thể cảm nhận được thân nhiệt đang nóng lên không ngừng của anh. Tim Sungmin đập nhanh như một cỗ xe ngựa đang chạy hết tốc lực, cậu bối rối đẩy Kyuhyun ra cố gắng trượt ra khỏi vòng tay anh

- Hyunnie nói gì vậy, hyung không…không hiểu… Cậu lắp bắp nói.

Kyuhyun nắm lấy vai Sungmin, đẩy cậu nằm lại xuống sàn, một chân anh đè lên chân cậu khiến cậu không thể nhúc nhích được, chồm lên nhìn thẳng vào đôi mắt đang vô cùng bối rối kia, giọng khàn khàn lặp lại:

- Hyung thật sự không hiểu?

Sungmin gật đầu một cách ngượng ngập, cúi xuống tránh cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống.

- Hyung thật sự không hiểu? Không sao em sẽ làm cho hyung hiểu! Sungmin h.y.u.n.g! Kyuhyun mỉm cười, đắc ý kéo dài những chữ cuối cùng trước khi cúi xuống chiếm đoạt lấy đôi môi đang run rẩy.

Sungmin cố gắng giẫy người ra khỏi sự kìm kẹp của Kyuhyun nhưng lại chỉ càng khiến hai cơ thể va chạm nhiều hơn. Kyuhyun thở hổn hển khi chân Sungmin vô tình chạm vào phần cơ thể đang bắt đầu cương lên của anh. Dứt ra khỏi nụ hôn, Kyuhyun nôn nóng luồn tay vào bên trong áo của Sungmin.

- Hyunnie…đừng động vào chỗ đó! Sungmin ré lên khi tay anh chạm vào vùng ngực hồng hồng nhạy cảm, cậu vội vã nắm chặt lấy tay anh.

Kyuhyun dừng lại, anh cúi xuống hôn lên má Sungmin, phả vào gáy cậu những luồn hơi thở nóng hổi mang theo vị dục tình vương vãi trong không khí khiến cơ thể bé nhỏ run lên từng chập.

- Tại sao? Hyung không yêu em sao?

- Không phải! Sungmin lắc đầu yếu ớt, sự kiềm chế của cậu đang dần mất đi, cơ thể anh dần khiến cậu trở nên mụ mị. – Chỉ là hyung… sợ…nó là lần đầu tiên….nên…

Nghe xong Kyuhyun bất ngờ đứng dậy rời khỏi cậu. Sungmin ngơ ngác ngước lên, lòng không khỏi thấy hụt hẫng. Ngay tức khắc anh luồn tay xuống dưới bế bổng cậu lên đi về phía cái giường. Nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống chiếc giường êm ái, Kyuhyun với tay tắt đèn phòng trước bật chiếc đèn ngủ màu cam hồng dịu ngọt.

- Lần đầu tiên vẫn nên ở trên giường thì hơn! Anh nói khi đưa tay chạm vào chiếc cúc áo đầu tiên của cậu, nghiêng đầu chạm vào đôi môi cậu, anh khẽ thì thầm. – Đừng lo lắng gì cả, em sẽ thật nhẹ nhàng, em sẽ biến đây thành kỷ niệm tuyệt vời nhất của chúng ta.

Nụ hôn bắt đầu, mở màn cho một đêm tình nóng bỏng và ngọt ngào. Quần áo Sungmin nhanh chóng bị tháo bỏ tất cả, cơ thể non nớt chưa từng va chạm hiện ra thật mỏng manh dưới ánh đèn mờ nhạt. Kyuhyun nuốt nước bọt, lướt tay đi khắp cơ thể cậu trước khi cúi xuống rải những nụ hôn lên cái cổ thanh mảnh.

- Nó thật lạ lùng…. Sungmin thở hổn hển khi anh liếm lên hai đầu nhũ cậu khiến chúng nhanh chóng cương cứng.

Chồm lên gặm nhẹ vành tai đang run rẩy, Kyuhyun liếm vòng quanh lỗ tai rồi thả từng lời lẽ đầy khiêu khích vào đó:

- Và…Hyung thích nó chứ?

Mặt Sungmin lại đỏ lên, cậu bám chặt lấy hai cánh tay anh.

- Sao…hyung thích nó chứ?

Sungmin lắc đầu quầy quậy một cách bướng bỉnh. Chuyện đáng xấu hổ như thế làm sao cậu có thể thừa nhận đây?

Mỉm cười gian xảo, Kyuhyun trượt tay vào giữa hai chân cậu bắt lấy thành viên bé bỏng. Sungmin bật nảy người như bị điện giật, hai tay cậu khua khoắng lọan xa:

- Hyunnie, chỗ đó…. không….ah….

Sungmin rên lên khi Kyuhyun bắt đầu di chuyển, người cậu vô lực nằm bẹp xuống đệm. Hôn nhẹ lên môi cậu, anh khẽ nói:

- Cơ thể hyung thành thật hơn hyung nhiều đấy!

- Hư…uhm… Sungmin muốn phản bác nhưng miệng lại chỉ phát ra mấy tiếng rên rỉ như mèo kêu, cơ thể cậu không ngừng run lên theo từng chuyển động của anh. Phần nhạy cảm chưa từng bị chạm vào như thế khiến đầu óc cậu trở nên mụ mị như có một màn sương bao phủ tuy nhiên cảm giác lại vô cùng thoải mái, vô cùng thích.

- Uhm… Ah…. Sungmin hét lớn khi lên đến đỉnh điểm, giải phóng tất cả trong bàn tay anh.

- Thích chứ, hyung?

Đầu óc sau cơn hưng phấn trở nên mềm nhũn không thể suy nghĩ, Sungmin bất giác gật đầu thừa nhận:

- Thích!

- Thật tuyệt! Anh nói khi cúi xuống hôn lên môi cậu, chiếc lưỡi mạnh mẽ chuyển động trong khuôn miệng ấm nóng, bàn tay dính đầy tinh dịch cũng nhanh chóng luồn xuống dưới chạm vào cửa mình kín đáo.

Người Sungmin cứng đờ lại khi cảm nhận thấy ngón tay đang lượn lờ bên ngoài hang động ẩm ướt. Cậu đã từng đọc về điều này, và cậu biết nó thực sự rất đau.

- Em sợ sao? Dường như nhận ra sự sợ hãi của cậu, Kyuhyun dừng lại, nhẹ nhàng hỏi.

- Em nghe nói nó rất đau? Em sợ…

- Đừng lo! Kyuhyun hôn lên trán cậu trấn an. – Anh sẽ thật nhẹ nhàng, ban đầu nó có thể sẽ đau nhưng em sẽ sớm thích nó thôi, anh hứa đấy!

Kyuhyun cười thật tươi, Sungmin thật sự thích nụ cười của anh, đến cả mặt trời cũng không thể so sánh với nó, nó khiến mọi người an tâm và tin tưởng.

- Em tin anh!

Đêm dài vang vọng tiếng gió thổi xào xạc qua những tán lá cây, tiết trời mùa xuân thật dễ chịu và dễ sa ngã.

Trong căn phòng nhỏ, hơi thở ngày càng trở nên gấp gáp. Kyuhyun kéo rộng hai chân của Sungmin ra, để chúng kẹp ngang eo mình. Đặt thành viên đã cương cứng của mình trên lối vào nhỏ bé phập phồng như đang thở, anh cúi xuống hôn lên môi cậu xin một lời đồng ý:

- Anh vào nhé!

Mặc dù đã được những ngón tay anh mở đường nhưng cậu thực sự vẫn rất sợ, cậu run rẩy khi rất chậm rãi thành viên của anh từng chút một tiến vào nơi sâu kín nhất của cậu.

Đau…thật sự rất đau….

Sungmin nắm chặt lấy hai tay anh, giẫy dụa hai chân, bắt đầu nức nở. Nước mắt chảy ra ướt nhòe hai bên gò má phớt hồng. Kyuhyun nhăn mặt, lối vào của cậu siết chặt lấy anh, điều đó khiến anh cũng thấy đau. Luồn tay xuống vuốt ve tấm lưng trần đã ướt đẫm mồ hôi của cậu, Kyuhyun không ngừng lập lại:

- Đừng sợ, thả lỏng đi! Minnie anh rất yêu em!

Ba từ ngọt ngào rót vào vành tai khiến Sungmin bất chợt thấy bình tâm hơn, cậu thôi không giãy dụa nữa mà nằm ngoan ngoãn trong lòng anh, cố gắng thả lỏng toàn thân. Điều đó giúp Kyuhyun dễ dàng hơn trong việc đi sâu vào cơ thể cậu.

- Thật dễ chịu, em ấm lắm!

Kyuhyun thở ra trên ngực cậu, bàn tay xoa nhẹ trên cánh mông tròn trĩnh hy vọng giảm bớt sự đau đớn của lần đầu tiên.

- Hyunnie…em… Một lúc sau Sungmin bắt đầu ngọ nguậy, thân dưới cậu nóng ran lên vô cùng khó chịu. Nhận ra điều đó, Kyuhyun đặt lên môi cậu một nụ hôn thật sâu và bắt đầu di chuyển.

- Ah…Ah…. Sungmin rên rỉ ngày một lớn hơn cùng nhịp với những chuyển động ngày một mạnh bạo. Từng cơn sóng khoái cảm lạ lùng đánh sâu vào cơ thể non nớt khiến đầu óc cậu như muốn nổ tung. Những cơn đau nhẹ vẫn nhức nhối mỗi lần Kyuhyun ra vào nhưng cậu lại thích nó, thích cảm giác cùng anh hòa làm một.

Ôm chặt lấy Sungmin trong vòng tay mình, đây là lần đầu tiên anh biết làm chuyện này lại đem lại nhiều cảm xúc đến thế, vừa thoả mãn lại vô cùng hạnh phúc.

- Hyunnie…em… Sungmin nức nở, cơ thể cậu nóng bừng lên và có cái gì đó đòi hỏi được giải phóng ra ngoài.

Luồn tay xuống nắm lấy thành viên run rẩy của cậu trong tay, anh vừa thở vừa nói:

- Cùng nhau nhé, Minnie…Anh yêu em!

- Em cũng yêu anh!

Thật nhanh sau đó cả hai cùng nhau lên đến đỉnh điểm, sự hưng phấn lan nhanh trong không khí khiến hai cơ thể không ngừng run rẩy mà giải phóng chất dịch trắng đục đó.

Gục mặt vào hõm vai của Sungmin, Kyuhyun thấy thật tuyệt. Cả cơ thể như muốn tan ra trong sự ấm áp này. Nghiêng người nằm sang một bên anh ôm lấy Sungmin vào lòng, hai bàn tay lồng vào nhau vừa khít. Sungmin ngước lên cười thật tươi với người yêu trước khi đón nhận một nụ hôn nồng nàn và nhanh chóng chìm vào trong giấc ngủ.

—————————————

Tiếng chim hót líu lo ngoài sân bay vào trong phòng đáng thức một chú thỏ ra khỏi giấc ngủ nướng. Sungmin cau mày ngọ nguậy người cố gắng thoát khỏi sự quấy nhiễu của những tia nắng ban mai, hai mắt vẫn nhắm tịt. Đang định xoay người, quay mông về phía ánh sáng thì…

- Ah… Sungmin kêu lên như ngồi phải đống lửa, cả người căng cứng, cái hông thì đau đến chảy nước mắt. Thò tay xuống dưới, xoa xoa cái mông, Sungmin không ngừng chu môi:

- Đáng ghét, bảo sẽ nhẹ tay mà vẫn làm người ta ra nông nỗi này!

- Xin lỗi! Một giọng nam trầm vang lên, một bàn tay đặt lên trên tay của Sungmin cũng từ từ di chuyển.

Sungmin ngước lên nhìn Kyuhyun đang mỉm cười với mình. Hai người nhẹ nhàng trao cho nhau một nụ hôn buổi sớm.

- Chào buổi sáng! Dễ chịu chứ? Kyuhyun nói khi tay vẫn xoa vòng quanh.

Sungmin gật đầu thỏa mãn, cậu rúc sâu vào trong lồng ngực anh, hai mắt nhắm lại yên bình lắng nghe tiếng gió dao động.

Cậu thích thời khắc này, cậu thích cách anh ôm cậu nhưng cậu không thích cái cách ngón tay không yên phận của anh lần mò vào nơi không được phép. =.=

Sungmin trừng mắt nhìn Kyuhyun nghiêm túc:

- Huynnie!

Trưng ra cái bộ mặt vô (số) tội, Kyuhyun dường như chọn biện pháp không nghe thấy gì để mặc những ngón tay càng lúc càng lộng hành. Sungmin cau mày nắm lấy tay anh:

- Em vẫn rất đau…Hyunnie…với lại bây giờ đã sáng rồi!

Tóm lấy cánh tay trắng nõn của Sungmin, Kyuhyun đưa nó lên, liếm nhẹ vào lòng bàn tay, nhếch mép nói:

- Đâu có ai quy định sáng sớm thì không được chứ? Đó cũng là một cách tập thể dục tốt mà!

Mặt Sungmin đỏ tưng bừng khi Kyuhyun nhất mực len chân mình vào giữa hai chân câu, cố gắng kéo chúng sang hai bên. Cậu hét lớn lên cố gắng che giấu cái cảm xúc ham muốn đang chớm nở:

- YA! Jo Kyuhyun, cậu kém tuổi tôi đấy nhé, cậu phải biết nghe lời chứ? Cậu là đồ không biết nghe lời. Hôm qua cũng không có chịu gọi tôi là hyung nữa!

Kyuhyun nhanh như chớp cướp lấy đôi môi hồng đang không ngừng lớn tiếng, hôn Sungmin đến mờ mịt cả đầu óc, không còn biết làm gì khác ngoài thở. Cái đuôi sói của anh ngoe nguẩy không ngừng.

- Thật xin lỗi, là em không đúng rồi, Sungmin h.y.u.n.g… Nhưng thật ra Minnie cũng gọi Hyunnie xưng em ngọt lắm mà!

Càng nói càng bị thẹn, Sungmin đấm vào ngực Kyuhyun, ngượng ngùng giải thích:

- Đó là do tôi…uhm…chưa quen mà… Dù sao tôi vẫn là hyung… cậu phải gọi tôi là hyung!

- Được! Được mà! Kyuhyun cười cầu hòa. – Em sẽ sửa, Sungmin hyung!

- Tốt! Hyunnie thật ngoan! Sungmin đắc ý nói quên béng mất mình đang ở trong hoàn cảnh có thể như một chú thỏ bị chó sói ăn bất cứ lúc nào mà ôm chặt cứng lấy Kyuhyun.

Tất nhiên người thông minh như Kyuhyun sao có thể bỏ qua cơ hội trời cho này.

- Sungmin hyung, hyung là người lớn hơn có thể chiều Hyunnie một chút được không?

- Được! * trả lời không suy nghĩ *

- Hyunnie muốn một thứ…hyung cho Hyunnie nha!

- Hyung là người lớn hơn mà, nhất định sẽ mua được cho Hyunnie! * ra vẻ ta đây*

- Vậy… Kyuhyun lật người lại nằm đè lên Sungmin, cười thỏa mãn trước hai con mắt ngơ ngác của Sungmin. – Hyung biết em muốn gì rồi chứ?

Đến bây giờ Sungmin mới có thể theo kịp diễn biến, cậu hét toáng lên:

- Không…Không…Hyunnie lừa hyung…không…

Túm lấy cả hai cánh tay đang khua khoắng của Sungmin, ép chúng lại trước ngực, Kyuhyun cười gian xảo:

- Nam nhi một lời nói ra là không thể thay đổi, h.y.u.n.g nhỉ?

- Ahhh….không muốn…

- Đừng lo em sẽ rất nhẹ nhàng thôi…hyung yêu quý!

- Thả Minnie ra…. Minnie không thèm làm hyung nữa…. AHHH………..

Sáng sớm chim chóc trên cành bỗng ngưng hót bởi tiếng hét có phần thương tâm. Ông mặt trời kéo mây che mắt như không muốn nhìn thảm cảnh thỏ con bị chó sói ăn sạch sẽ đến không còn một mẩu xương sót lại.

Mùa xuân tiết trời cũng thật thanh bình…

♥~END EXTRA~ ♥


SPECIAL EXTRA : HaeHyuk 50 câu hỏi đáp

1. Người chủ trì (NCT): Đầu tiên xin hỏi tên hai người là gì?

Eunhyuk (EH): Lee HyukJae, nhưng mọi người vẫn gọi tôi là Eunhyuk!

Donghae (DH): Lee Donghae, chương trình gì kỳ cục vậy, không tìm hiểu trước về đối tượng được phỏng vấn sao? Gì thì cũng nên biết về cái tên chứ? Làm ăn thế này là tiêu rồi! ( nói một hơi)

NCT: im thin thít….

2. NCT ( lau mồ hôi nhìn câu hỏi) : Vậy…năm nay hai người bao nhiêu tuổi?

DH ( khoanh tay trước ngực, nhíu mày buồn bực) : Thật không ngờ tôi so với Hyukie còn kém 6 tháng!

EH (cười toe toét) : Nhìn anh ấy như vậy mà lại kém tôi 6 tháng, cuộc sống thật nhiều thứ bất ngờ!

NCT ( mặt giống thế này =.=) : Thế tức là hai người bao nhiêu tuổi?

DH : Là kém Hyukie 6 tháng đó, đừng cứ xoáy vào nỗi đau của tôi như thế!

NCT (lẩm bẩm): Trả lời thế còn trách câu hỏi của chương trình ngu!

EH ( nhắc nhở): Hae, anh đừng như thế! Chủ trì thật ra hai chúng tôi là…. bằng tuổi với Sungmin đó, tôi với em ấy sinh đôi mà.

NCT : luyên thuyên nửa ngày trời, độc giả xem chi tiết chương 5!

3. NCT : Giới tính của hai người là gì?

DH ( tự đắc) : Siêu cấp nam tính! 100% đàn ông đích thực!

EH ( thở dài) : Nam.

4. NCT : Xin hỏi hai người nhận xét về tính cách của mình thế nào?

EH: Tôi vui vẻ, tốt bụng uhm… nói chung là cũng rất được đi!

DH: Hoàn hảo.

NCT : Đó cũng được gọi là tính cách sao?

5. NCT : Vậy nhận xét về tính cách đối phương thì sao?

DH ( nói một lèo) : Hyukie rất tốt nha, rất biết chăm lo cho người khác, tính tình vui vẻ dễ chịu, vô cùng đáng yêu, còn rất cao thượng nữa, luôn biết lo nghĩ cho người khác….

EH ( đỏ mặt ấp úng) : Uhm…anh ấy hoàn hảo…

NCT (thì thầm): Thật sao?

EH (cũng thì thầm): Uhm…thật ra thì anh ấy hơi trẻ con lại quá tự trọng, uhm…cũng rất nhạy cảm nữa….

DH: Hyukie, em nói gì thế?

EH (lắc đầu) : Không có gì!

NCT (thỏa mãn) : Không có gì!

6. NCT: Hai người gặp nhau lần đầu ở đâu, lúc nào?

DH: Trong xe của tôi, lúc đó là đầu đông năm ngoái!

EH ( gật gật đầu)

7. NCT :Ấn tượng đầu tiên về đối phương là gì?

DH: Rất đặc biệt, rất khó nói thế nên mới nhìn thấy Hyukie đứng bên đường là tôi gọi em ấy liền

EH: Thật ra tôi ấn tượng với cái xe của anh ấy hơn. Nó thực sự rất đẹp và sang trọng!

DH ( trợn mắt): Sao em lại có thể để ý đến cái xe đó hơn anh chứ?

EH: Vì anh ngồi trong xe tối om, em có nhìn thấy gì đâu, chỉ thấy mỗi cái xe là… đẹp!

DH: Mai anh lập tức đem đốt cái xe đó!

NCT (bất mãn): Quá hoang phí!

DH (quắc mắt đe dọa) : Nói gì?

NCT (im)

8. NCT : Thích đối phương ở điểm nào?

EH : Hae có rất nhiều ưu điểm vừa đẹp trai lại rất giàu có, một người đàn ông thành đạt mà tính tình cũng rất tốt nữa…

NCT : Vậy là cậu thích anh ta ở điểm nào trong bằng đấy thứ?

EH (suy nghĩ): Uhm…

NCT (gợi ý ngu): Tiền hả?

EH ( trợn mắt, lắc đầu) : Đương nhiên không phải, cô đừng nói lung tung! Tôi thích anh ấy…ở điểm…anh ấy luôn rất dịu dàng với tôi! Anh ấy lúc cười cũng rất đẹp nữa!

NCT (gật gù): Thật lãng mạn! Còn anh, Donghae?

DH: Hyukie có vòng eo rất gợi cảm!

NCT (O_o)

~~~ Mất hết cả không khí~~~

9. NCT: Có thấy không vừa ý với điểm nào ở đối phương không?

DH : Hyukie rất hay tự ti, tôi đã nói rất nhiều lần mà không được!

EH : Thật không có…chỉ là…. (nói nhỏ)

NCT (căng tai): Sao?

EH ( đỏ mặt) : Chuyện đó…. thật sự đòi hỏi quá nhiều!

NCT (lườm) : Đê tiện…

10. NCT: Hai người có thấy hợp nhau không?

DH & EH ( đồng thanh): Có!

EH: Thật ra chúng tôi không được môn đăng hộ đối lắm!

DH: Hyukie, anh đã nói rồi em đừng có bận tâm mấy chuyện đó mà!

11. NCT : Vậy chuyện hai người có bị gia đình hai bên phản đối không?

DH: Không có, mẹ tôi vô cùng yêu quý Hyukie, chỉ là em ấy lúc nào cũng nghĩ lung tung!

12. NCT (thắc mắc): Không phải anh có một cô vợ chưa cưới sao?

DH : Có, nhưng tôi bị cô ấy đá rồi!

NCT (háo hức) : Tức là anh đến công khai quan hệ của mình với Eunhyuk rồi bị cô ấy đá hả?

DH: Đâu có, cô ấy đá tôi để đi gia nhập cái nhóm Thiếu nữ thời đại gì đó chứ? Thật ra thì tôi với cô ấy vốn cũng chỉ coi nhau như anh em thôi!

NCT ( gật gù)

13. NCT : Vậy quay về với chủ đề… hai người xưng hô với nhau như thế nào?

EH: Tôi gọi anh ấy là Hae.

DH: Tôi gọi em ấy là Hyukie.

14. NCT : Có muốn đối phương xưng hô với mình thế nào khác không?

EH: Không có, như thế này rất tốt rồi!

DH: Có thể gọi là ông xã thì tốt!

EH ( nhíu mày): Sao được, dù gì em vẫn là con trai.

DH ( nhún vai): Dù thế cũng không thể phủ nhận em nằm dưới anh mà.

EH ( mắt ngấn nước) : Anh coi thường em.

DH ( hốt hoảng ôm lấy dỗ lấy dỗ để) : Không có chuyện đó, anh rất thương em mà, gọi thế nào cũng được mà, em thích là được rồi, gọi là Hae là được rồi!

NCT ( lắc đầu) : Cảnh sợ vợ thường thấy!

DH (mắt viên đạn): Gì?

NCT ( giả điếc): Next…

15. NCT : Nếu được so sánh người kia với một loài động vật thì sẽ là loài nào?

DH: Khỉ con đáng yêu với bộ lông vàng

EH: Cá ăn thịt.

DH ( cười đểu): Anh chỉ ăn em thôi!

NCT : Cầm thú!

16. NCT : Đối phương có từng làm gì khiến mình phật lòng không?

DH: Hyukie luôn tự ti…ủa câu hỏi sao nghe quen quen…

NCT ( lấp liếm) : Pass

17. NCT : Quan hệ hai người đã đến mức tiến triển đến mức nào rồi?

DH ( tự hào): Cái gì cũng không giấu diếm, trên người Hyukie có bao nhiêu nốt ruồi tôi cũng đếm ra!

EH ( đỏ mặt, không nói gì).

18. NCT : Vậy đối phương đối với mình là:

DH : Là người tôi yêu nhất đương nhiên là vậy!

EH : Đúng vậy , Donghae là người tôi yêu nhất.

NCT (hài lòng)

19. NCT : Vậy nếu có chuyện đối phương thay lòng thì sao?

EH: Thật ra nếu anh ấy có thay lòng thì cũng có thể do tôi không xứng….( mắt ngấn nước)

DH ( vội vã lau hết nước mắt trên mặt người yêu): Hyukie, em lại nghĩ lung tung gì thế, tuyệt không có chuyện đó đâu, anh chỉ có một mình em thôi, tuyệt đối không thay lòng!

Quay sang MC nghiến răng ken két…

NCT lau mồ hôi vội vã chuyển câu hỏi.

20. NCT : Vậy nếu đối phương thay đổi có tha thứ… ( đọc xong tự vả vào miệng vì thấy mình ngu)

DH ( nghiến răng) : Không có thay lòng thì cần gì quan tâm chuyện tha thứ, câu hỏi khác.

21. NCT : Sinh nhật người kia thì có muốn tự mình chuẩn bị gì không?

EH ( lại trở nên háo hức): Tôi muốn tự mình chuẩn bị một bữa tối thật lãng mạn, sau đó cùng anh ấy cắt bánh và sẽ tặng quà cho anh ấy…

DH: Thật ra sinh nhật anh, em chỉ cần không mặc gì, thắt nơ lên cổ và nằm im trên giường là được rồi!

EH (mặt đỏ hơn cả mặt trời)

NCT : Đê tiện!

DH ( bình thản): Có không còn câu nào khác à?

NCT ( lờ) : Thế anh có muốn làm gì cho cậu ấy không?

DH : Tôi sẽ làm bất cứ thứ gì em ấy muốn, kể cả một bữa ăn tối lãng mạn theo cách của em ấy….

NCT : Vẫn còn có chút lương tâm!

DH : Tất nhiên tiếp theo đó sẽ là tiết mục trên giường rồi!…

NCT : Không nên nghĩ anh sẽ thay đổi.

22. NCT : Bản thân thích phần nào trên cơ thể của đối phương nhất?

EH: Donghae có đường cổ và đôi môi rất gợi cảm, tôi thích chúng…

DH: Thật ra Hyukie cái gì cũng đẹp nha, da vừa trắng vừa mịn, eo thon chân lại dài, môi hồng mắt to….đặc biệt là chỗ đó vừa mềm lại vừa chật…

EH ( hốt hoảng xua tay): Đừng nói nữa…

NCT (đưa khăn cho Donghae): Lau miệng đi kìa!

23. NCT: Vậy nhận xét đối phương mặc gì là đẹp nhất?

EH: Hae mặc vest thực sự rất đẹp, trông vừa thành đạt lại rất phóng khoáng!

DH : Hyukie mặc những đồ nào có thể tôn lên được vòng eo và đôi chân của em ấy là đẹp nhất, ví như mặc quần legging chẳng hạn. Tuy nhiên theo nhận định của tôi thì Hyukie không mặc gì vẫn là đẹp nhất!

NCT : ……

24. NCT : Lần đầu hai người hẹn hò là ở đâu?

EH: Hẹn hò hụt có tính là hẹn hò không?

DH ( than vãn) : Lần đó em đã khiến anh phải chờ tới 3 tiếng lận!

EH: Em xin lỗi tại có quá nhiều sự việc phát sinh đêm đó mà!

NCT : Vậy sau lần đó hai người không có thêm lần hẹn nào nữa à?

DH: Hẹn hò trên giường có tính không?

…..

25. NCT: Giả sử đối phương đến trễ một tiếng bạn sẽ làm gì?

EH: Đợi! Nhưng anh ấy luôn đến trễ khi chúng tôi hẹn cùng nhau đi về hay đi chợ gì đó!

DH (ho khan): Tại công ty suốt ngày có họp đột xuất mà. Em xem giờ đang khủng hoảng kinh tế!

EH: Em biết, em chỉ nói thế thôi!

DH: Mới lại nhờ anh đến trễ em mới gặp được mẹ anh đấy chứ?

26. NCT ( tò mò) : Eunhyuk và bà chủ tịch gặp nhau thế nào?

EH: Thật ra đó cũng là một câu chuyện dài!

DH: Muốn biết rõ chi tiết thì hỏi au đi! Mà cô không phải au à?

NCT ( nhún vai): Tôi chỉ là kiếp làm thuê thôi!

27. NCT : Thôi, phiếm thế đủ rồi, ta vào việc chính thôi! Chương trình từ giờ là gắn mác NO CHILDREN! Are you ready?

DH: háo hức…

EH lại đỏ mặt.

28. NCT : Hai người thì ai ở trên ai ở dưới vậy?

DH: Đương nhiên tôi là người nắm quyền chủ động!

EH : Là vậy đó!

29. NCT : Sao lại quyết định như thế?

DH: Đó là tất nhiên mà với lại au cũng không bao giờ cho Hyukie lên trên đâu! Hyukie nếu có ở trên cũng do tư thế thôi…Trên theo nghĩa đen đó!

EH: ….

30. NCT : Hai người hài lòng với tình trạng này chứ?

DH: Vô cùng hài lòng.

EH : Hài lòng….

31. NCT : Lần đầu tiên hai người quan hệ là ở đâu?

DH: Là trên cái xe ta chuẩn bị đem đốt đó!

NCT: Giận thật dai!

EH : Trên xe anh ấy!

32. NCT: Cảm giác lúc đó thế nào?

DH ( mặt trưng hai chữ háo sắc) : Hơ hờ… vô cùng hài lòng…vô cùng thỏa mãn…

EH: Cảm giác rất lạ…rất thích…

33. NCT: Bộ dạng lúc đó của đối phương là…?

DH: Rất gợi cảm, rất quyến rũ, vừa rụt rè lại cũng rất mạnh bạo…

EH: Rất đẹp…

34. NCT: Sáng hôm sau câu đầu tiên nói với đối phương là gì?

EH: Làm gì có đến sáng hôm sau, chúng tôi giải quyết xong ngay trong đêm mà, lúc đó chỉ là do công việc nên…. ( càng nói càng nhỏ)

DH: Tại lúc đó do hoàn cảnh thôi, sau đó lần nào khi tỉnh dậy tôi cũng ôm em ấy vào lòng rồi nói…

EH (chu môi giận dỗi) : Anh một câu cũng không nói chỉ thích động tay động chân thôi, em bảo không được mà anh cứ lờ đi!

NCT: Thật không biết điều độ!

35. NCT: Uhm, nếu thế thì một tuần làm chuyện đó mấy lần?

DH: Tôi khá bận công việc ở công ty, nên tranh thủ được lúc nào là làm lúc đó thôi, càng nhiều càng ít mà.

EH: Tôi không biết nữa, anh ấy rất tùy hứng!

36. NCT : Vậy nghĩ lý tưởng nhất là một tuần nên làm mấy lần?

DH: Lúc nào có hứng thì làm chứ, sao lại phải lên thời khóa biểu cho mấy chuyện sinh lý tình cảm này chứ?

EH: Tôi cũng không biết, thật ra tôi cũng rất tùy hứng!

NCT: Hyukie, cứ như thế cậu sẽ bị kiệt sức mất!

EH: Không có chuyện đó đâu, Hae rất chu đáo mà!

DH (than vãn): Mọi người nên biết tôi mới là người mệt hơn mà, Hyukie chỉ cần có nằm im và rên rỉ thôi…

NCT: ….

37. NCT: Tự nhận thấy nơi mẫn cảm nhất trên người mình là chỗ nào?

DH: Xương quai xanh..

EH ( suy nghĩ): Trước đây tôi không có để ý nhưng hình như bây giờ chỗ nào cũng trở nên rất mẫn cảm, chỉ cần anh ấy chạm vào là lập tức…

NCT (lau mồ hôi): Eunhyuk, cậu đang làm mất đi hình tượng uke trong sáng điển hình đó!

38. NCT: Dùng một cậu để miêu tả đối phương trong lúc quan hệ?

DH: Vô cùng gợi cảm, vô cùng đáng yêu!

EH: Mạnh mẽ nhưng cũng rất dịu dàng…

39. NCT: Vậy thực sự có thích cùng đối phương quan hệ chứ?

DH: Rất thích…

EH (gật đầu): Rất thích…

40. NCT: Nơi quan hệ thường là…

DH: Nhà của tôi…

EH: Nhà của anh ấy!

41. NCT : Trong lúc quan hệ thường hay nói với đối phương câu gì?

DH: Mấy câu như Hyukie thật đẹp hay anh yêu em gì đó!

EH: Em yêu anh!

NCT : Thật ngọt ngào…

42. NCT: Vậy đã từng cùng người khác phát sinh quan hệ chứ?

DH: Cũng có nhưng bất quá đó không phải tình yêu!

EH ( mặt buồn rầu): Do công việc của tôi nên…uhm…có… nhưng…

DH (ôm lấy người yêu vỗ lưng an ủi): Đừng suy nghĩ lung tung nữa, chuyện trước kia cho qua đi…

EH: Hae…

NCT: Thật cảm động quá nhưng Donghae à, tay anh đang đặt ở đâu vậy?

43. NCT: Đối với ý kiến “ không có chiếm được tâm thì ít nhất cũng phải có được thân thể” thì như thế nào?

DH: Trung lập, với lại không phải đó đang là trào lưu fanfic đang lên sao? Toàn xxx con nhà người ta xong lấy cớ giữ lại bên mình rồi từ từ chinh phục sao?

NCT: Tổng giám đốc Lee thật am hiểu.

EH: Tôi không có đồng ý, mấy người đó thì đâu hiểu được tâm trạng của người bị xxx lúc đó chứ!

NCT : Chửi khéo thật….

44. NCT: Vậy bản thân đã từng có hành vi cưỡng ép đối phương không?

DH: Uhm…lần ở cầu thang thoát hiểm đó có tính là cưỡng ép không?

EH: Tôi làm sao cưỡng ép anh ấy đây?

45. NCT: Trong tất cả nhưng lần quan hệ thì lần nào khiến hai người cảm thấy hưng phấn nhất?

DH : Lần chúng tôi gặp lại nhau lúc trời đang mưa đó, dưới mưa Hyukie thật sự rất quyến rũ….

EH: Lần ở bữa tiệc tại KM, lúc đó anh ấy đã nói yêu tôi…

46. NCT: Vậy thì uke đã bao giờ có hành động dụ dỗ seme chưa?

EH: Có chứ, dù sao tôi cũng sinh lý bình thường, cũng có ham muốn mà…

NCT ( cắn khăn, khóc ròng): Hình tượng mẫu mực sụp đổ rồi…

DH: Thật ra Hyukie chỉ đứng im một chỗ thôi cũng đã rất dụ dỗ tôi rồi!

47. NCT: Thích được đối phương hôn ở chỗ nào?

EH: Môi hoặc ở ngực…

NCT ( kín đáo): Chỗ nào trên ngực?

EH: ….

DH: Thật ra thì Hyukie hôn ở đâu tôi cũng thích hết nhưng khi Hyukie hôn ở chỗ đó thì…

EH: Lập tức lấy tờ chương trình của CT, che vội miệng người yêu lại.

48. NCT: Trong lúc quan hệ có nghĩ gì không?

EH: Thật ra lúc đó tôi chẳng nghĩ được gì cả!

DH: Nghĩ được ở bên cạnh Hyukie thế này thật hạnh phúc!

EH( ôm chầm lấy người yêu): Hae, em cũng rất hạnh phúc!

DH: Hyukie…

NCT: Lụt rồi…

49. NCT: Vậy hai người nghĩ cùng nhau làm chuyện đó là…

EH: Với người khác thì không là gì cả nhưng với anh ấy thì là yêu…

DH ( gật đầu): Với Hyukie là yêu…

50. NCT: Câu cuối, để kết thúc hãy nói gì đó với đối phương đi?

EH: Em yêu anh!

DH (bế vội người yêu lên ): Cuối cùng cũng kết thúc, cuối tuần tự dưng vướng vào bài phỏng vấn vớ vẩn. Hyukie, đi thôi!

Nói xong ù té chạy để lại MC ngồi một mình với cái mặt thế này O_o

No comments:

Post a Comment