DongHae đã dậy từ sớm, anh ngồi bên giường ngắm nhìn cậu. EunHyuk khi ngủ rất đẹp… Nhìn cậu cứ như một thiên thần vậy, khẽ nhăn mặt khi ánh nắng chiếu vào, đôi môi vô thức cong lên…
DongHae cúi xuống hôn vào môi cậu… cố đánh thức cậu bằng một nụ hôn dịu dàng…
_Tới giờ dậy rồi Hyukie à…
“Uhm… Môi mình ấm quá… Gì vậy nhỉ…”
EunHyuk từ từ hé mắt, gương mặt DongHae kề sát mặt cậu… Anh đang hôn cậu, một sự đánh thức ngọt ngào… Cậu vòng tay qua cổ anh, đáp trả nụ hôn đó…
_Chịu dậy rồi sao? Ngủ gì mà lắm thế??- DongHae nhéo mũi cậu
_Em mệt mà…- Cậu chun mũi
_Hyukie này…- DongHae nằm xuống vòng tay ôm cậu vào lòng
_Sao…- EunHyuk rúc vào vòng tay ấm áp của anh
_Đêm qua…- DongHae ngập ngừng- chúng ta đã…- Nâng mặt cậu lên đối diện với mình- Vậy… Anh là người em yêu, hay chỉ vì anh yêu em…
EunHyuk im lặng nhìn anh một lúc lâu
_Anh vẫn còn nhớ lời nói đó của em sao?- Cậu mỉm cười
_Nói cho anh biết đi… Em… có yêu anh không?
DongHae ôm thật chặt EunHyuk vào lòng, cậu gật đầu, mái tóc cậu dụi vào ngực anh là anh cảm thấy thật hạnh phúc
_Có… Em yêu anh…- EunHyuk nói thật nhỏ
_Hãy mãi là của anh nhé!!
EunHyuk gật đầu rồi ngồi dậy nhưng…
_Ây da!!!- Cậu la lên
Vừa mới chống tay định ngồi dậy thì cơn đau âm ỷ ở hạ bộ lại bắt đầu hành hạ cậu.
_Đau lắm sao?- DongHae đỡ cậu
_Anh thử bị đi rồi biết!- EunHyuk qua sang lườm
_Thôi, để anh chữa cho!- Cười gian- Lấy “độc” trị “độc” nhé!!
DongHae tiến lại “hăm he” đè cậu xuống
_Không!!!- EunHyuk la lên, giật cái chăn che thân thể mình lại. Mặt thì đỏ ửng lên vì ngượng…
_Ngốc!- Anh cốc nhẹ vào đầu cậu- Để anh bế em vào toilet!
EunHyuk nằm gọn trong vòng tay anh. DongHae bế cậu vào toilet, sau đó bước ra ngòai để cậu tắm.
Bây giờ anh đang cảm thấy rất hạnh phúc. Cuộc sống của anh đã trở nên tươi đẹp hơn từ khi gặp cậu vì anh nhận ra một thứ gọi là tình yêu. Anh yêu cậu, anh chắc chắn về điều đó…
.
.
.
Cả hai cùng dùng bữa sáng cùng nhau, anh đã cười rất nhiều. Chỉ cần được nhìn thấy cậu, cũng đủ làm anh hạnh phúc…
_Em ăn cái này đi!- DongHae gắp thức ăn cho cậu
_Cảm ơn anh!- EunHyuk cười tít mắt
Nụ cười của cậu rất đẹp và anh muốn nhìn thấy nó mỗi ngày…
_Chút nữa anh phải đưa em đi mua quần áo mới được! Mặc như thế này… sao mà anh sống nổi!
DongHae săm soi nhìn cậu, bây giờ cậu đang mặc áo của anh. Chiếc áo thun, rộng thùng thình làm lộ bờ vai trắng trẻo ( Au:cộng thêm vài vết đỏ do “việc làm” của anh Hae tối qua. Hae: Đừng có mà nhiều chuyện!)
_Anh ăn đi… Đừng có nhìn em nữa…- EunHyuk đỏ mặt, cúi mặt xuống ăn khí thế.
Tiếng chuông điện thọai của anh vang lên
_Alo!- Anh trả lời bằng một giọng lạnh lùng khác xa với lúc anh trò chuyện cùng cậu.
[Thưa cậu Lee, có chuyện rồi ạ!]
_Nói!
[Mấy ngày nay vắng mặt cậu Lee, các quán Bar có người gây sự. Bọn em cũng đã giải quyết rồi ạ! Nhưng quan trọng hơn là có kẻ chỉ điểm cho bọn cớm, sòng bài ở khu HongDae và KyungSang bị phá rồi ạ!]
_Ừ! Chút nữa sẽ giải quyết, tập hợp tất cả đến Sea đi!
[Vâng ạ!]
Anh cúp máy rồi quăn điện thọai xuống bàn. Thấy thái độ anh thay đổi, EunHyuk ngập ngừng…
_Sao vậy anh… Có chuyện gì sao?
_Không… Em ăn tiếp đi!- DongHae mỉm cười nhéo má cậu
_Vâng… Anh cũng ăn đi!- EunHyuk đẩy chiếc đĩa lại gần anh.
_Uhm… Chút nữa em đến Sea với anh nhé!
_Sao ạ…- EunHyuk trố mắt sợ hãi
_Đừng sợ! Có anh đây mà… với lại từ nay em không còn phải đóng lãi cho đám đàn em của anh nữa...
_Em không phải trả nữa sao? Còn số nợ em còn thiếu…
_Em sẽ trả cho anh suốt đời!- DongHae nói rồi hôn chụt vào môi cậu- Mà em mặc quần áo size mấy?
_Size 34!
DongHae với lấy điện thọai rồi bấm số
_Đem cho tôi 1 bộ quần áo size 34! Nhanh lên đó!
Anh cúp máy rồi quay sang cậu
_Bây giờ anh không rảnh để đưa em đi mua sắm. Chút nữa em thay đồ rồi đi công việc với anh!
_Vâng!
Đúng 5 phút sau, chuông cửa vang lên, một người mặc vest đen bước vào nhà. Cúi người 90 độ chào DongHae rồi đưa cho anh một túi đồ. Anh gật đầu, người đó cúi người chào anh rồi nhanh chóng quay đi.
_Em thay đi này!- DongHae đưa túi đồ cho cậu.
EunHyuk nhận lấy rồi nhanh chóng đi vào toilet để thay. Chiếc quần jean trắng tôn lên đôi chân thon của cậu. Áo thun trắng, cổ chữ V đơn giản và khóac nhẹ bằng một áo sơmi kẻ carô đỏ.
Cậu bước ra, DongHae lại bị đứng hình trong vài phút.
“Người đâu mà đẹp thế không biết!!”
DongHae dẫn cậu xuống nhà xe, mở cửa cho cậu ngồi vào chiếc mui trần màu sapphire bóng lóang. Chiếc xe phóng thẳng đến Sea, nơi khá quen thuộc với cậu. Anh xuống xe, mở cửa dắt tay cậu bước vào trong, không quên ném chìa khóa cho bọn đàn em đem xe đi cất.
_Chào cậu Lee!!!- Hai hàng người, người nào người nấy đều mặc vest đen, tất cả đều cúi người chào anh vào cậu. Anh vẫn bước đi thư thả chẳng thèm quan tâm đến họ. Còn cậu thì vừa ngượng vừa lạ. Lúc trước, chỉ cách đây 1 tuần thôi, tất cả họ đều nhìn cậu với nửa con mắt, khinh thường cậu, chà đạp cậu mà giờ đây là phải cúi rạp người chào cậu.
Anh dắt cậu vào căn phòng VIP, nơi đầu tiên cậu và anh gặp mặt nhau.
_Chào cậu Lee!!- Tên quản lí quán vũ trường bước vào.
Anh gật đầu, vòng tay ôm lấy eo EunHyuk, kéo cậu vào lòng mình. Thấy vậy, tên quản lí nhanh chóng cúi người…
_Chào cậu EunHyuk!
_Không cần phải thế đâu…- EunHyuk toang ngồi bật dậy thì bị anh kéo lại
_Từ nay tất cả bọn họ đều phải tôn trọng em…- DongHae nói nhỏ vào tai cậu
DongHae quay sang nhìn tên quản lí,mặt anh đanh lại, lạnh lùng
_Kể mọi chuyện xảy ra trong những ngày qua đi!
_Vâng! Thưa cậu Lee, lượng khách đến Sea giảm đi đáng kể nên tháng này thu nhập giảm đi 200 triệu. Còn hôm qua bên AnyClub có người của bọn BJ đến gây sự ạ!
_Ngừng!- DongHae đưa tay ra hiệu, ngay lập tức tên quản lí im lặng- Tại sao doanh thu của Sea lại giảm.
_Thưa cậu Lee, trong hệ thống club do chúng ta điều hành thì Sea là tập trung nhiều đại gia nhất… nhưng do không có… không có…- Tên quản lí ngập ngừng
_Có gì?- DongHae nhăn mặt khó chịu
_Dạ… không có… cậu EunHyuk nên khách đến xong rồi về ạ! 2 ngày nay mấy khách quen đều hỏi về… cậu EunHyuk hết ạ…
DongHae khó chịu khi nghe thấy điều đó…
_Thưa cậu… Hay là cho cậu EunHyuk…
_KHÔNG!- DongHae quát
Cả EunHyuk và tên quản lí đều giật thót người, cậu thật sự sợ hãi khi anh như thế.
_Vâng… vâng ạ…- Tên quản lí bủn rủn tay chân
_Hay là… để em… nhảy lại… nhé!!- EunHyuk nhẹ nhàng nói
_Anh không muốn!.
_Nhưng…
_Không nhưng nhị gì hết! Anh không muốn thấy em uốn éo trước những tên đàn ông dưới kia! Em là của anh!- DongHae xiết chặt vòng eo cậu.
Cậu cảm thấy tim mình đập mạnh hơn, một cảm giác hạnh phúc khi được bảo vệ…
_Chỉ một hôm nay thôi… Nếu em nhảy, thì họ sẽ tới…- EunHyuk ngước nhìn anh.
_Chỉ đêm nay thôi đó!- DongHae mềm lòng trước ánh mắt của cậu.
DongHae quay sang tên quản lí đang trố mắt vì cử chỉ của anh. Cũng lạ thật, làm việc với DongHae từ trước đến nay có bao giờ thấy anh dịu dàng như thế đâu…
_Này!- DongHae gọi
_Sao ạ??- Tên quản lí giật mình
_Tối nay em ấy sẽ diễn! Nhưng tuyệt đối không để ai đụng vào em ấy! Biết chưa!
_Vâng ạ!
_Rồi còn vụ sòng bài HongDae và KyungSang thì sao?
_Dạ! Bị cớm hốt rồi ạ! Nghe bên đó nói là cớm đột nhập vào sòng và tóm luôn cả bọn!
_Đem phong bì tới cho tên JunKi đi! Bảo hắn thả người! Cứ nói là tôi hỏi thăm sức khỏe trung úy Park!
_Vâng!
_Dù gì thì phân nửa cảnh sát của Seoul này cũng nằm trong tay chúng ta! Không có gì phải lo ngại! Tìm hiểu xem tên nào chỉ điểm đi!
_Vâng thưa cậu!
---------- -----------
Trong khi đó, ở phòng bên cạnh.
_KyuHyun à! Chúng ta phải làm cái gì tiếp theo đây?
_Cái gì cũng phải từ từ Minnie!- KyuHyun xoay xoay ly rượu trên tay.
_Làm sao để tiếp cận được Lee Dong Hae? Chúng ta đã theo vụ này 2 năm rồi!
_Minnie!Lee Dong Hae không phải là mục tiêu dễ tiếp cận! Đâu phải khi không mà CIA Hàn Quốc lại phải gọi chúng ta từ Mĩ về để phá vụ này. Em nên nhớ, Lee Dong Hae đã nắm trọn Seoul này trong tay, cả cảnh sát Hàn Quốc cũng bị hắn mua! Tiếp cận hắn… quan trọng là thời gian!- KyuHyun đặt tay lên vai SungMin nói.
_Uhm… Em hiểu rồi… Chúng ta phải chờ thời cơ vậy…
_Chỉ điểm cho cảnh sát phá 2 sòng bài của hắn chỉ là bước khởi đầu thôi! Em nên nhớ… đã là “tay trong” thì phải kiên nhẫn!
---------- ----------
Đêm đó, Sea Club lại đông đúc trở lại… Bọn đại gia tụ tập với nhau khi nghe tin EunHyuk sẽ diễn…
_Này! Đêm nay EunHyuk diễn lại đấy!
_Tao biết rồi! Không nhìn thấy em ấy diễn 2 đêm thôi mà chán chết!
_Ừ! Gần 12h rồi! Lại gần sân khấu xem cho đã!!
Tất cả đèn của club vụt tắt, tiếng la ó vang lên… EunHyuk xuất hiện trên sân khấu đơn giản nhưng vô cùng gợi cảm với áo sơmi trắng chỉ gài có 3 nút…Để lộ cả khuôn ngực nõn nà…
Tiếng nhạc vang lên, cậu lại bắt đầu vũ điệu của mình trong tiếng la hét của lũ đàn ông say mê cậu…
Cậu đung đưa theo điệu nhạc, uốn người quanh những chiếc ghế. Cậu làm cho bọn đàn ông phía dưới sân khấu điên cuồng. Vũ đạo của cậu gợi tình như chính lời bài hát cậu đang nhảy vậy.
Chợt nước từ trên rơi xuống, sân khấu ngập trong mưa. Cậu vẫn tiếp tục màn trình diễn trong cơn mưa ấy. Chiếc áo sơmi trắng giờ đây đã ôm sát vào thân hình cậu, nó trở nên trong suốt. Mái tóc đỏ của cậu ướt đẫm, ôm sát vào gương mặt.
DongHae đứng từ xa ngắm nhìn cậu, anh khẽ nhăn mặt khi nhìn thấy những cọc tiền quăn về phía cậu. Cậu làm mọi người trở nên điên lọan… Anh không thích nhìn thấy cậu gợi cảm như thế khi đứng trước người khác, chỉ muốn cậu là của anh thôi….
Màn trình diễn của cậu kết thúc, mưa ngừng rơi. Cậu mỉm cười mệt mỏi, nụ cười của cậu làm tiếng la hét đã lớn nay lại càng lớn hơn. DongHae cảm thấy khó chịu vô cùng, anh giựt lấy chiếc khăn lông rồi tiến về phía EunHyuk. Anh bước lên sân khấu, trùm chiếc khăn quanh thân thể cậu rồi kéo đi.
Cậu bất ngờ vô cùng, nhưng cũng đi theo anh.
.
.
.
KyuHyun đứng bên cạnh SungMin nhìn xuống sân khấu, anh mỉm cười
_Cậu bé ấy sẽ giúp chúng ta tiếp cận Lee Dong Hae!
.
.
.
DongHae kéo cậu vào phòng, đóng sầm cửa lại. Anh đẩy cậu vào tường…
_Lần sau đừng có biểu diễn như thế nữa!!!- Nói rồi anh lao vào hôn cậu.
Một nụ hôn mạnh bạo, đầy sự chiếm hữu. Anh mút mát đôi môi của cậu, đưa lưỡi vào trong khoang miệng tóm lấy chiếc lưỡi yếu ớt. Tay anh giật mạnh làm hàng nút áo của cậu bung ra, anh quăn chiếc áo ướt đẫm ấy xuống sàn.
Môi anh lướt dần xuống chiếc cổ của cậu, để lại những dấu hôn trên đó… EunHyuk thở hổn hển…
_Haenie… Không phải lúc này… Ngừng lại!!
DongHae vẫn tiếp tục nụ hôn, anh đẩy cậu nằm xuống chiếc ghế rộng rồi đè lên trên…
_Cái này là do em thôi! Ai biểu em quyến rũ anh!
DongHae nhếch mép cười gian rồi tấn công hai đầu nhũ của cậu. Tay không ngừng chạm vào cạp quần của cậu…
_Ngừng lại!!!... Em không muốn… Urgggg…- Cậu cố chống cự nhưng lại rên lên bởi chiếc lưỡi ẩm ướt của anh cứ chọc phá hai nhúm hồng nhạy cảm
DongHae mở khóa quần của cậu, kéo tuột chiếc quần xuống. Anh nắm lấy Hyukie nhỏ, vuốt ve nó…
_Haenie… Ngừng lại… Bây giờ không phải lúc!- EunHyuk ngẩng đầu dậy
DongHae đưa cả chiều dài của cậu vào khoang miệng mà mút mát, cái lưỡi cứ liên tục chọc vào cái lỗ đang rỉ ra chất dịch trắng đục.
_Urgggg… Ưmmmm!!!- EunHyuk cong người, đập cả đầu xuống nệm ghế…
DongHae mút nhanh hơn, chiếc lưỡi điêu luyện quấn quanh đỉnh của Hyukie nhỏ….
_Urgggg!!!- EunHyuk rên lên rồi ra trong khoang miệng của anh.
DongHae nuốt trọn, rồi trườn lên đối diện cậu…
_Lần sau đừng có biểu diễn như thế nữa… Nếu không anh sẽ phạt đấy!!
EunHyuk thở hổn hển đầy mệt mỏi sau “hình phạt” của anh…
_Anh…- EunHyuk lườm DongHae
_Sao nào?? Bây giờ thì thay đồ rồi về nhà!- DongHae đỡ cậu ngồi dậy
Anh với lấy chiếc khăn lông rồi lau tóc cho cậu, môi cậu cứ trề ra giận dỗi. DongHae nhanh chóng thay quần áo cho cậu rồi kéo cậu ra xe.
_Cậu Lee về ạ!- Hai hàng người cúi chào anh và cậu.
DongHae và cậu định bước ra cửa thì…
_Cậu Lee!! Cậu Lee!!!- Tên quản lí chạy ra
Anh quay lại nhìn…
_Cậu Lee! Bên StarClub… Bọn BJ lại đến…- Tên quản lí vừa thở vừa nói
_Kêu bọn bên đó không được đánh trả! Ráng mà chịu đòn đi!
_Sao… lại như vậy ạ?
_Gọi cho JunKi, bảo là có kẻ phá rối, để cảnh sát hốt cả đám đó đi! Chúng ta là “công dân lương thiện” mà. Phải để cảnh sát bảo vệ chứ!- DongHae nhếch mép, nói với giọng đều đều.
_Vâng… vâng!!
_Tôi về đây! Có gì thì nhắn tin vào máy! Tôi không rảnh nghe điện thọai đâu!
Nói rồi DongHae quay đi, nắm tay EunHyuk kéo lên xe.
Ngồi trên xe, EunHyuk cứ nghĩ về việc làm lúc nãy của anh. Cậu giận lắm nhưng không làm gì được. EunHyuk cứ liếc sang anh, miệng thì cứ thầm rủa anh…
_Em đang mời gọi anh hôn em đấy à! Sao là trề môi như thế!- DongHae lắc đầu cười.
_Đâu có…
_Còn giận chuyện lúc nãy sao... –DongHae nhìn sang cậu
_Không…- EunHyuk lắc đầu ngòay ngọay-… Nhưng… Đừng có làm chuyện ấy ở những nơi như thế!!!- Cậu nói lớn, mặt thì cúi gầm xuống
“Trong lòng chắc đang giận lắm đây… Vậy mà nói không…Nhìn mặt giận dễ thương quá…”
_Ừ! LẦN SAU anh sẽ không làm ở những chỗ như thế!- DongHae vẫn chăm chú lái xe.
EunHyuk rùng mình khi nghe câu nói của anh… Chiếc xe nhanh chóng lao về nhà của anh. DongHae nắm lấy tay cậu kéo vào thang máy. Cánh cửa thang máy mở ra, cả hai bước vào nhà…
_Mệt quá!- EunHyuk vươn vai
_Ai biểu em nhảy hăng quá làm gì!- DongHae ôm lấy eo cậu
_Em… Đâu có…- EunHyuk ngượng, cậu gỡ tay anh ra khỏi eo mình
_Hôm nay em hư lắm… Phạt lúc nãy chưa đủ đâu!- DongHae cười gian
Nghe tới đó, EunHyuk cảm thấy lạnh cả xương sống…
(Au: Phải òi! Nguyên con cá lai dê đang ôm oppa còn gì!! Hae: Đi ra ngòai cho người ta làm việc!!! Au: bye bye… Chúc Huyk oppa một đêm tốt lành, hallelujah!!)
_Phạt… Phạt gì chứ?- EunHyuk quay lại, giọng run run…
_Em đúng là ngốc mà! Nói vậy mà cũng không hiểu!- DongHae nhếch mép
_Á! Buông em ra! Thả em xuống! Không được!!!
Một lọat tiếng la của cậu vang lên khắp nhà. Mọi người chắc của đóan được phần nào sự việc rùi phải không?
DongHae vừa nói vừa bế xốc cậu lên vai, đi lại chiếc giường kingsize.Nhẹ nhàng đặt cậu xuống, anh nằm đè lên cậu…
Khỏang cánh giữa mặt anh và cậu gần như không có. Cậu vẫn đang bất động vì những hành động của anh.
_Anh… Anh làm cái gì thế…
_Làm cái gì thì biết rồi! Hỏi làm gì!!- DongHae nói rồi bắt đầu mân mê đôi môi cậu
Nụ hôn của anh khác với lúc nãy, không mạnh bạo… Nó rất nhẹ nhàng và ngọt ngào nữa. Trong vô thức, cậu đáp trả lại anh. Chiếc lưỡi rụt rè của cậu mạnh dạng khám phá khoang miệng anh. DongHae không ngừng mút mát đôi môi cậu, nó làm anh phát điên lên. Sao lúc nào cậu cũng ngọt ngào và cuốn hút anh như thế!
Tay cởi chiếc áo thun trắng của cậu ra. Anh đặt từng dấu hôn lên chiếc cổ trắng ngần, mút lấy hõm vai đầy gợi cảm. Mắt anh dán vào khuôn ngực trắng đang phập phồng mời gọi anh... Anh lao vào quấn lấy hai đầu nhũ của cậu, mút mát, day day lấy nó.
_Haenie à…- Cậu gọi anh, nhưng trong lúc này mà gọi như thế chẳng khác nào kích thích anh.
Tay anh lướt dần xuống cạp quần, xoa nắn cậu bé của EunHyuk. Dù cách một lớp vải nhưng sự đụng chạm của anh làm cậu tê cả người…
_Haenie… Hôm nay em mệt lắm…- EunHyuk nhăn mặt đẩy tay anh ra
_Anh không ngừng lại được đâu!- Giọng anh vang lên mang đầy dục vọng
Anh mở khóa quần rồi tụt luôn cả quần trong lẫn ngòai của cậu, Hyukie nhỏ đã hơi ươn ướt vì đụng chạm của anh khi nãy… nắm lấy Hyukie nhỏ, anh xoa nắn nhẹ nhàng…
_Urgggg… Haenie… Ngừng lại đi mà… Em mệt lắm…- EunHyuk rên lên
Vờ như không nghe cậu nó gì, anh cúi xuống hôn vào đỉnh Hyukie nhỏ, lưỡi không ngừng quấn quanh khu vực nhạy cảm… Tay anh lướt nhẹ trên cặp đùi trắng nõn của cậu…
_Urggg… Haenie… Hôm khác đi mà… Ngừng lại đi!!!- EunHyuk ngồi dậy, đẩy anh ra.
Cậu kéo lấy tấm chăn, chăn thân thể đang trần như nhộng của mình…
_Xin lỗi… Anh không ngừng lại được đâu… Hyukie à!- Vừa nói, DongHae vừa nhấn cậu xuống giường lần nữa.
_Buông em ra!!
Lần này cậu ra sức chống cự, cố đẩy anh ra. Đôi tay của cậu làm anh bực bội…
_Hôm nay em hư thật đấy!
DongHae túm lấy hai tay cậu, kéo ngược lên trên đầu rồi dùng cà vạt cột lại. EunHyuk không thể làm gì, cậu càng hấp dẫn anh hơn trong tư thế nằm đó… DongHae cởi bỏ tất cả những gì vướng bận anh…
_Urggg… Thả em ra… Urgggg…
DongHae vuốt ve dọc theo chiều dài của cậu, bỗng chốc, Hyukie nhỏ cương lên ngạo nghễ. Anh nhấn vào lỗ nhỏ trên đỉnh rồi xoay xoay ngón tay. Một dòng điện sốc vào cơ thể của cậu… Anh ngậm cả chiều dài của cậu vào khoang miệng,liếm láp, mút mạnh lấy nó…
_Ahhh…. Ummm…- EunHyuk rên lên, cậu ưỡn mạnh người...
Khoái cảm dâng tràn trong cậu… Người cậu tê rần lên từng chỗ tay anh lướt qua…
_Urggg…. Hahhh…- Cậu ra trong miệng anh, người cậu giờ đây đã nhễ nhại mồ hôi…
DongHae nuốt trọn tinh hoa của cậu, anh đưa ngón tay chạm vào cửa hang đang phập phồng mời gọi… Tay anh xoay nhè nhẹ, kích thích cậu vô cùng…
_Haenie…. Đừng đùa nữa…ư…- EunHyuk rên lên vì cảm giác nhồn nhột ở cửa mình-… Buông em ra… ư…
DongHae hôn vào môi cậu, tay không ngừng chọc phá cửa hang đó… EunHyuk cố sức vùng vẫy nhưng hông cậu đã bị anh ghì chặt xuống…
_Ahhh…
DongHae đưa một ngón tay vào, cậu rùng mình chịu đựng. Người cậu thả lỏng ra, không còn chống cự được… Cậu thở hổn hển, gương mặt khẽ nhăn lại cùng những tiếng rên nho nhỏ trong cổ họn vì ngón tay của anh cứ táy máy trong cái lỗ làm cậu khó chịu… DongHae đưa ngón thứ hai vào, cậu cắn môi, đôi mắt nhắm nghiền kìm chế cơn khóai cảm đang dâng trào bên trong…
_Ưm…ư…- Cậu cứ rên lên mỗi khi anh đẩy vào, DongHae chợt cong hai ngón tay bên trong cậu- Arhhhh….
DongHae cho cả cậu nhóc đang cương cứng của anh vào…
_Aaaaaa…..aaaaaaaaaa…..!!!!
Anh bắt đầu đẩy thật nhẹ, để cậu quen dần với cái to lớn của anh… Cậu cong người đón nhận những cú nhấp của anh…
_Nhanh… Nhanh… Haenie à!!- EunHyuk thốt lên khi cơn khóai cảm trào dâng…
DongHae thúc từng cú mạnh hơn, nhanh hơn. Tiếng rên của cậu làm dục vọng trong anh tăng lên…
_Cởi trói cho em… Haenie…- EunHyuk nói với giọng đứt quãng
DongHae với người kéo tuột chiếc cà vạt… Hông của cậu đung đưa theo từng cứ đẩy của anh… DongHae thúc mạnh hơn, không ngừng hôn lấy đôi môi của cậu… EunHyuk vòng tay, vò rối mái tóc của anh, đẩy anh vào một nụ hôn sâu hơn
Chân của cậu vô thức cong lại, quấn chặt lấy hông của anh. DongHae vào thật sâu bên trong cậu, khi gần tới đỉnh điểm, anh thúc thật mạnh…
_Uhmmmm….- DongHae xuất ra trong cậu
EunHyuk lả người đi vì nụ hôn và cơn đau âm ỉ bên dưới…DongHae ôm cậu vào lòng, quay người cho cậu nằm lên trên anh… EunHyuk gục đầu trên bờ vai anh…
_Em ghét anh… Đồ đáng ghét Lee Dong Hae…- EunHyuk giận dỗi nói, tay thì đấm vào ngực anh…
_Em mà ghét anh thì anh sẽ làm nữa đấy!- DongHae vuốt tóc cậu
Anh vẫn chưa rút ra, khẽ nhúc nhích phần dưới, làm cậu rùng mình…
_Urggg…Anh…thật là đáng…- EunHyuk ngẩng đầu dậy nhìn anh
_Đáng gì?- DongHae cười gian xảo
_Em ngủ đây…!!- EunHyuk trề môi rồi nằm gục xuống vai anh…
.
.
.
.
Sáng hôm sau, cậu thức dậy bởi ánh sáng chói chang khi mặt trời đã lên đến đỉnh…
_Dậy trễ thế? Người đẹp của anh!- DongHae mỉm cười
EunHyuk cảm thấy êm ẩm tòan thân…
_Anh!- EunHyuk nhăn mặt- Hôm qua em đã bảo là ngừng rồi!
_Đừng có cáu với anh…- DongHae cười đểu- … Đêm qua cũng muốn mà…
_Anh!- EunHyuk tức giận, máu của cậu sôi lên đến mặt rồi- EM GHÉT ANH!
DongHae bế xốc cả người cậu lên đùi mình…
_Đừng có đụng vào em… Đau quá!- EunHyuk đánh vào ngực anh
_Em đừng có bướng bỉnh như thế chứ!- Nói rồi hôn chụt vào môi cậu
_Anh… Làm gì thế… Bỏ em xuống…- EunHyuk chợt rùng mình khi cảm nhận được ngón tay của anh đang miết vào cái lỗ đỏ ửng của cậu
_Buông em ra… Đồ đáng ghét!!!- EunHyuk đánh liên tục vào ngực anh- Arhhh….
Anh nâng cậu lên đủ cho chiếc lỗ của cậu chạm vào nhóc của anh. Từ từ để cái hang của cậu nuốt trọn lấy… Cơn đau lại xuất hiện… Cái đau âm ỉ đêm qua còn chưa dứt vậy mà giờ đây lại… Cậu bấu chặt vào vai anh…
_Urggg… Anh nhớ đấy…- Cậu nói với khuôn mặt giận dỗi
_Tất cả là lỗi của em… Đừng có mà trách anh!- DongHae giữa chặt eo cậu mà đưa đẩy
Cơn đau từ từ qua đi, thay vào đó là sự ham muốn… EunHyuk tự động đưa đẩy lên xuống nhịp nhàng cùng với anh…
_Em thật tuyệt, Hyukie à!!
_Urggg…- Cậu đang cảm nhận cái cương cứng của anh đang dần sâu vào mình. Cậu thít chặt lấy anh…
Căn phòng giờ đây đầy tiếng thở cực nhọc của cả hai người… DongHae chợt cảm thấy bụng mình ươn ướt. Cậu đã ra đầy trên bụng anh…
_Ưmmmm….!!- DongHae xuất vào trong cậu
Cả hai đổ ập xuống giường…
_Đừng có ghét anh! Anh yêu em nhiều lắm!- DongHae ôm chặt lấy cậu, thì thầm
_Em vẫn cứ ghét anh đấy!- EunHyuk mỉm cười ôm lấy anh.
No comments:
Post a Comment