Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

30 September 2012

(KyuMin) - Chàng quản gia (T3) - Ngoại truyện - Longfic

Tác giả: Bexinh007
(Xin đừng đem fic ra khỏi blog khi chưa có ý kiến của tác giả) 

Đây là phần ngoại truyện, các bạn có thể xem phần truyện chính thức tại đây

Ngoại truyện - Tập 3

- Vậy là Minnie đi học nấu ăn thiệt luôn hả ? Minnie quyết tâm ghê .
Bumchul xuýt xoa . Trông ngốc vậy mà đừng tưởng nha …Không phải tự dưng chú Kyu đổ Minnie cái rầm đâu nhỉ . Ngày càng thích Minnie rồi …

- Ngó vậy chứ umma háo thắng lắm đó . Khi đã quyết chí thì phải làm bằng được .


- Ồ ….


- ĐI học nấu ăn về , 2 tay băng trắng luôn . Appa lo sốt vó , cấm không cho đi nữa mà có được đâu . Umma lăn ra ăn vạ , khóc lóc 1 hồi là appa xuôi luôn à . Học có vài tháng là về múa dao múa kéo như xiếc luôn á .


- Hưm … nói mới nhớ . Lúc đó Minnie đang đi học nhỉ ? Bumchul thắc mắc .


- Ừ đấy !( Kyumin xác nhận )Vừa đi học về , lại bay đi múa dao múa kéo . Về đến nhà mệt lử luôn . Giờ nghĩ mà thương . Mà nói đến chuyện đi học…(Kyumin lật lật thêm mấy tờ giấy nữa tìm tìm gì đó..)


- Nói nhanh đi . Sốt ruột . Bumchul giục . Cô bé từng nghe papa Bum kể bề thiên tình sử trước ngày cưới của cặp đôi Sói bạc – Thỏ hồng, giờ là thiên truyện “sau ngày cưới” . Coi bộ ngày càng thú vị. Mỗi tội cái thằng nhóc kia cứ cù nhầy mãi .


- Từ từ , phải tìm đúng trọng tâm chứ … A , đây rồi , Thì là vậy nề ( Kyumin hắng giọng )


<< Tính ra Sungmin đã nghỉ đến 12 ngày , còn 8 ngày nữa là đảm bảo lưu ban thêm 1 năm . Thành ra , cậu phải đi học chăm chỉ , chép lại hàng đống bài bỏ dở trên lớp . Điều này cũng có nghĩa , Kyu phải chịu lệnh cấm ( cấm gì thì mọi người tự hiểu nhá) và dĩ nhiên anh không hề vui vẻ gì rồi . Đúng thế , rất không vui .


Xin nhắc lại rằng , Sungmin là người … đẹp . Vâng , da trắng như tuyết , tóc đen như mun , môi đỏ như son thiếu điều ngang … Bạch tuyết . Lại thêm giọng nói trong veo dễ thương nên nhanh chóng được liệt vào hang “hot” . Nhưng khác với Lee Dong Hae , mới vào trường đã hòa đồng , cười nói vô tư tinh tình vui vẻ hoạt bát , Sungmin ít nói hơn và cười thì … đặc biệt ít . Cậu thường lên sân thượng hóng gió một mình , hoặc đứng bên cửa số ngắm trời ngắm đất , không thì cũng tìm một chỗ yên tĩnh đọc sách . Nhưng không hiểu sao , cái Fc cửa cậu , mem ngày càng đông . Thỉnh thoảng người ta thấy Sungmin cười , ấy là lúc cậu nghe điện thoại hoặc nói chuyện với Donghae . và cái “ hiếm khi” ấy cũng đủ làm khối người chết .


Dạo này , Sungmin nói nhiều hơn , cũng cười nhiều hơn.


Đó mới là vấn đề .


- Donghae , mua giùm bánh mì và sứa nhé . Tôi đang làm bài tập .

Sungmin nói với theo khi thấy bóng Donghae ngoài hành lang . Donghae dừng bước , ngó Sungmin 1 cái rồi nói lớn … rất lớn .

- Sungmin đáng đói à. Bánh mỳ kẹp thịt và sữa dâu phải không . Thêm ít bánh kem nữa nhớ . Rồi chạy biến đi … 5s sau quay lại với 1 cái máy ảnh lỹ thuật số 10.5 MG . Này thì yachs …tách …tách ( Há há há …thật là hoành tráng >’’<)


Kyu đang duyệt đống thiết kê thi công giùm ba anh thì 1 gói chuyển phát “siêu tốc” được gửi đến . Vốn anh đang rất bận và tính xem nó sau nhưng cái giấy gói nó lại có màu hồng và họa tiết thỏ con . Bóc vậy …hình…ảnh…???


1…….2…….3…..PHỪNG!!!!


Rầm!!!!


Đã nói là Kyu đang không được vui vẻ gì cho lắm mà . CŨng chỉ vì cái người gửi ảnh đến .


………….

* Nhạc chuông điện thoại Marry U nhớ *

- Kyu à !... a!... đừng đưa nữa , cảm ơn tôi có đủ rồi . Á!...đỏ lên người tôi rồi .


* Cụp *


- Kyu …ủa …đừng …cảm ơn , không cần nữa đâu mà .


Sungmin cố gắng từ chối nhưng không hiệu quả . Sau câu nói của Donghae , mở đầu là bạn lớp trưởng ( cũng thuộc top hot) tiến đến , đưa cho Sungmin 1 hộp sữa và 1 cái bánh không nhỏ .


- Cậu có thể dung của mình . Mẹ mình làm cho mình những 2 suất .


Đang làm bài tập + không nghĩ gì nhiều , Sungmin nhận lấy và không quên cảm ơn cùng 1 nụ - cười – vô – cùng – chói – lòa . À há …à há…


Có cần phải hỏi , phần tiếp theo thế nào không ?


-----------

chap nữa nào.Phê luôn, vậy là bé giữ đúng lời hứa của Bé*sau một loạt những lần thất hứa*

- Cậu chủ đến rồi ạ .


Anh lái xe nói nhỏ.


Kyu ra khỏi xe , phăm phăm bước vào trường . Vẫn vest đen , giày đen , kính đen , cà vạt đen . Từ đầu đến chân , Kyu là 1 cây đen chính hiệu .


Đi chưa được mấy bước nữa thì anh gặp Donghae , lúc này đang đứng buôn dưa lê bán dưa chuột với non chục bạn nữa ở cầu thang , Thấy anh , Donghae toét cái miệng ra thành 1 nụ cười vô cùng đểu giả .


- Ủa Kyu , anh đến đây làm gì vậy ? Tìm ai hả ?

-
Kyu lườm anh chàng phát xem chết nhưng khổ , anh đang đeo kính nên độ ép – phê giảm mất 9 phần . Các cô gái đang vây quanh Donghae cứ gọi là mặt mũi đỏ tưng bừng trước một chàng đủ độ xì tai .

- Sungmin đâu ? Kyu hỏi côc lốc với giọng rất kiềm chế .

-
Donghae ( đúng là có gan cóc tía ) mỉm cười ( vẫn đểu )

- Trên lớp, đang trò chuyện với các bạn ý mà .

-
Không nói không rằng , Kyu đi thẳng lên cầu thang , người người né đường , nhà nhà tránh đường . Tất nhiên trong tình huống đó , anh không hề nghe được những lời xuýt xoa trầm trồ sau lưng mình .

- Xin lỗi , tôi muốn gặp Lee Sung Min .

-
Mọi hoạt động trong lớp pause chừng 5s . Bạn lớp trưởng thuộc–top–hot đứng dậy , rất lịch sự đến gần Kyu hỏi .
- Anh tìm cậu ấy có chuyện gì ?
-
Kyu có thể thấy , rất nhiều ánh mắt đang hướng về anh , từ trong lớp ra ngoài hành lang và cả từ các lớp bên cạnh ( đâu như có cả tầng trên )
1s…2s…3s…thằng này cũng có mặt trong tập ảnh ban nãy anh nhận được .

- Tôi tìm Sungmin vì việc gì không liên quan đến cậu . Cậy biết làm gì , hỏi làm gì .

-
Kyu nói bằng cái giọng lạnh như không thể lạnh hơn . Mặt của lớp trưởng từ từ tái đi , tất nhiên không phải do lạnh mà do ức chế .

- Vậy thì anh đi đi , cậu ấy không ở trong lớp . Cũng sắp vào học rồi , không tìm kịp đâu . Chờ ở cổng trường thì MAY RA gặp được đấy . À cũng còn phải xem Sungmin có-muốn-gặp-anh-không đã ( lớp trưởng nói lại bằng 1 giọng khinh khỉnh ) Không khí xung quanh chợt trở nên căng thẳng .

- Các mem của Sungmin FC đang kéo đến và nhìn Kyu như muốn ăn tươi nuốt sống . Dường như bản năng mách bảo họ rằng Kyu là đối thủ CỰC KỲ NGUY HIỂM .
-
Thấy Kyu không nói gì , lớp trưởng bồi thêm

- Cậu ấy không-hề-thích gặp gỡ lung tung đâu . Cậu ấy vốn là người ….


- TÔI LÀ NGƯỜI THẾ NÀO KHÔNG PHIỀN CẬU NÓI HỘ .


Một thân hình nhỏ nhắn chen vào giữa đám người đang bu quanh Kyu – lớp trưởng . Mặt Sungmin đỏ gay , ngực phập phồng theo từng nhịp thở gấp gáp .

- Và tôi muốn gặp anh ấy hơn ai hết . Cảm ơn đã đón tiếp Kyu CHU ĐÁO như vậy .

Cậu nắm tay Kyu , lừ mắt nhìn xung quanh . Đám đông tách ra thành 1 đường cho 2 người đi . Kyu nhếch mép cười với “ lớp trưởng “ 1 cái rồi khoác vai Sungmin đi xuống cầu thang .


- Hắn… là ai kia chứ ??? Lớp trưởng thốt lên .


Cả đám đông xôn xao xầm xì …


- Jo Kyuhyun , 23 tuổi , cao 1m79 nặng x kg , con trai của chủ tịch tập đoàn kinh tế Jo Kungsoo . Tương lai là người nắm quyền kinh tế của tập đoàn Jo-Lee .Người sở hữu hợp pháp nhất bạn Lee Sungmin của chúng ta à lộn của anh ta .

-
Mọi cái đầu đều lập tức xoay về phía phát ra tiếng nói . Donghae với 1 cái loa giấy tự chế, mỉm cười dịu dàng , từ từ tiến vào .

- Còn gì thắc mắc không ?


- Cậu … cậu nói thế là ý gì ? Câu cuối là ý gì ? Có ai đó hét lên .

-
Donghae quay lưng đủng đỉnh bước đi .
- Riêng câu này miễn trả lời !. Và đi thẳng

* * * * * * *

- Em thấy anh từ trên sân thượng này này . Có chuyện gì sao ?

Sungmin hỏi , đoạn chỉ cho Kyu xem thiên đường ngắm cảnh của mình .


- Không có . À .. không có gì đâu . Anh muốn đón em đi ăn cơm thôi .


- Bây giờ thì không được rồi , sắp vào học giờ buổi chiều . Với cả , em cũng ăn rồi .


Nói đến đây , Sungmin có vẻ không thoải mái lắm .


- Humm… mà sao em lại mặc quần áo thể dục ?


- Vì .. bị nước sốt và sữa .. nên em phải thay bộ này .

-
Bây giờ thì đến lượt mặt Kyu đổi màu . Nhưng đúng lúc này thì chuông reo ầm ĩ .

Sungmin vội tạm biệt Kyu và trở về lớp .


Tối hôm đó lệnh cấm bị phá . Và trong 4 ngày còn lại . Kyu liên tục chở Sungmin đi , đón Sungmin về . Còn Donghae thì nhận được tin nhắn “cảnh cáo” từ “ ai đó” dễ đoán ra là ai .


Sáng chủ nhật .


King coong.


- Chị Soo , lấy thư vào cho tôi

.
- Vâng thưa cậu .

Kyu nhấp 1 ngụm cà phê , mắt chăm chú nhìn vào tờ báo mới nhận được . Anh đang nghiên cứu thị trường cổ phiếu của tháng .


- Cậu chủ , của cậu đây ạ

-
Bà Soo người làm đặt tập thư lên bàn : hóa đơn điện , nước , khí đốt , giấy mời …etc.

- Cái gì vậy ?

-Kyu thấy bà Soo cầm 1 tập trên tay quay đi .

- Cái này không quan trọng đâu cậu chủ . Đồ bỏ đi ấy mà .


- Đưa tôi xem .

Bà Soo ngần ngừ một lát rồi cũng đành đặt xuống bàn

- Cái này thực sự không phải xem đâu thưa cậu . Cậu Sungmin bảo thấy thì cứ đốt đi mà … cậu …

- Toàn là thư gửi Sungmin ….Và những cái tên lạ …

Kyu nói , đoạn bóc đại 1 lá.


“ Sungmin thân mến , ngay từ phút đầu tiên gặp cậu , trái tim tớ đã mách bảo rằng cậu là hình bóng mà tớ luôn tìm kiếm lâu nay , định mệnh quả là …”


THƯ TÌNH ???? Kyu trợn tròn mắt . 1, 2, 3, … 14 lá …bóc thêm cái nữa vậy .


Lá thứ 2 : “…………… Đôi mắt em ám ảnh giấc ngủ tôi mỗi đêm …”


Cái thể loại gì…


Lá thứ 3 : “…………… nụ cười như nắng ban mai ấm áp , làm tim tôi ….”


Mạch máu trên thái dương bắt đầu phập phồng…


Lá thứ 4 : “…………… dáng em nhỏ bé . lẻ loi làm tôi chỉ muốn lao đến ôm

lấy …”

Và hai bàn tay nắm chặt lại….


Lá thứ 5 : “…………… Vì sao em lạnh lùng vậy . Phải chăng em đang chờ đợi 1 tình yêu nồng nhiệt , 1 tình yêu đủ để làm tan băng giá nơi trái tim em …”


Có cái gì nghèn nghẹ nơi ngực, tưng tức…


Lá thứ 6 : “…………… Bạn Sungmin , tâm trí tôi tràn ngập hình ảnh của bạn , từ lúc …”


Chịu hết nổi rồi….


*-*-*-*-*-*


Ụa … ọc… ụa…ụa


- Cậu chủ / Bà Soo hét lên kinh hoàng .


- Kyu bụm miệng , lao vào nhà vệ sinh .


Sau khi “giải quyết” xong toàn bộ bữa sáng ra khỏi dạ dày , Kyu tống toàn bộ thư từ “kinh khủng” đó vào lò thiêu rác và hóa than chúng trong tíc tắc .

- Hầu như ngày nào cũng có thưa cậu .

Bà Soo nói nhỏ .


- Hồi cậu còn ở Mĩ , cậu Sungmin đã dặn chúng tôi cứ có thư lạ là đốt hết đi . Nhiều khi đốt nhầm cả thư người quen nên tôi phải đưa về phòng kiểm tra rồi mới đốt . Năm ngoái , cậu Sungmin vứt cả hòm thư nhưng tôi bảo người làm lại để nhận báo với hóa đơn . Mà lâu riết thành quen , giờ nhìn thoáng qua tôi đã biết cái nào là thể loại nào rồi .

-
Kyu chau mày . Cũng chẳng trách , đến anh đây gặp Sungmin còn đổ như chuối huống hồ người khác . Nhưng quả thật , cái đống chữ nghĩa vừa sến vừa chuối kia quả là …

- Cậu chủ …


- Gì vậy ?


- Ngày Valentine mới sợ ạ . Năm trước cậu Sungmin không dám ra đường … Cậu Donghae thì thồ đến cả xe đồ “ gửi hộ” Socola thiu bốc mùi um cả nhà , 2 gia nhân phải vào viện vì bệnh tả …ờ … họ ăn nhằm socola quá đát .

-
Hồi ở bên Mĩ , Kyu cũng được cả tá cô tỏ tình , nhưng may là người Mĩ cũng thẳng , bị từ chối là thôi , không cò kè nữa . Mấy cô du học sinh châu Á thì cũng chỉ được dăm bữa nửa tháng là lui binh . Ai như …. Đúng là không nhờ cậy được gì Donghae , mà hình như còn phản tác dụng !!!

* * * * * * *

Sungmin tỉnh giấc , người đau ê ẩm , ngó đồng hồ đã hơn 7h30 , cậu cuống cuồng vệ sinh và đi xuống nhà .

- Chào buổi sáng . Kyu hôn nhẹ lên má cậu , vuốt vuốt mấy lọn tóc rối .


- Xin lỗi , em dậy muộn . Sungmin ngượng nghịu kéo cổ áo lên che mấy “dấu tích”


- Không sao , chủ nhật mà .


- Chiều nay em vẫn phải đến trường . Sắp có lễ hội mùa thu . Lớp em làm trà quán . Hôm nào anh đến nhé .

- Hửm … có phục vụ đặc biệt không ? Kyu nháy mắt , cười gian xảo .
-
Sungmin lập tức đập thìa vào trán anh , lườm “ Đừng có mơ”

Sau bữa sáng , Sungmin lại cắm đầu vào học . Kyu lo lắng khi thấy Sungmin “cầy” sách vở đến quên cả nghỉ ngơi nhưng anh không ngăn cậu . Anh biết Sungmin đang muốn nhảy cóc để xong việc học sớm hơn . Muốn du học cũng phải có trình độ cao để làm luận án . Ngày trước , anh cũng như Sungmin , dồn hết tâm trí vào học . Ở đất Mĩ , việc giáo dục luôn được ưu tiên , anh may mắn được giáo sư người pháp giúp đỡ nên có luận văn xuất sắc và tốt nghiệp sớm . Ai bảo ông ta đối địch với “giáo sư tóc giả” từng bị anh trêu chọc (=_=!)


- Uống sữa này Sungmin.


- Cứ để đó cho em . Sungmin nói tay vẫn viết lia lịa .

-
Kyu tiến lại gần bàn , với tay bật máy nghe nhạc mở 1 đĩa nhạc baroque
- Huh? Sungmin ngẩng lên nhìn anh tỏ ý không hiểu .

- Lúc học tập , nếu bật 1 bản nhạc không lời sẽ khiến mình không bị phân tâm bởi các tiếng động lung tung . Và âm nhạc cũng kích thích não phải hoạt động cùng lúc với não trái . Như vậy việc học sẽ hiệu quả hơn . Sách của Adam Khoo dạy đấy .

-
Kyu giải thích .

- Uhm … Sungmin mỉm cười , lại cúi xuống ghi ghi chép chép . Kyu nhẹ nhàng rời khỏi phòng . Có lẽ dự định đi biển nên lùi lại , để Sungmin tập trung học qua kỳ này đã . Chờ đến kỳ nghỉ lễ vậy!

Kết thúc kỳ nghỉ với số điểm cao ngất ngưởng , Sungmin thở phào gấp tờ khóa biểu của mình lại , nhét vào ngăn bàn . Lập kế hoạch và hoàn thành nó quả là không đơn giản nhưng cậu đã làm được . Bốn ngày nữa là lễ hội , đại học đúng là khác hẳn với cấp III , trình độ tổ chức chênh lệch 1 trời 1 vực . Ấy là chưa kể tiền kinh phí cũng hoành tráng xứng tầm . Lớp làm quán cà phê nam , phục vụ mặc đồ tây thắt nơ …ưm…bồi bàn chính hiệu . Không biết Kyu có đến được không , dạo này thấy anh bận túi bụi , sáng đưa cậu đến trường , xong là đi 1 mạch đến tận 11h đêm mới về , người cứ gầy nhom ra (=_=!) ôm vào thấy toàn là xương không hà .(*.*)
Sungmin ngó đồng hồ …10h đêm rồi …ưm………
. . . . . . . . . . .

Kyu mở cửa phòng , cố bước thật nhẹ chân .


11h30’ Có lẽ Sungmin đã ngủ . Thi xong rồi mà , Sungmin phải ngủ bù mấy hôm thức đến tận 2h sáng . Anh cởi vest , tháo cà vạt và thay đồ ngủ . Vừa cài được cái cúc áo ngủ xong thì một vòng tay ôm chặt eo anh .


- Hì hì … đoán xem ai đây ?


- Vẫn chưa ngủ sao ? Khuya rồi mà … Kyu mỉm cười .


- Em chờ anh mà . Hôm nay vẫn về muộn thế ( Sungmin nhõng nhẽo , lắc lư thân mình như lật đật )


- Công việc nhiều mà . Sao lại chờ anh , ngủ sớm đi chứ . Mai em còn phải đến trường cơ mà / Kyu bấm nốt cái cúc cuối cùng , gỡ tay Sungmin ra và kéo cậu cùng ngồi xuống giường . Hum , hôm nay Sungmin mặc pajama màu hồng phấn … dễ thương ghê .


- Không sao , mai lên lớp cũng chơi là chính thôi . Uhm … có đói bụng không ?


Kyu nhìn đôi mắt háo hức của Sungmin . Gì nữa đây ?


- Cũng hơi đói * xoa xoa bụng *


-Chờ em một tẹo .


Sungmin nhảy phóc xuống giường , chạy lại cái tủ , bê ra 1 khay bánh nướng rõ là hoành tráng .


- Tèn tén ten , em làm đấy * cười híp mắt *


-Màu sắc tốt , mùi cũng rất thơm .


Kyu cầm 1 cái lên xem rồi bỏ vào miệng


-Phết bơ đều , bánh ngon thật , em mua ở đâu phải không ? Kyu chọc .


Biết ngay mà , phùng má lên rồi kìa , dỗi cho xem .


Đúng y chang , Sungmin quay mặt đi , phụng phịu .


-Hứ , dám nghi ngờ khả năng của người ta . Uổng công 2 tiếng ngồi làm , còn bị “ con Heo” lẩm cẩm mắng nữa chứ …hứ… lần sau ôm bụng đói mà đi ngủ …HỨ !!!!


Kyu bật cười , mém sặc cả bánh . Anh ôm Sungmin từ phía sau , tựa cằm vào vai cậu .


-Anh đùa mà , cám ơn nhé , những cái bánh ngon nhất anh anh từ trước đến nay đấy.


Thấy Sungmin không có phản ứng gì , Kyu liền … cù vào nách cậu khiến cậu bò lăn ra vừa cười vừa giãy đành đạch như người ta ăn vạ . Chợt nhớ ra đã 12h đêm , Kyu vội giục Sungmin đi ngủ . Còn anh – chén non 20 cái bánh mới trèo lên giường . Sungmin bỏ con gấu bông qua 1 bên , dụi đầu vào ngực Kyu , mắt díp lại . Thật dễ chịu .


- Ngày mai …


- Huh? Kyu để đầu cậu gối lên cánh tay mình và kéo chăn đắp cho cả hai .


- Uhm .. không có gì .


- Em biết là có thể nói với anh mọi thứ và đề nghị anh làm mọi chuyện mà .


- Em chỉ định nói là , ngày mai em sẽ gọi cho Kyuminnie . Em nhớ nhóc quá !


- Uhm , ngủ đi nào .


* * * * * * * * * * *


- Nào nào các bạn , chúng ta hãy bàn bạc cho kế hoạch lễ hội . Có ai có ý kiến gì nữa không ? Mời Lee Donghae.


- Không có , tôi mỏi nên vươn vai thôi mà .


-Đề nghị cậu nghiêm túc đi . Mọi người , đóng góp ý kiến đi chứ .


Bí thư lớp gõ cồm cộp cây thước xuống bàn .


- Con gái mặc váy đứng đón khác bên ngoài , con trai bận đồ phục vụ bên trong . Thế là được rồi - Tiếng ai đó oang oang .


- Vậy những ai làm phục vụ . Giọng bí thư lại sang sảng vang lên .


- Để “câu gái” thì có Lee Sungmin , Lee Donghae , Kim Junsu và Park Yoochun làm nền rồi . Ngoài ra các bạn nam khác cứ điển trai là tống ra tuốt .


- Ê , bọn này không phải đồ “câu” nhớ .


-Park Yoochun , ngồi xuống , đặt luôn cái gậy bóng chày xuống đi / Lớp trưởng nhắc nhở .


Chàng trai có mái tóc bồng bềnh lãng tử ngồi phịch xuống , mặt vẫn còn hậm hực .


- Tiếp nào , “câu giai” thì có Young Ae , Kim Minso , Lee Sungmin làm nền , ngoài ra bạn nữ nào cảm thấy làm được có thể lại đây đăng ký .


- Này , sao lại có tên tôi trong đó . Chẳng phải tên tôi đã đăng ký ở quầy thu ngân rồi sao . Sungmin đứng dậy lên tiếng , lập tức non chục cái miệng đồng thanh .


- Không thể để phí “tài nguyên” được . FC của cậu và Donghae cùng Junsu và Yoochun sẽ hoàn vốn cho chúng ta .


Mặt Sungmin hồng lên , mắt long lanh ( do tác động của ngoại cảnh , Sungmin ngồi gần của sổ ) Cậu ngồi xuống quay ra ngoài cửa sổ , không nói gì nữa vì biết có phản đối cũng vô hiệu . Cũng chả trách, đi trăng mật về, nhận đc cái phiếu báo lao động vắng mặt những 4 buổi, Bạn bí thư tốt bụng nói rằng sẽ gạch cái phiếu này với mọt điều kiện nho nhỏ…vâng…nho nhỏ thôi…thế này đây…


( Có tiếng ai đó thì thào : hay là thôi “bảo vật” mà đem ra “trưng bày” , mất không biết chừng . Có tiếng ai đó gắt gỏng ( giọng girl) : dẹp đi , đã lên lịch hết rồi )


* - * - * - * - *


Ba ngày sau .


Diễn văn khai mạc kết thúc . Tất cả các lớp lao vào công cuộc rút tiền hầu bao của người khác .


-Tuyệt vời …tiếng ai đó thốt lên .


Lee Donghae và Lee Sungmin , hai cậu quả là … quả là …ối Park Yoochun và Junsu cũng ra rồi kìa …Ôi~~~~


Bí thư gào lên đầy phấn khích . Cô lao đến cầm tay 4 người , mắt rưng rưng .


-Quỹ tiền của lớp trông cậy vào các bạn


Sungmin chỉnh lại nơ , ngước đầu lên . Ôi thôi … nguyên cái bảng hiệu to đùng chụp 4 người treo 2 bên , mỗi bạn một đĩa bánh kem rõ đẹp . Người ta thường nói “người đẹp vì lụa” nhưng coi bộ , mấy bộ đồ lụa long lanh nhờ người mặc nó rồi .lại chả...cứ như phát sáng hết cả lên.


- Các bạn nữ , vào chỗ đi nào . Sungmin và Donghae , cảm phiền 2 cậu lượn quanh trường giùm tớ vài vòng . Yoochun và Junsu , không bưng bê gì hết đứng ra đây nào . Thế , tuyệt lắm!


- Đi thôi . Donghae giật giật tay Sungmin .


Mới đi được có mấy bước , một toán nữ sinh vây lấy 2 người . Nhìn đồng phục của họ , Sungmin nhận ra họ là nữ sinh trường WGs, một trường nữ có tiếng .


- Chào các quý cô , xin mời đến tiệm trà của chúng tôi . Đây là bản đồ / Donghae nở nụ cười chuyên nghiệp , Sungmin cũng rút bản đồ ra nhét đại vào tay cô gần nhất .


- Cho chúng tôi chụp một tấm ảnh nhé .


- Tất nhiên là được .


- Cảm ơn anh .

.....
-Chào , hẹn gặp lại .

Donghae nháy mắt và làm điệu bộ cúi chào của quý tộc Tây Âu . Các cô gái lại hét lên và thi nhau chụp ảnh . Sungmin đứng yên , miệng chỉ hơi nhếch lên , trông rất thờ ơ nhưng cũng rất cuốn hút .


- Nào , cười lên chứ.


- Có gì đáng cười đâu . Tôi không thích chuyện này .


- Chỉ là chơi thôi mà .


- Biết thế nhưng … Sungmin khẽ lắc đầu . Sáng nay ngủ dậy đã thấy Kyu biến đâu mất tăm , chỉ có một tờ giấy nhỏ ghi vội vài chữ “ Anh có việc đột xuất” . Cậu đã mong là anh có thể đến đây ngày hôm nay , nhưng xem ra …


-Oái , làm ơn tránh đường … Ối … Á …


Mải suy nghĩ , Sungmin không biết lách người qua một bên như Donghae , kết quả là cậu đâm sầm vào 1 đống lùng nhùng gì đó .


- Ôi trời ơi , cái gì thế này ?

chữ ký

- Ôi trời ơi , cái gì thế này ?

-Xin lỗi , tôi đang chuyển đồ của CLB kịch về hậu trường . Xin …ơ…


Cô gái sững người ra . Tình cờ sao vương miện giả lại đáp ngay lên đầu Sungmin . Cậu ngồi giữa đống màn màu hồng , tay bị quấn bởi dải lụa màu trắng trông vô cùng đẹp .


Cố gỡ đám dây dợ đang quấn chặt tay chân ra , Sungmin không để ý hàng chục cái điện thoại , máy ảnh đang chĩa về mình .


- Không sao chứ . Donghae đỡ Sungmin dậy , gỡ vải rèm với khăn ra giùm cậu nhưng vẫn cố tình để nguyên cái vương miện vàng (giả) trên đầu cậu .


- Xin lỗi , tôi làm rối hết đống dây kia rồi .


Sungmin nói , nhặt lại vải vóc trao cho cô gái ban nãy . Cô này cứ đứng đờ ra từ nãy giờ như bị đổ bê tông .


- Cả cái này nữa * gỡ trên đầu xuống * ờ … tạm biệt .


-Đông quá nhỉ .

Donghae nháy mắt với cô bí thư lớp , lúc này đang cuống cuồng hết cả tay chân để pha trà , cà phê cho kịp lượt khách .

- Còn đứng đó mà nói , bưng giùm ra đi .


- Còn lâu , bọn này vừa lượn mấy vòng về , và cả mồ hôi rồi , phải được nghỉ chứ .


- Tôi xin ông ... Nghe nói bọn con gái ngoại ngữ cũng mở tiệm như lớp ta . Cũng hút khách lắm thì phải ( bí thư thở dài )


- Ờ con gái ngoại ngữ xinh mà . Donghae gật gù xác nhận .


- Xinh gì , một lũ silicon …bí thư xì mũi 1 cái rõ kêu.


- Yoobin…


- Tôi chỉ nói sự thật thôi . Ê ,bàn số 4 kìa ,ra phục vụ đi . Ơi đây rồi !


- Ừ được rồi .


- Khoan đã , Sungmin đâu rồi * ngó quanh*


Chợt trong quán im re . Rồi như bầy ong , một loạt các tiếng xì xầm nổi lên cứ rù rù rù rù ù hết cả tai . Yoobin và Donghae vội ngó ra


Đứng ở cổng là 1 cô gái mặc sườn xám màu đỏ . Tóc búi thành 2 búi thắt nơ cũng màu đỏ . Cô ta cầm 1 cái quạt lông công rất đẹp và bế một con mèo lông xám .


-Ô là la .


Donghae gào lên , phi ngay ra , “người đẹp” nhìn thấy anh lập tức mỉm cười . Đôi môi đỏ mọng và ánh mắt sắc sảo khiến bao người ngây ngất.


*-*-*-*


- Là mami của tôi phải không ? Bumchul hét lên thích thú


- Sao biết ? Kyumin hỏi.


- Nghe là đoán ra liền à ! Tâm điện cảm ứng mà.


- Thôi đi , người ta đang kể hay cứ chen vô làm mất hứng .


- Xin lỗi , nói tiếp đi .*-*-*-*


- Người đẹp , về bao giờ thế ?

-Mới sáng nay . Mồm mép cậu vẫn linh hoạt ghê nhỉ .

Donghae kéo ghế cho Heechul ngồi .


- Những người khác có về không ?


-Có , về hết . Kyu kêu bọn này đến mà . Bảo đến cho Sungmin vui , sáng nay còn ra tận sân bay đón . Nghe nói Sungmin cứ học suốt chẳng chịu nghỉ ngơi gì hả ?


Heechul phe phẩy cái quạt . Con mèo ngồi ngoan ngoãn trong lòng chủ nó , mắt lim dim .


- Săn học bổng ấy mà . Kibum đâu ?


-Mấy người kia đang đi với Kyu cả . Đến chỗ Sungmin thì phải . Tôi lạc đàn , mò theo bản đồ đến đây trước .


Donghae cười ranh mãnh .


- Vậy cà phê và bánh tôi mời . Ngồi đây nhé , để tôi gọi điện cho họ .


- Ừ . Bánh ngọt hồng công và hồng trà
Hungary . Thêm 1 đĩa sữa cho Heebum của tôi nữa .
. . . . . . . . .

- Bí thư . Donghae khều tay Yoobin


- Gì , không thấy đang bận à . Yoobin gắt .


- CÓ “cần câu” mới kìa . Gỡ mấy cái liếp cửa kia ra đi . Phải “chào hàng” chứ .

Mắt Yoobin... từ từ lồi ra như mắt ốc . Cô đập vai Donghae

- Tôi phục cậu , phen này doanh thu lớp ta nhất rồi ...Hơ hơ


- Chia tôi 5% , tôi cho thêm 5 cái “cần” nữa * nháy mắt*


- Cái gì ?


- OK? * nháy mắt tập 2*


- Yes ! * Hai kẻ hám tiền bắt tay nhau *


*~*~*~*~*~*~*~*~*~


4 người cùng hai thể loại quần áo : vest đen hoặc áo da đen bóng loáng hiệu Armani , giày đen , kính đen , cà vạt đen thêm vài cái xích bạc sáng loáng ( ôi mẹ ơi ) xuất hiện hoành tráng như Tuxedo mặt nạ.

4 người đứng với nhau thì chuyện gì sẽ xảy ra ?

Câu trả lời thực không gì đơn giản hơn .


- Làm ơn cho chúng tôi chụp ảnh cái .


- Ôi~~ người đâu mà đẹp trai dễ sợ . Xin hỏi học lớp nào vậy ?


- Anh ơi , cho làm quen đi


- Mặc vest đen là cho hoạt động gì vậy ? Ở đâu thế ?


- Ôi manly quá !


- Đẹp trai quá , chụp ảnh đi .


- Xin chào , tôi là ....


- Anh gì ơi , tên anh ...


-Đẹp trai quá đi mất . CÓ phải người mẫu không nhỉ ?


Kiểu này nhúc nhích được 1 phân cũng khó,đừng nói là đi khắp nơi tìm Sungmin =_=


Kyu trong bộ vest đen muôn thủa .


Kibum , tương tự Kyu .


Hankyung và Siwon bận đồ da Armani .


Nói chung cực sì tai , cực “cun” , cực “ hút gái” , như thỏi nam châm siêu từ tính vậy .


- Donghae , cứu !!!! Đang ở chỗ ... .Kyu gào lên trong điện thoại.


Lee Donghae , trong điệu bộ quý tộc và nụ cười thân thiện xuất hiện như từ trên trời rơi xuống .


-Các quý cô , đây là khách đặc biệt của tiệm cà phê phục vụ lớp tôi , các quý cô có thể nhường đường không ! Hay ... cùng đi đến vậy . Vừa uống trà vừa trò chuyện chẳng hơn sao *smile*


Ào ào ào .


Rầm rầm rầm .

- Ai mua thêm cà phê và bột mì về đây . Bí thư gào lên trong sung sướng
- - - - - - - -
Kibum vội tống kết các tấm card vừa bị “nhét” vào tay vào thùng rác dưới bàn . Heechul vừa lườm anh cái xém chết . Hankyung và Siwon cũng làm theo . Riêng Kyu , anh quẳng hết ngay trên đường đi , mặc các cô cứ gào lên cái gì đó “ lạnh lùng”, “tàn nhẫn” , “ chà đạp tâm hồn thiếu nữ” đâu như còn có nhiều từ “hấp dẫn”.

Thôi thì mật ngọt chết ruồi . Thêm Donghae nữa là 1 bộ 5 chàng siêu cool và 1 “nàng” . Kết quả thật dễ đoán .


Nhưng đó không phải chuyện chính . Cả 6 người đều quan tâm đến chủ đề khác .


-Sungmin đâu ?


Không hết lần thứ bao nhiêu trong 1 buổi sáng , câu hỏi này được đặt ra . Và như bao lần khác , cậu trả lời là -Lắc đầu-


Điện thoại cũng không gọi được . Chuyện gì thế này ? Kyu bắt đầu nổi nóng . Đối với những vấn đề liên quan đến Sungmin của anh thì sức kiềm chế của Kyu quả là rất kém .


- Bảo là đi vệ sinh rồi mất tăm luôn - Donghae bồn chồn không kém , 1 là lo cho Sungmin , 2 là lo cho chính bản thân , Sungmin mà có chuyện đừng mong sống yên ổn với Kyu .


-Để lên phòng phát thanh gọi xem .


Donghae đề nghị , cả 5 người gật đầu .


Từ quán cà phê lên phòng phát thanh có vài trăm mét mà đi mất 30 phút cơ bản bị “người đi đường” chụp ảnh , xin số điện thoại , địa chỉ liên tục ...quá nhiều . Heechul còn suýt bị sàm sỡ , và tất nhiên kẻ xấu số đó được 5 vết cào trên mặt. Cũng chưa rõ là Heechul cào hay con mèo Heebum cào =.=!


- Xin lỗi Lee Donghae , chỗ này không qua được


2 chàng trai chặn 6 người lại khi chỉ còn cách địa chỉ cần đến có 10m .


- Chuyện gì vậy ? Tôi cần tìm người .


- Sắp có hoạt động truyền thống mà . Còn 15 phút nữa thôi là đến giờ rồi . 1 trong 2 chàng trai nói .


- Ôi không phải chứ ! Lee Sungmin là con trai mà /Donghae hét lên . 5 người kia ngơ ngác .


-Đúng thế , nhưng cậu ấy được chọn , đâu còn cách nào khác .


Chàng trai còn lại nhún vai .


- Chuyện gì ? Kyu hỏi .


-Truyền thống ấy mà . Một người bị bắt làm quỷ hoặc vương hoặc công chúa gì đó rồi như là bị truy nã ấy . Người nào tìm ra là được thưởng . Nếu là học sinh trong trường thì thưởng điểm phiếu ăn . Ngoài trường thì thưởng tiền . Nghe đâu ngày xưa có cô nào bị bắt cóc tống tiền trong trường , sau được cứu được nên này ra cái trò này ... Có điều đối tượng ngắm xưa nay vẫn là con gái . Sao bây giờ lại ...

-
“ Reng .................reng....................reng..... ..............reng”Một hồi chuông chói tai , cùng lúc gần trăm cái loa trong trường được mở hết công suất .

-“ Nào các bạn , giấy phút mong chờ đã đến . Năm nay chúng ta sẽ đi tìm “ Vua” . Nào hãy nhìn lên các màn hình trong đại sảnh , nhà ăn , sân vận động ... các bạn đã thấy chưa nào . Ngoài giải thưởng tiền mặt , điểm và phiếu ăn . Các bạn còn có thể nhận được nụ hôn chúc mừng của “ Nhà Vua ”. Chúng tôi đã khảo sát và “Phần thưởng đặc biệt” này được bình chọn đến 95% thay vì bắt tay hay ... tiền nữa . Tóm lại ... chúc các bạn may mắn !


- Oh my god ! Donghae thốt lên . Trên màn hình ở đại sảnh là ảnh Sungmin đang đội cái vương miện vàng “giả” hồi sáng . Anh từ từ quay ra sau và nhận thấy ... 1 màu da thật khó hiểu ... và đáng sợ .


Không hẹn mà gặp , Kibum , Heechul , Hankyung và Siwon đều nhích xa xa ra khỏi Kyu .


- Let’s go !!!Cái loa lại gào lên .


- ĐI TÌM NGAY . Còn lần này là Kyu gào .

*-*-*-*-*-*
- Thế Minnie bị bắt thật khổ ? Thành kẻ bị truy nã thật hở ?

- Chứ còn sao nữa , im nghe tiếp đi .


*-*-*-*-*-*


Cả trăm con người cùng tìm 1 người .


Chuyện này nghe cũng bình thường , chứng kiến rồi mới sợ . Từng góc tường , chậu cây , thùng đồ , tủ đựng , nhà vệ sinh , phòng học , các quán ... đều được lục tung lên . Phiếu ăn miễn phí 5 tháng + 1.200 000 won + kiss “King”...Phần thưởng quá hấp dẫn , khi mà cái màn hình thỉnh thoảng còn tạo thêm hiệu ứng cho cái cho cái người trong đó thêm phần lung linh .


Không khí cứ nóng dần lên theo từng tiếng Ố ... Á .. A... Ế....


Ruột gan Kyu cứ như có lửa đốt . Cái loa thi thoảng lại gào lên mấy câu khích lệ động viên ... < khiêu khích thế đúng hơn >


-“ Tìm được “ King” không dễ đâu , xin nói sơ cho các bạn biết “ King” năm nay là Lee Sungmin , 1 trong 4 thủ khoa của năm 2 trong kì thi vừa rồi . Xin cung cấp thêm chút thông tin , “king” cao 1m75 , cân nặng và số đo 3 vòng chúng tôi chưa thể đo được . Mau tìm đi nào .”


Máu Kyu sôi lên , thật muốn băm vằm cái đứa đang oang oang cái mồm kia .


“ Life couldn’t get better ...Yeah”


- Nhớ xem . Sungmin có thích đứng ở đâu không ? Tiếng Heechul hét lên trong điện thoại .


- Làm sao tôi biết được chứ .


Kyu cũng gào to không kém.


- Giờ chỗ nào cũng bị người ta xới lên rồi . Thằng bé trốn giỏi thật .


-Còn ở đó mà khen . A ......... đúng rồi , tôi biết rồi . Tôi đi kiểm tra ở mấy chỗ này đã .


Kyu vội cúp máy và lao đi . Đúng rồi , Sungmin đã từng chỉ cho anh cơ mà . Sao lại không nghĩ ra ngay nhỉ . Chỗ đó là thiên đường của cậu , nơi cậu vẫn đứng suốt mà không ai phát hiện ra và làm phiền .


Lao qua 5 tầng cầu thang , Kyu thở dốc .


Cửa bị kẹt . Kyu đạp mạnh .


Vẫn không hề suy chuyển chút nào . Khoan đã nào ... Bình tĩnh ...


Quan sát kĩ ổ khóa một chút , kyu nhìn quanh , phát hiện một miếng sắt nhỏ .


Cạch .... cạch .... cạch... két....


Mở được rồi !


Gió mạnh thổi tung mái tóc anh làm nó rối bù . Anh bước ra gọi nhỏ .


-Sungmin , Sungmin em có ở đây không ?

Im lặng .

- Sungmin . Kyu tiếp tục gọi .


-Kyu à .


Một cái đầu ló ra . Sungmin với đôi mắt tròn xoe ( hơi đỏ) chạy ào vào vòng tay anh . Cậu bấm vào cái công tắc trên tay .


-Gì vậy ? Kyu hỏi .


“Bùm” . 1 chùm pháo bắn lên trời .


-Trò chơi kết thúc . Vâng , King đã được tìm thấy . Mời" King" và" kị sĩ" về ngay đại sảnh .


Sungmin ôm ngực thở phào một cái . Cậu quay sang Kyu , mỉm cười .


Anh hiểu ý , nắm lấy tay cậu , cả 2 cùng đi xuống trong tràng pháo tay giòn giã .


- Em bị bắt làm King , muốn từ chối cũng không được . Điện thoại bị tịch thu , phải trốn ngay . May mà ...


- Chỗ này em đã chỉ cho anh mà . Kyu cười .


- Uhm ...


Trong lúc cả 2 tay trong tay đi về đại sảnh . Ở một góc khác .


- Gãy móng tay tôi rồi .


- Thôi mà Heechul .


Kibum nhẹ nhàng ôm lấy Heechul .


-Lee Donghae , cậu đền tôi đi . Heechul giãy nảy , chìa cái ngón trỏ ra .


Hankyung và Siwon đang kéo ... mấy cái “xác” tấp vào phòng để chổi quét nhà vệ sinh .


- Mà sao cậu biết chỗ này , Donghae ? Siwon hỏi .


- Sao lại không biết được chứ , Sungmin thích chỗ này lắm . Hôm nào nhận được quà của Kyu cũng chạy lên đây mở , cầm tấm thiệp đọc đi đọc lại đến nhàu nát mới chịu cất . Nghe , gọi điện thoại gì cũng chạy lên đây . Uầy ... Kyumin gặp lại nhau ở tầng thượng mà , lúc học cấp 3 á.


-Thế sao cậu không nói với Kyu ngay từ đầu mà phải gợi ý kiểu ấy ?


Donghae tủm tỉm cười , không trả lời . Vì chính anh cũng muốn biết liệu Kyu có thật sự tìm ra không .


-Mấy người này cũng giỏi , tìm được đến tận đây . Thèm phần thưởng đến thế cơ à .


Kibum thở dài nhìn đống “xác” .


- Đánh họ ngất xỉu vậy có sao không ? Heechul cau mày .


- Không sao đâu . (Hankyung nói ). Võ trung quốc đấy , điểm huyệt là họ ngủ thôi . Không có vấn đề gì đâu .Chỉ lo mấy đứa bị Sungmin đánh, không biết có đi học được trong nay mai không.Bầm dập thế cơ mà.


- Hannie đã ra tay thì không có gì phải lo cả . Siwon nói , đoạn khoác vai Hankyung .

Heechul lườm 2 người 1 cái rồi ra hiệu cho cả bọn đi xuống . Tìm kiếm được rồi , giờ là lúc nghỉ ngơi .

*-*-*-*-*-*-*-*-


-Người tim ra “King” sẽ được nhận 1.200 000 won . Chúc mừng anh .


Kyu nhận lấy tập giấy gói tiền từ hội trưởng Jung Yunho . Anh chàng này cười gian xảo .


-Còn bây giờ là...ủa...King đâu rồi ? Có ai thấy King đâu không ? Sao lại chỉ có vương miện ở đây ? KING ĐÂU RỒI ?????

-
Cả hội trường ồn ào như cái chợ . Sự kiện King biến mất cùng cái kiss hụt của kị sĩ được lưu lại như một nuối tiếc lớn nhất cho lễ hội trường năm nay .

Tuy nhiên , người ta không biết rằng , người kị sĩ ranh mãnh kia đã bắt King “ đền bù” cả trăm lần cho cái “hụt” đó .



Kibum , Heechul , Hankyung và Siwon ở lại chơi vài ngày thì phải về nước . vài ngày cũng đu làm căn nhà muốn nổ tung vì những tiếng cười và những trò phá phách.


Tuy nhiên, khi tiễn những người bạn thân thiết về xong thì lần này đến Sungmin, lại là người nhận được tin động trời.


Tin đó là…..


E hèm...

bạn xin dừng tại đây
*xách dép chạy*
đùa chứ dừng ở đây khéo ăn đạp.

thêm tí nữa vậy......


Kyu đi lung tung tìm Sungmin .Biệt thự thì rộng ,còn cậu thì chả biết là biến đi đằng nào rồi. Hôm nay là ngày nghỉ mà .Anh đã cố thu xếp công việc cho xong trong tối qua để cả ngày có thể ở bên Sungmin


Cộp...Cộp...cộp...


- Minnie , làm gì vậy ?Kyu ngạc nhiên nhìn Sungmin. Cậu đang đóng những cái đinh vào tường cật lực ,mặt thì khó đăm đăm. Ôi ...đứng trên cái ghế như vậy nữa ...Cái ghế mà đổ thì chỉ có...gãy chân ,sái khớp .


-Minnie à .


Sungmin giật mình ,cậu ngó xuống và thốt lên yếu ớt .


-Cô em...lại sắp về Hàn rồi . Kyu ơi! Mai về rồi .


Cộp...cộp...cộp . Sungmin ngoảnh mặt đi tiếp tục đóng rầm rầm , không ngó Kyu lấy lần 2 .


- Nhưng chuyện đó ...liên quan gì đến đóng đinh không ?Kyu thấy hơi nóng mặt . Lơ cả anh à ...


- Em cố định hết chúng lại khỏi cô nghĩ đến chuyện thay rèm thay thảm gì hết á .

Sungmin nói và lại tập trung vào công việc của mình .

1...2...3...


Kyu giật cái búa ra khỏi tay cậu ,bế đi chỗ khác .


-Kyu ,làm cái gì vậy , buông ra để em làm nào .


Sungmin giãy lên , đấm thùm thụp vào lưng Kyu .Trời ạ, thời gian gấp lắm rồi .


- Ngốc cũng vừa thôi , làm vậy ích gì chứ .Mà nếu có muốn thì kêu gia nhân trong nhà làm .Em lên nhà ngay .Lỡ đập phải tay thì sao ...Kyu gắt .


- Em sẽ cẩn thận mà .Sungmin liền cãi . Làm sao đóng vào tay được chứ .


-Không cãi lời . Hư quá đi mất .


Rầm * Cửa phòng bật mở *


Bịch * một thân người bị ném lên giường *


- Ai dui ... Kyu dã man ( Sungmin nhăn nhó xuýt xoa )


-Kêu ca gì . Em lúc nào cũng thích tự quyết định mọi thứ . Chẳng chịu nghe lời ai , không ngồi yên một chỗ được sao .


Kyu mắng . Hôm nay cả hai mới cùng được ở nhà một hôm , Sungmin lại đi làm cái việc ngớ ngẩn kia lơ luôn cả anh . Nghĩ mà tức . Mấy cái chuyên lặt vặt thì giỏi quan tâm lắm .Nghe Donghae bảo hôm trước làm trực nhật ,cả cái thùng rác to đùng cũng một mình đem đi đổ .Vừa kéo vừa khiêng đến đỏ bừng cả mặt vì mệt mà cũng không mở miệng kêu ai giúp .Khi có người chủ động đến giúp thì lại gạt đi , bảo một mình cũng làm được . May mà cuối cùng cũng chịu cho Donghae đỡ một bên .


Lại còn nghe đâu tuần trước anh đi vắng 3 hôm cũng có chuyện . Sungmin từ chối cô nàng nào đó .Kết quả là anh trai cô ta – đương nhiệm quyền sư phụ võ đường karate gì gì đến kêu ra nói chuyện . Cứ thế , một mình một ngựa đi ra thật .Cả đám kia non chục thằng chứ ít gì . Đến đó rồi , thằng kia hỏi có nhận lời em gái không , một hai nhất quyết không là không .Hỏi tại sao thì đáp kết hôn rồi , còn chìa nhẫn cưới ra cho thằng đó xem.Bọn kia bảo nói dối thì vênh mặt lên mà cãi .Còn nói dám cá không , nếu thua bắt ...làm gì cũng chịu .Làm gì cũng chịu cơ đấy .Bên kia nghe hung hăng thế thì đổi đề tài tra hỏi .Còn Sungmin cứ đứng khoanh tay cho bọn kia đối chất tằng tằng .Hỏi gì đáp nấy với một thái độ ngang như cua .May mà bọn đó cũng không đến nỗi tệ, chứ chúng mà chướng mắt nổi sung lên thì có mà ...nát thân chứ chẳng đùa .Bướng thế là cùng .


Nói đến chuyện này ,tức luôn cả Donghae ,chỉ biết nấp trong bụi cây cười cùng lũ bạn ngốc của cậu ta .Cũng phải biết lường lấy hậu quả nếu Sungmin bị thương chứ .


Kyu tức giận bỏ vào phòng làm việc. Hết hứng đưa Sungmin đi chơi rồi .


* * * * * *

- Kyu... Kyu à.

-Ơ mẹ ...Mẹ đến bao giờ vậy .


Kyu giật mình ,nãy giờ cứ nhấn nút enter liên tục . Làm việc mà không có tý tập trung nào .


Bà Jo trong bộ hanbok truyền thống bước vào .Bà cau mày nhìn anh.


- Con làm gì khiến Sungmin giận hả? Nó đập kendo rầm rầm ngoài kia kìa .


-Ơ ..... Kyu há hốc miệng , bao nhiêu ấm ức ban nãy bay sạch trơn .Anh hốt hoảng chạy ra ngoài .


Quả đúng như bà Jo nói ,Sungmin đang nện cây gậy cật lực vào cái khung tập .Chắc chắn là đang rất-rất-rất giận chứ không đùa .Hỏng , ban nãy lỡ miệng ...Suy cho cùng tính Sungmin từ xưa đến giờ đã vậy ,vả lại Sungmin cũng lớn rồi chứ đâu còn bé bỏng gì . Tại anh lúc nào cũng muốn bao bọc cậu trong vòng tay , lúc nào cũng sợ cậu bị tổn thương .Thật ngu ngốc Kyu ! Sungmin đâu phải thứ đồ trang trí mỏng manh dễ vỡ đâu .Truy cho ra gốc gác ,là anh quá yêu Sungmin mà thôi ( =_=!)


Kyu tiến từ từ sau lưng Sungmin ,rất chậm ,rất nhẹ nhàng . Nhưng chỉ còn cách cậu 2m thì Sungmin quay phắt lại ,chĩa cây kiếm gỗ vào anh .Cậu gào lên .


-Đừng lại gần em ,em tập kiểu gì kệ em , mệt thì em biết tự nghỉ . Không cần Kyu nói .


Mặt , cổ , vai áo Sungmin đẫm mồ hồi , mắt thì đỏ hoe , giọng cũng nghèn nghẹn .Kyu cầm lấy đầu mũi kiếm (gỗ) giật mạnh .Sungmin bị bất ngờ ,đổ nhào vào lòng anh nhưng cậu lập tức xô anh ra . Kyu ôm chặt Sungmim ,kệ cậu vùng vẫy .


-Buông ra ,dễ ghét ,buông người ta ra .


Sung min tiếp tục la hét còn Kyu ... vẫn ghì chặt cậu ( cứ như là thi xem ai lỳ hơn á)


Được một lát thì Sungmin mệt lử (cơ bản ban nãy tập kiếm đuối sức rồi ) Cậu đành đứng im cho anh ôm,nhưng mặt vẫn còn phụng phịu , ấm ức lắm.

Thấy Sungmin im lặng ,Kyu lỏng vòng tay .Anh xoa 2 cái má bầu bĩnh ,cười nhẹ (chính xác là dỗ ngọt )

-Thôi mà , là anh lỡ lời .Xin lỗi em .


Sungmin ngoảnh mặt đi , không thèm nhìn anh , không nghe anh nói . Cậu cúi xuống nhặt lại cây kiếm gỗ và bỏ đi, miệng lẩm bẩm .


-Vì thấy anh suốt ngày bận bịu , vì không muốn anh phải bận tâm vì những điều nhỏ nhặt ,vì lo cho sức khỏe của anh , Minnie mới cố gằng giải quyết những chuyện trong tầm tay mình .Vậy mà anh lại mắng em ngốc .Chỉ Kyu mới ngốc ,chẳng hiểu gì cả .


Kyu nghe hết .Anh lại đuổi theo cậu , lại ôm gọn cậu trong vòng tay , xoay Sungmin lại để cậu đối diện với mình, anh cúi xuống ...


. . . . . . . . . .

- Chúng nó cãi nhau suốt à ? Bà Jo hỏi.

- Không ạ , thỉnh thoảng lắm mới có thôi ạ .Tranh luận là chính – Một bà giúp việc trả lời .


- Có khác gì lắm đâu .


- Ơ... vâng . Mở đầu là “ngốc” và kết thúc là một nụ hôn .


- Và phần thằng .....Bà Jo háo hức nhìn đôi trẻ .


-Cậu Kyu ạ. Cậu Sungmin bị hôn xong là ... đấy ,bà chủ nhìn xem .

. . . . . . . . . .

Sungmin mặt đỏ bừng vì ngượng + thiếu dưỡng khí . Lần nào hôn cũng vậy ,chỉ khi nào cậu không chịu nổi Kyu mới tha .Bây giờ thì không cần Kyu giữ ,Sungmin úp mặt vào mặt vào ngực anh , còn tay thì vòng qua ôm chặt lưng anh .


-Kyu là đồ gian manh .


Gian manh cũng được ,đều giả cũng được ,sao cũng được ,Kyu nhận hết .Đối với anh ,chẳng gì quan trong bằng Sungmin , và giờ thì cậu hết giận rồi . Nhẹ cả người .


-Tha cho anh lần này đấy .


Cậu lại thủ thỉ .Kyu cố nhịn cười .Sungmin dễ dụ ghê ( dễ với ông thôi =.=)


Chợt , mấy cái cửa sổ bật tung ,gia nhân trong nhà đứng vỗ tay huýt sáo ầm ĩ .Mấy chị người làm cho tung cả cánh hoa hồng từ từ tầng hai xuống dù tẹo nữa họ sẽ phải còng lưng ra mà quét .Sungmin ngượng chín mặt ,cậu chạy nhanh vào nhà trong tiếng cười của tất cả mọi người ( cả Kyu) . Bà Jo đứng ngay ở cửa , tặng thêm cho cậu một cái nháy mắt vô cùng ngụ ý . Kiểu này cậu bị tăng xông máu quá ! Huyết áp tăng đột biến thế cơ mà .


Kyu giơ ngón tay lên thành hình chữ V ,mấy người làm lại được thể hò hét lớn hơn .Thật là bó tay chủ tớ nhà này .

Sungmin vào phòng tắm ,cứ để nguyên đồ thế mà xối nước .Ôi trời ơi ,thân mật vậy trước mặt bao nhiêu người .Cả mẹ nữa chứ .

Cậu thay đồ rồi đi ra .Kyu đứng sẵn ở cửa với một cái khăn lông lớn .Anh chụp lên đầu cậu và lau khô mái tóc mèm ướt nhẹp .

- Tắm lúc người đang đầm đìa mồ hôi như vậy dễ ốm lắm đấy .
-
Anh khẽ trách .Sungmin đứng yên cho anh lau đầu hộ , không nói gì .

- Sao thế ? Kyu hỏi , không lẽ vẫn còn giận sao ?

- Kyu ,thật ra...Sungmin nói , giọng nhỏ xíu .

- Sao?

- Cô em .... Giọng càng lúc nhỏ rồi .

- Anh biết , cô em sắp về .

- Không ,cô em vẫn ...vẫn chưa biết chuyện ...em kết hôn với anh.

Sungmin lí nhí , hai má hồng lên như 2 trái đào .

Kyu đơ người , anh bỏ cái khăn ra khỏi đầu cậu .

- Sao lại thế ?

Sungmin ôm anh , tựa đầu vào vai anh ,trả lời .

- Vì cô cứ đi du lịch suốt . Thỉnh thoảng mới gọi điện .Cả năm nay chưa gọi lần nào .Hôm qua đột ngột thông báo sẽ về Hàn rồi cúp máy .Ba em cũng chịu luôn ,hôm cưới tìm đủ cách mà không liên lạc được .

- Vậy sao .

- Với lại ...em cũng không dám tưởng tượng ...Sungmin lại thủ thỉ .

- Tưởng tượng rằng khi cô biết đứa cháu vô vàn yêu quý , đứa cháu cực kỳ đáng yêu ,bé bỏng ,ngây thơ ngoan ngoãn ngày nào giờ đã là của Kyuhyun này thì sẽ phản ứng khủng khiếp ra sao chứ gì ....Kyu nháy mắt .

- Kyu ,đến lúc này còn đùa được .
-
Sungmin nhăn mặt .

- Thế có đúng không ? -1 cái nhéo má-

* Gật gật *

- Ây da ....thế cứ nói là được mà ,có sao đâu .
-
Kyu lại tiếp tục lau đầu cho Sungmin .Tóc ướt không được ,phải lau cho khô .Lược đâu rồi nhỉ ?

- Cái này , có chút vấn đề .
-
Sungmin nhăn nhó ,ngước nhìn anh bằng cặp mắt đau khổ .

- Cô em...hơi...hơi độc đoán 1 tẹo . Và ... tính sở hữu cũng cao ngất .Cô ấy ...ưm ...chuyện kết hôn đối với cô ấy , có thể là cú sock rất lớn .

- Tức là nếu chuyện đó lộ ra , có thể anh sẽ bị “xử” .

* Gật gật *

- Dù hậu quả ra sao thì cô ấy vẫn “xử” anh ra trò đúng không ?

* Gật gật *

- Nhờ bố em nói hộ vậy .Dù gì thì mình cũng cưới rồi .

* Lắc lắc *

- Bố em cũng không nổi sao ?Cô em đáng sợ vậy sao ?

* Gật gật * Cô ấy bướng lắm .Được ông chiều từ bé mà .

- Gay rồi đây ...
-
Kyu vỗ đầu .Anh đã được chứng kiến người cô vô vàn yêu quý này làm gì với cái biệt thự nhà Sungmin mặc cậu phản đối .May lần đó nhờ thủ đoạn mà đẩy cô ấy đi nhanh .Giờ chắc không dễ vậy đâu .

- Cô có nói cô về mấy ngày không ?

1 ngón tay giơ lên

- 1 tuần hả ?

- Không ....1 tháng ( Sungmin đáp với cái giọng đầy phiền não ) Cô nói cô đi lâu quá rồi .Giờ về Hàn nghỉ ngơi cho khỏe khoắn
.
- Cho cô về biệt thự khác vậy . Kyu đề nghị ,dù anh biết nó chẳng khả thi chút nào .Cô hơi bị yêu Sungmin ,hiểu gì cũng đòi ở với Sungmin bằng được .Đấy ,Sungmin lại lắc đầu rồi .
-
Kyu thở dài .Trên đời này đúng là có lắm kiểu người .Đối phó với “mấy bà” là khổ nhất .

- Đành chơi trò “quản gia” tiếp vậy . Rồi tìm cách xoay xở sau .
-
Sungmin cúi đầu im lặng như biết lỗi .

- Đâu phải tại em đâu . Mẹ đang chờ , xuống với mẹ nào . Mai bố mẹ đi Nhật thì phải .
-
Kyu hôn lên tóc cậu và đưa cậu xuống nhà .Ngày xưa anh còn bày trò nghịch ngợm được , chứ giờ ...chắc không áp dụng 2 lần một chiêu được .Tìm trò khác vậy .

Sân bay . 6p.m

- Cô ấy kia rồi
- .
Kyu nói ,mà xem ra không nói Sungmin cũng thấy rồi .Nổi bật thế cơ mà .Vẫn như xưa , một cây hồng chính hiệu từ mũ đến giày kèm cái vali và chó Pink trên tay . À ,có một cái ô cặp bên nách nữa . Tất cả đều mang một màu sắc duy nhất .Tất nhiên .

- Chào cô .

- Ôi Minnie cưng quý , cháu ra tận đây đón cô sao . Ôi ! Cưng quá !
-
Bà ấy ôm Sungmin và hôn một cái to tổ chảng lên má cậu kêu “chụt” một cái , Sungmin méo cả mặt , nhăn nhó xoa hai be sườn của mình .

Kyu mỉm cười lịch sự , hơi cúi người .

- Thưa bà , hành lí của bà đâu ?

- À , cậu quản gia .
-
Bà ta quay lại Kyu , vỗ một cái bộp vào vai anh rồi chỉ vào hướng khác .

- Đầu kia , hơi nhiều một chút .
-
Kyu nén đau , vẫn cười ,cúi chào và bước đi .Anh vẫy tay kêu 4 vễ sĩ khác lại giúp mình . Thật dễ nhận ra , hành lý y chang chủ ....lại hồng .

Khiếp ,phải nói là khủng khiếp mới đúng . Kiểu này lộ ra khéo chết thật chứ chẳng đùa .
Toàn quà là quà ,liếc qua thấy toàn chữ “Tặng Minnie đáng yêu” Chỗ này phải ngót 50 kí lô .Đừng nói là trong đó toàn ...

Trên suốt đường về ,bà ấy cứ không ngừng nựng Sungmin như nựng một chú cún con .Còn Sungmin thì khổ sở tìm cách né đi .Cậu toàn nhìn sang anh cầu cứu nhưng không hiệu quả .Kyu phải cầm vô lăng nên cũng chẳng làm sao được .Thấy bóng biệt thự , Sungmin mừng rỡ thở phào .
. . . . . . . . .
- Nào cậu quản gia ,hãy xếp cho tôi phòng ở cạnh Minnie bé bỏng ,nhớ trải thêm thảm cho tôi .Pink sẽ không chịu được sàn nhà lạnh đâu .
-
Bà Lee (tạm gọi thế,dù gì cũng mang họ Lee) cùng Sungmin lên tầng mặc Kyu ở dưới sảnh cùng một đống vali ,quà cáp ngồn ngộn .Kyu tặc lưỡi .Độ “sành hồng” của bà cô có vẻ tăng trưởng theo năm tháng thì phải .

Gia nhân trong nhà đã được tín hiệu trước nên cứ 1 , 2 chào cậu chủ , chào bà chủ và ...quản gia .Bóng hai người kia vừa khuất , họ ùa ra giúp Kyu chuẩn bị mọi thứ . Chợt , có tiếng nói oang oang .

- Những người kỹ sư Hàn thật kỳ lạ . Ngôi nhà đẹp như vậy mà cho sơn màu xanh .Một màu lạnh lẽo .Mùa đông ở Hàn chưa đủ lạnh hay sao .Thật ngốc nghếch .Với căn nhà này ,màu hồng đậm là tốt nhất . Ta nói vậy có đúng không Minnie cưng ?
-
Kyu nghe Sungmin trả lời gì gì đó không rõ .Anh ra hiệu cho gia nhân ,họ lập tức tản ra và bà Lee hồng tái xuất hiện ở cầu thang cùng Sungmin – mặt xám ngoét .
- Này cậu quản gia , hãy gọi người sơn lại nhà đi. Ta phải khiến nơi này trở nên ấm cúng hơn mới được .

- À thưa bà , cái này không được đâu ạ .
-
Kyu nhã nhặn trả lời .

- Cái gì ? Hai hàng lông mày mỏng nhướng lên .
- Ở Hàn Quốc ,trong năm không nên tùy tiện sơn quét lung tung .Đây là một điều cấm kỵ .Người ta nói như thế sẽ làm vận may bị rửa trôi đi . Cái gì thì cũng nên chờ năm mới đến rồi tính ạ .

Kyu liếm mép , uốn lưỡi nói dối không cần chớp mắt .Mặt trông tỉnh như không thể tỉnh hơn .

- Hơn nữa , chủ nhân ngôi biệt thự này trước khi mất đã tha thiết cầu xin mọi người giữ nguyên vẹn nó ,vì trước đây là món quà ông ta tặng vợ khi bà ấy chuẩn bị mất .Thành ra dù chướng mắt cái màu Sapphire này lắm nhưng chúng tôi vẫn để nguyên .
-
Kyu tiếp tục phát huy bản lĩnh bịa cuyện của mình .Sungmin đứng sau bà Lee , vừa buồn cười vừa cảm phục cái tài của Kyu .Cậu che miệng cười , cố gắng không phát ra tiếng . Nhớ ngày trước , ngày đầu tiên ra mắt bố mẹ Kyu , Kyu cũng làm một bài dài là dài chuyện tình Hàn Quốc .

- Vậy sao ? ( Bà Lee hồng xịu mặt ) Đành vậy ,tâm nguyện của người chết là điều thiêng liêng .Bố ta năm xưa cũng dặn dò ta chăm sóc cho Minnie cưng cẩn thận . Nó là đứa cháu trai duy nhất của ông mà . Ôi , cháu tôi ...
-
Bà nói và quay lại ôm Sungmin khóc hưng hức .

- Ông mất sớm quá ,cháu thiếu hụt tình yêu thương quá ...hức..hức

- Cô ơi ,cháu luôn được mọi người yêu thương mà .Cô đừng khóc / Sungmin rút khăn đưa cho bà

- Hức ...được rồi cưng , cô sẽ bù đắp tình yêu thương của ông cho cháu , cháu đừng lo ... Hức ...
- Vâng , cô cháu mình đi uống trà ạ .
- Ừ... Bà Lee lau nước mắt bằng cái khăn , bước ra cửa .
-
Sungmin dìu bà Lee hồng xuống và đưa bà ra vườn hoa .Con Pink quấn gót chủ .Chợt cậu hoảng hồn .Thôi chết ...sao lại sót tấm ảnh thế kia .Hỏng, dọn dẹp rồi mà lại để sót thế này

Sungmin đá vào chân Kyu và ra hiệu .Anh hiểu ý xoay người một vòng đứng chắn tầm nhìn của bà Lee hồng , đoạn chìa tay mời .

- Vườn hoa ở hướng này .

- Cậu quả là một quản gia tốt . Bà khuyến mãi cho anh một nụ cười dịu dàng .

- Cảm ơn bà / Kyu thấy mồ hôi tay túa ra ...

No comments:

Post a Comment