Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

05 September 2012

(KyuMin, HanChul, EunHae) - Lời hứa(T13 - end) - MA - Longfic


Tại 1 căn biệt thự màu trắng sang trọng tại KangNam


- Chulie ơi, ăn sáng!!

- Em không ăn đâu!!Chul vẫn còn ngái ngủ.tối qua 2 người ..hơi bận, nên sáng nay Han gọi thế nào Chul cũng không dậy

- Em mà không dậy là anh vào lôi ra đấy

- Không ……..

Han chả lạ gì công chúa bé nhỏ này nữa! sáng nào gọi Chul dậy cũng như đánh vật.. người thì gầy như que tăm mà sao khỏe thế..kéo dậy mãi chẳng được, lại còn bị lôi xuống nằm cùng chứ!!

-Hôn em đi!! ( Vẫn nhắm mắt)

Han hôn lên trán,lên mắt, mũi, rồi cả 2 má nữa…còn môi..Han ngần ngại…thực sự là dính vào cái mỏ đấy thì khó gỡ ra lắm..

Chul cũng biết thế mạnh đấy của mình, nên đã giăng sẵn cái bẫy ngọt ngào cho Han tự động chui vào

2 cái lưỡi hòa quyện vào nhau,say sưa, quấn quýt trong bản giao hưởng tình yêu…

Chul cởi dần từng cúc.. từng cúc… rồi kéo phăng chiếc áo sơ mi của Han quẳng xuống đất

Han mặc kệ.. anh còn đang bận thưởng thức mùi hương trên người Chul… những dấu răng và mết mút đỏ đỏ lấm tấm khắp người Chul

2 tay Chul vuốt ve dọc sống lưng người yêu..cách này có hiệu quả lắm!!

Như có 1 luồng điện chạy dọc cơ thể.. Han bắt đầu mụ mị.. Chul hư quá…vừa ngủ dậy mà đã thế này…

Han hôn lên ngực Chul.. đầu nhũ hồng hồng đã bắt đầu cứng lại..

Chul nhập cuộc rồi

Chul trườn trườn xuống dưới, kéo cái quần ngủ của Han xuống

Chul phải kiếm Han nhỏ để tính sổ

Ai bảo đêm qua nó dám làm Chul đau gần chết

Hữu thù bất báo phi quân tử

Dù có là uke thì Chul vẫn phải super star cơ mà

Không thể để mấy đứa uke chính hiệu khỉ- thỏ- đậu nó coi thường mình được

Chul cầm lấy Han nhỏ mà sờ, nắn, mút mát

Han nhỏ cũng có quen với cảm giác được Chul nâng niu, chiều chuộng… cứ thế gồng lên ngạo nghễ trong miệng nhỏ xinh của Chul

Han bế Chul bặt lên bụng
Anh muốn được chiêm ngưỡng tuyệt tác của tạo hóa này
Làm sao mà Chul lại sexy và quyến rũ đến thế cơ chứ??
Han chỉ muốn tan vào cái thân xác đầy ma lực ấy
2 tay anh không ngừng sờ soạng
Còn đôi môi thì đã lần xuống hạ thể ca Bài ca hoan lạc với nhịp điệu ngày một nhanh..
Những giọt mồ hôi rịn ra trên người Han.. chẳng mấy mà người anh ướt sũng như tắm

Mặt Chul đỏ dần lên.. thân nhiệt của 2 người tăng lên nhanh chóng.. cùng với những tiếng thở gấp và rên rỉ

Han nhìn công chúa bé bỏng đang dần dần lên đỉnh…đôi mắt đê mê nhìn anh lại càng làm anh mút mát điên cuồng hơn

Ra rồi!!

Chul đổ vật ra đầy thỏa mãn
Nhưng cơn ác mộng bây giờ mới bắt đầu…

Chul sung sướng đến quên mất.. bây giờ đến lượt anh phải thực hiện nghĩa vụ của uke

“ Chết cha rồi! chạy thôi không quả này không dậy được mất“

Nhưng chưa kịp chạy thì Han đã tóm lấy Chul đè xuống dưới

-ÁAAAAA!! Đau mà! Nhẹ chút đi ..Chul mếu máo! Biết thế đừng báo thù còn hơn

- ai bảo em dám trêu anh hả? để xem lần sau còn dám làm bậy nữa không nhé!! Han đưa 2 ngón tay vào cái chỗ kín đáo thâm sâu của Chul

- mình pause ở đây tối làm tiếp nhé! Em có hẹn với mấy đứa nhóc kia rồi!!

- không thể hoãn cái sự sung sướng này lại được! Han đưa tiếp 3 ngón tay vào…

Có ít dịch từ từ chảy ra… hình như là máu và cả sản phẩm từ cuộc vui từ đêm qua của 2 người

Ít nhất thì nó cũng làm con đường trở nên dễ đi hơn

Đến lượt Han bắt đầu giao bóng

Anh bắt đầu rất nhẹ nhàng và từ tốn, để cậu người yêu đỏng đảnh bắt được nhịp mới bắt đầu tăng tốc

Cả người Chul rung lên mỗi lần Han đưa vào

2 người hòa nhịp rất nhanh…cứ thế.. cuộc vui diễn ra kéo dài đến cả tiếng đồng hồ

Cho đến khi cả 2 ướt đẫm mồ hôi Han mới dừng lại

- ra nhé ! Anh hôn lên môi Chul rồi tiến đến mãnh liệt hơn

2 tay Chul bám chặt lấy thành giường… người anh ưỡn lên đợi chờ..

Từng nhịp từng nhịp… mạnh mẽ.. chắc chắn…tốc độ càng lúc càng nhanh

Cơn cuồng phong ập tới chốn chật chội ẩm ướt của Chul…

Anh đón nhận nó .. để nó chảy sâu vào bên trong anh..

Trên bụng Han cũng nhây nhớp tinh dịch Chul vừa xuất

2 người này bắt đầu ngày mới vất vả thế đấy!!!
-------------------------------------------------------------
Bệnh viện BumWon

- Aigooo! Chul tỉ! làm sao mà lại phải để Hanie huyng dìu thế này???

Mấy thằng em biết tỏng chuyện nó là như thế đó, nhưng vẫn phải trêu cho bằng được

- mấy đứa mày muốn chết à? Có tin huyng dậy uke của mấy đứa làm phản không??? Chul quắc mắt, vừa đau vừa ngượng

- Em mong ngày ấy lắm.. biết bao giờ Đậu của em mới mạnh mẽ đến nỗi để bị dìu như Chul tỉ đây??? Mây mơ màng trêu tức

- YAHHH !! Quên cả cơn đau ở hạ thể, Chul tung 1 cước nhằm đến cái mông xinh xắn của Mây

- Đau em! Mông em mà xẹp thì Đậu của em nghịch bằng gì! Huyng quá đáng thế!!

- Thôi không cãi nhau nữa! cá – khỉ đâu rồi?? sao có 4 đứa chúng mày ở đây hả??

Chỉ có 4 đứa em thân thiết ra đón Han- Chul là mây – đậu siêu cute, cái cục hồng hồng đang ăn bánh kem là Min còn thằng cao ngồng đang cắm đầu chơi điện tử đích thị là con sói

- 2 người họ đi thăm em bé rồi! Thằng bé nhìn giống hệt Siwon, chỉ có mỗi đôi mắt là giống Bumie thôi !! Đậu sung sướng kể! niềm vui được làm mẹ đỡ đầu của chàng trai trẻ

- Cũng làm 1 đứa đi cho bằng anh bằng em chứ!! Chul nháy mắt

- Huyng xui dại bọn em à ? có mỗi con rùa đất mà đã cãi nhau cả ngày rồi!! ! đậu phụng phịu! từ ngày Mây của cậu sắm lấy con rùa kia tự dưng Đậu bị cho ra rìa

- cái con khoai lang bé á??

- là khoai tây bé chứ ! mây chỉnh lại

- uh thì khoai tây! Rách ruột!


Kể lại 1 tí là dạo này KiBum hoàn toàn mất tích,không đóng quảng cáo nữa .các thương hiệu trước đây Bum làm đại diện khốn khổ đi tìm người thế chỗ. Các fan vẫn tưởng là thần tượng đang miệt mài học tập rèn luyện kĩ năng diễn xuất, ai dè là Bum nhà mình trót dại trao thân cho Mã đại gia nên giờ cứ phải quanh quẩn ở nhà chờ ngày lâm bồn

Để đón chờ ngày cháu đích tôn của dòng họ Choi danh giá chào đời, bố mẹ chồng của Bum, tức bố mẹ đẻ của Won, kiêm bố mẹ nuôi của cả nhóm đã mua nguyên 1 cái bệnh viện đẻ Bum yên tâm điều trị, không bị ai làm phiền

- thằng bé xinh quá! Nhìn cái tay kìa! Aigoo! Mình mà có 1 đứa như thế thì tuyệt quá!!

- Hay chúng mình làm 1 đứa nhé! Cá trắng trợn đề nghị

- Anh điên à? Tôi mà có em bé thì làm sao mà nhảy được! hay anh muốn tôi nghỉ đẻ ở nhà để anh giành lấy chân nhảy chính hả????

Chả hiểu sao từ ngày yêu nhau đến giờ con khỉ đanh đá thế, trước đây lạnh lùng bao nhiêu, cool bao nhiêu thì bây giờ lại suốt ngày lải nhải, than thở cứ như bà cô ế chồng, thế mà cá vẫn chịu đươc mới lạ
Để đáp ứng nhu cầu làm mẹ mà vẫn được tự do bay nhảy của Huykie, Cá đành ngậm ngùi đi mua 1 chú cún siêu cute tên là Choco về làm bạn với Khoai tây bé nhà Mây- Đậu

Nhưng mua rồi Hae mới hối hận vì từ tối hôm ấy, con khỉ toàn ôm Choco đi ngủ, để Cá nhà ta bơ vơ cả đêm

Từ ngày chú rể Han bị bỏ rơi tại lễ đính hôn đến nay thấm thoắt đã được 3 tháng.tổng giám đốc của chúng ta vô cùng đau khổ, chẳng quản đường sá xa xôi lặn lội đến tận Hàn Quốc để tìm cô dâu hụt. Anh không những tìm nhà, tìm trường cho cô dâu của mình học tiếng, lại còn tận tình truyền đạt các kinh nghiệm về văn hoá, ẩm thực, phong tục , lối sống để cô dâu nhanh chóng hoà nhập.

Tin tức tổng giám đốc Han kết hôn bất thành nhanh chóng lan truyền đi khắp nơi, đến tai 3 vị lãnh đạo tối cao của Hội!

Và sáng hôm nay Han có mặt tại sân bay cho chuyến đi về Thượng Hải

- mấy đứa giúp anh trông chừng Chulie nhé! anh cứ có cảm giác là cậu ta sắp làm ra trò gì đó rất kinh khủng, nhưng lại không đoán được là chuyện gì!!

- Huyng yên tâm! Nhưng sao hôm nay huyng ấy không ra tiễn anh? Chắc huyng ấy buồn lắm nhỉ

- Còn lâu mới buồn ý

-----------------flashback------------

Tối hôm trước

- Chulie à, mai anh phải đi..

- Biết rồi! Chul đáp gọn lỏn, mắt vẫn dán vào tivi

- Anh nói là sáng mai anh phải đi đấy!

- Em biết rồi mà!

- Em buồn thì cứ nói ra đừng nhứ thế.. không tốt đâu

- Em có buồn đâu! Vẫn xem tivi tiếp

- Quay sang đây xem nào

Han quay người Chul lại phía mình! Trong khi Han đang hết sức tâm trạng thì Chul của anh lại dửng dưng 1 cách đáng sợ

- anh biết em không muốn anh đi! Nhưng chuyện này là không thể tránh khỏi! anh sẽ quay về giải quyết mọi chuyện và tới tìm em khi mọi chuyện kết thúc nhé!

- vâng!

Han choáng váng! Anh có nghe nhầm không? Sao Chul của anh hôm nay ngoan ngoãn 1 cách đáng sợ như thế! Có khả năng nào là vì quá đau buồn nên bị tâm thần rồi không??

- nếu buồn em cứ khóc đi!

- Anh điên à? Em có buồn đâu! Anh cứ đi đi! Em không giữ đâu

Chul tối nay không những không nhỏ lấy nửa giọt nước mắt mà còn rất tích cực giúp Han thu xếp hành lý..

Đã thế lại còn đòi về KTX chứ không ở lại như mọi khi

Han nghệt mặt đần thối.. hay là Chul chán anh rồi nhỉ

--------------endflashback-----------------------

- đó! huyng không hiểu cái con người vĩ đại đó định làm gì nữa!

- chắc Chul tỉ buồn quá đấy mà

- huyng cũng chỉ mong thật sự là thế! Han thở dài đầy ngao ngán

Chap 34 - part 1


Mãi cho đến lúc yên vị trên máy bay Han vẫn cảm thấy chưa được yên tâm lắm! anh nghĩ là Chul bé bỏng sẽ chạy đến khóc lóc giữ anh lại, hoặc cũng làm loạn lên 1 tí cho nó hợp lý! Đằng này mọi chuyện lại diễn ra bình yên quá, đâm ra lại đáng sợ

- excuse me! Is that seat 17B???

giọng lơ lớ này là của 1 cô gái đeo kính đen trông khá thời trang! Đây sẽ là bạn đồng hành trong suốt chuyến bay với Han! Cố lắm Han mới không bật cười, vì cô gái đang mặc 1 cái áo phông có in hình HeeCHul to oành với dòng chữ Forever Heenim !

dù sao thì người yêu của anh cũng là ngôi sao tầm cỡ vũ trụ cơ mà!!!

tuy không phải người tò mò nhưng Han không thể không chú ý đến cô bạn ngồi cạnh! Xem ra đúng là 1 EFL cuồng ! giày cũng vẽ chibi HeeChul,headphone cũng in chữ super junior, rồi móc địên thoại, móc chìa khoá…. Cái gì cũng phải có liên quan đến Super Junior

Được cái là cô bạn này cũng thích khoe, đem hết tất tần tật đồ dùng bày ra trước mặt như để khoe cho Han biết mình là 1 EFL hay sao ý

Chỉ có điều, nãy giờ Han để ý, hình nền địên thoại của cô này nhìn quen quen..

Nhìn kĩ thêm 1 tí.. thì nó là ảnh của Han mà!!!

Chính là cái hôm 2 người đi ăn phở ViệtNam.. là ảnh Chul chụp cho Han.

Người này rốt cuộc là có lai lịch thế nào??

Bất ngờ Han kéo tay cô gái, giơ lên săm soi mấy ngón tay

Đây rồi.. dù đã cố gắng xoá dấu vết nhưng vẫn còn lờ mờ ở ngón áp út mấy vệt bút bi..

Đích thị là “hẫn đính hôn”hôm nọ chàng và nàng ngồi vẽ cho nhau đây mà

- Oh my god!! What are you doing????? Cô gái hoảng hốt

- Câu này phải để anh hỏi em chứ! Em đang làm gì ở đây hả???

- Oh! I don’t know what are you talking about !!!

- Còn định chối!!

Han giật cái kính đen của cô gái xuống.. biết ngay mà.. đích thị là Chul tỉ

- O mo! Anh giỏi thế! Đoán ra là em !

- Em còn dám nói nữa! em làm cái quái gì ở đây thế hả?? anh đã bảo là ngoan ngoãn ở nhà chờ anh cơ mà

- Em không thích!

Sau khi lột bộ tóc giả ra thì Chul đã hịên nguyên hình! Mất cả sáng ngồi hoá trang cứ tưởng là sẽ không bị nhận ra, ai ngờ vừa ngồi chưa được 10p đã bị lật tẩy

- nhưng sao anh lại biết đấy là em??

- Từ lúc nhìn thấy em anh đã thấy có vấn đề rồi! có người nào bầy hết các thứ trong túi ra trước mặt người khác thế này không? Còn nữa, muốn người ta không nhận ra mà cứ huơ huơ điện thoại trước mặt, sợ anh không biết đấy là ảnh của mình à???

- Sao anh dám to tiếng với em thế hả? có tin các fan của em sẽ cho anh 1 trận không???

- Aigoo, anh thì sợ em rồi! em là ngôi sao vũ trụ cơ mà!!

- Ngôi sao vũ trụ có bất ngờ cho anh đây!!!

Chul chìa ra trước mặt Han 1 .. hộp Gimbab.

nhìn nó không được đẹp cho lắm nhưng chắc là cũng không đến nỗi không ăn được!!

Han đánh liều ăn 1 miếng! dù sao đây cũng là lần đầu tiên Chul chuẩn bị đồ ăn cho anh mà..

Nhưng thực sự.. khó nuốt quá!!!

- Chulie… em…cho dấm à???

- Vâng! Hôm nọ xem tivi người ta cũng cho dấm còn gì??

- Nhưng đấy là Shusi mà!! Han sắp khóc rồi!!!

- ớ! Sao Đậu nó không bảo em???Thằng này.. anh mà về thì mày chết với anh..

- thế là tối qua em lọ mọ làm mấy cái này đấy hả??

- yeah

--------flashback-------------

- Đậu xinh xinh của huyng ơi huyng về rồi!! cho 2 đứa 5p chuẩn bị trước khi huyng xông vào

- Gì thế?? Sao không ở lại chỗ Han huyng đi còn mò về phá bọn em làm gì chứ??? Bị cắt ngang chuyện đại sự, Mây cáu lắm nhưng vì đối thủ là HeeNim nên đành nuốt cục tức xuống vậy

- Em đây , có chuyện gì thế huyng?? Đậu lon ton chạy ra, cúc áo vẫn còn cài thiếu

- Yah, chỉnh lại quần áo trước khi đi ra đi chứ! Chả phải cho 2 đứa 5p rồi sao?? Qua đây, hôm nay, huyng, tức Chul đẹp trai trao cho em, tức Đậu xinh gái vinh dự được dậy huyng nấu ăn

- MOOOOO? 2 cái mồm đồng thanh hét lên

Bếp nhà Suju hôm nay có chuyện lạ.. thay vì chỉ có Mây lẽo đẽo theo Đậu quanh quẩn trong bếp thì hôm nay xuất hịên 1 người chưa từng thò chân vào đến cửa bếp, nhưng lại vô cùng hăng hái đứng chỉ đạo

- đúng rồi, làm như thế! Không phải là cắt to thế đâu! Nhìn Đậu nó làm mà bắt chước chứ! Mày chỉ được cái hát hay, còn đâu thì vứt

Mây uất lắm.. tự dưng hắn ta ở đâu mò về.. rồi không tìm ai khác lại tìm đúng Đậu bé nhỏ của Mây.. mãi người ta mới dụ được Đậu cho.. sờ ti, thế mà hắn nỡ chia uyên rẽ thuý thế này đây

- huyng à? Rốt cuộc là ai mới là người học đây?? Đậu mếu máo

- à, ờ! Em là thầy, huyng là học trò! Nào, huyng phải bắt đầu từ đâu???

Cứ thế.. đến tận gần 2h sáng Chul mới thả cho Đậu về với Mây, còn mình thì ở lại phá tiếp cái bếp
Sáng hôm sau người đến lượt làm cơm sáng là Dongie nhìn cái bếp mà suýt đột quỵ

--------------endflashback---------

- thế là hôm qua em bỏ về KTX để học làm cái này à??

- Vâng! Em đã tốn rất nhiều công sức, anh ráng ăn hết nhé!! Chớp chớp

Han nuốt nước bọt… đau khổ gì cũng trải qua rồi.. không lẽ chỉ 1 bữa ăn mà không chịu được.. ráng lên.. không chết đuợc đâu…

Đang định gắp miếng nữa thì Chul gạt lại:

- thôi, nhìn anh ăn đau khổ quá! Tha cho anh đấy! ăn cái này đi!!

Chul đưa cho Han hộp cơm khác.. so với hộp cơm của Chul thì đúng là 1 trời 1 vực. cái này mới là thứ cho người ăn chứ

- Wookie bảo em, chắc chắn là thứ do em làm ra không thể ăn được, nên đã chuẩn bị sẵn cho em đấy! Chul thở dài

- Sau này, những chuyện cơm nước này để anh làm cho! Em đừng động tay vào, anh tổn thọ mất

- Yah, ý anh là gì??

Nhờ có hộp cơm của Đậu chuẩn bị sẵn mà 2 người này ấm bụng suốt chuyến bay

Thượng Hải

-Chulie à? Em nghĩ kĩ rồi hả?

- dù có chuyện gì đi nữa, chúng ta cũng sẽ ở bên nhau!hứa với em, sẽ không bỏ em lại nữa nhé!

- mọi thứ không dễ dàng như em nghĩ đâu! Bọn họ không giống em vẫn xem trên tivi đâu! Họ dám nói là dám làm đấy

- sống thì cùng sống! chết thì cùng chết!

Han ôm Chul vào lòng! Từ khi nào công chúa của anh lại trở nên mạnh mẽ như thế này nhỉ? Anh vẫn luôn nghĩ rằng Chulie cần anh chăm sóc, cần được bảo vệ! không ngờ bây giờ cũng đáng mặt nam nhi lắm

Han- Chul đứng trước 1 toà biệt viện lớn màu xám,biệt lập hoàn toàn với các căn hộ bên cạnh

- em ở đây chờ anh ! em không thể vào đó đâu!

- Em sẽ chờ anh trở ra.. nhanh nhé.. chúng mình còn phải đi chơi nữa! có nhiều nơi em chưa đi! Ánh mắt Chul tràn đầy tự tin, Chul hoàn toàn tin tưởng, nhất định Han sẽ an toàn quay ra

- Anh yêu em!!

Han hôn lên trán Chul rồi quay bước vào trong

Cánh cửa sắt nặng nề đóng lại

- Tất cả mọi người đang đợi con ở từ đường!


- Chủ tịch, cháu xin lỗi!!!

- Đừng xưng cháu nữa! con cũng như con trai ta.. hơn nữa, cũng nhờ con ta mới báo thù được cho Kyungie.. Chủ tịch Lee trầm ngâm. “ ta đã cố gắng hết sức để bảo vệ con, nhưng luật lệ là luật lệ, ta không thể thay đổi đựơc. Con có thể quay ra hay không còn tuỳ thuộc xem số phận con thế nào”

- Cám ơn, cha…Han quỳ xuống

- Con trai ngoan của ta! Con đã vất vả rồi!!

Đây là lần đầu tiên Han gọi Chủ tịch Lee là Cha,cũng là lần đầu chủ tịch Lee gọi anh là con, mặc dù trong lòng anh từ lâu đã coi ông như cha đẻ. Khi Han lên 8, anh bị bán đến Tam giác vàng là Chủ tịch đã cứu anh! Ông đối xử với anh không khác gì con đè.ông nói với mọi người rằng anh là anh họ của HanKuyng,yêu thương anh, cho anh ăn học đàng hoàng..

Chủ tịch Lee dưới 1 người, trên vạn người nhưng thực ra cũng rất đáng thương!

Cuộc đời quá bất công với ông! Kuyng vốn là người sẽ thừa kế vị trí của ông nhưng lại không may qua đời, người con thứ 2 là Lee Min Woo cũng là vì Hội mà đứng ra nhận trách nhiệm về vụ buôn 2 tấn hàng trắng, đến giờ vẫn lơ lửng án tử hình trên đầu chờ ngày hành quyết! chủ tịch muốn bảo vệ SungMin nên đã đẩy cậu càng xa khỏi ông càng tốt… trừ ông và Han ra, tất cả mọi thành viên trong Hội đều nghĩ rằng Min đã chết cùng mẹ trong vụ đắm thuyền!

Tuy Min mới là con đẻ của chủ tịch Lee, nhưng Han còn thân thiết với ông hơn cả Min.. giờ Han muốn ra đi.. Chủ tịch Lee buồn lắm

Ông buồn không chỉ vì Han muốn ra đi.. mà ông lo cho thằng bé ngốc nghếch này nhiều hơn!

Vị trí và quyền hành Han nắm trong tay không hề nhỏ , dưới Han có đến vài chục nghìn anh em sẵn sàng vì Han mà sống chết! có lẽ nào mà họ chịu để Han đi dễ dàng như thế, trong khi cậu biết quá nhiều bí mật

Chỉ có người chết mới không biết nói!

Chủ tịch Lee không muốn mất thêm 1 người con nữa!!

Thế nên hôm nay ông đã dùng tất cả khả năng của mình, triệu tập cuộc họp này

Cuộc họp của “ Tam đại ” với các thành viên cấp cao của Hội Tam Hoàng

Người đứng đầu Hội Tam Hoàng sẽ không tham dự, mà mọi quyết định sau khi được thông qua sẽ do 1 người được gọi là Quản gia thông báo đến Hội trưởng

Chính Han cũng không biết người đứng đầu đó thật ra là ai, chỉ biết người đó có quan hệ tương đối tốt với Chủ tịch

Ngày trước, phu nhân qua đời cũng là vì chủ tịch ủng hộ vị Hội trưởng này lên nắm quyền..

Han và Chủ tịch Lee đã đến trước từ đường

Trước mặt Han là linh vị của những người sáng lập và đưa Hội Tam hoàng đến vị trí ngày hôm nay.. dễ phải đến hàng nghìn chiếc linh vị ngày ngày được hương khói ở đây

Có 3 chiếc ghế đặt trang trọng ở chính giữa! chiếc ghế trống là chỗ của chủ tịch Lee, người ngồi kế bên là Chủ tịch Hạ, người đứng đầu tập đoàn Đa quốc gia WAX, còn người mặc giống như lạt ma thì đến từ Tây Tạng, ông ấy nắm trong tay toàn bộ vùng Tây Á! 3 người này tạo thành thế Chân vạc, chia nhau quản lý toàn bộ địa bàn châu Á, sắp tới có lẽ còn lan rộng đến Đông Âu và Trung Đông nữa

So với 2 người kia thì địa bàn của chủ tịch Lee là nhỏ nhất, chỉ quanh quẩn khu Đông Nam Á,Trung Quốc, Đài Loan, Macau.. nhưng cơ sở đầu não của Hội lại nằm hết ở những chỗ đấy.
Thế nên chủ tịch Lee là người mà lợi ít nhưng quyền không ít!

Ngồi dưới 3 người họ là khoảng 20 người đàn ông,già có, trẻ có! Han biết tất cả những người này. Vị trí của họ cũng tương tự như Han, là con trai, anh em, hoặc là đàn em của 3 vị lão đại. Họ thay mặt lão đại của mình giải quyết công việc của Hội! dưới họ lại có các chân rết khác.

Nôm na bộ máy hoạt động của hội là như thế, nếu xếp từ cao xuống thấp thì vị trí của Han vào khoảng bậc 3 …tức là anh sẽ có hình xăm hoàng kim

Thành viên trong Hội sẽ có hình xăm biểu hiện cho địa vị của mình, lẹt đẹt thì mực đen, lên cao hơn thì màu mực xăm cũng thay đổi dần thành màu Lục, màu vàng cam, sau đó là hoàng kim và huyết sắc

Còn hội trưởng có hình xăm màu gì thì Han chịu, chả ai biết ông ta là người hay ma, già hay trẻ

- cậu tới rồi ??? 1 giọng nói già nua vang lên

- Hoắc tiên sinh! Ngài vẫn khoẻ chứ???

Han kính cẩn cúi đầu, vị Hoắc tiên sinh này so với ba vị khai quốc công thần kia thì địa vị không hề thua kém! Ông ta là quản gia tại từ tường này từ đời của vị Hội trưởng tiền nhiệm kìa, có thể gọi ông ta là lịch sử sống của Hội

- Mọi người đã đến đủ rồi thì bắt đầu thôi! Lão ra lệnh

- Hôm nay ta mạo muội mời các vị bớt chút thời gian tới đây để thảo luận 1 việc! Hanie muốn rời khỏi Hội ..Chủ tịch Lee lên tiếng

- Cái gì?? Muốn rời khỏi? Cậu ta có điên không? Tưởng chỗ này là cái chợ mà muốn ra thì ra muốn vào thì vào?? Muốn chết đúng không???

Cả từ đường râm ran những tiếng bàn tán

- Im miệng hết đi! Chủ tịch Hạ quát ! HanGeng, cậu có chắc mình đang làm gì không đấy? suy nghĩ kĩ chưa? Những lời đã nói ra thì không rút lại được đâu!!

Han quỳ xuống

- Cuộc đời này của HanGeng là do chủ tịch Lee cứu về, tôi đã từng thề tại đây sẽ vì Hội mà dốc sức, không quản khó khăn, dù có vào núi đao biển lửa cũng không từ…Suốt 18 năm nay tôi lúc nào cũng đặt lợi ích của Hội lên trên hết, cống hiến cho Hội không ít công lao… đến giờ cảm thấy sức cùng lực kiệt, không thể tiếp tục được nữa…

- Thật sự là cảm thấy mệt mỏi, hay còn vì lí do nào khác? Vị lạt ma từ từ lên tiếng

- Phải,tôi muốn rời khỏi đây vì 1 người, tôi muốn cùng người đó sống 1 cuộc sống bình thường!!!

- Hỗn láo!! Hạ chủ tịch đập bàn quát lớn. vì 1 con đàn bà mà dám mày dám, mày còn coi các trưởng nối ra gì không??? Mày ăn nói thế nào với các vị tiền bối đã khuất đây????

- Cậu ấy là đàn ông! Han cười.. Hơn nữa, vì cậu ấy, cho dù có chết, tôi cũng phải rời khỏi đây!

- Điên rồ! hắn ta điên rồi! dám chống lại các trưởng bối vì 1 thằng con trai??

Những tiếng chê trách, bàn tán lại 1 lần nữa rộ lên

- Tất cả im miệng! Chủ tịch Lee, ông nghĩ sao về chuyện này?? Hoắc tiên sinh khẽ hỏi

- Ta chỉ còn mỗi mình HanGeng là chỗ dựa, nó muốn đi, ta không thể giữ.. nhưng dù sao, cũng mong các vị nghĩ tới sự hi sinh của ta, để cho HanGeng 1 con đường sống

Lời của chủ tịch Lee quả thực không sai.. 2 người con của ông đều đã bỏ mạng vì Hội, bản thân ông cũng xông pha lập không ít công lao…Đừng nhìn gương mặt chất phác ấy mà tưởng ông hiền…Nay ông mở miệng thỉnh cầu, nếu không đáp ứng.. kể cũng khó..

- Trước đến giờ, Han chưa từng làm chuyện gì khiến ta thất vọng! Hoắc tiên sinh chậm rãi lên tiếng! ta tuyệt đối tin tưởng HanGeng sẽ không bán đứng chúng ta…. Nhưng dù sao chỉ có lão tin thì cũng không được! những người đứng đầu các xã đoàn sẽ biểu quyết. những ai đồng ý để HanGeng ra đi??

Một số cánh tay giơ lên.. hầu như toàn bộ họ là người của vị lạt ma Tây tạng kia.. cũng phải, nếu Han giải nghệ, địa bàn của anh sẽ được giao cho họ, mỡ treo miệng mèo, mèo nào lại chê?

- Được rồi,11 người, tính cả chủ tịch Lee và Mã Nhĩ Lạt ma. những ai phản đối giơ tay??

Tức thì những cánh tay giơ lên rào rào

- Cậu ta biết quá nhiều chuyện, không thể để cậu ta đi dễ dàng như thế được!

Đúng đó!! biết sao được nếu cậu ta giở chứng bán đứng chúng ta???

- Im hết đi! Những người phản đối là 12.

Cả từ đuờng im lặng như tờ

- Nhưng lão chưa biểu quyết! lão đồng ý cho HanGeng ra đi

1 câu này của Hoắc tiên sinh làm cả Chủ tịch Lee lẫn Han đều thở phào nhẹ nhõm trong khi những người phản đối thì bất mãn ra mặt! Ít nhất là cũng giữ lại được cái mạng về gặp Chulie

- Nhưng… Lão nghiêm mặt… tội chết có thể tha, nhưng tội sống không thể tránh! Cậu biết luật chứ???

Luật mà lão nói đến chính là muốn Han để lại dấu của Hội! chỉ có người của Hội mới được xăm kí hiệu ấy, nếu muốn rời khỏi, nhất định phải bỏ kí hiệu ấy đi, nhưng không phải là xoá, cũng không lột da, mà là bỏ lại phần cơ thể chứa hình xăm ấy

Chính là muốn anh tự chặt 2 tay của mình…

Cũng nghĩa là từ giờ, anh không được vuốt ve gương mặt của Chul nữa, cũng không sấy tóc cho cậu ấy được nữa..

Chỉ cần được ở cạnh cậu ấy.. đôi tay này có đáng gì…

Anh ngẩng lên, chủ tịch vẫn trìu mến nhìn anh ,gật đầu

Một chiếc bàn phủ vải đỏ được chuẩn bị sẵn trước mặt Han, trên đó cũng để sẵn 1 con dao

- Trước giờ, cậu là người đầu tiên làm chuyện này! Hoắc tiên sinh lên tiếng! sau khi bỏ đi Tam Hoàng ấn, cậu không còn là người của hội nữa, cũng không còn liên quan gì đến Hội! mọi lợi ích, quyền hạn của cậu cũng sẽ biến mất! nếu cậu dám hé răng nửa lời về chúng tôi, cậu tự biết hậu quả đấy! hãy suy nghĩ cho kĩ trước khi hạ đao

Mấy chục con mắt đều đổ dồn về phía Han, họ chỉ chực chờ anh nhấc dao lên, thế là họ bớt được 1 đối thủ cạnh tranh trên đường đua quyền lực

Han từ từ kéo áo lên, phía cổ tay anh, Tam Hoàng Dấu toả sáng rực rỡ, óng ả

Không ai biết kĩ thuật xăm trổ của các vị trưởng lão thâm sâu thế nào mà tam hoàng dấu một khi đã lên tay lại có thể toả sáng rực rỡ như thế! Dấu hoàng kim vàng rực như ánh nắng mặt trời, dấu huyết sắc thì đỏ tươi như máu, lục sắc thâm trầm như nước biển Đông

- Chặn hắn lại! mau mau! Chặn lại!!

- Tránh ra! Muốn chết thì vào đây!

- Huynie à, cậu cũng không đến nỗi đấy chứ?

- Ha Ha. Cậu cứ thử bị ăn đòn suốt ngày xem, cũng phải học mấy ngón phòng thân chứ??

- Hai người có thôi đi không?? Đang lúc nước sôi lửa bỏng còn đùa à?????

Binh, bốp..choang… xoảng.. xoảng…

- Huykie ơi cứu với…

- Đã bảo đợi ở kia chạy vào đây làm gì vướng víu quá !!! Ra kia đi!!!

- Nhưng Haenie muốn ở bên Huykie cơ!!!

- Oppa còn cãi nhau làm gì! ở đằng kia kìa…Nhanh còn kịp!!!!

- Chặn lại! không đựoc cho chúng xông vào !!

- Mày muốn chết à mà dám trêu chị! Chết này! Chết này!! Buông ra chị còn đi cứu người yêu!!!

Hây.. hây.. hự hự….

- Chuyện gì?? Hoắc tiên sinh nhướng mày

Những tiếng động vọng từ bên ngoài vào đã kinh động đến từ đường!

- Kẻ nào dám làm loạn ở đây???? Để ta ra xem! 1 người đàn ông ngồi cuối toan đứng lên đi ra thì thấy mấy thằng đệ chạy vào

- Đại ca!!! Có kẻ, tự xưng là thành viên , đòi tham dự cuộc họp!!

- Láo toét!làm gì còn thành viên nào thiếu ở đây! Chúng mày ngu thế?? Nó nói thế mà cũng tin à?? không biết đường đuổi chúng nó đi à???

- Nhưng cậu ta có huyết sắc dấu..

3 chữ huyết sắc dấu làm chấn động cả từ đường!

Huyết sắc dấu là thứ dễ dàng có thế ư? ở chỗ này những người có được huyết sắc dấu chỉ đếm trên đầu ngón tay

Huyết sắc dấu biểu tượng cho quyền lực gần như cao nhất trong hội. là do Hội trưởng đích thân chích máu, hoà cùng mực xăm để in thành dấu

Nó cũng có nghĩa là, người đó do Hội trưởng đích thân tuyển chọn và kết nạp..

Chỉ những người có huyết sắc dấu mới được kế thừa cái vị trí do 3 vị trưởng bối truyền lại, trở thành 1 trong 3 lão đại tiếp theo của Hội

Chính vì thế mà Hội trưởng tuyệt đối không bao giờ tuỳ tiện chích máu cho Huyết sắc dấu, các vị tổ tông đã có quy định, Hội trưởng chỉ được cho máu 5 lần

Tính đến nay, đã đủ 5 người có huyết sắc dấu.. 2 trong số đó là con trai của chủ tịch Lee, 1 kẻ đã chết, 1 kẻ ngồi tù, 2 vị trưởng lão kia chỉ có thể xin cho con mình mỗi người 1 dấu

Dấu còn lại, không phải là của Hoắc tiên sinh sao???

3 người này trước giờ không dám coi thường vị quản gia này, cũng là vì ông ta có Huyết sắc dấu, tức là ông ấy có thể ngồi vào vị trí của họ bất cứ khi nào ông ấy thích

Bây giờ lại xuất hiện đâu ra 1 Huyết sắc dấu nữa chứ????

- Chắc không? Mày nhìn kĩ chưa? Có phải giả không???

- Thật mà đại ca, em nhìn kĩ lắm! không phải giả! Cho nên, không ai dám xuống tay với vị thiếu gia ấy!!!

”Thiếu gia??? “ sao lại xuất hịên 1 vị thiếu gia lai lịch bất minh nào ở đây???

Han và Chủ tịch Lee nhìn nhau, hình như họ biết, vị tiểu thiếu gia mà kẻ kia nói là ai

Đưa cậu ấy vào đây! Hoắc tiên sinh lên tiếng

Những tiếng đánh nhau nhanh chóng ngừng lại. đằng sau cánh cửa đang từ từ mở ra là Sung Min, Cheerin, Eunhuyk, KyuHuyn.. còn chủ nhân của những tiếng lải nhải đích thị là HeeChul và DongHae

- Sung Min thiếu gia! Chào mừng cậu đã trở về nhà.



SungMin từ tốn bước vào! cái dáng vẻ mũm mĩm hiền lành mọi ngày đã thay bằng cái nhìn cương nghị đầy dứt khoát,gương mặt anh tuấn toát ra bá khí lạnh lùng đáng sợ

- Xin lỗi vì đã cắt ngang ! vì gấp gáp quá nên đã thất lễ, mong các vị lượng thứ cho! Min cúi đầu hành lễ. Ba à! con đã về..

Mọi con mắt đều đổ dồn vào chủ tịch Lee. Con trai ông chẳng phải đã chết rồi sao? Sao giờ lại lù lù xuất hiện ở đây 1 người tự nhận là con , lại còn sở hữu huyết sắc dấu chứ???

Chủ tịch Lee khẽ cười: “ làm khá lắm”

Đã mười mấy năm nay ông mới gặp lại Min, ông luôn cho rằng mình không làm tròn trách nhiệm của người cha, nhưng Minie chưa bao giờ oán trách ông, lúc nào cũng yêu thương ông! Đời này có những người con như Han, Min.. có chết cũng nhắm mắt

- Hanie, anh làm cái gì thế ha???? Chul tỉ hét lên, chạy đến lôi Han dậy

- Chulie, đừng phá nữa! anh đã bảo em đợi anh ở ngoài mà? sao lại lôi bọn nhóc này đến đây làm loạn thế???

- Em có gọi đâu, chúng nó tự đến rủ em đấy chứ!!! Tự dưng Chul lại bị " đổ oan"

--------flashback-----------

- Sao lâu thế mà chưa ra cơ chứ???

Chul tỉ đi đi lại lại không biết bao nhiêu vòng trước cửa ngôi nhà .. những người đi đường ai cũng phải ngoái lại nhìn

- Chờ thêm 10p à không 5p.. nếu anh ta không ra mình sẽ xông vào!!

5p trôi qua..

- Thôi chờ thêm 5p nữa, nhất định là 5p nữa thôi!!Aigoo.. sao thời gian trôi chậm thế!!!

Chul loay hoay trước cửa gần nửa tiếng, ruột gan nóng như lửa đốt

- Chị dâu àaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!

Chul quay lại thấy thỏ sói, cá khỉ , cả cái cô Cheerin kia nữa đang rồng rắn kéo đến! nhìn qua thì con cá ngố kia đến 90% là bắt buộc đến đây vì lo cho khỉ rồi, chứ người ngợm thế kia đánh đấm gì

- Mấy đứa đến đây làm gì?? Teukie kiểu gì cũng đổ tội cho huyng lôi kéo chúng mày cho mà xem!! Đi về mau lên!!

- Huyng yên tâm! Bọn em cử mây với đậu ở nhà trông huyng ấy rồi! mới cả huyng ấy sang nhà Wonie trông em bé hộ Bumie rồi

- Nhưng dù gì.. đây không phải chỗ chơi của mấy đứa.. mau về đi…

- Bọn em có chân bọn em tự đến.. huyng không đuổi được đâu.. với lại, 1 mình huyng chân yếu tay mềm thế này làm sao cứu được Hanie huyng hả???

- Nhưng lỡ xảy ra chuyện thì …

- Không nhưng nhị gì hết!! đại ca của bọn em vào lâu chưa?? Huykie đi vào vấn đề

- Vào trong được nửa tiếng rồi, Huyng lo lắm!!!

Được rồi, huyng cầm lấy phòng thân này!!

Huykie đưa cho Chul.. cái giầy cao gót!!

Trong lúc đó thì Min và Kyu ra gọi cửa..

Min tháo chiếc đồng hồ thường đeo ra, chìa cho người đàn ông trong nhà xem 1 dấu đỏ tươi như máu ở cổ tay

- Cái này.. cái này.. làm sao cậu có???

- Hỏi thừa! không phải là ông kém hiểu biết đến nỗi nhận không ra Huyết sắc dấu chứ???

- Cái này chắc chắn là giả mạo! những người có huyết sắc dấu làm gì có chuyện tao không biết! chúng mày cút ngay trước khi tao cho no đòn!!

- Cái này thì trách số mày không tốt nhé!!

Min rút nhị khúc côn ra…đạp cửa lao vào

----endflashback------------

- Hoắc tiên sinh! Chuyện này là thế nào???

Chủ tịch Hạ không nhịn được tức giận lên tiếng hỏi. Huyết sắc dấu quý giá thế nào mà 1 thằng ranh con lai lịch không rõ ràng lại có, trong khi các con trai ông đấu tranh trầt trật chỉ lấy được có1 cái. Đáng nhẽ là ông định xin thêm 1 dấu nữa cho thằng con út đang đi học ở Mĩ nhưng mà HanKuyng qua đời trong khi làm nhiệm vụ nên Hội trưởng đã tặng cho Min Woo con dấu thứ 2. chủ tịch Lee mang tiếng có 2 dấu nhưng 1 thằng đã chết, chả lẽ mình lại so đo với người đã khuất, như thế thì mất mặt quá. Nhưng còn con dấu trên tay thằng ranh kia… chắc chắn không phải hàng fake

- Xin giới thiệu với các vị, đây là cậu Lee SungMin, là con trai của chủ tịch Lee!!

- Cái gì?? Con trai?? Chẳng phải nói đã chết rồi sao? Sao lại có thêm 1 đứa nữa?? hay là ông ta mới có thêm thằng này?? Không đúng, tính theo tuổi tác thì đúng là cái đứa đã chết đấy #@&^%^*^&(^&#%)

- Yên lặng! vị Mã Nhĩ lạt ma lên tiếng! Chuyện này tiên sinh nói rõ hơn được không??

- Như mọi người đã biết, Cậu SungMin đáng ra đã qua đời trong vụ đắm tàu với Lee phu nhân, nhưng may mắn sao ông trời đã chọn cậu ấy, cho cậu ấy được sống sót!

- Mọi người có bao giờ thắc mắc, tại sao HanGeng là người duy nhất nắm quyền dưới Chủ tịch Lee nhưng lại mang dấu Hoàng Kim không? Đó là bởi vì người thừa kế của Chủ tịch Lee chính là Lee Sung Min!!

- Nhưng chẳng phải như thế là làm trái luật hay sao??? Hội trưởng đã cho 6 dấu huyết sắc! những âm thanh phản đối vang lên

- Ai nói là Hội trưởng cho 6 dấu??? Hoắc tiên sinh quát lớn. các người muốn ám chỉ cái này phải ông??? Ở cổ tay ông là 1 con dấu đỏ tươi đã nhuốm màu thời gian…” ta chưa từng nói con dấu này là do Hội trưởng đương nhiệm tặng cho”

Ý người là… Cố Hội trưởng??? mọi người nhao nhao thêm lần nữa

- Phải, là từ thời cố Hội trưởng.. ông ấy đã cho ta quyền được ngồi vào 3 chiếc ghế này, nhưng ta không thích tranh đấu, nên chỉ giành thời gian quét dọn từ đường này, tưởng nhớ các vị tổ tông thôi” 2 mắt ông già nheo lại, tưởng nhớ về những ngày quá khứ xa xôi lắm

- SungMin thiếu gia, cậu đã về thì nên đến thắp nén nhang cho các vị tiền bối đi!!

Min đón lấy 3 nén nhang từ Hoắc tiên sinh, tiến đến nơi đặt linh vị hành lễ

1 chiếc ghế đã chuẩn bị cho Min bên cạnh chủ tịch Lee

- Ba à, tự ý xuất hiện như thế này ...con biết mình đã làm trái ý ba, nhưng con thật không thể để Hanie huyng làm thế này! Xin lỗi ba.!

- Con làm tốt lắm! Chủ tịch vỗ vai Min khen ngợi

- Bây giờ có thể bắt đầu lại đựợc không, lúc nãy tôi không được tham dự.. những người bạn kia của tôi cũng có thể chứng kiến chứ???

- Theo luật thì không được, nhưng dù sao họ cũng đã biết hết, cứ để họ đứng ngoài xem, miễn họ không làm loạn!!

- chúng tôi nhất định không làm loạn mà!!! Chul tỉ ngọt sớt

“ nhất định là không làm loạn.. chỉ làm rất loạn thôi.. nếu các người dám động đến 1 sợi tóc của Hanie..” tay Chul nắm chặt chiếc giày cao gót.. sát khí toát ra làm mấy thằng em phải lùi lại vài bứoc

- Vì có cậu SungMin, nên có lẽ chúng ta phải biểu quyết lại…

- Khoan đã, như vậy không phải là bất công sao? Riêng chủ tịch Lee có hẳn 3 con dấu cho 3 cậu con trai, vậy sao cậu chủ nhà chúng tôi thì không được??? Cậu ta đã làm gì được cho chúng ta, sao lại được đặc quyền như thế??

Một người đàn ông lớn tiếng nói, sau đó là hàng loạt những tiếng ủng hộ.

Chính Min và ba cậu cũng thấy khó xử trong tình huống này..

- Cậu ấy đã cứu mạng ta, ta không thể tặng cậu ấy như 1 món quà sao???

1 thanh âm trầm ấm thu hút sự chú ý của mọi người! bọn họ ngoái nhìn nơi vừa phát ra tiếng nói, chỉ thấy bên cạnh Hoắc tiên sinh xuất hịên 1 vị linh mục

Linh mục nhìn 3 vị trưởng bối gật đầu cười nhẹ, còn 3 người này thì có vài phần hoảng hốt

- Xin giới thiệu với các vị, Hội trưởng của chúng ta! Hoắc tiên sinh từ tốn lên tiếng

- Người đó thật sự là hội trưởng sao?? Là thật sao?? Hoắc tiên sinh nói sao có thể giả mạo????

Min nhìn mãi người này.. kí ức dần hịên lên 1 ngày mưa gió

------------flashback------------

Biển Đông- 13 năm trước- 1 đêm bão cấp 9.. gió giật đùng đùng.. biển động dữ dội.. những con sóng chồm lên đổ ụp xuống như muốn nuốt chửng con thuyền bé nhỏ

- Umma, minie sợ lắm!! cậu bé Minie nằm trong vòng tay mẹ, khóc thút thít

- Minie ngoan, sẽ không sao đâu con! Ngủ đi con, sáng mai ngủ dậy là mọi chuyện sẽ ổn thôi!! Lee phu nhân ôm lấy đứa con trai nhỏ ,trấn an nó trong khi chính bà cũng không biết liệu ngày mai có đến hay không

Minie chìm vào giấc mộng trong lời ru của mẹ.. nhưng gần sáng.. những tiếng động lạ đánh thức cậu dậy

- Chém chết nó đi! Đứa nào lấy được đầu nó sẽ có thưởng!!!

- Chúng mày giỏi thì lại đây!!

Min len lén mở mắt ra.. trước mặt cậu là cảnh tượng hãi hùng…2 mẹ con cậu đang trốn trong tủ, bên ngoài có 4-5 người đàn ông đang xông vào tấn công người đàn ông cùng đi với 2 mẹ con cậu!!

Lee phu nhân bịt chặt miệng của Min cũng như miệng mình để ngăn tiếng kêu phát ra…nước mắt dần ướt đẫm 2 bàn tay… mẹ con bà đều hiểu nếu bây giờ họ phát hiện ra 2 người thì sẽ như thế nào

ẦM!!! 1 kẻ trong số 5 gã ngã vào cánh tủ nơi mẹ con Min đang trốn.. Chiếc tủ đổ ụp xuống.. Min văng ra ngoài…

- Minie !!! con tôi!! Quay lai với mẹ!!! Lee phu nhân gào lên

- Umma!!! Cứu con với!!! Hu Hu!! Min chỉ biết khóc

Đang lúc lồm cồm bò về với mẹ, Min nhìn thấy có kẻ định đâm lén người đàn ông từ sau

- Ajusshi!! Đằng sau!!

Tức thì người đàn ông quay lại, tránh được mũi dao trong gang tấc.. chỉ bằng vài đường dao gọn nhẹ, kẻ đánh lén đã ngã xuống

Tất cả những kẻ định tấn công người đàn ông đều đã bị tiêu diệt.. nhưng mối nguy hiểm thật sự bây giờ mới đến… nước đã từ từ tràn vào thuyền

Con thuyền nhanh chóng chìm dần xuống!!! người đàn ông nọ cố gắng kéo mẹ của Min ra khỏi cái tủ nhưng bà đã mắc kẹt

- Anh Jang!! Hãy đưa Minie đi đi! Tôi bị kẹt rồi! 1 mình anh không thể nhấc chiếc tủ này lên đâu! Mau lên! Đưa Minie đến chỗ HanGeng, bảo thằng bé chăm sóc Minie thay tôi! Tôi xin anh! Hãy cứu lấy Minie!!

- Chúng tôi sẽ không đi nếu không có chị! Người đàn ông vẫn cố gắng nhấc chiếc tủ lên, nhưng lực bất tòng tâm, chiếc tủ không hề nhúc nhích

- Umma !! hu hu!! Umma ơi!! Minie không muốn đi đâu! Minie muốn ở lai với umma !! Minie vẫn khóc ròng

- Minie ngoan, phải nghe lời chú, có biết không?? Chú sẽ đưa con tới chỗ anh HanGeng! Từ nay con phải nghe lời anh HanGeng, phải sống thật tốt, con nhớ chưa?

- Umma!! Minie càng khóc to hơn! Con không đi đâu!!! Con không bỏ umma đâu!!! Umma không đi thì Minie cũng không đi!!!

- Anh Jang, tôi cầu xin anh! Bế nó đi đi! Nếu không sẽ không kịp đâu!!nước sắp tràn đến đây rồi!! làm ơn cứu nó!! Tôi xin anh!!! Hơn ai hết, bà hiểu số mệnh của mình chỉ đến đây, tất cả hi vọng bây giờ chỉ dồn vào người đàn ông đi cùng, mong rằng người ấy có thể giúp con trai bà tìm 1 đường sống

- Ơn cứu mạng của 2 mẹ con chị, cả đời tôi nhất định không quên!! Người đàn ông bế thốc Minie lên, kệ cho cậu đang gào khóc đòi mẹ, hướng chiếc thuyền bỏ trống của bọn tấn công chạy đến

Trước mắt Minie chỉ còn hịên lại hình ảnh chiếc thuyền từ từ chìm xuống đáy đại dương, mang theo cả người mẹ thân yêu của mình

------------------endflashback-------------------------

- Minie, nhớ ra chưa? Hội trưởng xoa đầu cậu

- Ajusshi!! Umma.. mắt Minie đỏ hoe

Ba của Min, HanGeng, Kyuhuyn và cả Hội trưởng Jang chỉ biết thở dài. 4 người họ thừa hiểu, nỗi đau dó với 1 đứa trẻ 10 tuổi là như thế nào

- Ta đã từng hứa với con, chỉ cần con có chuyện cần nhờ, nếu làm được, ta nhất định không từ chối! ánh mắt ông kiên định, hôm nay là lúc trả món nợ ân tính cho 2 mẹ con Minie rồi

Suy nghĩ một lúc lâu, Minie mới lên tiếng :

- Con muốn HanGeng huyng, cả con và ba con, rời khỏi Hội!!

Câu nói của Minie làm cả từ đường chết lặng! cậu đang yêu cầu 1 trong 3 vị trưởng bối chức cao vọng trọng rời khỏi Hội…như thế khác nào đẩy Hội vào cuộc nội chiến giành lấy cái ghế trống ấy??? HanGeng đã đành, ngay cả chủ tịch Min cũng muốn lôi đi sao??

Chủ tịch Lee cũng có phần bất ngờ vì yêu cầu của cậu con trai

- Ba à, chúng ta hãy sống như 1 gia đình bình thường nhé!Ba đã vất vả rồi, giờ đến lúc phải nghỉ ngơi thôi! con và Hanie huyng sẽ phụng dưỡng ba!

- Con trai !!! Ông ôm lấy Minie.. từ bao giờ mà thằng bé này lại hiểu chuyện như vậy, lại còn biết lo lắng cho người cha vô trách nhiệm này nữa

Yêu cầu của Min quả thực làm cho Hội trưởng Jang choáng váng! 1 mình HanGeng thì không sao, Minie thì trước giờ chỉ có cái mẽ là người của Hội chứ cũng chẳng liên quan gì, nhưng còn Lee YongJae.. đó là cánh tay đắc lực của Hội trưởng. nếu không có cậu ta nhất định 2 người kia sẽ điên cuồng đấu đá đến cùng.. nội chiến là không thể tránh khỏi.. Hội trưởng thở dài

Ngay lúc này, 1 cánh tay khoác lên vai Hội trưởng

- Sao thế cha? bây giờ cha biết thế nào là mệt mỏi ưu phiền chưa???

Mọi người chết ngất! là Chulie

- Chulie à, em làm gì thế?? Han vội vội vàng vàng lôi Chul ra “ em biết mình đang làm gì không thế?? “ Han tự chửi mình đã biết kiểu gì Chul cũng gây chuyện mà lại còn cho cậu ta đến đây! Vừa mới rời mắt mà đã gây hoạ rồi

- Không sao đâu! Hội trưởng cười tủm tỉm! Cậu ấy là huynh đệ tốt của ta đấy!!!

Chul vênh mặt trong cái nhìn hoảng hốt của mọi người

Rốt cuộc là sao?? Con trai của chủ tịch Lee hoá ra là người đã cứu Hội trưởng, còn người yêu của Han lại là anh em tốt của hội trưởng??

Có thể xảy ra những chuyện trùng hợp như thế sao???

- Lee YongJae, cậu nghĩ sao?? Hội trưởng lên tiếng

- Chúng ta đã già rồi! đến lúc phải về vườn cho lớp trẻ nó còn phát huy ..

- Cậu đang đẩy hết trách nhiệm sang cho tôi đấy!!

- Biết sao được, ai bảo cậu là Hội trưởng!!!

- Hảo huynh đệ!!!

2 người bắt tay nhau.. ai cũng hiểu! Hội trưởng đã đồng ý cho gia đình họ Lee ra đi



1 quán mỳ phía Đông Thượng Hải

- Này cha sứ, ăn chậm thôi chứ! Có ai ăn mất phần của cha đâu???

Chul vểnh râu ngồi nhìn vị linh mục ăn đến bát mì thứ 4

“ đây là chân dung của người lãnh đạo băng nhóm nguy hiểm nhất châu Á sao? nói ra đúng là làm trò cười cho người khác”

- Chulie à, mỳ này quả thật rất ngon! ởMacau không có mỳ ngon như thế này đâu!!!

- Yah, đừng có vừa ăn vừa nói nữa! kinh lắm!!

- Sao cậu dám nói chuyện với ta như thế??? Lần nào cậu gọi điện xưng tội ta cũng ghi âm lại hết! cậu tin ta sẽ đăng nó lên mạng không???

- YAH, chẳng phải nói là xưng tội thì sẽ giữ bí mật sao?? Ông làm cha sứ kiểu gì thế hả??

- Nhưng cậu đâu có gọi điện xưng tội đâu? Cậu muốn tìm người tâm sự nên mới gọi cho tôi đấy chứ

- Cái người này thật là …

---------------flashback----------------------------

Macau, khoảng hơn 2 năm trước- sau khi Han bỏ đi

Chul uể oải ngồi xuống bậc thềm nhà thờSt Paul…hò hét 1 lúc làm cậu mệt đứt hơi.. giờ lại phải xuống núi.. nghĩ thôi cũng phát khóc

- Cậu trai trẻ!! Trông cậu buồn phiền quá!!

Ông là ai thế??? Chul nhíu mày

- Ta là linh mục ở đây! Vị linh mục cười hiền từ

- Tôi không có buồn!

- Nhưng tôi lại thấy là cậu có rất nhiều điều uất ức trong lòng! Nếu không nói ra sẽ sinh bệnh đó! nếu cậu xưng tội, chúa sẽ chứng giám và tha thứ cho cậu

- Thật không? Chỉ cần nói ra là sẽ hết thấy tội lỗi??? Chul nghi ngờ

Ít ra là tâm hồn cậu sẽ thanh thản! cha sứ vẫn hồn nhiên giải thích

- ờ.. tôi đau đầu vì nhà giầu!! Chul tinh nghịch trêu

- ơ.. cái này.. thì .. khi người ta nhiều tiền, sẽ có nhiều cám dỗ bla bla….

- Thôi thôi được rồi! sợ cha quá!!! Tôi đói lắm, mời tôi ăn gì được không??

- Chúa luôn rộng lòng…

- Tôi nói là tôi đói đó!!!

- Thôi được rồi,vào nhà uống bia với ta.. dù sao nhậu 1 mình cũng chán lắm

....

- Thế này mà cũng đòi nhậu nhoẹt sao.. chưa uống được bao nhiêu đã xỉn rồi..

Chul làu bàu. 2 người lạ mặt chén chú chén anh cũng ngót gần 1 két bia…hậu quả là vị cha sứ lăn đùng ra ngủ sau khi lải nhải 1 cơ số điều về tình yêu giữa con người với con người, giữa con người với môi trường (??) và cái gì nữa thì Chul không nhớ

nói chuyện với ông ta cũng thấy nhẹ nhõm đi nhiềuChul khều tay lấy điện thoại của vị linh mục, nháy số sang máy mình… từ giờ phiền ông lắng nghe tôi tâm sự vậy..dù ông là người lạ nhưng thế còn đỡ hơn phải giấu trong lòng…

để vị linh mục lạ lùng nằm ngủ vắt vẻo ở đấy, Chul đã bỏ đi mất!!!

Tình bạn lạ lùng giữa ngôi sao châu á và người đứng đầu Hội Tam Hoàng bắt đầu như thế

---end flashback--------
- Tại sao ông lại làm cha sứ chứ?

- Vì ta thích.. cũng như cậu yêu cái Hanie.. đâu cần lí do chứ??

- Ai nói không có lí do... anh ấy và tôi..... sinh ra là để dành cho nhau !! ( mơ màng )


- Khiếp quá!! để yên cho ta ăn đi!! mà này, từ nay 2 người phải đối xử với nhau tốt một chút! đừng có hở chút cãi nhau là lại gọi điện cho ta nguyền rủa hắn nữa, cứ trực tiếp mà mắng chửi hắn đi, nếu không được thì cứ đè ra đánh cho 1 trận. Ta không thể tập trung cầu nguyện vì mấy cuộc địên thoại của cậu!! lần nào cũng than thở đến 3-4 tiếng liền!!

- Ai bảo tự dưng cha nói với tôi muốn gọi lúc nào cũng được chứ???

- Aigoo, ngày ấy ta thấy cậu đáng thương nên tiện mồm nói thế, ai ngờ cậu mặt dầy đến nỗi ngày nào cũng quấy rầy sự thanh tịnh của ta chứ!!!Này, cầm lấy đi!!

- Cái này.. cái này là… mắt Chul sáng rực.. không phải là sợi dây chuyền đó sao??

- Chính nó đấy!! ta thấy đến lúc vật hoàn cố chủ rồi!! còn nữa! đưa cái này cho Hanie nhé!


Tại 1 nơi khác, Kyu đang hầu rựou bố vợ

- Cậu là ca sĩ hát chính phải không?

- Dạ vâng ( lau mồ hôi)

- Thế mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền ?? ( vuốt râu )

- Tính cả tiền quảng cáo, tiền catse chạy sô quảng cáo, MC, event... chắc cũng ngót 5 triệu won ( Kyu bịa đấy, kiếm được bao nhiều gửi hết vào thẻ của Min rồi, mỗi này hắn được Min phát cho có 6000 won uống nước,nhưng trước mặt bố vợ nên muốn chém gió lấy tí sĩ dịện đấy mà )

- Nhà cậu rộng bao nhiêu? có mấy anh chị em? bố mẹ thế nào????

- ơ! dạ.. ( Min ơi cứu anh !! )

...............................

- Cậu thật sự thích Minie nhà tôi hả?? ( gườm gườm )

- Dạ, vâng!! Mồ hôi Kyu túa ra như tắm! anh nhìn Min lấm lét lần thứ n + 1 nhưng người yêu bé nhỏ của anh còn đang mải ăn, chả để ý gì đến nỗi khổ của Kyu hết

- Cậu có định cưới nó không ??? ( lườm lườm )

- Dạ chúng cháu…

- Dạ dẫm gì? Hay cậu định chơi bời với nó hả?? tôi nói cho cậu biết! nếu cậu dám làm minie nhà tôi khóc, tôi sẽ cho cậu nhừ tử !! ( tóm luôn cổ áo cậu con rể xốc lên )

- Cháu không dám… cháu sẽ cưới Minie ngay thì thầy Man đồng ý ạ !!!

- Tốt! gọi ta 1 tiếng nhạc phụ đi !!

- Ba vợ ... Kyu nuốt nước bọt khan còn Min thì cười sung sướng

- Ha Ha Ha!!!! Hiền tế !!!!

Chưa bao giờ trong đời Kyu lại thấy mình như thằng ngốc thế này, người yêu thì hung dữ, bố vợ thì giang hồ, xem ra Kyu đi học võ phòng thân không phải không có lý

- Nhưng từ giờ, chúng ta sống bằng gì hả ba?? Minie ngơ ngác! Tài sản của 3 cha con ( bao gồm cả Hanie) đều phải trả lại cho Hội, nói cách khác, hịên tại 3 người này không 1 tấc đất cắm dùi

- Chuỵên này con chớ lo! Con rể Jo không để cha con mình thiệt đâu! phải không con??
( nháy mắt)

Kyuhuyn nuốt nước bọt cái ực

Khách sạn

- Sao Chulie vẫn chưa về?? Yah, huyng lo gần chết mà mấy đứa chỉ ngồi ăn là sao?? Han quát

- ơ thế bọn em còn làm được gì?? Cá- khỉ - chee ngồi ăn xoài dầm tiếp

- Thật tức chết mà… từ lúc Chul xuất hiện cùng với linh mục, à không phải gọi là Hội trưởng thì Han cảm thấy bất an vô cùng.. nhất là khi 2 người đó biến mất suốt từ lúc ở biệt viện tới giờ.... "à đây.. em đi đâu mà lâu thế? Biết làm anh lo lắm không hả???"

Cái mối quan hệ thân thiết đột xuất giữa Chul và Hội trưởng làm cho Han phát hoảng, không hiểu sau lưng anh, Chul còn quen biết với những thành phần nào nữa đây

- Anh làm gì mà hoảng thế??? Có người gửi cho anh này!! Chul quẳng cho Han cái tập tài liệu mà Hội trưởng đưa cho

- Gì thế này?? Han dán chặt 2 mắt vào mấy tờ giấy.. không tin nổi vào những gì mình nhìn thấy!! Chulie à, xem lại xem, anh có nhìn nhầm không??

- Đâu đâu?? Ở đây ghi là.. tổng giám đốc công ty HanKim : HanGeng… là chủ sở hữu hợp pháp khu du lịch Vanetien MaCau.. hú hú!! Hanie à!! Chúng mình giàu to rồi!!!

- Đâu đâu bọn em xem nào!! Mấy đứa bỏ dở đống xoài chạy lại

Trong tay Han là giấy tờ chuyển nhượng quyền sở hữu khu Vanetien Macau… đây là tâm huyết gần chục năm của Han… lúc bán nó cho công ty HanKim anh cũng tiếc lắm, nhưng vì muốn Chul quên hẳn anh đi, anh đành nhắm mắt làm liều! chỉ không ngờ, người đứng ra mua lại khu ấy lại là người này

ở dưới có 1 tờ giấy nhỏ “ Món quà của Chúa”

- 2 người phải sử dụng món quà này cho tốt đấy nhé!! 3 đứa kéo nhau đi ra ngoài chơi cho 2 anh chị tự nhiên

Đây không phải món quà duy nhất đâu!! Chul cười tủm tỉm! anh muốn xem thử gương mặt Han khi thấy sợi dây sẽ biểu hiện thế nào lắm

- Còn bất ngờ gì nữa đây, lọ lem của tôi! Han nhấc bổng Chul lên

Chul chìa sợi dây ra.. “ lần này mà anh còn dám tháo nó ra, anh sẽ chết với em”

Đợi cho Chul đeo xong sợi dây, Han lôi tuột Chul vào phòng

Cái con người này sao lại làm anh yêu đến thế cơ chứ

2 người hôn nhau say đắm… cả thế giới này chỉ ngập 1 màu hồng

Chỉ có điều…

Cửa phòng chưa khoá…

- Xong chưa??? Khỉ thì thào

- Sắp rồi! Gọi cho Kyu đi, bảo nó có phim hot…

---------------------------------------------------------------

13 năm sau...

Tại công viên ngoại ôseoul, đậu và mây đang thong dong đẩy xe nôi đi dạo

Bên trong xe nôi là 2 đứa bé sinh đôi vô cùng xinh xắn và dễ thương, một đứa mặc áo xanh, một đứa mặc áo hồng. cả 2 đứa bé đều giống mây- đậu như đúc

Lần này đi tour vòng quanh thế giới hơn lâu, khi trở về thì 2 đứa nhỏ đã lớn thế này rồi đây!! Đậu bế con bé áo hồng lên nựng, rồi hôn choẹt cái vào cái má phúng phính…

- Umma thương con nhất!!

- Sao em chỉ thương 1 mình Cloudy thế? Chả lẽ Jackie không phải con em à???

- Em thương hết cả 2 đứa, nhưng mà thương anh nhất, được chưa???

Mây sung sướng, hôn đánh chụt 1 cái lên má vợ yêu..

Không khó để các fan nhận ra thần tượng của mình, nhưng nhìn gia đình họ hạnh phúc thế, không ai nỡ đến quấy rầy

---------

Trang viên nhà họ Jo

- Này này, như thế mà gọi là đứng tấn à?? Cậu có phải đàn ông không thế? Thằng lưng lên xem nào!!

Kyu muốn khóc quá… đi diễn về mệt gần chết đã không được vợ mát xa mát gần thì chớ , lại còn bị bố vợ lôi ra bắt tập võ

- KyuMin à, cháu làm thử cho bố cháu xem đi!! Nhìn thằng bé mà học tập nhá!

1 thằng bé 5 tuổi mặc áo hồng chạy ngay đến trước mặt Kyu say sưa đá loạn xạ, kết quả là ngã oạch xuống đất

- OÁ OÁ APPA!! ĐAU QUÁ !!!!!

- Ba à! Con đã bảo ba bao nhiêu lần là không được cho KyuMin tập võ rồi cơ mà! nó phải học đàn học hát học nhảy, chứ học 3 cái thứ đánh đấm đấy làm gì???

Minie đang nấu cơm trong nhà nghe thấy tiếng con khóc liền chạy ra. Kyu mừng như bắt được vàng, bế thằng con chạy thẳng vào nhà! Thế là thoát nợ!!
" KyuMin à, appa phải cám ơn con rồi! lát nữa chơi Halflife với appa nhé "

---------

Bệnh vịên BumWon

- Bumie à, em cứ đẻ liên tục thế này thì hỏng hết cơ bụng đấy!!! Teuk umma than thở! Chạy show làm MC đã mệt lắm rồi, lại còn phải đến trông con cho Bumie nữa chứ

- Huyng à, em hứa em đẻ nốt lần này thôi, lần sau nhất định em sẽ cho Won đi.. triệt sản!! Em hứa đấy !!!

- Đứa thứ 7 rồi đấy!!! Huyng với Kang In có phải bảo mẫu đâu mà ngày nào cũng phải trông con cho 2 đứa thế hả???

- Won nhà em còn bận công ty mà! huyng không thích trông con em thì tự đẻ lấy mà trông đi!!

Teuk đỏ mặt không nói gì! Bum ngốc nghếch kia không biết à, huyng mày đang có em bé đấy. hơn nữa còn sinh 3 nhá! Há Há Há

---------------------

Phòng tập SM

- Huykie à, con khóc rồi, em mau về đi! Anh không biết làm sao cho nó nín!

- Anh kiểm tra bỉm đi!

- Anh vừa thay rồi!

- Thế cho nó uống sữa đi!!

- Nó không chịu! nó muốn em ! này, em mà không về là anh mang con đến công ty đấy nhé!

- Đây đây em về ngay đây! Làm bố 2 đứa trẻ con rồi mà sao vẫn chẳng biết gì thế. Anh bế sang nhờ Dongie dỗ đi

Huykie vơ vội ít đồ rồi phi ầm ầm về nhà! Vừa đi vừa cằn nhằn ông chồng vô dụng, chỉ biết nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, lau nhà.. bảo trông con 1 lúc để người ta tập nhảy cho đỡ ghiền mà cũng không nên thân.

Lại phải làm phiền cô vợ xinh đẹp của ShinDong dỗ thằng bé vậy

---------------------

Quảng trường Senado- Macau

Hoàng hôn đã buông xuống nhưng chàng thanh niên vẫn ngồi gảy guitar

Chiếc hộp đặt trước mặt anh đầy ắp những đồng tiền lẻ của khách qua đường

Nhưng dường như anh không quan tâm đến mấy thứ đó lắm

Anh say sưa hát, bằng tất cả tâm hồn và trái tim mình

1 người đứng nghe anh hát mãi… người đó đeo kính, đội mũ, chiếc khăn len che gần hết mặt…

Cậu ta bước đến, vứt xuống hộp của anh 1 chiếc nhẫn…

- Gì thế này? Ngôi sao Kim HeeChul định cầu hôn tôi sao??

- Phải! là em cầu hôn anh đấy, người hát rong! Đợi đến lúc anh cầu hôn em thì em hoá thành bà cô ế chồng mất rồi

- Gì thế này? Anh từ chối! anh không đồng ý!!

- Anh muốn chết à?? Người ta tu cả 3 đời còn không được em để mắt mà anh dám đối xử với em thế à???

Toàn bộ đèn ở khu quảng trường vụt tắt!! chỉ có ánh đèn chiếu sáng vị trí mà Han-Chul đang đứng

Han bắt đầu gảy guitar và cất tiếng hát


“I’ve dreamed of this a thousand times before
But in my dreams I couldn’t love you more
I ‘ ll give you my heart
Until the end of time…
You’re all I need, my love, my valentine

And even if the sun refused to shine
Even if romance ran out of rhyme
You would still have my heart until the end of time
You’re all I need, my love, my valentine”


Anh bỏ đàn ra và quỳ xuống.. lôi từ trong túi áo ra 1 chiếc nhẫn:

- Anh chỉ là người hát rong... còn em là ngôi sao nổi tiếng khắp thế giới..anh không có tiền, cũng không có địa vị, anh chỉ có gương mặt đẹp trai và đào hoa này thôi,Kim Hee Chul ...liệu em có thể hạ mình đồng ý làm vợ anh không?

- Anh nói cái gì thế?anh mà đẹp trai á?? Còn nữa, chẳng phải em đã nói là em không biết tiếng Anh sao???em thật chẳng hiểu nổi anh đang hát cái gì!! ít ra cũng chọn 1 bài tiếng Hàn chứ?? Những giọt nước mắt thi nhau tuôn ra vì hạnh phúc

- Thế về nhà anh dịch cho! Nhưng em phải nói em đồng ý đi chứ!!

- thậm chí anh còn không nói anh yêu em mà bắt em đồng ý à????

- Vậy thì, Chulie à, hãy để kẻ yêu em đến điên dại này ngày ngày chiên cơm cho em ăn nhé??

- Em đồng ý! Em đồng ý!! Em đồng ý!!!!

Chul rướn người đặt lên môi Han 1 nụ hôn... vẫn là nụ hôn có vị mằn mặn của nước mắt, nhưng là những giọt nước mắt hạnh phúc

Chul nhìn chiếc nhẫn kim cương to bằng hạt ngô trên tay mình , cười toe toét

- Chúng mình sẽ sống hạnh phúc suốt đời, anh nhé!

- Dĩ nhiên rồi! anh hứa đấy!!

- Nhưng sao anh có thể tắt hết điện ở quảng trường chứ! Có phải là quá khoa trương không??

- Anh là chủ ở đây cơ mà! thật ra anh định tắt điện cả thành phố cơ, nhưng thị trưởng không đồng ý..

- Anh có nói quá không thế??

- Ai bảo anh là chồng của ngôi sao vũ trụ Kim HeeChul.. Nhưng mà này, em cũng phải học Tiếng Anh đi chứ, làm sao mà ngôi sao Thế giới lại chỉ biết mỗi " hello" với " nice to meet you " chứ??

- Ai cần học mấy thứ đó chứ?? Chẳng phải anh biết rất nhiều ngoại ngữ sao?? Tour Châu Á lần này anh đi theo làm phiên dịch cho em!!

- Thế còn công ty của anh??

- Em không quan tâm, bây giờ anh là của em rồi!!!

Tiếng 2 người bé dần ở cuối đường.. họ đang tìm về tổ ấm bình yên của mình

Sẽ nhanh thôi, các EFL sẽ được chứng kiến lễ cưới vô tiền khoáng hậu của cặp đôi thích khoa trương này

END

No comments:

Post a Comment