Jindatranfanfic là một trang nhỏ của blog Jindatran.com - Chuyên post những fanfic cực hay mà nhóm admin sưu tầm được.

(Theo ý kiến của admin thì nó hay, còn ý kiến của các bạn thì chúng tớ hem biết ^^)


*Cảnh báo

- Đây là những câu chuyện kể về tình yêu boy x boy, chỉ dành riêng cho những bạn thích đọc fic hay yêu thích các thành viên, cp của SuJu, đặc biệt là ELF.

Nếu các bạn không thích thể loại này, xin nhấn back! Chúng tớ sẽ xóa ngay lập tức mọi comment của các bạn anti.


- Mong nhận được những comment góp ý chân tình của các bạn. Vì đây là thể loại khá nhạy cảm, nên chúng tớ sẽ xóa mà không báo trước đối với những comment có-lời-lẻ-không-đẹp. (Đã không thích thì đừng đọc nhỉ?)


* Van xin ^^

- Nếu các bạn gom góp được fanfic nào hay về Suju, xin giới thiệu cho bọn tớ nhá! Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ cho mọi người. Hihihi ...


* Giới thiệu

Trước khi đọc các bạn hãy tìm hiểu một chút về tên của fic nhé ^^


[Couple - Tên fic - Rating]


- Couple: Tên hai nhân vật chính của fic (VD: EunHae, HaeHyuk, KyuMin, KangTuek ...)


- Rating: Chỉ có 2 cấp bật thui

+ Nhẹ (K, T, NC16...): Mọi người đều có thể đọc.

+ Nặng (MA): Chỉ có fan nào trên 18 tuổi mới được đọc. Vì sẽ có những cảnh nóng ^^ Những cảnh nóng sẽ được bôi trắng. Bạn nào muốn đọc thì Ctrl+A nhá.

(Bạn nào dưới 18 tuổi vẫn ngoan cố đọc, chúng tớ không chịu trách nhiệm vì các bạn bị mất máu quá nhiều)


- Hãy ủng hộ cho các Author của chúng ta bằng cách comment hoặc đánh dấu vào các ô biểu lộ cảm xúc mọi người nhé ^^


Hy vọng các bạn yêu thích trang này.

Thân mến.

Thân gửi các reader của Jindatranfanfic

Trang Jindatranfanfic chính thức được chuyển sang SujuNewsVN.com trong mục fanfic. Mời các bạn ủng hộ.

Link!

30 September 2012

(KyuMin) - Chàng quản gia (T4) - Ngoại truyện - Longfic


Tác giả: Bexinh007
(Xin đừng đem fic ra khỏi blog khi chưa có ý kiến của tác giả) 

Đây là phần ngoại truyện, các bạn có thể xem phần truyện chính thức tại đây

Ngoại truyện - Tập 4

2 tiếng sau , bà Lee hồng quyết định đi nghỉ vì bà đã trải qua chuyến bay tương đối dài .Sungmin mỉm cười tiễn bà tận phòng ,để rồi “bị” ôm một cái suýt sụm cả xương sườn .

Cánh cửa khép lại ,cậu về phòng mình trong một trạng thái không thể mệt mỏi hơn .


- Em căng thẳng thế ,cứ bình thường đi .

-
Kyu đi vào , cẩn thận khóa trái cửa lại và tháo bộ vest .Anh giúp Sungmin thay bộ quần áo ngủ có in hình những qủa dâu tây vì cậu lười biếng không chịu tự dậy thay .

- Em cũng muốn nhưng không được .


- Xem nào , có khác gì bình thường đâu .Em cứ tự hành mình , tự nhiên lên .

-
Kyu nằm xuống bên cạnh Sungmin .Cậu lăn lại gần anh ,kê đầu vào cánh tay anh .

- Bà ấy thực sự rất bảo thủ , nên em ...lo .


- Nhưng bà ấy rất yêu Sungmin , anh cũng có thể hiểu được cảm giác đó .Không muốn chia sẻ Minnie với ai hết


- Vâng , dù đi quanh năm nhưng chưa bao giờ em thiếu quà của cô vào sinh nhật , giáng sinh hay lễ tết . Sungmin xác nhận .


- Ừ, anh biết . Thôi ngủ đi nào . Mai còn đi học .

-
Sungmin gật đầu ,nhanh chóng khép mắt lại .

Trong vòng tay Kyu , giấc ngủ lúc nào cũng đến thật nhanh , thật nhanh .


- - - - - -


Rầm ...rầm....rầm...


- Minnie cưng ,dậy nào cháu yêu !!!

-
Tiếng đập cửa cùng chất giọng opera làm Sungmin giật bắn người .Cậu ngồi dậy thấy bên cạnh trống trơn .Kyu đâu rồi ? Sờ qua thấy chỗ nằm đã lạnh ngắt ,

Sungmin chợt thấy khó chịu .Cậu luôn muốn nhìn thấy Kyu đầu tiên khi ngủ dậy .


Cạch .


Kyu đây rồi .Anh đứng ngay sau bà Lee hồng , vest chỉnh tề ,cười lịch lãm .


- Cậu chủ ,đến giờ dậy rồi ạ .Anh nói

-
Sự khó chịu trong lòng Sungmin lại tăng thêm một bậc .

“Thỏ lười, dậy đi học” Cậu muốn nghe câu này ,phải là câu này .


Sungmin vùng vằng bỏ vào nhà vệ sinh .


- Nào nào , ăn sáng ăn sáng .Hôm nay có thực đơn đặc biệt đấy Minnie .

-
Bà Lee hồng hào hứng .Sungmin uể oải ngồi xuống và trước mặt cậu là cà rốt ,xà lách ,su hào, salat ...tóm lại là toàn thực vật tươi xanh .

- Thức ăn cho thỏ ạ ? Sungmin hỏi giọng ngán ngẩm thực sự .


- Thực đơn ăn chay cháu yêu ạ . Bà Lee hồng ngọt ngào .


- Ăn chay ???? Sungmin tròn xoe mắt .


- Đúng thế , cục cưng của ta . Ăn chay rất tốt cho sức khỏe .

-
Kyu đứng sau lưng Sungmin ,khẽ thúc nhẹ chân cậu nhắc nhở .

- À ...vâng ...Sungmin thấy cơ mặt mình giật giật .Nhảy từ đồ béo sang đồ xơ ...mẹ ơi !!!

-
Cậu cố nuốt mấy miếng salat rồi vờ hốt hoảng nhìn lên đồng hồ . Này thì...kịch nói .
- Thôi chết , hôm nay cháu trực nhật hẹn gặp cô sau .Chào cô ạ .
Xong chụp lấy cặp và phi ngay ra cửa trước khi bà cô kịp nói thêm lời nào . Kyu cũng rất nhanh chân , chạy theo ngay tắp lự ,không quên một lời chúc ngon miệng cho bà cô của Sungmin .

- Cầm lấy này , anh đã bảo chị Soo làm bữa sáng này cho em , đầy đủ dinh dưỡng nhé .

-
Kyu đưa cho Sungmin một cái bọc nhỏ ,hôn vội lên má cậu và vẫy tay .

Sungmin gật đầu và vào xe . Vậy là hôm nay phải đến trường một mình , không có Kyu T.T


. . . . . . . . .

Kyu hiểu Sungmin đang khó chịu , nhìn mặt như bánh bao iu là biết ngay .Bố mẹ anh và cả ông Lee đều đang ở Nhật .Quả thật giờ anh phải tự xoay xở mọi việc rồi .Sungmin còn phải học .
Chắc lại phải chơi xấu quá !!!

-Cậu quản gia .


Tiếng bà Lee hồng lanh lảnh .Kyu giật mình nhìn sang .


- Vâng thưa bà, có chuyện gì sao ? * Mỉm cười lịch lãm again *


- Đưa album ảnh của Minnie đây nào . Ta muốn xem .


- Vâng ...Kyu chạy đi ngay . Gì chứ cái này thì anh đã lường trước rồi . Trong lúc bà ấy bấn loạn cùng đống ảnh ( anh cướp từ Donghae) thì Kyu sẽ có thời gian rỗi mà làm việc của công ty

-
......1 phút sau .

- Trời ơi , đáng yêu quá đi mất ! Dễ thương quá ôi...ôi..

* 2 phút sau .

-
Chu choa ...cái má của Minnie này ...

* 3 phút sau .


- Ôi ,cục cưng của ta sao mà mặt mày nhăn nhó thế này , ôi vẫn đáng yêu ~~~

Thực ồn ào quá !!!

. . . . . .

Tổ kiếm đạo , đại học KyungSang

- Ê, Lee Sungmin kìa, cậu ta làm gì ở đây thế nhỉ ?


- Cậu ta đang nói chuyện với thầy giáo .


- Đi thay đồ kìa , không phải cậu ta muốn gia nhập tổ kiếm đạo chứ .


- Đùa , yếu ớt thế thì tổ cắm hoa hay pha trà còn được . Chơi gì được kiếm .,

-
Tiếng những võ sinh xì xào mỗi lúc một lớn .Ông thầy đập bàn cái rầm , quát lên một tiếng ra hiệu , đám võ sinh lại quay lại bài tập .

Sungmin thay đồ xong .Nhẹ nhàng đi vào , chọn một cây kiếm vừa tay nhất .Nhìn quanh thấy ai cũng có đôi có cặp cả rồi . Đành vậy .


- Thầy tập với em nha thầy .

-
Sungmin đề nghị , thầy giáo lắc đầu mỉm cười
.
- Không được .

- Sao vậy thầy ?


- Em chưa đủ trình độ .


- Vâng , em biết chứ . Chỉ là tập thôi ạ , thầy dạy em ấy mà thầy .


- À , tôi hiểu , nhưng em nên tập với các võ sinh khác thì hơn . G-Dragon , ra tập với bạn này đi .

-
Một võ sinh có kiểu đầu quái dị vâng lời . Cậu ta đứng đối mặt với Sungmin , không thèm đeo mặt nạ

Sungmin cũng bỏ mặt nạ của mình ra . Cái gì cũng phải công bằng chứ .


Cốp...cốp...cốp..king...chát...cốp...


Hự


- G-Dragon, 1 điểm . Đánh trúng tay .

-
Thầy giáo hô vang , Sungmin lắc lắc cánh tay , chỗ bị đánh trúng tê rần .
Cốp...chát...cốp...Cậu lại lao vào tấn công . Cẩn thận quan sát và ...

Chát

- Sungmin một điểm , đánh trúng hông .

Sungmin đổi tay kiếm , mắt cũng trở nên khốc liệt .Cậu chăm chú nhìn đối thủ bằng một con mắt thăm dò , hạ thấp trọng tâm cơ thể và bất ngờ di chuyển ,

Kyaaaaaaaaaaa!!!!!!!

- Cốp ...cốp...chát ...Rầm ...


- Kết thúc trận đấu . G-Dragon thắng


Sungmin đứng dậy ,cúi đầu chào và thở dốc .Phù , mệt , đau nhưng thoải mái hơn nhiều rồi .


- Sungmin , nói xem . Em học kiếm đạo của ai ?


Thầy giáo đưa cho cậu một cái khăn . G-Dragon – cậu bạn đối thủ - cũng chưa rời đi .


- Tự học thôi ạ , chính xác là ...tự học có hướng dẫn .


- Vậy sao , thảo nào tôi thấy nó hơi lạ .


- Vâng , Kyu cũng nói thế . Anh ấy bảo thế kiếm của em không chắc chắn và vững vàng như kiếm của samurai , nhưng lại linh hoạt hơn .


Sungmin trả lời .


- Nhận xét rất tốt . Thầy giáo gật gù . Kyu là sư phụ của em hả ? * nháy mắt *


- Không , là ...à vâng , nhưng ...à ...

-
Mặt Sungmin hồng lên .Đã biết rồi còn hỏi .Ông này thật chả khác gì cậu em trai .Cà chớn .

- Thôi em chào thầy .Cảm ơn thầy đã cho em tập .


- Được rồi . Rảnh thì cứ đến đây .


- Dạ


Cúi chào thêm lần nữa , cậu bước ra ngoài , đi thẳng .

. . . . . . . . . . .

- Ghê , đánh gần ngang tay với G-Dragon kìa .

-
Tiếng ai đó thốt lên .

- Ngang thế nào được , còn kém lắm , đánh loạn xạ . Không ra chiêu thức gì cả .


Tiếng ai đó phản bác .

- Nhưng lực đánh rất mạnh , tê hết cả tay tôi đây này .

G-Dragon – cựu đối thủ của Sungmin lên tiếng ,chỉ vào ngón tay cái đang giật giật .

- Cậu ta có tiềm năng đấy , không vào CLB này phí quá .Nghe nói hôm lễ hội , 1 tá nam sinh bị đập tơi bời khi tìm cách bắt “King” ở nhà A2 . Lúc đầu còn không tin ,cứ nghĩ chúng nó tự “tả” nhau .Xem ra ...cậu ta giỏi thật .

- Chưa hết đâu .


- Sao thầy ? Bầy võ sinh lại nhốn nháo .


- Kiếm đạo ,karate ,nhu đạo ,quyền anh, đàn ghi ta , ảo thuật ,hóa trang , acmonica, nhảy ,hát ,bơi lội,chạy nhanh ...cái gì cũng có thể làm được . Thêm cái note nho nhỏ là thành tích học tập cùng gia thế nhà cậu ta cũng vô cùng sáng ngời . Và ngoại hình thì các cậu cũng tự thấy rồi đấy .


- Khiếp !!! Sao thầy biết ? Cả lũ ồ lên kinh ngạc .


- Vì em trai của tôi là bạn tương đối thân của cậu ta mà . Biết Donghae nhà tôi không ? Thầy giáo đủng đỉnh bước về phía cửa .


- Biết , cậu ta cũng là hot boy khóa này mà . Đẹp trai , thân thiện , học giỏi và chơi thể thao cừ . Lớp em có 12 nữ sinh thì cả 12 gọi cậu ta là “tình yêu của lòng em” rồi . Đó là em trai thầy á , lâu nay không biết ta .

-
Có ai đó hét lên thảng thốt . Cái này cũng là tin giật gân mà .

- Đấy, nó có cả profile đầy đủ về Sungmin . Không thiếu chi tiết nào .


- Trời ...cho em xin sđt của Sungmin đi thầy , địa chỉ nhà riêng nữa /Non chục cậu cùng gào lên .


- Thiên cơ bất khả lộ * đáp tỉnh bơ *


- Thầy !!!!!


- ........


- Thầy !!! Em trả 50 000won .



- G-Dragon ???? Cậu nói cái gì thế ?


- Không là không .Donghae đã trả 1 000 000won để bịt miệng tôi rồi .Các cậu không có cửa đâu. Tạm biệt nhé.


- - - - -

Giải thích chút . LeeDonghwa , là bác sĩ của một phòng khám có tiếng do chính anh ta làm chủ . Cũng là giáo viên y tế kiêm cố vẫn CLB karate của trường KyungSang . Với phương châm “ Tiền là quan trọng” ( y chang Donghae luôn) .Quên , anh ta cũng là người thích lấy “nỗi đau” của người khác ra làm cảm hứng tấu hài .
- - - - - - - -

- Đi đâu thế Sungmin ?

-
Donghae hỏi khi bắt gặp Sungmin trên hành lang , trong tình trạng mồ hôi đầm đìa .

- Đi tắm ( Sungmin đáp ngắn gọn) Cậu biết chỗ nào tắm được không .


- Gần hồ bơi .Ở phòng số 3 có nước nóng đó , mấy phòng khác không có đâu .


- Cảm ơn nhiều . Gặp lại sau . À ...anh Donghwa bảo cậu xuống phòng y tế lấy cơm hộp đấy . Nhớ nhé .


Sungmin nói khi chạy đi .Nhanh tắm không hết giờ nghỉ thì chết .


Sungmin tắm rửa kỹ càng . Nước nóng làm giãn gân cốt khiến cậu cảm thấy thoải mái và nhẹ nhõm nhiều .Đúng là muốn thư giãn thì cứ vẫn động một trận rồi tắm là tốt nhất .


Cạch


1 tiếng động làm Sungmin chú ý . Cậu vặn nhỏ vòi nước , vẫn để cho nước chảy, lắng tai nghe .


Cạch


Hình như tiếng mở cửa .Kỳ vậy , có người rồi mà .Ai vô duyên thế .


Sungmin vội mặc bộ đồ thể dục vào dù người vẫn đang ướt , không có thời gian để lau khô nữa .Cậu nhẹ nhàng nép một bên tường , đoạn đặt bánh xà phòng xuống ngay trước cửa ra vào , tiện thể gỡ thanh phơi khăn bên tường xuống , cầm chắc trong tay


Rầm...cửa bật tung


Huỵch...Vèo...rầm....cốp....hự...


Một chuỗi âm thanh vô cùng sống động do một kẻ vừa tông cửa xộc vào , dẫm bánh xà phòng và lao thằng vào bờ tường đối diện .


Sungmin giơ cái thanh phơi xà ra .


Rầm...rầm...bịch...hự Thêm một chuỗi âm thanh nữa .


5 thằng con trai khác vấp , ngã đè lên nhau thành một đống ở cửa .Không chần chừ thêm giây nào , Sungmin ...đạp lên cái đống đó và lao ra ngoài . Bụng đầy những thắc mắc về hành vi của bọn kia


Cùng lúc đó chuông vang .


- - - - - -


- LeeDonghae ,cậu ở đâu hả ?( Giờ nghỉ tiếp theo Sungmin chạy đi tìm Donghae ngay tức thì )


Non bốn chục cặp mắt cùng nhìn về một hướng , nơi vừa phát ra câu nói trên kia . Donghae bước ra , và Sungmin thấy có mấy tia laze quét về phía cậu * rùng mình *


- Đây . Donghae đáp , chớp chớp mắt nhìn Sungmin ,


- Cậu lại đây tôi hỏi .


Sungmin nói , mặt hằm hằm .Laze thì laze , xem các nàng làm được gì nào


- Khoan ...


- Gì nữa * Gắt *


* Quay đầu lại *


- Lớp có ai mang khăn đi không ? Khăn tay hay khăn lông gì cũng được .

-
Khoảng 13 cái khăn giơ lên .

- Cho tớ mượn được không ?


- ....* Gật đầu nhưng vẫn nhìn bằng con mắt đầy thắc mắc *


- Nhìn cậu ấy này .


Donghae nói và chỉ vào Sungmin – ướt nhẹp . Nước còn nhỏ tong tong từ tóc xuống sàn .


Vèo...vèo...vèo* tiếng khăn bay trong gió*


Donghae chụp lấy và đưa cho Sungmin


- Lau khô đầu tóc đi .Nhìn cậu cứ như chuột bơi sông vậy . Với lại , kéo áo lên cho cẩn thận đi . Không cần mở ra cậu cũng đủ sexy rồi .

-
Sungmin vội vã làm theo lời Donghae nói .Lúc nãy vội quá =.=


- Sao nào ? Donghae hỏi , lúc này chỉ còn 2 người trên tầng thượng .


- Cậu có còn bán ảnh tôi lung tung không ?


- Đâu có ...* giật mình thon thót *


- Có không ? *Tiếng ai đó gầm gừ*


- Ờ...có...* lí nhí lí nhí *


- Tốt , có được giá không ?

-
Oạch...Donghae té một cách hoành tráng . Đau , có nghĩa không phải đang mơ

- Cậu bị chập dây nào nữa sao Sungmin .

-
Donghae hét lên . Nhớ xem nào , trong quá khứ , ở một hoàn cảnh hơi giống thế này , cũng liên quan mấy vụ ảnh ọp này . Donghae đã phải mang nỗi đau mất tiền +bị Sungmin khủng bố tinh thần ...Nhớ mà , nhớ rõ lắm , cái lần Sungmin đòi nghỉ học qua Nhật T.T

- Không . Mà cậu trả lời tôi đi chứ .

-
Donghae vẫn há hốc miệng . Mắt trợn trừng như ốc nhồi .

- Này ...Sungmin khẽ lay .Cậu không trả lời tôi đánh cậu đấy nhé .


- À thì ....cũng...Donghae bứt tóc ( coi chừng hói anh ơi )


- Sao ? Có được giá không ?


- Cũng bình thường thôi . Vì ảnh cậu ...kín đáo quá , lúc nào mặt cũng nghiêm nghị . Như Yoochun ấy , sexy boy hay Junsu , cười toe toét ấy mới được giá .


- Vậy sao .


Donghae lại được một phen kinh hoàng . Cái giọng điệu tỉnh bơ ấy là gì ? là gì ? là gì ? LÀ GÌ ?


- Vậy có lẽ bọn kia muốn chụp ảnh tôi nude cũng nên .

-
Sungmin lại cất tiếng và ...

OẠCH .


Donghae té lần thứ 2 , may lần này nhẹ hơn vì kịp bám vào thành lancan.

- Bọn nào ?( donghae’s pov:Đùa , có đứa dám đụng đến Sungmin , ăn tranh thị trường với ông à )

- Không rõ . lúc nãy đang tắm thì có mấy người xộc vào . Lúc tôi chạy đi , thoáng thấy máy ảnh .


- Để tôi xem .


- Không kịp đâu , chắc chúng cũng chuồn rồi .


- Có nhớ mặt đứa nào không ? Donghae hỏi lại .


- Không kịp . Lo chạy trước . Bọn chúng đông , với cả chuông hết giờ nghỉ .


-. . . .


- Cũng không sao , lần sau cần thận hơn là được . Cậu xem giùm tôi coi có chuyện mua bán gì không nhá . Bên CLB báo chí nữa .Và đừng có nói với Kyu bất cứ điều gì đấy .


- Ờ được .


Kyu đón Sungmin với một bộ mặt lo lắng ,có phần mệt mỏi .

- Anh sao thế ?Sungmin hỏi , đoạn sờ lên trán Kyu .


- Không sao . Còn em , sao lại mặc đồ thể dục .Đồng phục đâu ?


- Em tập kiếm ở CLB , đồng phục bẩn nên thay tạm bộ này ấy mà . Sungmin trả lời đoạn ngó nghiêng .


- Cô em đâu ?


- Đang chơi với con Pink đằng sau vườn . Đưa đồ đây cho anh nào .


Kyu nói và đỡ lấy cặp của Sungmin


- Trong nhà bếp có sinh tố xoài và bánh gato pháp . Nhưng chỉ được ăn 1 miếng thôi nhé , để bụng lát còn ăn cơm .


Sungmin cười tít mắt , “chụt” 1 cái vào má Kyu rồi tung tăng chạy vào bếp đánh chén . Chuyện , toàn đồ khoái khẩu mà .


Kyu mỉm cười , đem cặp lên nhà cất .


- Minnie cưng !!! Cháu về rồi à ! 1 tiếng hét muốn vỡ cả cửa kính .


- Ack ...ack...khụ khụ...* Ai đó bị sặc nước * Vâng ...chàu cô ..ack..ạ


Bà Lee trong bộ váy hồng bước từng bước ngắn ngủn lại phía Sungmin , con Pink chạy vòng quanh chân bà , vô tư hồn nhiên làm đổ bể 1 đống lọ và bình , tạo nên những âm thanh vô cùng chói tai .


- Pink , yên nào . Người đâu , ra dọn .


Bà khẽ gắt , rồi ngồi đối diện với Sungmin .


- Lên tầng ,cháu sẽ thấy một sự ngạc nhiên lớn . Ta đã dành cả buổi sáng để làm cho cháu đấy .


Sungmin đành giã từ thiên đường ẩm thực , lê gót lên lầu thep bà cô cùng con chó ngu ngốc phá hoại .


- Hắt xì !!!


Mùi hoa hồng nồng đến đau cả đầu .


- Hắt...Hắt xì .


Sungmin bịt mũi , trợn tròn mắt nhìn cái hành lang đã trở thành nơi trưng bày hoa đủ kiểu mẫu , kiểu lọ thể loại .


Ửa ...bộ lọ này cậu để trang trí trong phòng khách mà ???


Hoa hồng ...Ối...Đừng nói là....


Sungmin phi lại gần cửa sổ .


Ôi chúa ơi !!! Cái vườn hoa...trụi lơ không còn một bông nào .


Những cái cuống trồi lên màu xanh của lá trông thật thảm hại . Giờ thì cậu hiểu cái biểu lộ trên khuôn mặt của Kyu là từ đâu mà có rồi . Nhịn . Cố nhịn . Đừng la hét . Nhịn . Đừng gắt gỏng . Nhịn . Nhịn .


- Cô ơi , cháu không thích vậy đâu .


Sungmin lấy giọng nhỏ nhẹ nhưng tai cậu đang nóng phừng phừng .

- MO??? Tại sao ??? Làm như vậy không phải rất đẹp sao . Gần gũi với thiên nhiên .

- Mùi nồng quá ạ . Với lại ,hái rồi sẽ mau tàn lắm .Còn khu vườn nữa ...


- Rất thơm mà . Hoa trồng là để hái còn gì ...Bà cô phản bác .


- Nồng như vậy cháu thấy đau đầu lắm ( Sungmin đưa tay lên ôm đầu , nhăn mặt )

Ráng lên Sungmin !!! Ráng
lên chút nữa !!! Khổ nhục kế chắc chắn có tác dụng . Ráng lên !!!

- Ôi cháu yêu quý .Không sao , ta sẽ cất chúng đi .Sức khỏe là quan trọng .

Và bà lật đật chạy xuống tầng dưới .Chắc đi gọi người làm .

Sungmin thở dài , trở về phòng .Kyu đang làm gì đó trong phòng tắm .


- Kyu à ...Sungmin gọi .


- Nước nóng rồi , em muốn tắm không


Kyu bước ra nhìn Sungmin dịu dàng .


- Em chỉ muốn ngủ thôi * Ngáp *


- Còn chưa ăn cơm tối mà * Ôm *


- Không ăn nữa , ngủ đây.Lát dậy ăn sau * Ngáp đợt 2 *


- Thôi được * khẽ lắc đầu *


Sungmin kê đầu lên đùi Kyu , nhắm mắt lại.


- Hát ra em ngủ đi Kyu ( Nhõng nhẽo chút , xa nhau cả ngày rồi )


-Lớn rồi còn đòi hát ru .


Kyu búng vào chóp mũi Sungmin , cười lớn .Sao mà đáng yêu thế chứ .


- Hát đi Kyu *nhõng nhẽo thêm phát nữa*


- Thôi được rồi .Nhưng anh không biết hát , dở đừng chê nhé ( A/N +”+)

Kyu cất giọng , bài hát “7 years love” với âm điệu thật nhẹ nhàng .

- Hay quá Kyu .


Sungmin nói , trước khi chìm hẳn vào giấc ngủ . Kyu ngắm khuôn mặt thiên thần , bất giác nở một nụ cười .Anh thì thầm vào tai Sungmin.


- 7 năm , 70 năm , 700 năm hay 7 nghìn năm nữa , Sungmin à .Anh vẫn chỉ yêu em .


Đôi môi thiên thần của anh

Vẽ nên một mét cười mơ hồ
Nhưng thật đẹp~ chu ~

- - - - - - - - - - -

- Cậu chủ .

Anh làm vườn đến gặp Sungmin với khuôn mặt não nề ,hai mắt thâm quầng , sưng húp.


- Tôi hiểu mà .


Sungmin vỗ vai anh .Cái vườn hoa yêu quý ,công sức cả năm trời đã ra đi trong một buổi sáng . Không rầu mới lạ , không xót mới kì.


- Cậu chủ...


Lại ai nữa đây. À ,chị Yoo quét dọn .À, đống bắt đĩa , cốc li, bình lọ kể ra cũng hơi nhiều .Chưa kể đất đá bị đổ ra ngoài khi chậu bonsai bị con Pink làm vỡ .Các tấm rèm và cả tranh ảnh trong nhà ...


- Ừ ,ừ, tôi biết mà ,Yoo .


-Cậu chủ...


Vẫn còn ư...Ơ , bác Soo à. Cái bếp của bác ...chậc .Những thực đơn dinh dưỡng bị đảo lộn , bát đĩa lem nhem, nồi niêu bị đặt lung tung ...2 cái phích cắm bị cháy .


-Kêu bà ấy đi đi cậu chủ


Ba cái miệng đồng thanh


- Suỵt .Kyu đang ngủ. Đêm qua anh ấy làm việc cả đêm .


- Cũng tại bà ấy quấy rối không cho cậu Kyu làm việc đó. Ồn ào chết được .

Yoo nói ,vẻ bức xúc lắm.

-Bà ấy cứ lăng xăng khắp nơi , đảo lộn hết mọi thứ trong nhà , con Pink tàn phá khu vườn xinh đẹp của tôi .Những bông cúc mới nhú lên , vài hôm nữa là nở bung rồi ...Vậy mà...Tôi chịu không nổi nữa rồi cậu .


TaeYang thở dài .Thêm vài ngày nữa chắc khu vườn thành sa mạc quá .


-Để tôi bàn với Kyu đã . Mọi người chịu khó một chút .


Ba người đồng loạt quay đi .Yoo lầm bầm cái gì đó như là sẽ vặt lông con chó đem đi nấu cao ...

- - - - - - -
Sungmin bước nhẹ nhàng. Hôm qua ngủ sớm nên hôm nay cũng dậy sớm ,2 tiếng nữa mới phải đến trường lận .

Kyu đang ngủ rất ngon . Hmm...để nguyên bộ vest vậy mà ngủ , thật là ...


Cậu ngồi bên giường .Đưa ngón tay vẽ một vòng tròn nhỏ lên má Kyu .


Anh chỉ hơi cau mày lại một chút rồi vẫn ngủ say


Sungmin tiếp tục trò nghịch ngợm của mình ,quên luôn sự thật hoành tráng là Kyu đang cần ngủ bù . Ngón tay trỏ kéo một đường từ trán qua mũi, xuống cằm ...ứ...lún phún râu này , da mặt cũng xấu quá .Thức khuya dậy sớm , ăn uống thất thường đây mà.


Bộp. Tay cậu bị nắm chặt và bị kéo mạnh .


-Ối...a


Bịch * quay đơ trên giường*


-Hành vi quấy rối này phải xử sao đây ?


Kyu, mắt nhắm mắt mở nhưng vẫn cười đểu vô cùng.


- Đau , thả tay em ra . Sungmin kêu lên .


- Không thả .Trả đền bù rồi mới thả .Kyu siết tay ôm chặt eo Sungmin .


- Đền bù cái gì ?


- Hôn cái đi .


- Không ...Mới sáng ra đã giở trò ...thả em ra.


- Ai giở trò đây. Không hôn thì đừng hòng thoát .


- Không mà ...( A/N : mặt đỏ kìa , đỏ kìa , đỏ kìa ...)


-Thế thì , được , không chịu tự trả thì anh đành phải tự đòi lại công bằng công lý cho bản thân vậy ( A/N : nhếch mép kìa , cười đểu kìa , đểu kìa ...)


Và a lê hấp , Kyu lật một cái đổi vị trí với Sungmin .


- Xem nào , ở đâu nhỉ? *liếm mép*


-Ực ...mặt Sungmin từ trắng sang hồng , hồng thành đỏ, đỏ lại về với trắng tinh khôi , rồi lại hồng ,đỏ , trắng, hồng , đỏ , trắng....


Khoảng cách dần được rút ngắn .Khởi đầu nhẹ nhàng và kết thúc ngọt ngào . Mỗi tội, người “bị hôn” thở gấp như vừa chạy maratong về .


-Lần sau không chỉ thế này đâu nhé .


Sungmin gật gật ,mặt vẫn mang màu cà chua chín ( gần rụng )


-Mm...buồn ngủ quá .


Trêu chọc Sungmin xong, anh nằm bẹp lên người cậu luôn . Đầu kê lên ngực Sungmin .Êm chết được, còn thơm nữa .


- Kyu...nặng (=.=!)


-....


- Kyu , nặng mà (=.=!)


-Để anh nằm một tí thôi .


_ Đêm qua làm gì mà thức khuya thế chứ?


- Làm việc.


- Ai chả biết làm việc , nhưng là việc gì kia?


- Việc của công ty chứ việc gì


- Lại mấy cái hợp đồng hả ?


- Không, xếp lương ấy mà. Anh định tăng lương cho một vài người .


-Tăng lương...ái da...đừng có sờ mó lung tung .Nhột quá .


Sungmin đánh mạnh vào cái tay hư hỏng dám “chu du thiên hạ” của Kyu.


- Còn sờ nữa là em hất anh xuống đó. Cậu đe dọa.


-Xem tim đập mạnh chưa này . Em nhạy cảm thật .


Kyu không những không sợ mà còn chọc ghẹo thêm . Và hậu quả là ...bị Sungmin nhéo tai đau điếng . (A/N đáng đời )


-À đúng, anh có cái này cho em xem này .

Kyu ngồi dậy ,vớ lấy cái laptop. Anh đặt nó trước mặt Sungmin, rồi vòng ra sau ôm cậu , tiện thể gác luôn cằm lên vai cậu .

- Ảnh hôm đi trăng mật.


-Máy sửa được rồi à. Em cứ sợ mất hết luôn chứ .


Sungmin reo lên .Số là hôm ấy về máy ảnh bị rơi vào nước , chập nguồn mà .


- Ừ, anh mới lấy về đấy . Đây...


* Click vào Kyumin’s folder *


-Nhiều ghê .Kyu chụp nhiều quá .Em chỉ bấm máy có mấy lần thì phải . Đấy...2 cái ảnh anh ngủ gật , là em chụp mà.


Cậu hào hứng ấn nút chuyển liên tục .


-Mấy cái này anh chụp lúc nào , sao em không biết chứ ?


Cậu chỉ vào màn hình. Kyu cười .


- Em đang mải “gặm”Có để ý gì đến xung quanh đâu mà biết . Xem mấy cái em ôm gấu bông kìa . Tự thấy mặt mình thế nào ?


- Nhìn...ngố quá ! Sungmin thành thật


-Chưa bằng đây đâu . Ảnh ngủ . Tèn tén ten...


Bốp...1 cái gối vào đầu Kyu


-Kyu ngốc , thế mà cũng chụp lại sao. Sungmin hét , mặt lại đỏ lừ .


Kyu bò lăn ra cười , vất vả né những cái gối và gấu bông bay liên tiếp về phía mình.


-Rất hấp dẫn mà . Có cả dấu hôn ở cổ kìa...


( E hèm .Giờ thì mọi người có thể tưởng tượng ra cái ảnh đó thế nào rồi chứ . Nếu chưa nổi thì hãy đọc tiếp)


- Kyu ngốc, ngốc, ngốc !Sungmin tiếp tục vơ gối ném .


-Oái...vẫn có chăn đắp ngang ngực mà , chỉ hở mỗi phần trên...cái...

-
( có ai không tưởng tượng được nữa không )
- Anh chỉ muốn chụp lại dấu hôn làm kỉ niệm thôi mà .
-Kỉ niệm gì chứ...ủa...dấu hôn.

Sungmin chợt khựng lại . Cậu nhảy phóc ra khỏi giường ,lao đến cái gương .Không có...nhưng rất có thể là...nhưng mà vô lí quá...biết đâu...


- Sao vậy? Kyu đứng từ phía sau Sungmin, cũng nhìn chăm chăm vào gương như cậu .


-Không có à . Vậy anh đánh cho 1 dấu nhé .


Nói là làm, mà làm là làm ...ngay lập tức . Kyu cúi xuống , kéo cái cổ áo của Sungmin ra và...


Tèn tén ten...1 cái dấu màu đỏ nổi bật trên làn da trắng như tuyết đổ .

3s để hiểu ra chuyện gì + 2s để hít một hơi thật dài và....

-Aaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!


Một tiếng hét rung chuyển cả biệt thự .


Gia nhân trong nhà tặc lưỡi “Cậu Kyu lại làm gì cậu Sungmin rồi”, sau đó vẫn tiếp tục công việc của mình . Với họ , chuyện này đâu có gì lạ, như cơm bữa nữa là khác .


Tuy nhiên có một người thì không thể nghĩ vậy .


Người đó vùng ra khỏi chăn ,khoác vội cái áo rồi xông ra cửa với con chó cảnh quấn gót .


Rầm ! Rầm ! Rầm !Cái cửa rung bần bật và có nguy cơ long bản lề .


-Minnie ! Cháu ơi , cháu có sao không???Có chuyện gì thế .


Thôi chết rồi .


Trong tình huống này mà bị bắt gặp thì lạy ông con ở bụi này .Công sức giấu diếm sẽ đổ sông đổ bể hết . Chưa kể hậu quả


Thôi chết rồi !!!


Sungmin nhìn Kyu cầu cứu , thấy anh cũng đang nhìn cậu .


...ơ hơ....Động não gấp .


Định thần lại , Sungmin hét ra phía cửa .


- Gián ,quản gia, đập bẹp nó đi . Có mấy con đằng kia nữa kìa .Quản gia

Kyu hiểu ý , cũng ra sức gào thật to.

-Vâng,thưa cậu .Cứ để đó cho tôi , này thì chết mày ...


Đoạn lấy 2 cái dép đập vào nhau nghe đen đét .


- Thế thế , diệt hết loài động vật dơ bẩn đó đi (A/N :mất cân bằng sinh thái anh ơi)


- Vâng , cậu cứ yên tâm.


Hai người , kẻ tung người hứng và trên hết là ...nhất quyết không mở cửa ra vì ...quần áo của cả 2 đang rất...xộc xệch. Mở ra là lộ liền .


- Minnie à , mở cửa cho cô, cô giúp cháu .


-Đừng,chúng nhiều lắm ạ. Mở ra nó chạy khắp nhà mất .Nó sẽ làm con Pink sợ đấy ạ .


Sungmin nói ra, tay vơ vội cái lược chỉnh trang lại đầu tóc .Kyu cũng thay bộ đồ khác nhanh chóng .


- Ổn chưa .


- Okie. À kiếm cái bao bóng màu đen...rồi nhét đại giấy vào đi.- 1...2...3, mở nè.


Đón chà 2 bản mặt toe toét là một khuôn mặt cau có và lo lắng .- Ổn rồi cô ạ. Chúng đã chết hết .May mà có Kyu.

-
Bà Lee hồng nhìn Sungmin , Kyu rồi nhìn sang cái túi bóng đen căng tròn .
- Gián đâu mà nhiều vậy chứ ?
-
Bà nói giọng nghi ngờ. Sungmin giật mình . Kyu vội đỡ lời.

- Tại cậu chủ cứ ăn đồ ngọt buổi đêm rồi để đĩa cốc lung tung nên “hút” gián đấy ạ .


- A ra vậy. Minnie cưng hư quá . Lần sau chừa nhé .


- Dạ * cúi đầu ngoan ngoãn *


- Vậy là được rồi , ta về ngủ tiếp đây. Vẫn còn sớm ( Và bà đi thẳng )

_Gì mà trông phờ phạc thế Sung Min ? Dong Hae hỏi ngay khi thấy Sung Min vào lớp. Cậu chẳng buốn trả lới, đặt cặp xuống và nằm bẹp nửa người lên bàn.

_Gì đấy ? Donh Hae gặng hỏi thêm lần nữa.


_Rắc rối nhỏ. Sung Min ngáp.


_Nhỏ á ?


_Ừ...nhỏ. Cậu làm bài tập tiếng Anh chưa đấy ? Sung Min đổi đề tài.


_Làm rồi, nhiều nhưng dễ nên loáng cái là xong à.


-Ờ,... tôi còn một ít.Tối qua ngủ sớm quá. *ngáp *


_Vậy làm đi. Tôi xuống canteen đây. Muốn ăn gì không ?


_Biết rồi. Cảm ơn, vừa ăn sáng xong. Cậu cứ đi đi, chúc ngon miệng.


Sung Min giở vở ra giả vờ làm vì cậu đã hoàn thành nó từ đời nào rồi. Chờ Dong Hae đi khuất, cậu lại cất sách vở vào túi. Dong Hae là một cậu bạn tốt, dù có phải là do Kyu gừi gắm cậu cho cậu ta chăm sóc ở trường hay không thì sự quan tâm của Dong Hae đối với cậu khiến cậu cảm thấy rất vui. Nhưng cũng không nên làm phiến cậu ấy quá nhiều.


Sung Min thở dài. Hồi sáng được phen hú vía, nhưng chưa chắc cô đã không nghi ngờ gì nữa. Phải cẩn trọng hơn và tìm cách “ mời” cô ấy đi sớm chút,. Có trò gì dùng được không nhỉ ? Cậu vừa đi dạo vừa nghĩ ngợi.


_Ê, đằng kia, cẩn thận kìa.


Một lực hữu hình xô Sung Min ngã dúi dụi, đầu trúng cái “cốp” đau điếng.ÀO ÀO ÀO. Tiếng gì như tiếng nước xối ấy nhỉ ?


Khoan đã. Cái gì cũng phải có trước có sau.


_Xuống đi, nặng quá. Sung Min nói đoạn đẩy cái ngưới đang đè...mình ra .


_Ồ, xin lỗi...ơ...


Người kia có lẽ cũng bị trúng chỗ nào, cứ ngơ ra nhìn Sung min.


_Đau quá ! Sung Min ôm đầ, hình như xưng lên một quả ồi rồi.


_À...có người xối nước từ tầng 2 xuống. Tôi xô cậu chứ không thì cậu được tắm nước lau nhà rồi. Nhìn kìa.


Sung Min nhìn về chỗ mà cách đây 5s cậu còn đứng đó nghĩ lung tung. Một vũng nước, chính xác là nước lau bảng+ lau nhà vì cậu thấy bụi phấn trắng lởn vởn.


_Thấy chưa !


_À... rồi, cảm ơn cậu.


_Tôi là G-Dragon, người tập kiếm với cậy hôm trước đó. Gọi tôi là Long cho gọn.


_Huh ? Sung Min định thần nhìn lại. à, anh chàng có kiểu đầu quái dị, hôm nay anh ta đổi kiểu tóc nên Sung Min nhìn không ra.


_Cậu có gây thù hằn gì với ai không ?


_Tôi cũng không biết nữa.( Sung Min nhăn trán nghĩ ngợi ). Vốn tôi cũng không hay để ý lung tung...chắc là có nên mới bị xối nước vầy nè.


_Hoặc có thể bị tai bay vạ gió !


_Cũng có thể. Sung Min nói, đứng đậy và chìa tay.


-Cậu định ngồi đó mãi sao, đứng đậy không ?


Long nhe răng cười rồi nắm lấy tay Sung Min và đứng lên.


-Hôm nào đến tập kiếm nữa nhé. Đấu với cậu cũng vui.


-Lần trước tôi thua cậu te tua xiểng liểng, lần sau tôi nhất định sẽ đánh bại cậu.


Sung Min nói, miệng nở nmột nụ cười vô cùng tươi tắn. Xong cậu cúi đầu chào và quay lưng đi. Cậu tên Long đứng đó, ngẩn ngơ nhìn theo...


(A/N: thêm một chú cá dính câu )


.................

Sung Min xuống canteen tìm Dong Hae. Vừa vào đến cửa, một bóng người đi nhanh đến va vào cậu làm làm đổ cả cốc trà lên áo đồng phục của cậu.

_Xin lỗi...xin lỗi, mắt tôi cận nặng mà kính vừa bị vỡ.



Sung Min rút khăn tay lau nhanh chỗ trà ướt, vết ố nỗi bật trên màu trắng của áo đồng ohục. Kiểu này phải thay rồi. Hôm nay xui xèo quá.


_Sung Min.


Nghe tiếng Dong Hae, Sung Min ngoái đầu lại.

_Lại đây * vẩy vẫy *

_Gì đấy ? Sung Min hỏi, đi lại phía Dong Hae.


_Xem tôi có gì này ?


Dong Hae chìa cái máy ành ra.


_Cậy chụp lại được à, siêu thế !


Sung Min thốt lên, cái ảnh trông rõ một thằng con trai đang đổ chậu nước.


_Tiếc là bị lóa ngay ở nửa thân trên. Không nhìn được mặt.


Dong Hae tiếc rẻ.


_Nhìn được thì tớ sẽ “ hầm “ nó thành cao luôn.


Sung Min tự dưng lạnh xương sống, câu nói của Dong Hae chả có tí miligam nào là đùa cả, ngó mặt cậu ta là biết. Mà cũng đúng thôi, Dong Hae là ai chứ, năm xưa cùng Kyu dẫn đầu cả đám thanh niên quậy phá trong thành phố. Dù là từ hồi vào đại học đã chẳng còn dính dáng gì nữa nhưng điều đó đâu có nghĩa là cậu ta...hiền. Cũng tại khuôn mặt điển trai cùng cái miệng lúc nào cũng thường trực nụ cười của cậu ta làm nhận thức của Sung Min bị... lệch lạc.


_Mà cái gì trên áo cậu thế kia ?


_Trà...có người va vào tớ vừa nãy. Cậu có đồ thể dục không ?


_Có, mượn hả ?


_Ừ, đồ của tôi để ở nhà rồi.


Dong Hae đưa cho Sung Min một chùm chìa khóa, đoạn cầm cốc cà phê đang uống dở đứng lên.


_Ngăn số 4, chìa có màu đỏ gạch đó, Hẹn gặp lại ở lớp.


_Ừ. Chào cậu.

............................

_Thầy, thầy ơi !

_Gì đấy ?

Dong Hwa ngẩng mặt lên nhìn người vừa bước vào, nhận ra Sung Min, anh hỏi ân cần.


_Có việc gì hả Sung Min ?


_Không ạ, em nhờ phòng trong thay đồ một tẹo. Nhà vệ sinh đang sửa còn mấy dãy phòng tắm bị CLB boxing chiếm dụng hết rồi.


Sung Min đáp, lắc lắc cái túi đồ trên tay.


_Lười qua các dãy lớp khác hả. Thôi được rồi. Hôm nay cũng không có học sinh nào nằm lại. Vào trong đó mà thay.


_Cảm ơn thầy.


Sung Min cười và chạy ngay vào trong.


_À, nếu có ai thì nói tôi qua CLB Kendo nhé.


_vâng, chào thầy.


Sung Min nói to, thầm nghĩ :” ông này lại kiếm chỗ nào ngủ chứ CLB gì giờ này “.


Kẹt. Kẹt.


_Trời ạ, gì nữa đây?


Sung Min gắt nhẹ, cái khóa kéo kẹt không mở ra được.

Cậu ra sức lôi nhưng cũng hơi chùng tay vì sợ hỏng.

Tách...tách... tách.... tách...tách...tách...tách.


Tiếng chụp cùng ánh đèn flash làm Sung Min giật mình.


_Chết rồi.


Cậu vớ lấy áo đồng phục mặt tạm và phi ngay ra ngoài.


Rầm.


Tiếng đóng cửa và tiếng chân người vội vã bỏ chạy...


Sung Min rút điện thọai, vừa chạy vừa gọi Dong hae.Cậu tăng tốc hết sức, được một lát thì thấy bóng dáng của kẻ chụp lén.


Cầu thang ? Hơi nguy hiểm nhưng ...


Cơ hội là đây. Phải chọn ngay chỗ gấp khúc...


Bằng một cú nhảy, Sung Min vượt 20 bậc và đáp ngay trước mặt một trong 5 kẻ đang chạy trốn kia. Hắn sững người nhìn cậu rồi quay lưng chạy. Đu hai tay lên thành cầu thang, Sung Min bật người và đá một cú cực mạnh vào lưng hắn.


_Hự.


Rầm. Sung Min chộp lấy cánh tay hắn và bẻ ngoặt ra sau.


_Á...tha...xin tha...Á đau quá!


_Nói mau. Chụp ảnh tôi làm gì ? Sung Min gằn giọng.


_Á..xin đừng...tôi không biết, tôi chỉ được thuê thôi mà. Á...


_Ai thuê ? Sung Min mạnh tay thêm một chút.


_Á... đừng bẻ nữa. Đau quá ! Là Choi Syun Sok lớp E13. Là người đeo kính dáng lù đù đó. Cậu ta trả tiền cho bọn tôi chụp..chụp...


_Chụp cái gì ?


_Chụp ảnh cậu...khỏa thân và...mấy cái dấu trên cổ và ngực cậu. Cậu ta nói chụp là có tiền. Nói đó là “dấu vết “ để “dìm” cậu.


Mặt Sung Min nóng rần rần, tức, tức, tức điên lên được. Cậu xốc cái kẻ đang nằm bẹp dí dưới đất kia dậy, nói cộc cằn :


_Lí do ?


_Sao ?


_Biết lí do không ?


_Tôi không biết... nghe đâu kì thì vừa rồi cậu ta thua điểm cậu, lại còn...ối đừng...tôi nói hết mà, cậu ta thích Sunny lớp ngọai ngữ, cô gái tóc bồng đó, cái cô suýt tự tử vì bị cậu từ chối hồi Valentin năm ngoái đó. Đó, tôi chỉ biết có thế thôi. Thật mà. Phía sau còn ai nữa không thì tôi chịu.


Sung Min buông tay, nhìn hắn bằng ánh mắt dữ dội.


_Trong 5 người, ai đã xôc vào phòng tắm ngày hôm qua ?


_Cả...cả thảy.( Hắn run lẩy bẩy). Còn 4 người khác nữa, đều... được thuê cả.


Sung Min im lặng, trong đầu nảy ra một loạt các tính toán.


_Sung Min, cậu muốn mấy đứa này hả ?


Donh Hae xuất hiện, tươi cười ném 2 thân người đổ uỳnh xuống đất. Sau anh là 3 cậu bạn trông cao to phải biết.


_Tha cho bọn tôi.( Tiếng 1 trong 2 cầu xin.) Chúng tôi chỉ...


_Câm miệng. Ê này, Sung Min...


Sung Min vẫn không nói gì.


_Sung...


_Để 3 đứa thoát hả Dong Hae ? Sung Min hỏi.


_Ừ. Chỉ tóm được 2 thôi. Đơn giản là giờ tra tấn cũng tóm được hết mà. Sau đó chúng ta sẽ làm gì nhỉ.


Dong Hae nói với vẻ khoái trá ra mặt. Anh chàng bẻ tay răng rắc và thản nhiên nhìn 3 con chuột đang co rúm lại vì sợ hãi.


_Nào Dong Hae, dọa thêm tý nữa họ sẽ tè ra quần vì sợ đấy.


_ Ai bảo tôi dọa. Tôi làm thật đấy, mấy cậu muốn thử nghiệm trước không /


_Đùa. Ai điên.


Cả 4 người bật cười ha hả còn mặt 3 chú chuột giờ trông cực giống màu vịt quay Bắc Kinh. Thiếu ít nước sốt là đủ tiếu chuẩn 5 sao.


_Dong Hae.


_Hả ?


_Còn số đt của Jang Bô Kô không ?


_Có, làm gì ?


_Đưa đây.

- Làm gì ?

_Nói đưa thì cứ đưa, hỏi nhiều quá !


Sung Min giật điện thoại của Dong Hae, lừ mắt cảnh cáo.


_Cấm nói với Kyu.


_Lí do


_Miễn hỏi, cậu lằng nhằng quá. Gìơ Kyu đang bận lắm.


_Đút lót tôi cái gì bịt miệng đi.

* Lườm lườm *

_Đùa tí mà, nếu cần người thì cứ nói một tiếng là được, tôi cung cho đủ bộ. Khoảng 10 người thì vô tư mà.


_Không, lấy người ngoài vẫn hơn, để xem nào...Mấy người kia, đứng dậy đi....Không nghe à, tôi nói đứng dậy.


Dong Hae đá vào một tên đang run như cầy sấy, cười khẩy.


_Hay chờ ta treo từng đứa lên. ĐỨNG DẬY.



Ba tên kia hốt hoảng bám vìu nhau đứng len, vẫn run rẩy và sợ hãi.


_Trở về nhà không được nói ra bất cứ điều gì, nếu không tôi sẽ cắt lưỡi cả 3 ngưới đó.


Dong Hae đe dọa, ánh mắt vô cùng đáng sợ.


-Đi đi...Sung Min phẩy tay, đoạn quay sang thì thầm diều gì đó vào tay Dong Hae.

Casino mang cái tên Shawty, lớn thuộc loại bậc nhất. Bao nhiêu nhân vật máu mặt trong thành phố đều íy nhất một lần đặt chân d0ến đây giải trí và rửa tiền.

Hôm nay, bên ngòai Casino có hai hàng vệ sĩ mặc đồ đen trông rõ hoành tráng khiến không ít khác và người đi đường phải thắc mắc.


_Thằng cha này vẫn bày vẽ như xưa.


Dong Hae thở dài ngao ngán, quay sang thấy Sung Min vẫn không có biểu hiện gì đặc biệt còn ba cậu bạn ( hồi sáng đi với Dong Hae ) mắt mở to thao láo nhìn cái biển hiệu.


_Con cá ngốc, lâu lắm không gặp. Chào “ chị hai “.


_Jang Bô Kô, chưa thấy mặt đã thấy mồm rồi, anh chả khác xưa tí nào.


Dong Hae càu nhàu khi thấy người bạn cũ xuất hiện ở cửa cùng 5 cô gái mặc minizuýp.


_Đâu có, giờ tôi mặc vest và quản lí mấy cái này cho ông già chứ đâu lêu bêu như xưa nữa...Èo...èo ôi, trông “chị hai “ chả thay đổi tí nào mới đúng nè, mẹ ơi, mấy năm rồi mà vẫn...


Bô Kô nói, đoạn đích thân mở cửa xe cho Sung Min và Dong Hae.


_Hôm qua nghe điện thoại, thực sự quá ngạc nhiên.


_Đừng gọi tôi là “Chị hai “, gọi Sung Min đi. Hôm nay có việc phải làm phiền anh chút. Cảm phiền nhé !


Sung Min trả lời điềm đạm. Jang Bô Kô vẫn nhìn cậu bằng ánh mắt vô cùng thích thú và hào hứng.


_Tôi vẫn gặp Kyu Hyun suốt nhưng Sung Min thì quả là hiếm khi. Vào đây đã. Xin mời.


...............................


_Trà sữa của cậu Sung Min, còn Dong Hae, trà chanh hả ?


Jang nói, đoạn búng tay choách một cái, 5 em tiếp viên lướt qua đặt mấy cái cốc lên bàn và lại lướt ra ngoài. Mấy người bạn “đi theo” của Dong Hae cứ như tượng gỗ ngồi im thin thít.


_Tôi mượn khoảng 20 người được không. Nhìn hoành tráng một chút.


Sung Min đi thẳng vào vấn đề, không vòng vo tam quốc.


_Tất nhiên là được. Tuy không còn đi bụi như trước nhưng tôi vẫn giao du nhiều với “ họ “. Dong Hae, dạo này chăm ngoan fghê ha, thi đại học xong ném quyền quản lí cho tôi là lặn lun vậy đó.


_Chơi đủ rồi_Dong Hae trả lời ngắn gọn_ Anh làm cái này cũng khá nhỉ.


_Chả khác gì một
Ginza thứ 2 ở Hàn Quốc. Sung Min đế thêm.

_Của ông già tôi đấy. Tôi làm cũng được. Mà cậu mượn người làm gì thế ?

_Giải quyết ít chuyện ngoài lề. Người của Dong Hae toàn là học sinh trong trường, tôi không muốn làm lớn, lấy người ngoài vẫn kín tiếng hơn.

_Sung Min tính toán ghê nhỉ.


Jang Bô Kô cười vang.


_Tôi có một điều kiện. Nhỏ thôi.


_Xong việc đến đây ăn tối với tôi một bữa, cả anh cả và Dong Hae nữa nhé.


Sung Min mỉm cười gật đầu.


**************************

_Dong Hae, hôm nay tôi về trước đây. Phải đi bộ qua phố Minsuk mua ít sách vở. Chào nhé.

Sung Min hét to rồi ôm cặp chạy nhanh xuống cầu thang, phi ra cổng.


Phố Minsuk giờ này thật vắng. Sung Min rẽ qua các con đường nhỏ, vừa đi vừa liếc về phía sau. Ây da, cá đông phải biết...


Cậu đột ngột đổi hướng...


...................................


_Uả, đâu rồi, mới đây mà. Tìm đi tụi bây.


Một giọng nam the thé rít lên.


_Không cần tìm, tôi ở đây.


Giọng Sung Min vọng lại từ một ngõ quanh.


_Các cậu theo tôi hả, có mệt không ?


_Mày...mày biết ?


_Choi Syun Sok, lớp E13, là thành viên của CLB báo chí kiêm trưởng CLB chụp ảnh. Cao 1m59, nặng 58kg, cận lệch 1,2-3,5, tóc đen, có nốt ruồi lớn bên phía má phải. Từ nhỏ đến lớn sống ở phía Nam Seoul. lên đại học thi vào Kyung_sang với điểm số 26,5/30_ đứng thứ 9 toàn trường sau đó liên tục tăng hạngvà đang đứng ở mức 5. Nhà có mẹ và chị gái, bố đi làm xa thỉnh thoảng mới về. Thích Sunny từ năm 2 và vẫn đang theo đuổi cô ta.


Hừm...còn gì cần bổ sung không nhỉ. À có, Chuyên gia bới móc đời tư của người khác, tống tiền không ít học sinh trong trường.


Sung Min đứng tựa tường, cầm mảnh giấy độc một hơi.


_Mày...điều tra về tao à ?


_Không chỉ mình cậu, cái đám phía sau lưng cậu và toàn bộ người trong 2 CLB của cậu tôi đều có proflie đầy đủ. Muốn xem không ?


Syun Sok nhìn Sung Min như muốn ăn tười nuốt sống. Chợt, hắn phá lên cười, cười cũng the thé đến chói cả tai.


_Còn mày, Lee Sung Min, thi vào trường này cùng Lee Dong Hae_thằng bạn đan1ng nguyền rủa của mày với điểm số 29,75/30 và thành hai tân thủ khoa. Gia cảnh bí mật, địa chỉ củng 4,5 cái không xác địng được cái nào là thật. Chiều cao và cân nặng chính xác cũng bị từ chối tiế lộ, hồ sơ của mày trong trường cũng có 3 tầng password. Thâỳ cô ai cũng bao bọc mày. Tao nhất định phài lật tẩy mày.


_Lật tẩy tôi ? Ha, cậu định lật cái gì nào ?


_Có học sinh nào đến trường mà đi kèm vệ sĩ như mày không, đã thế còn mấy cái này nữa.


Syun Sok giơ ra một tập ảnh, gầm gừ trong cổ họng.


_Toa thấy mày cón những dấu hôn ở cổ và ngực, tao đã chụp được rồi. Mày luôn biến mất một cách kì lạ sau khi rời trường, tao thuê taxi mà cũng không dò được mày ở đâu. Tao nghi mày...hôm trước tao thấy mày đến khu “đèn đỏ “. Khu đó toàn vũ trường, khách sạn và sòng bạc. Mày lòi đuôi rồi Sung Min ạ. Tao sẽ tố cáo mày là học sinh mà lại.....


_HAHAHAHAHAHAHAHA...


Sung Min cười lớn, cười đến đau cả bụng, password là cậu nhờ Ki Bum, mấy cái đ5a chỉ thì tự hack,chiều cao, cân nặng nhờ anh Dong Hwa. Ai đời mấy trò ấy mà lại... chết mất, đau bụng quá.


_Rồi sao nào, mắc nớ gì đến cậu mà cậu xía vào chuyện của tôi chứ ?


_Tao ghét mày. Mày làm Sunny suýt tự tử...


_Ô hay, tôi không thích cô ta thì tôi từ chối. Điều đó sai sao ?


_Nhưng mày phũ phàng trả lại thư tình của cô ấy trước mặt bao nhiêu người...


_Lạ nhỉ, ờ trường thì đâu mà chẳng có người. Tôi đứng trước hộp đựng giày của tôi từ chối cũng không được à. Mà tôi từ chối thì cậu mới có được cơ hội tán Sunny chứ. Cậu phải cảm ơn tôi mới đúng.


Sung Min mỉa mai. Syun Sok đỏ bừng mặt, gào lên.


_Mày câm miệng. Tao ghét mày, tao thù mày. Dù tao có làm gì thì người ta cũng so sánh với mày, lúc nào tao cũng “ hạng hai”. Tao sẽ lột mặt nạ của mày. Những tấm ảnh này tao đã in ra hàng trăm tấm rồi, ngày mai tao sẽ dán ở bản tin. Mày chết chắc rồi.


Gào xong, hắn thở hồng hộc. Mấy đứa đi cùng xúm lại đỡ.


Còn Sung Min, cậu thoải mái tựa người vào tường, khoanh tay trước ngực, nói :


_E là không có ngày mai ấy đâu.


Syun Sok cong môi, hắn nhìn Sung Min đểu gia3.


_Tao biết mày có võ, nhu6ng bạn tao đây cũng không phải người thường. Hôm nay tao sẽ chụp ảnh mày bị lột hết đồ, coi mày làm sao mà ngẩng đầu lên được nữa. Tụi tao có 10 người, mày sẽ bị...há há .


_Biết đâu đấy.


Sung Min đáp với giọng lơ đễnh, mắt nhìn lên trời, 2 má phùng ra, tay búng choách choách.


_Chúng mày, lên đi. Xong việc rồi tao sẽ đãi một bữa.


Mấy thằng đi cùng Syun Sok liếm mép, xoắn tay áo chầm chậm, đến gần Sung Min. Tụi này nhận lời Syun Sok vừa vì tiền, vừa vì con mồi dễ thường. Liếm mép lần nữa...


Tiến lại gần.


Sung Min vẫn đứng yênnhưng khi chỉ còn cách 3m, cậu lại quay lưng bỏ chạy.


_Đuổi theo.


Tiếng ai đó gào lên.


_Dồn nó về khu công nghiệp cũ. Ở đó vắng !


Tiếng rít của 1 thằng lùn hơn cả trong 10 đứa.

Một đường ngoặt.

Thêm một đường ngoặt nữa.


Đấu trường là đây.


Sung Min vượt qua bờ tường thấp, chạy thằng vào khu nhà hoang. Bọn kia bám sát nút. Nhưng vừa chạy đén khu đất trống thì ...Những ánh đèn pha lóe lên làm cả lũ chói mắt.


_Nóng không Sung Min ?


Dong Hae hỏi, đưa cho Sung Min một chai nước bí ép mát lạnh và phe phẩy cái quạt.


_Ừm...ực...ực...vui mà.


_Ghế đây ạ. Mời ngồi.


Một người tiến đến đặt cho Sung Min 1 cái ghế trông đẹp là đẹp, đoạn cầm cái ô to che cho cả Sung Min và Dong Hae dù trời chẳng hề nắng hay mưa.


_Có bánh không ?


_Luôn sẵn sàng.


Sung Min thưởng thức cái bánh kem dâu và thưởng thức luôn bộ mặt xám nghoét của 10 con cá to vừa câu được.


Cũng đúng thôi, vừa vọt bờ tường xông vào, đã được non 20 anh tay cầm gậy, tay cầm mã tấu đón tiếp. Anh nào anh nấy cơ bắp cuồn cuộn, mặt đen đặc sát khí. Có anh còn xâm mình, bấm khuyên tai lên mặt ngầu ơi là ngầu. Mấy cái ôtô phân khối lớn nổ uỳnh uỳnh tạo thêm không khí. Lại còn chị đứng dựa vào tường, gọt gọt cái gì đó bằng con dao sắc lém, mắt các chị tô mascara đậm màu đen sì trông phát khiếp. Chưa kịp thần thì nghe mấy tiếng.


Phập ! phập ! phập.


Ngó thấy 1 anh đang ngồi phóng phi tiêu vào cái hình nộm người. Nhìn kĩ chút hóa ra anh này không ai khác là Lee Dong Hae.


Ấy là chưa kể xung quanh dây thừng cột sắt nhiều vô số.


À, còn Lee Sung Min,...


Quên mất, lúc Lee Sung Min đi vào, từ “anh” đến “ chị” đều nhất loạt cúi chào, rồi thì “ bánh bưng nước rót “ trên kia.


Syun Sok vã mồ hôi hột. Những tưởng Sung Min làm... trai bao. (A/N: chết tiệt, thằng kia, oánh chết giờ ) trong các vũ trường, không thì cũng là...hạng gì đó...cặp bồ các đại gia. Ai dè...không được, phải tỏ rõ chí khí chứ, không được run sợ.


_Mày...mày là xã hội đen...là xã hội đen...hả ?


Phụt !!! Há há há há há ....


Dong Hae phun hết nước trong miệng ra, ngửa mặt lên cười, tay đập bàn đen đét.


Sung Min cũng tủm tỉm còn đám “anh chị “ thì... chả khác gì Dong Hae.


_Cậu có 10 người, còn tôi có 15 người, nói lun một số bạn bè của cậu cũng đang được “ chăm sóc “ cẩn thận. Ai da...khó nghĩ quá.


_Sung Min châm chọc. Run lẩy bẩy kìa..haha.


Phập ! phập ! phập !


_Trúng đích !


Dong Hae tiếp tục trò phóng phi đao. Ba cái phi tiêu găm thành 1 đường thẳng trên hình nộm.


_Kéo một người lại làm bia cho tôi tập đi Sung Min. Có bia sống vẫn hay hơn,


_Không, cậu toàn chơi xấu, phóng vào chỗ hiểm của người ta không à !


Sung Min lắc đầu, phẩy tay và nhấp trà.


_Hay cột vào dây thừng rồi treo lên như treo hình nhân ấy.


Dong Hae đề nghị, với tay lấy cuộn dây thừng.


_Hổng thích, thà cột vào đuôi xe ấy * chỉ chỉ * cho kéo đi. Vui không ?


Mấy “ anh chị ” hò hét dữ dội, khua chiêng gõ trồng ầm ĩ.


_Ối không, xin đừng.


Nhất loạt 9 thằng qùy xuống lạy như tế sao.


_Đừng mà, xin đừng, xin tha cho chúng tôi. Chúng tôi chưa làm gì cậu mà.


Dong Hae liếc mắt khinh bỉ.


_Câm mồm, chúng mày mà làm gì rồi thì tao lột da chôn chúng mày xuống chín tầng đất.


_Tha cho chúng tôi.


_Làm ơn tha cho chúng tôi đi.


9 người tiếp tục rên rỉ.


_Tốt thôi.


Sung Min nói, vẩy vẩy tay.


1 “ chị” liền đi lại gần cậu với 1 cái túi lớn trên tay.


Sung Min gật đầu.


“ Chị “ liền kéo khóa và đổ trong túi ra.


Cơ man nào là minizýp sie7u ngắn, váy ngủ siêu mỏng, tất lưới, tai thỏ, váy hồng, bikini ( 2 mảng + 1 mảnh ) trang phục múa ballet, tóc giả...tai thỏ. nơ đỏ, kẹp vàng...vv và vv..


_Mày mà làm gì tao sẽ phát tán ảnh mày lên mạng, lên báo, lên...


Syun Sok tru tréo. Nhưng chưa hết được câu thì...


Một “ anh “ tóc dài đeo kính đen chộp lấy cổ hắn và nhấc bổng hắn lên. “Anh “ ngiến răng ken két.


_Câm đi. Nói thêm lời nào tao bẻ hết răng.


Rồi “ anh “ quăng hắn vào đám 9 đứa đang qùy mọp kia, vừa qùy vừa há hốc miệng nhìn đám áo váy đàn bà vừa được thảy ra trước mặt.


_Các chị, giúp họ 1 tay nhé. E là họ không quên lắm.


Sung Min nháy mắt và không chỉ các “ chị “ mà các “ anh “ cũng đồng loạt đứng lên tiến lại gần 10 con cá.


_Làm vảy chúng trước đi nào.


_ÁÁÁA....!!!! kHÔNG !!!!!!



Tiếp viên thỏ ( tất lưới + minizýp đỏ đen + tai thỏ ).


Mĩ nữ Ấn Độ ( hở bụng, hở đùi ).


Hầu gái ( trang phục người hầu + kẹp nơ + tóc xoăn )

Thiếu nữ bãi biển ( bikini hở đủ chỗ ).

Mĩ nhân Trung Hoa ( xẻ lên tận đùi, tóc giả đen dài ).


Vân vân.... muôn hoa khoe sắc tỏa hương.


10 người. mỗi người 1 kiểu được tạo dáng cho Dong Hae ra tay chụp nghệ thuật. Xong lại đổi vai trò. Vị chi mỗi người 20 kiểu ảnh.


_Tốt. Thả chúng ra.


Cả 10 người lảo đảo ngã xuống.


_ Nếu cóp chuyện gì không hay xảy ra với Sung Min. Chỗ ảnh này sẽ được đem đến tận tay cho cha mẹ mấy người. Hiểu không !


Gật. Gật.


_ Phim gốc những bức ảnh chụp Sung Min đâu ?


_Văn...văn phòng hội chụp ảnh.


_Còn cả trăm tấm ảnh in ?


_Chưa...chưa có in, chỉ...chỉ nói vậy thôi.


_Thật không ? Biết hậu qủa nếu nói dối chứ ?


_Thề...tôi thề. Kẻ đáng thương đáp bằng giọng gọi hồn của mấy bà đồng.


_Tốt. Việc hôm nay đến đây là xong. Anh em, đến Shawty liên hoan nào.


Dong Hae vổ tay bôm bốp và một tràng phụ họa nổi lên.

*******************************

No comments:

Post a Comment