Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

08 September 2012

(KyuMin) - Tiamo (T6) - T - Longfic

Tác giả: Bexinh007
Tập 6

{Tiếng Ý}

- Yah, muốn lên trên đó. Cao quá .

- 137 tầng, cao nhất nước Ý đấy.

- Gì chứ, lên đó có thể hái được cả sao trên trời ấy nhỉ ?

- Ha ha……em đừng ngốc thế, làm sao hái được, nhưng cùng ngắm sao trên đó thì tuyệt lắm.

- Ôi….chỉ còn 10 phút nữa, không kịp rồi. Tiếc quá.

- Thì lần sau vậy. Lần sau tôi sẽ đưa em lên đó.

- Thật không ? Hứa nhé .

- Ừ, hứa. Ngoắc tay nào. À khoan……..có một điều kiện. Em phải đồng ý thì tôi mới đưa em đi.

- Điều kiện gì ?

- Lớn lên em phải lấy tôi, phải làm cô dâu của tôi. Phải ở với tôi.

- Đồng ý.

- Là em nói đó nha. Light, thề đi nào.

- Sungminnie…..thề dưới tòa nhà cao nhất nước Ý, sẽ làm vợ của…..

Uỳnh…..uỳnh…….uỳnh……

Tiếng xe phân khối lớn làm nó giật bắn người. Nó chồm dậy, ngơ ngác nhìn quanh, hình ảnh hai đứa trẻ nhòa đi trong chốc lát.Nhưng nụ cười nửa miệng vẫn ẩn hiện trước mắt, thật quen thuộc, nhưng sao không thể nhớ ra.. là ở đâu ?



- Chuyện gì vậy ?

Nó nhăn nhó ôm cái tay đau. Kyu đang đứng trước mui xe, xung quanh là một đám thanh niên ăn chơi đi bụi đang cưỡi những con xe khủng bố cười hềnh hệch.

- Cho bọn này ít tiền đi “bão” anh hai.

Một thằng tiến đến gần Kyu, nhúng điếu thuốc đang hút dở vào cốc cà phê của anh. Bọn xung quanh hú lên và vặn ga ầm ĩ.

Kyu lẳng cái cốc vào sọt rác, chậm rãi mở ví, rút ra một tập…….dày cui.

- Tiền đây.

-Cảm ơn anh hai thoáng quá !

Không phải chứ, thật tức mà chết luôn à, sao có thể dễ dàng đưa tiền cho cái đám vất vưởng đáng ghét đó,không thể nào a…

Nó trợn trừng mắt ngó ra ngoài, tay nắm chặt đến nổi gân.

Thằng tóc chỏm đỏ đưa tay ra cầm tiền thì đột ngột, Kyu tung cả xấp tiền lên trời. Từng tờ xanh, tờ đỏ bay bay, rụng xuống đất trước ánh mắt ngỡ ngàng của nó và đám người kia.

- Muốn thì quỳ xuống mà nhặt.

Kyu nói đầy giễu cợt, khoanh tay nghiêng đầu nhìn khuôn mặt người đối diện_màu da đang tái đi theo thời gian.

Biết mà.Ngu thật, tự dưng lo bò trắng răng, hoàng tử núi băng phải khác người thường chứ.Cả cái cách cho tiền cũng thật khác người ha.

- Mày……mày chết rồi con ạ.

“Tóc chỏm” gào lên và vung nắm đấm.

“Bộp” “Hự”

Vâng, “bộp” chứ không phải “bốp”

Kyu né cú đám và giơ chân đạp thẳng vào…..vào….vào….vị trí giữa hai cái chân, cụ thể hơn chút là…….là…..thôi tự hiểu.

- Light ! Nhắm mặt lại, bịt luôn hai tai càng tốt, nhanh thôi mà.

Kyu nói, trong khi 7 đứa thanh niên rời xa và tiến về phía anh với một biển trời sát khí.

7 chọi 1. Hay thế này không coi quá uổng. Thành ra nó “Ừ” một cái rõ to mà mắt vẫn mở thao láo.

Chẳng khác gì phim hành động của Mĩ.

Đó là kết luận đầu tiên của nó. Những cú đá xoay, lách đòn đẹp như mơ. Nhìn gầy gầy mà khỏe vậy ta, tay không đỡ gậy bóng chày. Kinh.

Rầm. Một “em” bay vào thanh chắn đường làm cả cái thanh méo mó. Eo ôi, không biết xương cốt làm bằng chất liệu gì mà “trâu” thế, không “ đi” vài cái xương sườn bảo phí.

Đám con gái đang nghe trên xe chửi bới ầm ĩ. Chửi tục khiếp thối mồm bây giờ. Nó cau mày.

Kyu vẫn lạnh lùng “đốn” từng thằng một.

Đại khái là sau 15 phút đấm đá như phim thì bãi chiến trường còn mình ổng là đứng trên hai chân, còn thì không “vắt” trên thanh chắn cũng bò lê bò lết dưới nền đường.

Qủa là hoành tráng ! Nó phục sát đất.

- Đã bảo đừng nhìn mà.

Kyu gắt nhẹ khi thấy hai con ốc bươu của nó đang trợn trừng nhìn anh.

- Gia đình anh là mafia à ? Hay FBI ? CIA ?

Nó hỏi thẳng. Kyu ngớ ra trong 1s rồi phì cười.

- Bí mật. Đã bảo hôm nào đến sẽ biết mà.

Lại cười.Sao mà cái kiểu cười này…nó……nó….quen mà nó gian thế nhở.Hình như nó quên mất cái gì đó, nhớ lại đi, đầo não à mau nhớ lại đi.

-Chunmgs ta về thôi.

Kyu phủi tay và vaò xe, nó cứ chìm trong suy nghĩ của mình không để ý anh cứ nhìn nó mãi, bằng một ánh mắt rất kì lạ.

********

- Gần 1h sáng rồi. Mau lên nhà ngủ đi.

Kyu nhìn đồng hồ và đẩy nó vào cổng. Nó chần chừ trong chốc lát rồi cũng đi vào.

- Ờ….tạm biệt. Gặp lại sau.

Nó nói và liếc Kyu thêm lần nữa.

- Ừm. Gặp lại sau.

Kyu giơ tay lên vẫy vẫy, chờ cho nó đi hẳn vào nhà mới lên xe phóng đi. Nó mở cửa, ngó theo cho đến khi bóng cái xe mất hút trong bóng tối.

Thôi được, nó thừa nhận. Nó thích Kyu Hyun. Khá nhiều.

Ở bên anh ta rất dễ chịu (trừ những lúc bị áp bức và sock ), Kyu (không hiểu vì lí do gì ) rất chiều nó mà không đòi hỏi gì ở nó cả.

Một con người kì lạ. Nó có cảm giác, anh ta như đã biết nó từ lâu rồi.

Aish, nó điên rồi, làm gì có chuyện đó. Nó đã qua Ý đâu mà quen được anh ta chứ. Thôi đi ngủ.

*******

“ – Đóng giả một con búp bê vậy có mệt không ? ( tiếng Ý )

- Em thích kem dâu này quá .

- Anh đang hỏi em đấy.

- A… ngon, hử , à……không mệt lắm đâu.

- Vậy sao ?

- Anh muốn bắt cóc Light về bỏ trong lồng kính quá !

- Huh ?

- Light dễ thương lắm. Lớn lên làm vợ anh nhé ! Moak !!!!!!!!!!

- Ha ha…. vậy Minnie sẽ làm vợ của anh. Minnie thích anh lắm. Anh rất thương Minnie ha.

- Không phải thương. Tiamo ! Light .

- A…..tiếng Hàn là Saranghae đấy. Anh nói lại đi.

- Sarang hae Light ……..không…..Sarang hae Sung Min !

- Sarang hae ! Silver……không……Sarang hae K……….”

Reng !!! Reng !!! Reng !!!! Reng !!!

- Minnie, dậy đi nào.

Mẹ nó cầm cái đồng hồ dí sát vào tai nó. Nó lật người, vơ cái gối chụp lên đầu.

- Mẹ để con ngủ .

Nó càu nhàu.

- Định không đi học sao mà chưa chịu dậy.

“ Hai đứa trẻ, một tóc đen, một tóc vàng ngồi bên nhau trên một ghế đá……”

- Con có dậy ngay không ?

Mẹ nó thét, đập cái gối thứ hai vào nó, trúng luôn cái tay đau làm nó giật nảy người.

- Rồi rồi, con dậy ngay đây, đừng có đánh con nữa.

- Tối qua về muộn mẹ còn chưa tính sổ với con đâu nhá.

- Lễ hội trường mà. Xong con phải dọn dẹp chứ mẹ.

- Tôi chả biết dọn cái gì nhưng bây giờ thì nhanh ăn sáng mà đi học.

- Vâng. *ngáp dài*. Không thèm chải đầu lại, nó nhào xuống nhà.

*******

Nó bước lên xe bus trong tình trạng buồn ngủ vật vã : mắt nhắm mắt mở và ngáp như nghiện lên cơn đói thuốc, thật thảm hại.

Nó vừa cố giấu diếm cái tay đau, vừa đánh răng vừa lo chừng mẹ nó. Gì chứ mẹ nó mà biết thì mệt lắm à.
Nhưng dù là buồn ngủ, thì từng lời từng lời của mấy bà tám kia đều lọt dzô tai nó một cách trọn vẹn.Well, không khác gì trong truyện tranh hay phim truyền hình hết á, nào nà truy ra tên thì tạt a xít với cả xé sách vở , nào nà nó là đứng chán sống ngu đần nhất thế kỉ, nào nà cái mặt nó xấu xí như chính tâm hồn nó vân vân và vân vân.

Nhưng hay nhất là kế hoạch dằn mặc sặc mùi Hoạn thư của các chị, đùa chứ nó vừa buồn cười vừa lo nơm nớp à.

- Ái da………

Một ai đó kêu lên. Hình như nó vừa đạp vào chân người ta.

- Tôi xin lỗi. Tôi không cố ý.

- Được rồi……..à……..ê……..cậu là Lee Sung Min à ?

- Hả……..à………ừ, tôi là Lee Sung Min.

Cái người đó đưa tay……cào cào lại tóc mai của nó.

- Đúng là Lee Sung Min rồi, ôi……..thật không thể tin được.

- Cái gì mà không tin được. Mà cậu là ai thế ?

- Tôi là Seurin Ju, ngồi cách cậu một dãy bàn nè.

- À………Seurin Ju à, cậu cũng đi xe bus à.

Nó hỏi ngớ ngẩn. Còn cậu trai kia vẫn chưa ngậm cái mồm lại được, cứ trố mắt nhìn nó như nhìn UFO.

- Ê, đến rồi, cậu không định xuống sao ?

Nó hỏi khi thấy bên kia vẫn tiếp tục đóng rễ xuống cái sàn xe bus. Ôi, kệ thây, không vào muộn học ráng chịu. Đồ ngốc.

Đi từ cổng vào lớp mà bị ngó quá trời. Nó có cảm giác bị nhìn chòng chọc. Hay bị lộ xừ nó vụ lễ hội rồi.

Sặc. Thánh Ala phù hộ độ trì cho nó được chết toàn thây.

- Này.

Một bàn tay đặt lên vai nó. Tổ sư, đúng cái vai bị đau.

- Buông ra, đau.

Nó gắt và quay đầu lại. Không có kính cóc nhìn thấy gì.

- Ai thế ?

- Hả…..tôi là Jungmo, đội trưởng đội kịch.

-À……tìm tôi có chuyện gì không ?

- Cậu là học sinh mới à ?

- Không.

- Ơ…….tôi thấy cậu là lạ, cậu học lớp nào thế ?

Anh ta gãi gãi đầu theo một kiểu chuối cả nải.

- Anh hỏi làm gì ?

Nó nhướng mày ngờ vực.

- À……..không có gì, tôi chỉ định………

- Vậy tôi về lớp đây, sắp chuông rồi. Chào nhé !

Thế là đi thẳng. Nhưng trước khi về lớp, nó qua phòng y tế mượn tạm một cặp kính để mang. May cho nó là có một cặp cùng độ với nó, mỗi tội nguyên cái gọng…………mika sáng choang nhìn lấp lánh ánh kim tiền. Nổi không chịu được.

**********

Nó bước vào cửa lớp cùng lúc chuông reng. Và nhờ cái kính nó thấy rõ ràng có gần 40 con ốc nhồi đang nhìn nó.

Cái quái quỷ gì thế ?Không lẽ lộ thật ?

- Cậu là ai thế ?

Lớp trưởng hỏi. Ơ cái thằng này, học với nhau cả tháng rồi mà hỏi gì kì vậy.

- Lee Sung Min đấy .

A….nó là nó biết cái giọng này nhé, bạn Seurin Ju, mới gặp sáng nay đây mà. Ai xách bạn ý vào lớp thế nhỉ ?

- Cái gì ?

Non chục cái miệng đồng thanh.

Giật cả mình.

Ơ mà…….về chỗ đã nào.

- Cậu là gì của Lee Sung Min. Anh họ hả ? Đi học thay phải không ? Yoona hỏi nó nghiêm túc. Bà tám này điên sao trời .

- Na “móm”. Nếu không phải là Lee Sung Min, tớ biết biệt danh này sao.

Yoona đỏ bừng mặt quay đi.

- Cậu thật sự là Lee Sung Min ?

- “Sún”, có cần tớ nói về tai nạn ngã cầu thang của cậu hồi đầu năm không ?

Sunny nhanh chân chạy về chỗ ngồi.

Và thầy giáo coming. Giải thoát cho nó khỏi một lốc người vừa nhào đến chỗ nó với ý định tra hỏi thêm.

Nó tự hỏi họ đang làm cái trò gì vậy.

(A/N : ngu quá ông ơi ! )

******

- Vậy sao em trai ?

- Vâng. Hoàn toàn không luôn.

- Ừm…………..vậy coi như bắt đầu lại đi.

- Anh hai……….đâu có dễ vậy chứ.

- Hiểu rồi nhóc con, thôi thì kế hoạch 1 của em coi như đành gác lại, dùng kế hoạch 2 đi.

- Em biết rồi. Thôi em cúp máy đây.

- Ừ. Chào em.

********

- Đẹp đấy.

Kyu hấp háy mắt nhìn nó, nó cau mày nhìn lại.

- Gì ?

- Hôm nay cậu đổi kiểu tóc hả ?

- Đổi kiểu tóc ?

- Kính đâu mà lại mang cái này ?

- Bỏ quên ở nhà. *Ngáp*

- Ra thế.

Kyu cười tủm tỉm (Min’s pov : đểu thấy pà cố lun ), anh búng “chóc” lên trán nó rồi quay lưng bước đi.

Để lại sau lưng một thằng nó với cái mặt “ngơ” treo một dấu hỏi to đùng giữa trán.

- Điên xừ nó rồi.

Nó chặc lưỡi, quay vè lớp khi chuông reo vang.

********

“ Oánh lộn……mình anh đập 9 thằng khờ……….mình anh đập chúng một trận, què tay gãy chân.
9 thằng, bò lê bò lết sàn nhà, nằm ngang nằm chéo nằm chồng, lần sau cút nhá a…………”

(A/N : Đố cả nhà biết Au đạo bài nào . )

Nó nhảy tung tăng, mồm lảm nhảm hát nhạc tự chế, băng qua sân trường về phía nhà đa chức năng để trả những quả bóng đã lấy học thể dục.Nhiều thật đấy, lấy làm gì mà lắm thế không biết, nguyên bộ con gái toàn ngồi chăm từng cái móng tay có chạm vào bóng đâu, con trai thì đứa tập đứa chơi,mỗi ông thầy cứ gân cổ lên mà gào cái gì kĩ thật với nhiệt huyết.

Bộp….bộp….bộp……..

Tiếng bóng rổ đập vào sàn sân đấu làm nó chú ý, ngoảnh sang thấy một ………khoan…….là anh hay chị đây nhở……..tóc dài màu cam nhé, hơi xoắn nhé, mặc áo phông màu trắng, quần caro đỏ, móng tay tô đen……..thật quá xì tai.

Meo……hửm, một con mèo màu xám quấn quanh chân.

Cái thể loại gì đây nhở ? Ố chị (or anh ) cũng quay đầu nhìn nó, mắt to khiếp, lông mày mảnh, da trắng bóc…….èo…….người đẹp……..

- Xin chào.

Ố…….giọng nam, là boy hử, boy gì mà……..chắc chăm phần chăm không phải học sinh trong trường roài.

- Dạ…….chào…….chào anh !

Nó theo đúng nghi lễ cúi đầu 15 độ về phía trước.

- Tôi có thể hỏi đôi chút không ? Cậu bé xinh trai .

Gai gốc nó rợn từ lưng đến cổ, bonus thêm 2 cánh tay.

- À…..dạ………. Nó thấy cơ miệng giật liên hồi.

- Tôi muốn tìm một học sinh Trung Quốc, tên là Han Kyung – Han Geng, cậu ta rất thích chơi bóng rổ.

Ố……..thế thì anh gặp đúng người rồi anh ơi. Nó cười toe, dắt người đẹp đi tìm bạn “hoàng tử lai”. Bụng bảo dạ…….hội fangirl sắp có chuyện mà làm rồi, đùa chứ kịch hay sắp có a, nó lại không phải làm nhân vật chính, cứ ngồi thong thả uống trà thưởng thức à.Các chị muốn xử em khó lắm nha, tình địch mới này coi bộ nặng kí a~~~

Đoạn đường từ sân bóng đến lớp 12B2 là …..500m, nó nghĩ và đoán tầm tầm ấy. Thế mà gái lườm gái liếc, dzai nhòm dzai ngó quá trời quá đất luôn à. Kệ thây, vì mục tiêu của họ không phải là nó mà là cái bạn sau nó đây này (lộn rồi ông ơi, chúng nó nhòm cả ông nữa kìa ). Nó hí hửng, vì nó đang tưởng tượng đến một trò vui hiếm có.

- Chullie !

Đang thả hồn theo mây theo gió thì bên tai nó vang lên 2 cái giọng. Vâng, 2 not 1.

- Anh hai, Hannie !!!! Ngọt ngào và dịu dàng.

Nó thấy quý ông lịch lãm chạy đến bế thốc anh giai tóc cam lên.

Nó thấy “ Hoàng tử lai” Han Kyung nắm tay anh giai tóc cam.

Nó thấy bạn “ van xả nước” và anh “ băng cực” trôi từ lừ đừ đến thay nhau ôm anh giai tóc cam.

Nó thấy con gà lai Hàn – Ý cũng vỗ cánh phành phạch bay đến chào hỏi.

Ôi……lại 1 Very Important Person roài !

Ủa…….ai đang chạy tới ấy nhỉ, a bạn Lee Dong Hae

- Cindi ! Cindi ! Nàng Cindi .

Bạn Hae gào toáng lên.

- Pino. Gặp cậu vui quá. Con cá ngốc.

Thế là 1….2……..3………4……….5………..6.. ………..7……… 7 người làm cái hành lang bị nghẹt 2 đầu, mấy khung cửa sổ cửa chính gần đấy có nguy cơ trật khỏi tường.

Rầm rập….rầm rập………..rầm rập………..

Oh yeah. Hội FC của các chàng đã đến.

Nào thì né qua một bên nhường đường cho các chị không thì bẹp ruột bây giờ.

Thế là nó dịch sát vào tường, tính chuồn khỏi hiện trường, chui vào lớp học nào đó quan sát từ xa cho an toàn.

Ai dè…

Oh yeah. Hội FC của các chàng đã đến.

Nào thì né qua một bên nhường đường cho các chị không thì bẹp ruột bây giờ.

Thế là nó dịch sát vào tường, tính chuồn khỏi hiện trường, chui vào lớp học nào đó quan sát từ xa cho an toàn.

Ai dè…………

- Cậu bé xinh giai, lại đây nào.

A lê……kéo, và thân nó lê gót từ tường vào giữa hành lang, cùng bầy chim bầy cò phát sáng tạo thành một “chiến tuyến” chống với các chị em gái.

Ơ hay…….mắc quái gì nó phải tự biến mình thành cá nướng chứ. Ôi thôi laze cứ gọi là quét loạn xị. Em lạy các chị tha cho em, em còn bé bỏng, còn yêu đời lắm thay.

Nó……lủi dần về phía sau.

- Đi đâu thế Light ?

Ối tổ sư con gà, mắt gà hay quáng lắm mà sao con gà này tinh vật vã thế nhỉ.

- Đi vệ sinh……ừ……..vệ sinh ấy mà.

Nào cười một cái “chân thành”, “thánh thiện” và “ngây thơ”.

Và rồi thì nó chạy bay biến trước khi gà cục tác ra thêm lời nào.

Nó là đứa không ngu, ai biết nạn kiếp nào sẽ giáng xuống đầu nó chứ. Oầy…….nhưng mà tò mò quá…….à không, bỏ đi, không nên tự mua dây cột mình. Té đi cho lành.

Giai thanh gái lịch gì muốn đú đởn cứ việc, em đây xin kiếu.

Thế là nó ôm cặp chạy ra vườn trường thân yêu ~ ~ ~

********

- Bà Lee, người mẫu của phía bà đã chuẩn bị xong chưa ?

- Ồ, xin lỗi, chúng tôi còn đang bàn bạc để tìm ra người thích hợp.

- Không phải là đã thống nhất để Light đóng cặp với Silver rồi sao ?

- Á, tất nhiên nhưng….đây là người mẫu không chuyên nên có một chút khó khăn. Chúng tôi cần kiểm tra cho cậu ấy cẩn thận .

- Tôi hiều. Nhưng sớm một chút thưa bà, mùa đông sắp hết rồi.

- Vâng. Chào ngài.

Bà Lee thở dài cúp máy. Bà không muốn để nó đi Ý, không muốn….. nhưng không tìm ra được người thế thân cho Light. Không ai tạo được cái “thần” như nó. Thật tệ quá !

Dự bị thì cũng có vài người nhưng nếu chỉ đơn thuần là bắt chước thì…..không ổn chút nào.Bên kia toàn dân chuyên nghiệp,cam đoan người ta chỉ liếc sơ mắt cái là biết ngay .

- Mẹ, mẹ xem mấy bộ thiết kế này xem. Con mới vẽ đấy.

Nó đi vào nhà, đầu tóc rối bù, kiểu này là lại vừa vẽ vừa vò đầu bứt tai đây.Bà Lee thở dài thêm cái nữa,ngồi xuống cạnh Sungmin vuốt vuốt tóc nó.Thằng bé ngốc nghếch này, tai ương đâu cứ dồn xuống đầu nó, nếu ngày xưa không đem nó qua Ý…Thôi bỏ đi, cái gì cũng không thay đổi được nữa.

- Minnie, lại mẹ cắt tóc nào, tóc con dài quá rồi.

- Ơ……..dạ vâng.

Nó ngồi cho mẹ nó tỉa tót lại cái đầu, mồm thao thao bất tuyệt về mấy mẫu thiết kế.

- Minnie này, con muốn đi du lịch không ?

- Tháng sau con thi, không đi được đâu ạ.

- Thi xong đi cũng được mà.

- Ơ….dạ, vậy thì đi liền.

- Ừm.

- Mà đi đâu hả mẹ ? Sao tự dưng lại đi.Mẹ bỏ tiền cho con đi á?

Nó lườm lườm mẹ nó, nó không tin ma ma Tú Bà nhà nó lại thoáng đến thế.

- Uh……….lúc đó hẵng tính. Xong rồi, con đi tắm đi.

Bà Lee đáp tỉnh như ruồi, không trả lời câu hỏi của nó, èo, kệ chứ, với nó cũng chẳng có gì quan trọng.

- Dạ.

Nó đi luôn lên lầu.

*****

Gà đón nó ở trường, còn là ngay cổng trường với một nụ cười rạng rỡđến chói mắt. chói, chói vô cùng, làm nó đâm vào cổng luôn.

-Có sao không Light?

-Có, nhiều sao lắm.Bay quanh đầu nè.

Đáp lại bộ mặt quan tâm lo lắng của Gà là bản mặt cau có như khỉ ăn ớt.Nó vung tay gạt Gà ra,lạy anh, em mới sưng đầu, anh tránh tránh cho em nhờ, kẻo các chị làm em mọc thêm mấy cái sừng à.

-Không phải lo, các cô gái đang tập trung sau sân trường cả rồi.

MO?

-Mấy người kia đang ở ngoài đó.

Gà tủm tỉm cười.

LÀ ám chỉ mấy cha lấp lánh hở?

-Họ đang đấu bóng?

MO?

-Công chúa Cildi làm trọng tài?

A…Hiểu rồi.Dây noron cứ rung phừn phựt cơ.

-đi xem đi.

Nó kéo tay Gà,trò vui không xem quá phí à nha.Mấy khi xem oánh ghen kiểu Pháp,hờ hờ.
Kyuhyun cứ để mặc nó kéo,môi anh vẽ nên một nụ cười khi thấy nó nắm cổ tay mình.Mọi sự tiếp xúc…đều rất tuyệt nha.

-Húuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu

-Yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh

-Woaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Cứ gọi là rung trời rung đất.

Cũng phải thừa nhận , các anh quả là giỏi . Những cú Dunk cực đẹp , ném xa 3 điểm mà các cứ thực hiện xoành xoạch như trong truyện Slamdunk, mà khổ cái là mấy anh đẹp dzai chói lóa hơn mấy anh trong truyện nữa, báo hại các chị , các bạn nữ gào rú muốn đứt dây thanh quản

- Thế nào ?

Tiếng Gà khe khẽ bên tai .Nó ngẩn mặt… Ack, choáng . Gà đang mỉm cười trông rất hiền lành, rất đôn hậu , rất dịu dàng, rất rất ..cái gì đấy mà nó không biết phải nói chính xác là cái gì. Mẹ ơi! Chói quá, cánh gà to quá, to hơn xưa , vậy phành phạch…ắc ắc, ánh sáng thần thánh phát tán tứ tung.



- Hơ…_nó đớp đớp mồm, không nói ra được tiếng nào. Cố gắng trấn tĩnh , nặn ra 1 nụ cười (theo nó là) cũng thập phần chói lóa. Phun ra mấy chữ ngắn gọn :

- Di chuyển nhanh , chuyền tốt , nhảy đẹp , ném gọn .

- Nhận xét chuẩn . Nhưng màn hay vẫn còn ở phía sau .

Kyu tươi cười , cởi áo khoác ngoài , xắn ống tay áo sơ mi nhảy vào nhập cuộc . Nhìn theo cái dáng mảnh khảnh ấy, nó thấy trong lòng dâng lên 1 thứ cảm giác hào hứng và hồi hộp lạ .

- Hiệp 2. Kyunie vào đội 1 , Jung Yunho vào đội 2. Bắt đầu.

Tiếng công chúa Cindi Kim Heechul vang lên trong loa . Nhưng câu tiếp theo lại làm mọi người suýt rớt luôn bộ nhai :

- Kyuhyun chỉ được ném xa 3 điểm. Không được SlamDunk. Jung Yunho thì ngược lại .

- Ở đâu ra cái luật quái quỷ ấy thế ???

Nó thấy mình gào lên cùng với các chị. Cũng đã vài lần nó nhìn thấy Kyu chơi bóng cùng đội bóng rổ trong sân trường và nó thấy khả năng thực hiện những cú SlamDunk của Kyu rất tốt . Có lẽ do anh ta sở hữu 1 chiều cao rất tốt và gầy nên thể trọng nhẹ nhàng, nhảy được cao. Giờ lại không cho nhảy SlamDunk , đúng là làm khó nhau .

- Ô ô , xem ra số cổ động viên đang phản ứng lại quyết định của tôi. Được thôi, mọi người trong sân, ai không ghi được điểm nào trong phút đầu tiên sau khi bắt đầu trận đấu là phạm luật .

- Má ơi !!!!!

Nó nhìn bộ mặt ác quỷ đội lốt thiên thần của Kim Heechul – đúng là ác quỷ mà. Quái ở chỗ mấy thằng cha lấp lánh lại đồng ý ngay tắp lự. Điên cả lũ rồi ! Tại sao thiên tài và điên khùng lại có thể là cùng 1 người chứ .

Nó quay đầu lại , tháy bóng Kyu nhìn mình.Chậc…. Hít 1 hơi thật sâu , nó hét lên :

- Kyuhyun ! Fightting !

Tiếng hét của nó chìm trong cả trăm tiếng gào thét la ó khác. Nhưng nó nghĩ …Kyu đã nghe được rồi . Vì anh đã cười …1 nụ cười rạng rỡ (với nó) làm mấy bà đứng cạnh nó gào suýt thủng màng nhĩ của nó luôn.

“Thịch”… Nó đưa tay ôm ngực trái. Đây là gì ?! Hai má nó nóng ran. Nó cắm đầu chạy thẳng ra khỏi sân bóng.

Không phải ! Không phải! Vui cái gì ? Có cái gì mà vui, ngu ngốc …ngu ngốc …có cái khỉ gì mà vui???

Mải chạy và tự kỉ ám thị nó không để ý dưới chân . Kết quả là …vấp.

Oạch ! Chào sân hôn đất. Cú ngã đau điếng khiến nhũng ý nghĩ đang lộn xộn trong đầu văng lên tận chín tầng mây. Ức chế! ức chế!…Ông ức chế!…

- dasfdf$%&$SHY^*&%JKC*@#%%

Nó lôi cả tổ tông 18 đời của thằng …xây sân ra mà chửi. Trán thế là u 1 cục. À không , chưa u, mới bầm thôi . Nó loạng choạng đứng dậy, tính bám vào tường cho đỡ choáng , nhưng tay đang quờ quạng , lại bị tay ai đó bắt lại.

- À…cám ơn .

Khi đã chắc chắn rằng mình đứng vững trên mặt đất , nó mới xoay đầu lại xem xem ai tốt bụng đặng khắc cốt ghi tâm sau này người ta có té lầu cũng đưa vợt ra mà hứng .

Hửm?? Mùi hoa hồng???

Khoan …

Nó có linh cảm không lành . Nhắc đến mùi hoa hồng lại nhắc đến …Má ơi thằng cha biến thái !!!

2 tay bịt mồm . Suýt tẹo nữa là phun nguyên câu này vô mặt người đối diện .

- Xin chào.

Vẫn cái giọng nhè nhẹ và ngọt ngào đến …nổi gai ốc

-Vâng …chào.

Không phải. Không phải cha kia. Người này thấp hơn, gầy hơn, nhìn mảnh khảnh thư sinh, nói chung là bình thường mỗi tội có xịt nước hoa mùi hoa hồng.

Tự nhiên cái linh cảm không lành kia tăng lên 2 bậc.

- Cảm ơn đã giúp tôi .

Nói mới rồi xoay lưng định bước. Bản năng cho nó biết nó nên đi, phải đi ngay lập tức ,

Nhưng …trời không thương nó à nha.

- Khoan đã

Bạn kia túm tay nó và đưa tay bắt lấy cằm nó, lật cái mặt nó sang trái rồi phải, nở 1 nụ cười rất P/S.

- Đúng là không tồi.

Không tồi cái đầu mày ! Nó hét ầm lên trong bụng. Coi ông là hàng hóa hay sao mà dám đánh giá kiểu đấy. Ông lại chả đập cho kêu cha gọi mẹ bây giờ Còn không mau buông tay ra cho ông .

- Bỏ.Tay.Ra.

Ê…không phải nó nói à nha, nó mới nghĩ thôi à. Ngoảnh đầu lại và …ốh mài gót ! Gà-chan đang rừng rực sát khí, chiến khí, hắc khí…có thể nói Gà bây giờ giống như bị nướng quá độ, hơi bị khó coi

- Chào Kyuhyun. Đã lâu không gặp .

Bạn kia thuận tay mà ôm nó . Nó đang … đánh giá về “ độ chín” của Gà nên hơi lơ là cảnh giác, lúc tỉnh lại đã bị ôm cứng. Còn chưa kịp nổi giận lại thấy Gà-chan đang lao đến tát cho cái thằng-mắc-dịch kia 1 cái tát trời giáng. Bạn mắc-dịch thụp đầu xuống né và lùi lại 3 bước. Và lần này cả người nó lại bị ôm bởi Gà-chan.

- Kyuhyun ?

Nó ngẩng đầu lên và thấy người đang giận đến phát điên kia, nhỏ giọng gọi 1 tiếng. Má ơi, gân xanh nổi đầy trán thế kia, giống Ma vương Pocolo trong truyện Dragon balls à nha .

Kyu như không nghe thấy tiếng nó kêu, cứ nhìn chằm chằm vào tên kia. Tên ấy cũng không chịu thua kém, trừng mắt nhìn lại. Cứ gọi là cắm cái bình ắc quy to cỡ cái thùng phi giữ hai người đảm bảo ba giây sau đầy là cái chắc. Điện xẹt tứ tung thế kia.

Này…

Này…

Này…

Ôi thì mặc xác 2 anh .

Nghĩ thế mà tay vẫn thò vào cặp kiếm lọ viroto, dĩ nhiên là không phải cho nó, cũng không phải cho thằng mắc dịch đầy mùi hoa hồng kia mà là cho…ờ…ai cũng biết rồi đấy. Đâu như khoảng 15 phút sau , bên kia mới lên tiếng

- Đồ chơi mới của cậu hả cậu Jo Kyuhyun?

Cái gì ? nó trợn chừng mắt. Đồ chơi ??? Nó đảm bảo là nó không có nghe lộn, vì tiếng hàn hẳn hoi.

- Câm mồm

Kyu lạnh lùng quát lên. Một hai ba quay ra đằng sau. Nó thề là nó chưa bao giờ thấy Kyu đáng sợ như thế. Như thể 1 ngọn núi lửa sắp bùng nổ thật sự .

- Từ khi nào mà cậu ăn nói bất nhã như vậy Kyuhyun?

Người kia nhếch mép , ánh mắt lộ ra 1 tia thích thú ,

- Tôi.nói.anh.câm.mồm.Zhoumi, bằng không…anh sẽ phải hối hận .

Kyu gằn từng tiếng. Nó cảm thấy vòng tay đang ôm mình siết chặt lại. Này, nó vô tội, vô can.Có muốn chơi trò bóp nát quả cam thì cũng tìm đúng cam mà bóp. Chứ cái thân nó ứ chịu được bị chà đạp. Nói vậy chứ…sao thấy thinh thích nhỉ ?

Á…Điên xừ nó rồi, nghĩ vớ vẩn. Tự cốc vào đầu mình một cái rõ đau, nó lại xoay về cái bản mặt không được dễ ưa cho lắm kia.

- Xem nào Kyuhyun , cậu nổi giận cái gì , tôi chỉ đùa 1 chút thôi .

Zhoumi nhún vai ra chiều bắt đắc dĩ lắm. Nhưng nụ cười trên môi anh ta vẫn như cũ . Nó là nó muốn tuốt dép ném vào cái mặt nhăn nhở ấy Sao mà ghét, ghét, ghét, ghét thế không biết . Đồ giả bộ, giả nai, giả đò…

- Bốp…nguyên cái dép bay với tốc độ ánh sáng đáp vô mặt Zhoumi. Này không phải chứ ?! Lần này nó cũng chỉ mới nghĩ thôi mà . Ông trời ơi, ông thiêng dữ vậy sao, bộ kiếp trước con thực sự đã tu thành chính quả, chỉ là dạo này ông quên, giờ ông ngã dập đầu vô chỗ nào ông nhớ lại đc ông lại phù hộ cho con sao. Con yêu ông, yêu vô cùng, ngang với con Gà Ý lai Hàn kia…ơ…è…nhầm…ít hơn con gà kia chút xíu xiu thôi.

Nghĩ là nghĩ thế, nó vẫn phải há hốc mồm. Không ngậm lại được, mắt tròn xoe nhìn công chúa Cindi phi như bay tới, bật cao, tung 1 cước đá cho Zhoumi ngã nhào vào vườn hoa .

Thật là hoành tráng. Karate chăng ?! Hay là công phu võ học Thiếu Lâm trong truyền thuyết. Dù là gì thì quả thật đúng là siêu hoành tráng.

Kết quả là em Zhoumi đã nằm đo sàn theo tư thế “cắm mặt vào bụi hoa, mông chổng lên trời ” chuối không chịu được.

- Hừ, dám xuất hiện ở đây, gan to gớm.

Hất mái tóc , Heechul khinh bỉ hừ 1 tiếng rồi cúi xuống nhặt dép mang vào. Cùng lúc đó Donghae, Siwon và Hankyung kéo đến. Ai cũng nhễ nhại mồ hôi và thở như trâu. Chuyện, mới đấu bóng xong mà. Nhìn thấy cái mông lấp ló sau bụi hoa, Donghae thong thả bước lại gần, co chân, đạp cho 1 phát nữa .

- Ra đi Jo Zhoumi, tôi biết là cậu mà .

Hàm Sungmin rớt cái tạch xuống đất. Họ Jo? Anh em với Kyuhyun ?…Có nhầm không đấy. Nhìn cái mặt như muốn giết người thế kia mà .

- Cút về Ý hoặc anh Hai sẽ sang đưa về . Tự chọn đi .

Buông 1 câu, Kyu nắm tay nó kéo đi. Nó chần chừ 1 giây rồi cũng đi theo. Không chỉ mình Kyu, hình như mấy hotboy của trường nó không ai ưa tên Zhoumi kia. Nó thực sự muốn hỏi nhưng nó biết tốt nhất là không nên hỏi. Trực giác mách bảo nó nên ngậm miệng lại kẻo họa lại tự động bay vào người. Lúc đó muốn né cũng không kịp .

À khoan…có cái này cần hỏi trước đã .

- Này trận đấu thế nào ? Sao lại chạy ra đây ?

Nó giật giật tay áo Kyu, anh đột ngột dừng bước làm nó đập mặt vào lưng anh. Đau phết. Tên này sao vậy ? Bình thường rất dịu dàng, cái thái độ gay gắt này là gì chứ ?

- Lần sau…thấy người lạ đừng đến gần .

Kyu buông tay nó, rồi bước đi, cũng không nhìn nó 1 lần. Nó thấy hụt hẫng, cứ nhìn chằm chằm vào tay mình rồi nhìn vào bóng lưng anh khuất dần .

Cảm giác khó chịu này là gì ?

Nó giữ chặt ngực trái, mắt tự nhiên nóng lên

Ngu ngốc. Kyuhyun ngu ngốc.

Kyuhyun ngốc, ngốc, ngốc chết đi.

Nó chạy một mạch về nhà, hoàn toàn quên mất là nó còn hai tiết học buổi chiều. Cái tư tưởng con ngoan trò giỏi bị quăng lên chín tầng mây rồi.

*********************

No comments:

Post a Comment